Vào lúc này, thiếu nữ áo trắng kinh ngạc cũng không phải vì tin tức mà người nào đó đã loan ra hoàn toàn giống với ý của Đông Hầu Thanh Bức.
Với những nhân vật có tu vi cao như nàng thì hiểu rõ trên thế gian có bao nhiêu cường giả. Trên đời này, những người có tu vi và sự hiểu biết cao hơn Đông Hầu Thanh Bức nhiều không kể xiết nên nghĩ được chuyện đó cũng không có gì đáng ngạc nhiên. Điều khiến cho nàng ngạc nhiên đó là tốc độ cái tin này loan ra. Theo tin tức từ núi Chiêu Diêu mà Đông Hầu Thanh Bức đưa tới thì chỉ trong mấy thời thần, phần lớn các môn phái tu đạo trong thiên hạ đã biết tin Lạc Bắc đang ở Từ Hàng Tĩnh Trai.
Tốc độ lan truyền của tin tức không hề liên quan tới tu vi. Bởi vì chuyện có đơn giản tới mấy thì cũng phải có người để làm. Mà người có thể loan tin nhanh như vậy chắc chắn sau lưng phải có một thế lực lớn.
Nhất thời, thiếu nữ áo trắng không thể nghĩ được ra ai là người đã loan cái tin này. Nhưng nàng có thể cảm nhận được cái thế lực đó ít nhất cũng không đứng cùng một phía với Kỳ Liên Liên Thành.
Từ xa nhìn về phía núi Đại Đông, nơi Từ Hàng Tĩnh Trai, không gian vẫn hết sức yên tĩnh. Nhưng thiếu nữ áo trắng lại hiểu rõ, Kỳ Liên Liên Thành đã bố trí như thiên la địa võng.
Nàng có thể cảm nhận được trận chiến này của Lạc Bắc và Kỳ Liên Liên Thành chắc chắn sẽ khiến cho số mệnh của thiên hạ và rất nhiều người thay đổi...
Từ Hàng Tĩnh Trai!
Trong lầu trúc nhỏ, Lạc Bắc từ từ mở mắt. Hắn hơi bất đắc dĩ nhìn Minh Nhược mà lắc đầu:
- Vẫn còn kém một chút.
- Có thể nói so với ta tưởng tượng tốt hơn nhiều. - Minh Nhược cười cười:
- Chỉ còn kém một chút mà thôi. Tổ sử của Từ Hàng Tĩnh Trai chúng ta sáng chế ra Tĩnh Niệm Thông Minh quyết có lẽ cũng không thể ngờ được có người lại tu luyện tới cảnh giới Kiếm Tâm thông minh nhanh như vậy.
Lạc Bắc trầm ngâm một chút rồi chợt nói với Minh Nhược:
- Ta muốn đi xem viên Huyết xá lợi của Từ Hàng Tĩnh Trai.
- Cái gì?
Minh Nhược liếc mắt nhìn Lạc Bắc. Đối với yêu cầu của Lạc Bắc dường như nàng cũng không kinh ngạc lắm mà chỉ gật đầu nói:
- Dù sao thì viên Huyết xá lợi này cũng sắp xuất hiện. Đã như vậy ta đi với ngươi.
Gần như không hẹn mà gặp. Ở bên ngoài, khi Minh Nhược, Lạc Bắc vừa mới đi ra khỏi lầu trúc, Vân Viện, Thi Kiếm, Yến Hồng...tất cả những người của Từ Hàng Tĩnh Trai đều xuất hiện trước mặt hai người. Tới lúc này, tất cả các nàng đều hiểu rõ tiếp theo Từ Hàng Tĩnh Trai sẽ biến thành trung tâm của trận lốc xoáy. Nhưng cho dù có quyết định thế nào càng nàng cũng sẽ ở bên cạnh Minh Nhược mà không bỏ đi.
- Đi thôi. - Minh Nhược cũng không nói gì thêm, chỉ cười cười mà phất tay với các nàng:
- Chúng ta đi xem Huyết xá lợi. Huyết xá lợi mà U Minh Huyết ma để lại...các môn phái bình thường đừng mong mà nhìn thấy.
Đoàn người của Từ Hàng Tĩnh Trai từ từ đi theo Minh Nhược với một sự trang nghiêm.
