Không một người nào, không một người tu đạo của Thiên Lan hư không không nhận ra hoàn cảnh. Trong lúc Thiên Hư sơn chủ nhanh chóng lùi lại, toàn bộ người tu đạo Thiên Lan hư không cũng vội vàng thối lui.
Nhưng kiếm quang lao tới quá nhanh giống như một tảng đá núi khổng lồ lăn xuống một cái chợ đông người. Kiếm quang giáng thẳng vào giữa mấy trăm người tu đạo Thiên Lan hư không tạo thành một làn sóng máu. Có ít nhất bảy, tám mươi người tu đạo Thiên Lan hư không biến thành máu thịt.
Phá không!
Không có một người tu đạo nào của Thiên Lan hư không lại ngờ được Thục Sơn có kiếm trận lại có thể biến thành một cái pháp bảo khổng lồ, xuất hiện kiếm nguyên kinh người xé rách hư không.
Trong phạm vi hai mươi dặm uy lực kiếm trận không một ai có thể chống nổi.
- Thiên Hư sơn chủ. Mau cầu viện Huyền Vô Thượng.
Huyệt Thái Dương của Nhã Dịch thần quân giật giật. Vào lúc này y cũng xuất hiện suy nghĩ tự hủy.
Y không thể ngờ được Lạc Bắc lại ngoan cường như vậy, uy lực kiếm trận của Thục Sơn lại khủng bố như thế. Nếu không có viện quân tới thì có lẽ bọn họ sẽ thất bại thảm hại.
- Ai?
Nhưng đúng lúc này, Lạc Bắc, Nhã dịch thần quân, Cửu Cung thần quân, Hiểu thiện chân nhân, U Minh huyết ma, Nạp Lan Nhược Tuyết...tất cả đều giật mình.
Không trung trên kiếm trận của Thục Sơn bị phá vỡ xuất hiện một cái lốc xoáy khổng lồ kéo theo một làn hơi nóng và nguyên khí tinh cầu giáng xuống.
Cao thủ Độ Kiếp.
Trên không trung phía trên kiếm trận của Thục Sơn không ngờ có một người độ kiếp. Hơn nữa căn cứ vào nguyên khí dao động thì đó là một nhân vật vượt qua hai lần thiên kiếp.
- Thái Hư lão tổ.
Cái hơi thở ẩn chứa đầy khí kim thiết khiến cho Lạc Bắc nhận ra người đó đầu tiên.
Lúc này một nhân vật vượt qua hai lần thiên kiếp đột nhiên xuất hiện chính là người đã đánh lén Tô Hâm Duyệt trong Phong Khư, muốn nhân cơ hội Lạc Bắc giao chiến với người Thiên Lan hư không để cướp đoạt Yêu vương liên thai và thần cung Toái Hư.
Oành!
Cơ bản còn chưa nhìn thấy bóng dáng của Thái Hư lão tổ một tia sáng vàng từ trên cao đã giáng thẳng xuống kiếm trận của Thục Sơn.
Tên tán tu kiêu hùng đó không ngờ lại ra tay với Thục Sơn và huyền môn chính đạo.
Sự thay đổi đó khiến cho Nhã Dịch thần quân và Thiên Hư sơn chủ cảm thấy bất ngờ.
- Trứng Côn Bằng.
Lúc này, tia sáng mà Thái Hư lão tổ giáng xuống không ngờ lại là một quả trứng lóng lánh nhìn giống như có vô số tinh cầu bao phủ trên bề mặt của nó.
Côn Bằng là một loại dị thú khổng lồ từ thời xa xưa có khả năng nuốt chửng cả biển lớn. Chỉ có nó mới sinh ra được quả trứng như vậy.
Mà vào lúc này, trên bề mặt của quả trứng lóe lên ánh sáng của vô số những đạo phù. Không ngờ nó được luyện chế thành một thứ pháp khí.
Phù!
Một đạo kiếm quang khổng lồ tương đương một quả núi nhỏ lao ra khỏi kiếm trận của Thục Sơn chém cho quả trứng đó dập nát.
