Chương 406: Phong ấn!

La Phù

Vô Tội 25-07-2021 13:17:49

Cùng lúc đó, trong Vân Mộng thần thoi, Nạp Lan Nhược Tuyết và Vũ Sư Thanh rũ người xuống, sắc mặt tái nhợt. Vì để cho Vân Mộng thần thoi tới được đây nên lúc này, Nạp Lan Nhược Tuyết và Vũ Sư Thanh gần như đã sử dụng hết toàn bộ chân nguyên trong cơ thể, không còn có khả năng thi triển bất cứ pháp thuật nào. - tiểu Trà! Thái Thúc. Nhìn thấy tình cảnh trong trận pháp, Lạc Bắc biến sắc. Đám người Cống Dát Kiên Tán còn chưa kịp có phản ứng, hắn đã hóa thành một tia sáng mà xông vào trong trận. Graooo Vừa nhìn thấy Lạc Bắc, Thất Hải Yêu Vương thú đã gầm lên một tiếng rống giống như sắp chết. Ngay lập tức bảy quầng sáng màu đỏ cũng bắn ra từ trong tay của Lạc Bắc bao phủ toàn thân Thất Hải Yêu Vương thú. Trong nháy mắt, dưới những con sóng khổng lồ, Thất Hải Yêu Vương thú nhanh chóng thu nhỏ lại rồi biến thành một điểm sáng mà bay thẳng vào ấn đường của Lạc Bắc. - Đại Hắc thiên ma quyết! - Người này là ai? Trong nháy mắt, Lạc Bắc thi triển Đại Hắc thiên ma quyết nhanh chóng phong ấn Thất Hải Yêu Vương thú. Mà nhìn thấy cảnh tượng như vậy, cùng với pháp lực tản ra từ người Lạc Bắc, bốn vị pháp vương đều cảm thấy khiếp sợ. - Lạc Bắc! Cùng lúc đó, Trần Lê Phù và Vương Diễm Dương cũng từ trong nỗi khiếp sợ mà có phản ứng. Cửu Thiên tinh thần pháo của Trần Lê Phù lập tức chĩa về phía hắn. - Hai vị đạo hữu! Pháp bảo của các ngươi có uy lực quá lớn. Nếu từ ngoài trận mà ra tay thì chúng ta không khống chế được trận pháp mà còn để cho ma nữ trốn thoát. Vừa nhìn thấy Trần Lê Phù chĩa Cửu Thiên Tinh thần pháo về phía Lạc Bắc, Công Dát Kiên Tán và Tùng Thành Lâm vương cùng nhau kêu lên. Âm thanh từ hai pho tượng hóa thân của họ vốn hết sức uy nghiêm, lúc này trộn vào nhau lại chẳng khác nào tiếng sét trên trời. Đối với bốn vị pháp vương mà nói thì lúc này tiểu Trà mới là kẻ địch lớn nhất của họ. Mà công pháp có được từ U Minh huyết ma của tiểu Trà vô cùn lợi hại, uy lực Huyết Trì trên đỉnh đầu của nàng hết sức mạnh. Cống Dát Kiên Tán phải nhờ vào viên Xá lợi trong tay và trận pháp mới có thể giam được tiểu Trà trong trận. Mặc dù viên Xá Lợi của Cống Dát Kiên Tán tản ra vô vàn tia sáng bao phủ tới mấy trăm mẫu nhưng cũng không thể chịu nổi mấy cái pháp bảo cấp kim tiên trong tay của Vương Diễm Dương và Trần Lê Phù. Nhất là Cửu Thiên Tinh thần pháo lại là một cái pháp bảo công kích có uy lực cực mạnh. Nếu hiện tại Trần Lê Phù và Vương Diễm Dương ở bên ngoài trận mà tấn công Lạc Bắc thì Cống Dát Kiên Tán cũng đành phải thu lại Phật quang xá lợi. Tới lúc đó, thiếu Phật quang xá lợi ngăn cản, chỉ còn lại trận pháp thì tiểu Trà có thể thoát ra khỏi trận. Nàng mà lao ra được rồi hóa thành mười cái huyết ảnh bỏ chạy thì đám người Cống Dát Kiên Tán cơ bản không ngăn cản