Chương 396: Truy tìm ma nữ

La Phù

Vô Tội 25-07-2021 13:17:48

- Người đó là ai? Bốn người tu đạo tản ra bảo khí trang nghiêm có tốc độ phi độn rất nhanh. Khi bốn người đó vừa mới lướt qua một đám mây thì đột nhiên xuất hiện một bóng người. Nhìn cái bóng đó hết sức kỳ lạ, từ xa nhìn lại chẳng khác nào một đám mây trong suốt. Mà trong đám mây đó là một cái đài sen màu đen rất to. Một nửa cái đài sen đó có đường kính rộng tới bốn trượng nhìn như một cái sân khấu lớn trên không trung. Hoa văn trên đó tản ra hơi thở uy nghiêm. Một nửa bên dưới là những phù điêu ma thần cầm đủ loại pháp bảo trong tay. Số lượng phù điêu ít nhất có hơn một ngàn cái với đủ mọi loại hình dạng, tư thế khác nhau. Mà ánh sáng màu đen tản ra khiến cho những phù điêu trên đó như đang hoạt động, di chuyển. Còn một nửa bên trên có hình dạng giống như một cái mui xe tản ra ánh sáng màu đen. Có điều màu của nó lại có màu vàng nhợt, xung quanh điêu khắc đầy những lá bùa chiếu xuống những tia sáng màu đen nhìn giống như tua cờ. Một thiếu nữ mặc áo bào vân nghê, trên người tản ra pháp lực dao động màu tím đứng chính giữa đài sen. Thiếu nữ xinh đẹp tuyệt trần đó chính là Thái Thúc. Mà cái đài sen kia cũng chính là cái Yêu vương liên thai mà Bích Căn sơn nhân đã kết hợp Ô Đàm kim ma lang chiến xa để luyện ra. Hiện tại xung quanh Yêu vương liên thai như có một tấm lụa mỏng màu trắng. Đó là do Thái Thúc cố ý yêu cầu Bích Căn sơn nhân luyện chế ra một cái Bạch vân bảo trướng. Nó có thể che giấu toàn bộ khí tức của Yêu vương liên thai. Bình thường nếu không di chuyển, từ ngoài không thể phát hiện được. Lúc trước, Thái Thúc cũng nhờ có cái pháp bảo này mới tránh được sự chặn giết của Côn Luân, đồng thời rất ít người phát hiện được. Bên cạnh Thái Thúc có ba người đang đứng. Một người có thân hình cao lớn tản ra huyết khí nồng hậu. Một người mặc áo giáp màu đen, pháp lực dao động tản ra cũng rất mạnh. Mà một người khác là một nữ tử che mặt, trên người cũng có pháp lực giống như Thái Thúc. Cả ba người đó chính là Ly Nghiêu Ly, Chiến Bách Lý và Hi Ngọc Sa. Vào lúc này, trong bốn người đứng trên Yêu vương liên thai thì cho dù là Thái Thúc, Ly Nghiêu Ly, Chiến Bách Lý và Hi Ngọc Sa đều có pháp lực dao động mạnh hơn trước nhiều. Rõ ràng là sau trận chiến núi Đại Đông, tu vi của bốn người đã tăng lên không phải là ít. - Nếu ta không nhầm thì bốn người đó là tứ đại pháp vương của Hoa giáo. Bọn họ là Cống Dát Kiên Tán, Cát Tường Sinh, Cách Lan vương và Tùng Thành Lâm vương. Nhìn bốn điểm sáng đang lao tới, Chiến Bách Lý liền nói với Thái Thúc như vậy. Lúc này, trong lúc Chiến Bách Lý lên tiếng nói chuyện với Thái Thúc hết sức cung kính. Mặc dù trước đó y bị Lạc Bắc thu phục nhưng khi cùng với Nại Hà Ma cung đối đầu với Huống Vô Tâm, Lạc Bắc để cho