Bích Căn sơn nhân có thể luyện được pháp bảo mạnh một cách dễ dàng. Mặc dù lão không có hứng thú đối với pháp bảo cấp Kim tiên nhưng đám người Ly tộc lại đang đi theo lão để học hỏi nên biết được rất nhiều thủ đoạn của lão. Chỉ cần có đủ nguyên liệu thì có thể có được rất nhiều pháp bảo có phẩm chất không hề thấp.
Còn về phần luyện chế đang dược, Lạc Bắc còn có người của Hiên Hồ tông. Nhưng người đó có thể giúp Đông Nhan luyện chế đan dược.
Nếu rất nhiều pháp bảo và Đan dược tràn vào trong thị trường hơn nữa còn cuồn cuộn tràn vào sẽ làm thay đổi thị trường giao dịch.
Vũ Sư Thanh hiểu rõ rất nhiều môn phái bị Côn Luân không chế sau khi luyện chế được thứ gì, phần lớn là giao cho Côn Luân. Mà Côn Luân chỉ đưa ra cái giá thị trường, thậm chí là thấp hơn để thu số đan dược đó. Nếu vô số những loại đan dược này mà tràn vào trong thị trường chắc chắn sẽ thay đổi giá trị của nó.
Đến lúc đó, chỉ sợ những môn phái luyện đan sẽ không mua nổi nguyên liệu tái chế đan dược. Mà những môn phái đó nếu luyện những đan dược không đáng giá tiền thì cũng không còn giá trị với Côn Luân. Bởi vì Côn Luân thu mua số đan dược đó vốn là để dùng khống chế những môn phái khác.
Làm cho những môn phái luyện đan không có được tài nguyên, hơn nữa lại thêm Lạc Bắc cố ý khống chế sẽ rất dễ khiến cho bọn họ thấy linh dược bên Lạc Bắc có thể kiếm được nhiều.
Đến lúc đó, bên phía Lạc Bắc tương đương với đại thương nhân còn những môn phái kia thì chỉ là những hiệu buôn nhỏ mà thôi.
Cho dù Côn Luân có nhận ra điểm này mà công thủ với Lạc Bắc thì cũng sẽ bị tổn thất lớn. Bởi vì bên Lạc Bắc mới có tính quyết định ưu thế. Toàn bộ Côn Luân có lẽ không có những tông sư luyện đan, luyện khí như Đông Nhan và Bích Căn sơn nhân. Mặc dù số lượng của họ chiếm ưu thế nhưng về chất lượng thì lại bị bên Lạc Bắc vượt qua.
- Việc này hoàn toàn nên làm. - Vũ Sư Thanh trầm ngầm một lúc liền gật đầu:
- Ta sẽ cho người đi điều tra...
- Lão đầu tử còn có nhiều thứ giao cho ngươi. Ta muốn ra ngoài để đón.
Đông Bất Cố nhìn Vũ Sư Thanh rời đi liền quay đầu nói với Lạc Bắc. Trong suy nghĩ của Đông Bất Cố nếu như lần đầu tiên gặp, Lạc Bắc chỉ là một nhân vật kiêu hùng thì bây giờ hắn hoàn toàn có phong thái của một vị tông sư.
Đối đầu với đám đối thủ lợi hại khiến cho Lạc Bắc trưởng thành tới một mức độ như thế.
Đông Bất Cố còn nhớ rõ lão đầu tử từng nói với mình rằng một người có thể đạt tới mức độ nào thường liên quan tới đối thủ. Có một đối thủ càng cao thì người đó càng đạt tới một mức độ cao. Nhưng trên đời này có mấy người dám coi Hoàng Vô Thần là đối thủ của mình.
- Cái gì vậy?