nổi. - Chúng ta vào trong trận giết hắn. Trần Lê Phù và Vương Diễm Dương cũng nhận ra tình hình nên chỉ ấy hai tia sáng lóe lên rồi hai người lao vào trong trận. - Lạc Bắc! Cứu ta. Ngay khi Lạc Bắc thi triển Đại hắc thiên ma quyết phong ấn Thất Hải Yêu Vương thú lại, tiểu Trà cũng thốt lên như thế. Âm thanh của nàng hết sức buồn bã đi vào khiến cho bất luận kẻ nào cũng sinh ra cảm giác thương xót. "Xoẹt! Nhưng âm thanh của tiểu Trà mới vang lên thì trong trận pháp cũng xuất hiện vô số những tiếng nổ. Chín đạo kiếm cương trong suốt lập tức phóng về phía nàng. - Đây là kiếm cương của kiếm quyết Phá Thiên liệt! Tại sao lại có chín đạo? - Không ngờ Lạc Bắc lợi hại tới mức có thể sửa đổi kiếm quyết. Công Dát Kiên Tán suy nghĩ nhanh như chớp. Từ khi Lạc Bắc xuất hiện rồi trong nháy mắt phong ấn chặt Thất Hải Yêu Vương thú. Uy thế của hắn đã áp đảo tất cả những người có mặt. Mà từ sau khi tu vi tăng lên, hiện tại Lạc Bắc đã có thể phóng ra đủ chín đạo kiếm cương trong suốt. Trong lúc đám người Công Dát Kiên Tán đang ngây người thì chín đạo kiếm cương đã bao vây tiểu Trà. Trong khoảng khắc đó nhìn như có một cái cột trong suốt bằng thủy tinh bọc lấy vầng sáng màu hồng. Cùng lúc đó, bảy vầng sáng màu đó cũng lập tức ập về phía tiểu Trà. Hai đạo pháp thuật của Lạc Bắc có thể nói là phối hợp không thể chê vào đâu được. Nhìn thấy chín đạo kiếm cương của Lạc Bắc lao tới, tiểu Trà cũng không dám chọi cứng mà tránh né. Ngay lập tức, nàng bị chín đạo kiếm cương bao vây, đồng thời đạo pháp thuật trong Đại Hắc thiên ma quyết của Lạc Bắc gần như cũng đồng thời lao về phía giữa của chín luồng kiếm cương. Cảnh tượng như vậy nhìn như tiểu Trà một mình va chạm với bảy vầng sáng màu đỏ. Chỉ cần bị bẩy vầng sáng màu đỏ bao vây, tiểu Trà cũng sẽ giống như Thất Hải Yêu Vương thú, bị Lạc Bắc phong ấn vào trong một cái không gian độc đáo. Phát hiện đột nhiên có bẩy vầng sáng màu hồng xuất hiện trước mặt, tiểu Trà hết sức sợ hãi. Trong trí nhớ của U Minh huyết ma mà nàng nhận được thì dường như cũng biết Đại Hắc thiên ma quyết là thứ pháp quyết như thế nào. Mắt thấy tiểu Trà không còn kịp thi triển pháp quyết, sắp bị Lạc Bắc phong ấn thì đúng lúc này, một cột sáng màu bạc xuyên qua, cắt đứt chín đạo kiếm cương trong su của Lạc Bắc và cả bảy vầng sáng. Cách Lan Vương thốt lên kinh sợ: - Trần lê phù! Ngươi định làm gì? - Lạc Bắc! Thái Thúc đứng trên Yêu vương liên thai cũng đi tới bên cạnh Lạc Bắc: - Ta sẽ đối phó với hai tên Đại Tự tại cung. Ngươi đối phó với tiểu Trà. - Các vị pháp vương! Lạc Bắc và con ma nữ này có mối quan hệ không phải tầm thường. Cho dù có phong ấn nó lại thì hắn cũng sẽ không giết chết. - Trần Lê Phù lập tức hét lên: - Để chúng lại chính là một mối họa. Xin các vị Pháp vương đừng chần chừ cùng với chúng ta giết cả