Cho dù tính cả viên Huyết xá lợi bị Huống Vô Tâm luyện hóa thì trong toàn bộ thiên hạ cũng chỉ có bảy viên Huyết Xá lợi. Sự trang nghiêm của mọi người cũng không phải vì phần lớn người tu đạo trong thế gian không được nhìn thấy Huyết Xá lợi mà vì các nàng hiểu rõ có lẽ đây là lần cuối cùng mọi người có thể trang nghiêm đi sau Minh Nhược.
- Cũng đi xem Huyết xá lợi.
Đối với Minh Nhược, khi nói ra câu đó, trong lòng nàng chẳng khác nào một thiếu nữ muốn nhìn thấy một thứ đồ chơi lạ. Nàng không nhịn được nghĩ lại ngày đầu tiên khi mình nhìn thấy viên Huyết Xá lợi, gần như sợ quá mà hét lên.
Hôm nay, Từ Hàng Tĩnh Trai có vẻ hết sức trống trải và yên tĩnh.
Thanh Lư hiện ra trước mặt mọi người.
Đây cũng không phải là một ngôi đền lớn. Nó được xây dựng bằng đá xanh. Trải qua bao nhiêu năm tháng, trên mặt đá mọc một lớp rêu dầy. Còn trên nóc nhà cũng mọc rất nhiều cỏ dại. Nơi cánh của bao năm qua vẫn đóng chặt có hai pho tượng điêu khắc bằng đá nhìn giống chó nhưng đầu lại là đầu thỏ. Cả hai pho tượng bị thời gian bào mòn khiến cho nhiều chỗ bị bong ra từng mải. Tuy nhiên trên thân chúng lại không hề có rêu xanh bám vào.
Đi tới trước mặt hai pho tượng đá, Minh Nhược hợt dừng lại.
Hai hàng mi của Lạc Bắc hơi giật giật nhìn ánh mắt đầy tình cảm cảm của Minh Nhược. Mặc dù Minh Nhược cũng không cố tình nhưng đối với Lạc Bắc mà nói thì mỗi hành động của nàng đều mang tới cho hắn một cái cảm nhận, khiến cho hắn có thể từ bản thân nàng mà học được cái làm thế nào để nàng có thể tu luyện Tĩnh Niệm Thông Minh quyết tới cảnh giới như vậy.
Hiện tại, Lạc Bắc hiểu rất rõ, để tu luyện Tĩnh Niệm Thông Minh quyết tới cảnh giới Kiếm Tâm Thông Minh cần phải có lực lượng chân nguyên rất mạnh. Cho dù với lực lượng chân nguyên của Lạc Bắc lúc này vẫn còn thiếu một chút. Tuy nhiên trước đó, Lạc Bắc đã thử đột phá Tĩnh Niệm Thông Minh quyết tới cảnh giới Kiếm Tâm Thông Minh cũng hiểu được, ngoại trừ lực lượng chân nguyên ra thì cần phải có tâm niệm lực và ý cảnh từ bi, giết chóc đan xen rất mạnh.
Từ bi và giết chóc là hai thứ vô cùng mâu thuẫn. Nếu là người khác có lẽ rất khó hiểu được một người trong lòng đầy sự giết chóc làm thế nào lại tràn ngập cả sự từ bi? Nếu là một thế giới tràn ngập sự từ bi thì làm thế nào lại có thể hủy diệt một cái gì đó? Hơn nữa, người tu đạo bình thường rất khó có thể hiểu được làm thế nào lực tâm niệm của một người lại có thể vượt qua được lực lượng chân nguyên của bản thân.
Tuy nhiên Tĩnh Niệm Thông Minh quyết chính là như vậy. Nếu một người vô tình hủy diệt một thứ gì đó trong lòng mình không có sự từ bi trong sáng. Nếu lực tâm niệm không mạnh thì không thể nào đột phá đến cảnh giới Kiếm Tâm thông minh. Cho dù lực lượng chân nguyên có mạnh tới mấy cũng không được.
- Cảm tình đúng là một thứ gì đó thật kỳ diệu. Thậm chí nó còn có thể áp đảo hết tất cả những suy nghĩ.
Thấy Minh Nhược nhìn Thanh Lư, Lạc Bắc liền nghĩ tới những lời nàng đã nói với mình. Hiện tại, nhìn Minh Nhược, Lạc Bắc biết tình cảm của Minh Nhược đối với Thanh Lư, đối với Từ Hàng Tĩnh Trai có lẽ rất sâu, thậm chí còn vượt xa bản thân.
