Trong vầng ánh sáng màu đen của Yêu vương liên thai, bóng dáng khôi ngô của Ly Nghiêu Ly xuất hiện.
Lúc này, hơi thở của hệ Hỏa và sấm chớp trên người Ly Nghiêu Ly rất mạnh, pháp lực dao động so với tên quái nhân còn hơn nhiều.
- Mạc Thiên Hình! Ngươi cùng với Ly Nghiêu Ly đi đối phó với hai tên đệ tử khác của Thái Hư lão tổ. Nếu được thì bắt lại còn không thì tiêu diệt.
Ly Nghiêu LY vừa mới xuất hiện, Lạc Bắc liền vung tay nhanh chóng giao Kim quang hồ lô, Thanh Đế thần thương và Cửu Thiên tinh thần pháo cho y.
Với thực lực hiện tại của Ly Nghiêu Ly nếu đơn đấu thì khó thắng lại người tu đạo có tu vi như tên quái nhân. Nhưng với ba cái pháp bảo này lại thêm một Mạc Thiên Hình thì cho dù gặp người tu đạo cấp bậc Trần Thanh Đế cũng vẫn có thể tiêu diệt, giết chết của Nguyên anh.
- Được.
Lúc này, Mạc Thiên Hình cũng đã hiểu rõ tính của Lạc Bắc, biết một khi hắn đã nói ra là không đổi ý, lại thêm linh khí ở thế giới này rất nhiều, sử dụng trận pháp của Huyết Phượng La tu luyện khiến cho tốc độ của y nhanh hơn ở Thiên Lan hư không một chút. Vì vậy mà tới giờ, Mạc Thiên Hình thực sự cam tâm tình nguyên làm khí linh cho Lạc Bắc. Y nhanh chóng điều khiển Huyết Phượng La đưa Nguyên Anh của tên quái nhân tới đồng thời nở nụ cười âm hiểm.
- Ly Nghiêu Ly! Ngươi đưa hết số người Miêu còn sót tới đây.
Lạc Bắc cũng chưa nói rõ. Sau khi nói xong với Ly Nghiêu Ly, hắn quay sang nói với Hâm Duyệt:
- Hâm Duyệt! Muội tạm đưa đám người Miêu cùng với đám đệ tử ngoại môn của Thái Hư lão tổ về giới Niết Bàn qua trận pháp kia.
- Vâng. - Tô Hâm Duyệt ngoan ngoãn gật đầu rồi hỏi:
- Đám đệ tử của Thái Hư lão tổ, huynh định xử lý thế nào?
- Chúng dám nô dịch người trong rặng La Phù của ta vậy thì để cho chúng làm nô lệ ở giới Niết Bàn đi. - Lạc Bắc liếc nhìn đám người tu đạo mặc áo đỏ:
- Nếu như không cho chúng làm thế thì vẫn còn có người giống như Thái Hư lão tổ nghĩ La Phù ta không có người.
- Ta là đệ tử của người mà các ngươi thờ phụng. Các ngươi theo cô ấy tới một chỗ, chờ khi tới thời điểm, ta sẽ cho các ngươi về.
Lạc Bắc lên tiếng nói với tất cả những người Miêu. Một lát sau, toàn bộ người Miêu có trong trại đi ra đều quỳ xuống cung kính, rạp mình trên mặt đất.
Trên đỉnh núi vô danh, Lạc Bắc mặc trang phục màu trắng đứng trước vách đã.
Những cơn gió núi thổi khiến cho tà áo bay phần phật nhưng Lạc Bắc vẫn không hề nhúc nhích.
Chỗ mà lão triệu nam để nấu cơm trước đây vẫn còn nguyên. Tuy nhiên mấy căn nhà gỗ đơn sơ trên đỉnh núi đã bị tàn phá nặng nề.
Lạc Bắc im lặng nhìn rặng La Phù cô quạnh rồi nhìn những căn nhà gỗ đơn sơ. Tô Hâm Duyệt đúng lặng lẽ sau lưng mà không quấy rầy hắn.