ma nữ và Lạc Bắc. Trong lúc nhất nhất thời, Lạc Bắc muốn phong ấn tiểu Trà nhưng Trần Lê Phù và Vương Diễm Dương lại không muốn để cho hắn làm điều đó mà muốn tiểu Trà quấy rối Lạc Bắc và Thái Thúc. Điều đó khiến cho bốn vị pháp vương của hoa giáo, Lạc Bắc, Thái Thúc, Trần Lê Phù, Vương Diễm Dương hình thành bốn bên. Có thể nói cục diện lúc này rất loạn. - Thôi! Cho dù như thế nào thì cứ giết chết ma nữ rồi tính tiếp. Nghe thấy âm thanh của Trần Lê Phù, trong hoàn cảnh hỗn loạn như thế này, Cống Dát Kiên Tán cũng quyết tâm, mặc kệ những chuyện khác mà dốc sức điểu khiển viên Xá Lợi bao phủ hoàn toàn đại trận. Đồng thời y cũng điều khiển trận pháp khiến cho những con sóng đen khổng lồ ập về phía tiểu Trà. - Chỉ với một tên tiểu bối như ngươi mà cũng định ngăn cản chúng ta? Đúng vào lúc này, một vầng sáng màu lam cùng với hai luồng diệt tuyệt lôi vân của Thái Thúc cũng va chạm với nhau rồi tan biến. Vô số nhưng giọt nước mưa màu lam to bằng bàn tay bị Hắc sát hỏa khí và chất lỏng kim loại làm cho biến thành những làn khói trắng. Mà cả ngàn tia sáng đen cùng với một cái bảo tháp bằn vàng ròng cũng đánh trúng Yêu vương liên thai. Ảo ảnh thần thoi. Pháp nguyên kim tháp. Tu vi của Trần Lê Phù và Vương Diễm Dương so với Thái Thúc cùng với Chiến Bách Lý hơn rất nhiều. Mặc dù mấy cái pháp bảo trong tay họ không phá được lớp phòng ngự của Yêu vương liên thai nhưng lực lượng mạnh mẽ của nó vẫn khiến cho Yêu vương liên thai văng ra ngoài, húc thẳng vào trong một làn sóng Hắc sát hỏa khí và chất lỏng kim loại. - Các ngươi là pháp vương của hoa giáo? Nếu ta đã có pháp quyết để phong ấn cô ấy thì cũng có thể luyện hóa Ma huyết trong cơ thể của tiểu Trà, để cho tiểu Trà trở lại bình thường. Hiện tại, các ngươi chỉ cần giúp ta giữ chặt cô ấy. Nếu các ngươi và Đại Tự Tại cung liên thủ đối phó với chúng ta thì sau này ta sẽ trả lại cho Hoa giáo của các ngươi gấp mười. Lạc Bắc biết với thực lực hiện tại của tiểu Trà thì nhất thời cũng không thể bị giết chết. Nhìn thấy Thái Thúc ngăn không nổi Trần Lê Phù và Vương Diễm Dương, ngay lập tức âm thanh của hắn cũng vọng vào tai hai vị pháp vương. Âm thanh của Lạc Bắc ẩn chứa một thứ uy nghiêm khiến cho Công Dát Kiên Tán nghe thấy phải rùng mình. Tuy nhiên Vương Diễm Dương lại cười ha hả: - Cuồng đồ to gan còn dám nói càn, uy hiếp bốn vị pháp vương. Trong tiếng cười ha hả, Vương Diễm Dương chỉ tay một cái khiến cho cái Pháp nguyên kim tháp giống như một ngọn núi vừa mới húc văng Yêu vương liên thai lập tức quay ngược trở lại đập xuống đầu Lạc Bắc. - Có thật không? Lạc Bắc cất tiếng cười lạnh đồng thời cũng chỉ tay một cái. Một đạo kiếm nguyên màu đỏ lập tức chém thẳng vào pháp nguyên kim tháp. - Không ổn. Nụ cười của Vương Diễm Dương cứng lại rồi run người, phun ra một ngụm máu tươi.