- Quả nhiên là Đại ngũ hành tuyệt diệt kiếm trận.
Xuân công tử nhìn tòa tháp cao chín tầng với kiếm quang rợp trời mà nói:
- Bốn trăm năm trước, trong trận chiến với U Minh huyết ma, nghe nói Vạn Kiếm quy nguyên của Thực Sơn so với Đại ngũ hành tuyệt diệt kiếm trận còn mạnh hơn nhiều. Thật sự ta muốn quay lại bốn trăm năm trước tận mắt nhìn xem trận chiến đó như thế nào. Có điều có thể được tham dự một trận chiến như vậy cho dù là chết thì cũng chẳng có gì nuối tiếc.
Bắc hầu Bạch lão trầm mặc một chút rồi nói:
- Ta không muốn chết cùng ngươi.
Sau khi nói với Xuân công tử xong, âm thanh của Bắc hầu Bạch liêu lập tức lan theo mặt biển:
- Cũng chỉ có cái Đại ngũ hành diệt tuyệt kiếm trận này thôi sao? Hoàng Vô Thần! Chẳng lẽ ngươi lại định giống như khi Nguyên Thiên Y tới đây, để cho thủ hạ của ngươi lại làm vật hy sinh hay sao?
Tuy rằng cái kiếm trận và trận chiến này đủ để cho Xuân công tử và Bắc hầu Bạch Lão kinh sợ. Nhưng cho dù kết quả cuối cùng thế nào thì cái tên Xuân công tử và Bắc hầu Bạch lão cũng sẽ được lưu truyền trong truyền thuyết. Cũng chính vì điều đó mà Xuân công tử mới nói vậy.
Nhưng cái kiếm trận này cũng không làm cho Bắc hầu Bạch lão cảm thấy vô vọng. Cũng giống như năm đó khi Tả Nguyệt xuất quan xông vào trong vòng đảo thử chín phát hiện Hoàng Vô Thần đang để cho đệ tử Côn Luân tu luyện Đại ngũ hành tuyệt diệt kiếm trận. Còn Huống Vô Tâm thì không biết tới sự tồn tại của cái kiếm trận này.
Chỉ có điều, cái kiếm trận đầy khí sát phạt. Nhìn nhiều người chết đi như vậy, Bắc hầu Bạch Lão cũng cảm thấy không kiên nhẫn, thậm chí là có sự phẫn nộ. Trong trận chiến này thì đó là cuộc chiến giữa Huống Vô Tâm và Hoàng Vô Thần. Tại sao hai người đó không xuất hiện mà đánh một trận? Sao cứ để cho nhiều người phải chết vì họ như vậy?
Đến giờ này, nguyên nhân khiến cho Bắc hầu Bạch lão cảm thấy giận đó là vì y nghĩ tới sự phân tranh trên thế gian, xét cho cùng thì đó cũng là vì những người đứng trên cao mà thôi. Những người đó vì quyền lợi và dã tâm của mình mà bỏ qua sinh tử của người khác...
Trong nháy mắt khi Đại ngũ hành tuyệt diệt kiếm trận xuất hiện, đám Dạ Ma chúng đều dừng lại. Nhưng khi âm thanh hơi giận của Bắc hầu Bạch lão vọng vào tai mọi người, hơn trăm bóng người màu đỏ đột nhiên như một đám mây xuất hiện trên không trung sau lưng đám người Dạ Ma chúng.
Những bóng người đỏ như máu đó, cho dù lẫn vào trong đám người tu đạo áo hồng cũng vẫn rất bắt mắt. Bởi vì toàn thân bọn họ đều đỏ như máu, tản ra mùi máu tanh.
Huyết Diêm La!
Mùi máu tanh tỏa ra từ họ khiến cho tất cả mọi người đều biết thân phận của những người đó.
Chẳng lẽ Trạm Châu Trạch Địa hoàn toàn liên kết với Huống Vô Tâm hay sao?
Gần như trong lòng tất cả những người tu đạo đều có suy nghĩ đó.
Dạ Ma chúng! Huyết Diêm La! Đó đều là những lực lượng khiến cho người tu đạo trên thế gian sợ hãi. Mà hiện tại, hai thứ lực lượng đó đều xuất hiện ở đây.