Lạc Bắc hơi bất ngờ nhìn Đông Bất Cố. Lần trước khi Bán Diện Nhan Ma gặp hắn ở Nga Mi đã tặng lễ vật rất lớn. Tuy rằng thực lực của Trạm Châu Trạch Địa rất mạnh nhưng trong trận chiến với Côn Luân cũng đã bị tổn hao nhiều. Lạc Bắc hiểu rất rõ Bán Diện Nhân Ma không phải là núi vàng núi bạc. Hơn nữa theo lý mà nói lần trước đã tặng như thế, lần này không cần phải tặng nữa.
- Ta cũng không biết! Nhưng tóm lại là có thứ cần dùng. - Đông Bất Cố gật đầu đột nhiên cảm nhận câu nói của mình hơi thừa nên cười cười.
Lạc Bắc mỉm cười:
- Vậy ngươi thuận tiện tìm Nguyệt Ẩn tới đây cho ta. Ta muốn học y một chút thứ...
- Ta ở trong này khử dược lực của Độc Long đan.
Đông Nhan nhìn Đông Bất Cố rời đi liền quay đầu nói với Nạp Lan Nhược Tuyết và Thái Thúc nói:
- Trên người ta còn rất nhiều đan dược làm cho thần hồn, thân thể mạnh lên. Nạp Lan Nhược Tuyết! Thái Thúc! Các ngươi có thể nhân lúc này tu luyện trong động phủ của Thần Kiêu vương để nâng cao tu vi.
- Tốt nhất là ta nên ra ngoài một chút. - Thái Thúc gật đầu. Nạp Lan Nhược Tuyết cũng nói:
- Phụ thân của ta phong ấn một cái Thất Bảo hải đường ở núi Mai Sơn. Lực lượng phòng ngự của cái pháp bảo này rất mạnh nhưng khi phong ra cần tập trung rất nhiều chân nguyên. Lúc trước ta vẫn có Thiên thiền linh diệp cho nên không mang theo. Bây giờ lấy ra đặt trong trận pháp THiên bảo đại thừa.
- Nạp Lan Nhược Tuyết! Ngươi không cần đi. Cứ để ta làm.
Lạc Bắc nói xong liền móc Thần Kiêu pháp giới đeo vào tay. Dưới ánh sáng đỏ như máu và ánh sáng vàng sẫm, trước mặt Lạc Bắc lập tức xuất hiện một cái phân thân mặc đạo bào màu vàng.
"Vù!" Một vầng sáng màu vàng xuyên qua tầng mây rồi mới hạ xuống đứng giữa không trung.
Vầng sáng màu vàng tản ra để lộ một người có dáng cao ngất, khuôn mặt hết sức kiên nghị. Gương mặt của người đàn ông đó giống hệt với Lạc Bắc nhưng thân thể lại không phải là Hỗn Nguyên kim thân. Rõ ràng đó không phải là bản tôn mà chỉ là cái phân thân Lạc Bắc lợi dụng Thần Kiêu pháp giới hóa ra.
Khi cái phân thân của Lạc Bắc vừa mới xuất hiện, bàn tay khẽ cử động lập tức phóng lên một cột sáng màu hồng mãi không biến mất.
Trước mặt hắn không xa chính là sơn môn của Nga Mi.
Chỉ trong nháy mắt, hai tia sáng trắng lập tức bay lên, lao về phía phân thân của Lạc Bắc.
Cái mà phân thân của Lạc Bắc thả ra chính là phù đưa tin đặc thù mà Nga Mi sử dụng.
Trận pháp hộ sơn của Nga Mi hết sức lợi hại. Vốn đệ tử ra vào Nga Mi cũng tương tự như Đại Tự Tại cung, chỉ cần có ngọc phù thân phận của mình là có thể tự do ra vào. Nhưng hiện tại, Vũ Sư Thanh v không thể bảo đảm trong Nga Mi không có người của Côn Luân, hơn nữa chuyện Nga Mi và Lạc Bắc liên kết với nhau đã truyền khắp trong giới tu đạo, bất cứ lúc nào Nga Mi cũng có khả năng phải đón một trận đại chiến sau bốn trăm năm. Cho nên hiện nay ra vào Nga Mi đều phải phóng ra phù đưa tin đặc biệt ngày, rồi sau đó Vũ Sư Thanh sai khiến đệ tử ra xác nhận thân phận mới đưa vào Nga Mi.