Vì vậy mà nàng phải bảo vệ những thứ này. Tất cả những thứ đó khắc sâu trong lòng nàng thậm chí so với mạng sống còn quan trọng hơn.
Chính vì tình yêu đối với cái thế giới đó mới có thể khiến cho nàng bỏ qua tình yêu đối với người khác.
Chính bởi vì vượt qua tình cảm của bản thân cho nên Minh Nhược mới có được lực tâm niệm và lực lượng chân nguyên như thế.
Chỉ kém một chút.
Lạc Bắc đi bên cạnh Minh Nhược đã hoàn toàn cảm nhận, thậm chí chạm tới cảnh giới Kiếm Tâm thông minh chỉ còn một chút nữa mà thôi...
Minh Nhược như từ hai pho tượng đá mà nhớ lại những hồi ức. Nàng còn nhớ rất rõ mình và sư tỷ trước đây rất hay ngồi lên hai pho tượng để nói chuyện. Còn vì sao phải ngồi lên hai pho tượng đó thì nàng nghĩ mãi không nhớ. Có thể là do trước đó cả hai thấy hai pho tượng này hết sức đáng yêu.
Đối với tốc độ của Lạc Bắc, Minh Nhược hết sức hài lòng. Lạc Bắc chỉ còn một chút nữa. Mà thời gian tiếp theo, nàng sẽ đích thân giúp đỡ để hắn vượt qua được cái khoảng cách mong manh đó.
Một thứ lực lượng dịu dàng từ trên người Minh Nhược tản ra, chạm vào ký hiệu trên cánh cửa đá của Thanh Lư. Trận pháp bên trong Thanh Lư nhanh chóng từ từ mở ra.
Một vầng ánh sáng nhẹ nhàng như làn nước từ trong Thanh Lư hơi dao động. Đứng ở ngoài cửa Thanh Lư cơ bản không hề cảm thấy hơi thở âm lệ. Tuy nhiên vừa mới bước vào bên trong Thanh Lư, tu vi của Thi Kiếm thấp nhất trong số đệ tử của Từ Hàng Tĩnh Trai liền cảm thấy mình như bước vào trong ma cảnh.
- Đại...ma...bất diệt...
Một thứ ma âm như từ trên trời cao giáng xuống xuyên thẳng vào trong Thức Hải với một sự uy nghiêm.
Tuy nhiên bên trong cái ma âm uy nghiêm đó lại xen lẫn một ít Phạn âm dường như đè nén toàn bộ thứ uy nghiêm của Ma âm xuống.
Đối với Lạc Bắc có tâm tính và tu vi cực cao mà nói thì thứ ma khí này cơ bản không hề mang tới cái cảm giác bị ma âm xâm nhập. Cho dù ngày đó khi mang viên chủ nguyên Huyết Xá lợi bên người, Lạc Bắc cũng có thể giữ cho bản thân được sáng suốt.
Tiến vào bên trong Thanh Lư chẳng khác nào bước vào một không gian với bầu trời đầy sao. Bốn vách tường, trên đỉnh đầu toàn là những điểm sáng của bùa chú. Mà trong Thanh Lư, chỉ có một cái cây nhỏ màu xanh biếc.
Đó là một cây bồ đề giống như được làm bằng ngọc, cao chừng nửa người. Từ thân nó liên tục tản ra những vầng sáng như gợn nước tràn ngập cả Thanh Lư. Trong lá bồ đề xanh tươi lại hiển lên ánh sáng màu hồng yêu dị. Hiển nhiên viên Huyết Xá lợi được đặt trên cây bồ đề.
- Đây là cây bồ đề?
Nhìn thấy cây bồ đề liên tục tản ra ánh sáng, Lạc Bắc không nhịn được quay đầu hỏi Minh Nhược.
- Đúng vậy! Năm đó thượng sư của Triết Bạng Tự sau khi đánh xong trận chiến Kim Đỉnh đã tặng bảy thứ pháp khí để trấn áp Huyết Xá lợi. - Minh Nhược gật đầu:
- Từ Hàng Tĩnh Trai được tặng cây bồ đề này. Còn Thục Sơn thì được tặng một cái Ba Lạp oản.