Tuy nhiên sau khi đập nát nó liền biến thành những đám mây trôi màu vàng giống như một lớp dầu sôi bao trùm toàn bộ kiếm trận của Thục Sơn. Mà bên trong lớp dầu sôi đó còn có vô số những lá phù lóe lên thu hút nguyên khí ở xung quanh vào đó.
Oành!
Một đạo kiếm quang trong suốt lại xuất hiện bay lượn xung quanh kiếm trận. Những nơi mà nó đi tới lập tức bị nuốt chửng, đám mây trôi màu vàng liên tục tan biến tuy nhiên uy lực của kiếm trận cũng nhanh chóng giảm đi.
- Thái Hư lão tổ! Ngươi điên rồi sao? Sao lại giúp người Thiên Lan hư không ra tay với chúng ta?
Nhìn thấy cảnh đó, đám người Hiểu Thiện chân nhân lập tức gào lên.
- Điên?
Thái Hư lão tổ cất tiếng cười lanh lảnh:
- Ta có gì mà điên? Một tán tu như ta thì ai làm chủ giới tu đạo có liên quan gì? Ta chỉ cần có lợi là được.
Trong tiếng cười của Thái Hư lão tổ, một làn mây trôi màu trắng ập xuống quấn lấy Man Hoang chiến cổ, cái cổ bảo hình cái bình rồi kéo mạnh. Không ngờ y nhân lúc đám người Thiên Hư sơn chủ bối rối mà cướp mấy cái cổ bảo đó đi.
Nhìn theo hướng mấy cái pháp bảo đó bay tới, mọi người chợt thấy Thái Hư lão tổ xuất hiện cách kiếm trận của Thục Sơn chừng năm mươi dặm từ lúc nào. Quanh người y những làn mây màu bạc bay cuồn cuộn, trên đỉnh cầu có một cái bóng đạo tôn đang dang hai tay. Vô số nguyên khí ập về phía đạo tôn màu đen đó rồi hóa thành một cái cây cung.
- Công pháp của y thu lấy nguyên khí hỗn loạn ở những nơi đấu pháp để tu luyện. Chẳng trách được nó quái dị như vậy.
Nơi đấu phép kịch liệt, nguyên khí dao động dữ dội cuộn lại với nhau sẽ tạo ra một thứ độc đáo. Thời cổ gọi nó là Nguyên khí sát phạt. Thứ nguyên khí đó ngưng tụ cùng một chỗ với nguyên khí bình thường, người tu đạo mà không tránh kịp để chúng chui vào trong cơ thể sẽ khiến cho chân nguyên rối loạn một mức nhất định. Nhưng Lạc Bắc có thể nhận thấy hiện tại Thái Hư lão tổ đang hấp thu loại nguyên khí này để tu luyện.
Đấu phép càng kịch liệt thì Thái Hư lão tổ càng được lợi.
Hơn nữa Lạc Bắc có thể cảm giác được so với khi ở Phong Khư, tu vi của Thái Hư lão tổ đã lợi hại hơn rất nhiều.
"Ầm ầm!"
Vào lúc này, Thái Hư lão tổ cảm thấy hai bên đấu phép không có ai uy hiếp được mình nên đang đắc ý, ung dung hấp thu nguyên khí Sát phạt để tu luyện. Đúng vào lúc này, một cột tiễn quang khủng bố bùng lên gần ngay trước mặt y.
Thần cung Toái Hư.
Vốn Tô Hâm Duyệt định dành mũi tên cuối này để sử dụng vào lúc quan trọng. Nhưng hiện tại nàng rất tức giận. Bởi vì nếu không phải bị Thái Hư lão tổ đánh lén ở Phong Khư khiến cho Lạc Bắc phân tâm thì người Thiên Lan hư không cũng khó mà sửa được cái trận pháp truyền tống kia để tới đây mà xảy ra nhiều chuyện đến vậy.