bọn họ và Thái Thúc đi trước. Hơn nữa khi tới núi Đại Đông, Thái Thúc cũng không coi bọn họ là nô tài lấy ra làm lá chắn. Cho dù lúc trước hợp tác với Thương Lãng cung thì Thao Sinh Nguyên cũng không được giống như Lạc Bắc và Thái Thúc. Cho nên từ từ, Chiến Bách Lý và Hi Ngọc Sa không còn sự khó chịu đối với Lạc Bắc và Thái Thúc mà hoàn toàn phục tùng. - Tứ đại pháp vương của Hoa Giáo? Bốn người này đều tu luyện pháp quyết thân ngoại hóa thân chẳng trách mà pháp lực dao động mạnh như vậy và có dị tướng uy nghiêm tới thế. Hoa giáo luôn an phận ở một chỗ, rất ít khi vào thế gian. Lần này tại sao cả tứ đại pháp vương cùng xuất hiện ở đây? - Thái Thúc hơi cau mày đột nhiên lắp bắp kinh hãi: - Không ổn! Tứ đại pháp vương của Hoa giáo định đối phó với tiểu Trà. - Có lẽ là như vậy. - Nghe thấy tiếng thét của Thái Thúc, Chiến Bách Lý cũng gật đầu. - Đi! Không hề có chút do dự, Thái Thúc liền bắt pháp quyết điều khiển Yêu vương liên thai di chuyển với tốc độ nhanh hơn đuổi theo tứ đại pháp vương. Từ sau trận đánh núi Đại Đông, Thái Thúc vẫn tìm kiếm Lạc Bắc. Mặc dù hiện tại Bích Căn sơn nhân đã luyện chế Yêu vương liên thai trở thành một thứ pháp bảo rất mạnh có lực phòng ngự kinh khủng, hơn nữa còn được nối thông với cái hang của lão. Chỉ cần Thái Thúc thi triển pháp quyết thì bất cứ lúc nào cũng có thể mở trận pháp nối thông với cái hang kia để những người ở đó có thể xuất hiện bên cạnh nàng. Cho nên hiện tại mặc dù nói Thái Thúc đã rời khỏi Thất hải nhưng vẫn nắm nó trong tay. Hiện tại dưới sự liên thủ của Yêu tộc, lực lượng Thái Thúc so với trước đây đã mạnh hơn nhiều. Dưới tình hình không có Côn Luân nhúng tay thì gần như đã thống nhất Thất hải. Hơn nữa sản vật của Thất hải vô cùng phong phú, rất nhiều thiên tài địa bảo. Vì vậy mà tu vi của đám người Thái Thúc đều tăng lên rất nhanh. Nhưng lực lượng Yêu tộc trong vòng Thất hải phần lớn cũng chỉ giới hạn ở đây. Ở nơi này, bọn họ có thể sử dụng động vật biển để nghe ngóng tin tức nhưng cũng không thể sử dụng được ở đại lục. Thái Thúc không có lực lượng của Trạm Châu Trạch Địa giúp đỡ như Lạc Bắc cho nên việc tìm kiếm tin tức, nhiều lắm cũng chỉ hơn một tán tu mà thôi. Lúc trước, Thái Thúc chỉ nghe nói rằng Kỳ Liên Liên Thành đã bị Lạc Bắc giết. Đại Tự Tại cung bị tiểu Trà nuốt Huyết Xá lợi làm cho tắm máu. Cho nên Thái Thúc nghĩ có thể tìm thấy tin tức của Lạc Bắc ở gần Đại Tự Tại cung. Nhưng nàng không ngờ rằng trước khi mình nghe được tin đó thì hắn đã tới gần Nga Mi. Nữa, Thái Thúc cũng không biết tới cái tin Huống Vô Tâm phát động trận chiến với Côn Luân vì vậy mà nàng nghĩ với lực lượng của Côn Luân chắc chắn sẽ sử dụng lực lượng mạnh hơn để giết Lạc Bắc. Cho nên trên đường đi, nàng hết sức bí mật, ngay cả người của Trạm Châu Trạch Địa cũng không