Đứng lặng yên một lúc, hai tay Lạc Bắc mới từ từ vẽ một cái trận pháp huyền ảo.
Dưới sự đưa vào của chân nguyên, cái trận pháp được hình thành tản ra một làn hơi thở cổ xưa bao phủ lấy Lạc Bắc và Hâm Duyệt. Dưới chân cả hai bốc lên những tia sáng màu trắng rực rỡ như mở cái xiềng xích của thời gian và không gian. Trong giây lát, Lạc Bắc và Hâm Duyệt đã đứng trước cái thác nước trong dãy La Phù. Tính từ vị trí ngọn thác xuất hiện trong lòng núi xuống tới mấy trăm trượng, tạo thành một vị trí có hình cái đền khổng lồ.
Đứng trước cánh cổ lớn cao tới năm trượng của ngôi đền, Lạc Bắc không giữ được bình tĩnh, hai mắt bắt đầu ngấn nước.
Thực sự đó không phải vì sự rung động.
Nguyên Thiên Y chưa bao giờ khen ngợi Lạc Bắc lấy một câu nhưng càng tới gần La Phù, Lạc Bắc càng cảm nhận được ẩn giấu dưới sự lạnh lùng của mình là sự kỳ vọng và tình cảm đối với hắn cao như thế nào.
Sư tôn không chỉ dạy công pháp cho Lạc Bắc mà còn dạy hắn cách làm người...và làm như thế nào mới thực sự nắm vận mệnh của mình...
- Ma Ha già la mật pháp!
- Thái Ất chân kinh.
- Vũ Hóa đạo quyết.
- Lôi Đế thần pháp!
- Lục đạo phù đồ huyền pháp!
- Địa tàng thiên diệp kinh.
- Thiên Long dẫn...
Tô Hâm Duyệt đi cùng với Lạc Bắc vào nơi truyền kinh thụ đạo của La Phù cũng không giữ được bình tĩnh.
Sau cánh cổng điện, kéo dài tới mấy ngàn bậc thang là một quầng sáng, từ trong đó thi thoảng xuất hiện kinh văn của những bộ công pháp huyền ảo. Số lượng công pháp, kinh văn có tới mấy trăm bộ, bao hàm toàn diện, có cả những công pháp của giới tu đạo thượng cổ từ mấy ngàn năm trước. Trong đó có rất nhiều công pháp với uy lực khổng lồ. Chỉ cần một bộ công pháp ở đây được truyền ra ngoài cũng đủ khiến cho gần như toàn bộ các tông môn tranh cướp.
Như Ma Ha Già La mật pháp là pháp quyết vô thượng của mật tông, một trong số ít các công pháp có thể hấp thu ngọn lửa mặt trời để cho bản thân dùng. Tu luyện tới mức cao thâm không chỉ có được hóa thân mà trong hóa thân còn ẩn chứa ngọn lửa mặt trời kinh người. Khi chiến đấu, ngọn lửa của nó có thể tản ra bao phủ mấy trăm mẫu, ngay cả người tu đạo Nguyên Anh cũng khó chống đỡ.
Thái Ất chân kinh, Vũ Hóa đạo quyết đều là những bộ công pháp hàng đầu tu luyện Nguyên Anh do các vị tiền bối đã đột phá qua mấy lần Thiên kiếp sáng tạo. Tu luyện hai loại công pháp này có tốc độ hấp thu linh khí so với các công pháp Nguyên Anh bình thường nhanh hơn nhiều.
Lục đạo phù đồ huyền pháp có phạm vi pháp thuật bao phủ rất rộng. Tu luyện tới mức cao thâm có thể tạo thành ngọn lửa Phật nghiệp liên tục thiêu đốt chân nguyên của đối phương giống như một thứ giòi trong xương. Địa Tàng Thiên diệp kinh là công pháp phòng ngự số một...