Mặc dù Dạ Ma chúng là thiên địch của người tu đạo nhưng trong suy nghĩ của phần lớn mọi người thì Huyết Diêm La còn khiến cho họ sợ hãi hơn.
Bởi vì Huyết Diêm La tu luyện Huyết Thần quyết pháp khiến cho họ gần như có được thân hình bất tử. Cho dù bị tổn thương nặng thì có thể nhanh chóng hồi phục. Mà cách bọn chúng để cho bản thân hồi phục nhanh chóng đó là hấp thu xác và máu của người tu đạo. Đối diện với Huyết Diêm La, người tu đạo có thể nói là thức ăn của chúng.
Thực vật cấp thấp sợ hãi đối với thực vật cấp cao hơn.. Vì vậy mà phần lớn người tu đạo đều rất sợ đối với Huyết Diêm La...
Những bóng người giống như một làn máu di chuyển xuất hiện sau lưng đám Dạ Ma chúng liền lập tức lướt qua mọi người mà lao thẳng về phía ngọn tháp chín tầng.
Rất nhiều người tu đạo áo hồng khi tiến tới đây đã quen với cảnh gió tanh mưa máu nhưng họ vẫn suýt chút nữa thì phun ra bởi vì bọn họ nhìn thấy những làn máu đó đều sử dụng chân nguyên bọc lấy mấy cái thi thể.
Huyết Diêm La tạo ra một dải sáng màu hồng trong bầu trời đêm.
Khi tới gần phạm vi công kích của Đại ngũ hành tuyệt diệt kiếm trận, Huyết Diêm la còn chưa dừng lại thì đã có rất nhiều phi kiếm cắt qua người họ, kéo theo vô số đám sương máu. Nhưng toàn bộ Huyết Diêm la dường như không cảm thấy đau đớn. Bọn họ chỉ lấy những cái xác chết người tu đạo đưa lên mồm mà ăn với tốc độ kinh người.
Sau khi ăn xong, ngoại trừ phần Huyết Diêm La bị kiếm quang cắt nát ra, thân thể của phần lớn huyết diêm la liền dài ra. Khi lao tới cách Ngũ Hành tuyệt diệt đại trận, đám Huyết Diêm La liền cười to một tiếng rồi phóng ra những vầng huyết quang.
Những vầng huyết quang đó đều là huyết ảnh có cả tay chân, mắt mũi. Trong miệng của chúng liên tục vọng ra những tiếng ma âm. Bị kiếm quang cắt nát thành từng khúc nhưng rồi chúng lại nhanh chóng biến thành những huyết ảnh giống như đúc.
Nhìn thấy cảnh tượng này, đám người tu đạo áo hồng liền hoan hô ầm ĩ.
Mặc dù bọn họ không biết Huyết Diêm la sử dụng thứ pháp thuật gì nhưng hiển nhiên rằng pháp thuật của Huyết Diêm la dường như không sợ phi kiếm...
Vô số kiếm quang lao tới. Nhưng mỗi khi huyết ảnh bị cắt đứt thì lại hóa thành mấy cái huyết ảnh giống như đúc. Trong nháy mắt, cả bầu trời toàn là huyết ảnh, giống như vô số con bươm bướm lao về phái Đại ngũ hành tuyệt diệt kiếm trận.
- Chỉ là một tên tiểu bối mà cũng dám mở miệng ngông cuồng?
Nhìn thấy Đại ngũ hành tuyệt diệt kiếm trận bị phá, một âm thanh già nua nhưng có chút khinh thường chợt vọng ra.
Âm thanh đó rõ ràng là từ trong vòng đảo thứ chín của Côn Luân. Đó chính là vị lão nhân đầu bạc mà Hoàng Vô Thần đã tự thân tới bái kiến.
Mà bối phận của lão thì dường như còn là sư thúc của Hoàng Vô Thần.
- Không thể ngờ được lão vẫn còn sống.
Ngay khi âm thanh đó vọng ra, từ trong khoang thuyền, âm thanh khiếp sợ của Huống Vô Tâm cũng vang lên.
- Lão là ai vậy?