phát hiện ra tung tích của nàng. Vì thế cho nên khi Lạc Bắc tới Nga Mi thì Thái Thúc lại tới Đại Tự Tại cung. Mặc dù Thái Thúc cũng không biết tại sao tứ đại pháp vương của Hoa Giáo tới nơi này nhưng nàng cũng có đọc được một vài điều được ghi trong điển tịch của Thương Lãng cung. Nghe nói ngày xưa U Minh huyết ma xuất thân từ Hoa Giáo ngộ ra được rất nhiều đạo lý. Sau đó lão mới sáng tạo ra mấy môn công pháp lợi hại. Cho nên cái họa U Minh huyết ma, Ma giáo vẫn nhận do mình. Tới trận chiến Kim Đỉnh, cao thủ của môn phái mạnh nhất Hoa Giáo là Triết Bạng Tự đã dốc toàn bộ lực lượng. Nhưng trong trận chiến đó, cao thủ của Triết Bạng Tự gần như chết sạch. Sau đó, những cao thủ còn sót lại trở về cũng bị người ta đánh lén mà chết hết. Thế cho nên những công pháp lợi hại của Hoa Giáo đều thất truyền hết. Hoa Giáo vẫn coi U Minh huyết ma là tử địch. Sau trận chiến Kim Đỉnh, U Minh huyết ma chết đi nhưng Hoa Giáo vẫn liên tục tìm kiếm bộ hạ của U Minh huyết ma. Một khi phát hiện được, bọn họ bất chấp tất cả để tiêu diệt. Hiện tại tình hình của tiểu Trà như thế nào thì Thái Thúc không biết nhưng lúc này tứ đại pháp vương của Ma giáo xuất hiện thì nghĩ đi nghĩ lại cũng chỉ có đối phó với tiểu Trà là có khả năng nhất. Vào lúc này, Thái Thúc không biết Lạc Bắc đang ở Nga Mi. Nàng chỉ muốn đi theo tứ đại pháp vương để phát hiện được tung tích của tiểu Trà rồi xem Lạc Bắc có ở gần đó hay không. Thái Thúc có thể khẳng định được Lạc Bắc nhất định không muốn để cho tiểu Trà bị người Hoa giáo giết chết. Hắn sẽ tìm cách hồi phục thần trí cho nàng. Bởi vì Thái Thúc biết nếu như mình mà nuốt Huyết Xá lợi thì Lạc Bắc cũng sẽ làm như vậy... - Công Dát Kiên Tán! Ma nữ đó giết hơn một ngàn đệ tử của Đại Tự Tại cung. Hơn nữa trong số đó còn có cả những nhân vật có tu vi cực cao. Nếu một đối một thì chỉ sợ chúng ta không phải là địch thủ của nó. Giữa không trung, viên Lạt ma có đôi tay dài quay sang nói với người mang khuôn mặt hơi đen với đôi tai dài. Bốn người có tu vi cực cao tản ra pháp lực dao động có bảo khí trang nghiêm đó chính là tứ đại pháp vương Công Dát Kiên Tán, Cát Tường Sinh, Cách Lan Vương và Tùng Thành Lâm vương của Hoa Giáo. Mặc dù bốn trăm năm trước Triết Bạng Tự bị tiêu diệt hoàn toàn khiến cho những công pháp cực mạnh của Hoa giáo bị thất truyền. Nhưng Hoa Giáo chủ yếu tu luyện công pháp thân ngoại hóa thân, một khi tu luyện thành công đều có uy lực kinh thế hãi tục. Hơn nữa Hoa Giáo có mấy trăm ngôi chùa. Một ngôi chùa Mật Tông xét thực lực cũng không có gì. Nhưng tất cả những ngồi chùa Mật Tông đi theo Hoa giáo đều có một sự thống nhất, hợp lực lại cũng không thiếu những nhân vật có tu vi cao. Pháp vương như Công Dát Kiên Tán và Cát Tường Sinh có quyền thế còn lớn hơn cả chưởng giáo của một phái lớn.