Mà bây giờ khi Thục Sơn tới nơi cố gắng chiếm lại được một chút thượng phong thì người này đột nhiên xuất hiện lại ra tay với trận pháp của Thục Sơn dường như muốn cả hai bên lưỡng bại câu thương còn y ở giữa làm ngư ông đắc lợi. Người như vậy thật sự quá ghê tởm.
Thấy sắc mặt của Thái Hư lão tổ, Tô Hâm Duyệt thật sự không thể chịu nổi liền cho lão một mũi tên.
- Thần cung Toái Hư!
Thần cung Toái Hư xuất hiện khiến cho Thái Hư lão tổ đang ung dung cũng phải hoảng sợ. Pho đạo tôn màu đen sau lưng chợt tản ra vô số sợi tơ màu đen như tất cả những tia sáng trong người nó được dốc ra hết rồi tạo thành một cái thuẫn màu đen ở trước mặt lão.
Xoẹt! Tiễn quang của thần cung Toái Hư không gì không phá nổi khi chạm phải cái thuẫn đó lại bị ngăn cản. Mà cái thuẫn màu đen cũng bị tản đi hơn một nửa. Dường như Nguyên khí sát phạt mà Thái Hư lão tổ tu luyện thứ công pháp đó tích lũy cũng mất đi theo như thế.
Thái Hư lão tổ liếc ánh mắt âm độc về phía Tô Hâm Duyệt và Yêu vương liên thai.
Lúc này, Tô Hâm Duyệt cũng không còn sử dụng được thần cung Toái Hư nữa. Nhưng Thái Hư lão tổ cũng không biết điều đó. Sau khi gửi ánh mắt âm độc của mình về phía Yêu vương liên thai, Thái Hư lão tổ cũng không dám đứng yên. Một làn mây màu trắng cuộn lên, rồi xông lên tầng mây cuốn theo bóng dáng của lão.
Uỳnh!
Vạn Kiếm quy nguyên diệt ma kiếm trận của Thục Sơn đột nhiên chấn động. Kiếm khí vô cùng vô tận tản ra khiến cho đám mây màu vàng bao phủ lập tức phòng lên rồi toàn bộ kiếm trận lại biến mất.
Nhã Dịch thần quân cùng với Cửu Cung thần quân vội vàng lùi lại.
Bởi vì cả cái kiếm trận khổng lồ đó lại xuất hiện bên trên Nam Thiên môn ngay trong trận đấu kịch chiến giữa huyền môn chính đạo và Thiên Lan hư không.
Có mấy đạo kiếm quang vươn ra xa khiến cho xung quanh xuất hiện mấy làn sương máu. Đám người tu đạo hóa thú cùng với Nhã Dịch thần quân, Cửu Cung thần quân giữ chân Lạc Bắc cùng với đám người Hàn Huyết Y, Nạp Lan Nhược Tuyết như bị một thứ lực lượng thu hút mà chui vào trong quầng sáng.
Tuy nhiên lúc này, Nhã Dịch thần quân hết sức bình tĩnh nhìn kiếm trận khổng lồ mà chớp chớp mắt không biết đang nghĩ cái gì.
- Lạc Bắc! Vạn Kiếm quy nguyên diệt ma kiếm trận tổn hao chân nguyên rất nhiều, không thể giữ được lâu. Chúng ta không thể giao chiến với họ nhiều, nhanh chóng sử dụng trận pháp trong Yêu vương liên thai của ngươi để mọi người rời khỏi đây.
Lạc Bắc, Hàn Huyết Y, Nạp Lan Nhược Tuyết, Thái Thúc và Tô Hâm Duyệt như chui vào trong một cái cung điện khổng lồ.
Vách tường của cái cung điện đó do vô số đệ tử Thục Sơn tạo thành. Một làn kiếm khí kinh người tản ra từ họ tập trung lại một chỗ.
Vũ Nhược Trận, Yến Kinh Tà, Tông Nhạc Lưu, lão nhân trấn thủ kiếm tháp... Rất nhiều người mà lâu rồi Lạc Bắc không được gặp đều có mặt.