Bắc hầu Bạch Lão đứng ở đầu thuyền đột nhiên quay đầu lại hỏi. Vào lúc này, y rất muốn biết người đó là ai, có lực lượng như thế nào để có thể nghĩ cách đối phó mới không làm ảnh hưởng tới cuộc chiến.
- Lão là Nam Cung Đạo Tạng. Đạo Tàng Chân Nguyên Diệu yếu của Côn Luân chúng ta là do lão sáng tạo ra từ Tử Phủ thần lôi quyết.
Huống Vô Tâm từ trong khoang thuyền bước ra.
- Hoàng Vô Thần nói lão đã chết sớm, không thể ngờ được y lại giấu lão ở trong vòng đảo thứ chín để đối phó ta.
Nam Cung đạo tạng?
Đó có phải là thiên tài hai trăm năm trước đã dựa vào pháp quyết Lôi cương cao nhất của Côn Luân để sáng tạo ra Đạo Tàng Chân Nguyên Diệu yếu?
Bắc hầu Bạch Lão và Xuân công tử cũng đều nhíu mày.
- Lão già này còn có thể làm được cái gì? - Vào lúc này, ánh mắt của Huống Vô Tâm cũng trở nên lạnh lẽo.
Huống Vô Tâm hiểu rõ, tu vi của Nam Cung Đạo Tạng cũng tương đương với mình, thậm chí còn cao hơn. Hơn nữa, Nam Cung Đạo Tạng am hiểu pháp quyết Lôi cương, thực sự là khắc tinh của Huyết Diêm La. Cũng chỉ có khí lôi cương thuần khiết mới có thể sát thương được huyết ảnh do Huyết Diêm La phóng ra. Nhưng Huống Vô Tâm cũng biết so với từ đầu cuộc chiến, mấy người phát ra một đòn bao phủ cả ba vòng đảo đầu tiên của Côn Luân còn mạnh hơn lão nhiều.
Thân thể và Nguyên Anh của lão đã bắt đầu tan rã. Đối với một người tu đạo có được Nguyên Anh mà nói thì Nguyên Anh tan ra cũng tương đương với tuổi thọ đã hết. Mà cho dù tu vi của Nam Cung Đạo Tạng có cao tới mấy thì nếu lão phóng ra pháp thuật cực mạnh sẽ khiến cho Nguyên Anh và thân thể không chịu nổi chân nguyên lưu chuyển mà tan biến.
Hơn nữa, dưới sự bao phủ của U Minh huyết hải, cho dù Huống Vô Tâm có dốc hết sức phóng ra pháp thuật thì uy lực cũng chưa bằng Khuất Đạo Tử. Cho dù y có phóng ra pháp thuật thì cũng không thể đối phó được với nhiều Huyết Diêm la như vậy.
Dưới cái trận pháp này bao phủ, tu vi cũng không phải là nhân tố quyết định. Quyết định ở đây là một số pháp bảo, pháp thuật độc đáo. Như Dạ Ma chúng và Huyết Diêm La đều có thể phát huy uy lực mạnh nhất.
Theo lý mà nói thì Nam Cung Đạo Tạng cũng không thể làm được điều gì.
Nhưng Huống Vô Tâm vẫn cảm thấy khiếp sợ. Bởi vì với sự phán đoán trước đây của y về Hoàng Vô Thần nếu có che giấu Nam Cung Đạo Tạng thì cũng không thể để nó phát huy tác dụng. Hơn nữa, Nam Cung Đạo Tạng cũng là lực lượng nằm ngoài dự đoán đầu tiên của y.
- Rốt cuộc lão định làm gì?
Trong lúc Huống Vô Tâm cảm thấy khiếp sợ thì một cái bóng râu tóc bạc trắng từ phía sau Đại ngũ hành tuyệt diệt kiếm trận bay lên không trung. Lão nhân già nua sau khi đối đáp với bắc hầu Bạch lão liền vọt lên không trung. Nam Cung Đạo Tạng ở Côn Luân còn có ý nghĩa cây cao bóng cả. Nhưng lão hoàn toàn dốc hết sức, để cho pháp lực dao động và khí tức tản ra xung quanh.