Hiện tại đã qua chín ngày từ sau khi đám người Lạc Bắc cùng với Vũ Sư Thanh và Đông Bất Cố quyết định ngày Thương Lãng cung khai sơn lập phái.
Trong chín ngày qua, Lạc Bắc đã lợi dụng phân thân chạy tới Mai Sơn thu hồi pháp bảo phong ấn của Hồ Yêu vương là Thất Bảo hải đường.
Hiện tại bản tôn của Lạc Bắc thì đang ngồi khoanh chân dưới gốc Thông thiên đại thụ trong động phủ của Thần kiêu vương giống như ngủ say, hấp thu linh khí của trời đất xung quanh.
Sở dĩ Lạc Bắc muốn sử dụng cái phân thân này đi thay Nạp Lan Nhược Tuyết lấy Thất Bảo Hải đường là bởi vì lo lắng nàng xảy ra chuyện không may, để cho Nạp Lan Nhược Tuyết có thể tĩnh tâm tu luyện, nâng cao tu vi. Mặt khác hắn cũng muốn ngồi bên cạnh dòng linh tuyền để suy nghĩ xem xử lý chuyện khai tông lập phái như thế nào, sử dụng mỗi một thứ đồ vật làm sao cho tốt, đồng thời hiểu rõ sự thần diệu của Thần Kiêu pháp giới.
Khi ở Nam Thiên môn, nghe Nhan Thọ Sơn nói cách sử dụng và lai lịch của Thần Kiêu pháp giới, đồng thời lần đầu tiên sử dụng phân thân có cảm giác hoàn toàn giống với bản tôn của mình. Sử dụng pháp thuật, pháp bảo cũng y hệt. Sự khác biệt đó là trong cơ thể của phân thân không có bản mệnh kiếm nguyên. Có thể thấy được Thần Kiêu pháp giới là một cái pháp bảo giúp cho người tu đạo ngưng tụ một cái hóa thân nhưng không thể phục chế được.
Mà đồng thời điều khiển bản tôn và phân thân đối địch là điều không thể.
Nhất là phân thân rút gần hết khí huyết và chân nguyên khiến cho khí huyết của bản thân giảm nhiều. Hai là một tâm không thể chia hai, không thể phóng ra cả hai đạo pháp thuật giống nhau. Thần niệm bám vào phân thân cũng giống như người tu luyện thân ngoại hóa thân, không có cách nào khống chế được thân thể của mình để đi làm chuyện khác.
Cho nên Thần Kiêu pháp giới mặc dù phỏng theo pháp thuật của Hóa Thần tông nhưng so với phan thân của Hóa Thân tông tu luyện ra có sự khác biệt. Theo Lạc Bắc hiểu thì phân thân mà Hóa Thần tông tu luyện ra phải có cùng loại Nguyên Anh, tương đương với tu luyện tới Nguyên Anh đại thành, có thể chia thần niệm ra làm hai. Hoặc như khi tới Nguyên Anh đại thành, Nguyên Anh ra khỏi cơ thể thì vẫn có thể sử dụng cả cơ thể và Nguyên Anh tấn công.
Nhưng sử dụng Thần Kiêu pháp giới tạo ra hóa thân vẫn chỉ giống như điều khiển một cái pháp bảo. Chỉ khi nào dừng cái phân thân đó lại thì bản tôn mới có thể đi làm chuyện khác.
Chẳng hạn như hiện tại Lạc Bắc hoàn toàn có thể đình chỉ cái phân thân này, thu hồi thần niệm giống như thu hồi một cái pháp bảo. Sau đó, phân thân giống như ngủ say, không có sự khống chế. Nhưng hiện tại khi điều khiển phân thân thì bản tôn không có cách nào tu luyện để mau chóng hồi phục khí huyết và chân nguyên trong cơ thể.