Ngoại trừ những bộ công pháp đó ra, trong những vầng sáng trên mỗi bậc thang còn liên tục hiện ra bóng dáng của các loại thú kỳ dị. Những hình ảnh đó diễn tả rất nhiều tri thức hữu dụng đối với người tu đạo. Thậm chí trong đó còn có cả hình ảnh người tu đạo đấu phép.
Từ trong những hình ảnh như khiến người ta lạc vào một thế giới kỳ lạ đó, không những có thể nhận ra được uy lực của các loại pháp thuật mà còn có thể thấy chúng có sơ hở như thế nào để dùng cách nào hóa giải. Những kinh nghiệm đấu phép đó đối với mỗi người tu đạo đều vô cùng quý báu.
Lạc Bắc nhìn lên rồi bước theo từng bậc thang đi lên cao.
Những hình ảnh trong các quầng sáng trôi qua trên đỉnh đầu in vào trong mắt của Lạc Bắc. Trong mắt hắn như từ từ tạo thành một cái thế giới huyền ảo. Từng bộ công pháp, hình ảnh nhanh chóng hiện lên trong mắt hắn.
Lạc Bắc đi rất chậm. Mấy ngàn bậc thang mà hắn đi hết cả nửa canh giờ. Hơn nửa canh giờ sau, Lạc Bắc cúi đầu xuống, trong mắt lóe lên vô số những hình ảnh.
Dường như toàn bộ những gì trong các quầng sáng đều in sâu vào mắt Lạc Bắc. Tất cả chuyển động chừng nửa nén hương mới từ từ biến mất.
Bước tới bậc thang cuối cùng là một cái điện lớn đơn sơ đang lơ lửng trên không trung. Đó chính là đại điện tổ sư của La Phù.
Tới cửa đại điện, Lạc Bắc cũng dừng chân.
Theo hai tay Lạc Bắc vươn lên, một tia sáng vàng nhỏ như hạt cát xuất hiện bay thẳng vào vầng sáng trên đỉnh đầu hắn.
Trong nháy mắt khi vầng sáng nhỏ như hạt cát biến mất trong quầng sáng trên đỉnh đầu, Tô Hâm Duyệt đứng sau lưng Lạc Bắc chợt thấy bên trong vầng sáng xuất hiện rất nhiều công pháp, hình ảnh và quang cảnh đấu phép.
Sau khi hoàn thành nốt giai đoạn đó, Lạc Bắc mới đi vào trong ngôi điện lớn thờ các vị tổ sư của La Phù.
- Các vị tổ sư chứng kiến. Đại đệ tử thứ mười lăm của La Phù là Nguyên Thiên Y chính thức truyền kinh cho Lạc Bắc.
- Đón nhận lấy Vọng Niệm Thiên Trường Sanh kinh.
Khi bước chân vào trong ngôi điện, bên tai Lạc Bắc như vang lên những âm thanh đó.
Bốn góc trên đỉnh điện gắn những viên minh châu theo vị trí ngũ hành tản ra ánh sáng màu xanh rực rỡ.
Ngôi điện vẫn trống rỗng như trước chỉ có từng pho tượng các vị tổ sư La Phù cao tới hơn mười trượng. Bên cạnh vị tổ sư thứ mười lăm có một vị trí còn trống, vốn nó là của Nguyên Thiên Y.
Tuy nhiên khi ánh mắt của Lạc Bắc nhìn tới đó, hắn liền rùng mình.
Bởi vì tại nơi trống không đó lơ lửng một cái ngọc phù tản ra ánh sáng màu vàng.
- Lạc Bắc! Con có thể nhìn thấy được cái ngọc phù này chứng tỏ lão Triệu Nam không nhìn nhầm người.
Trong nháy mắt khi Lạc Bắc hút cái ngọc phù vào tay, trên đó lập tức xuất hiện dòng chữ như vậy. Những dòng chữ lấp lánh ánh sáng màu vàng trên đó chính là của Nguyên Thiên Y để lại cho Lạc Bắc.