Cũng chỉ do Kỳ Liên Liên Thành bất chấp bản thân để cho chân nguyên kiệt quệ khiến cho Lạc Bắc mới có thể dựa vào pháp thuật để lôi Nguyên Anh của y ra.
Cùng với lôi Nguyên Anh của Kỳ Liên Liên Thành ra ngoài, hai tay của Lạc Bắc cũng chộp một cái khiến cho trong khối thủy tinh sáu mặt đang phong ấn chặt Nguyên Anh của Kỳ Liên Liên Thành chợt xuất hiện một ngọn lửa màu trắng.
Trong tình cảnh không ngăn cản được đòn tấn công của Kỳ Liên Liên Thành, lần này Lạc Bắc định đánh nát nguyên anh của y mà chết chung.
Sự bùng nổ của Kỳ Liên Liên Thành và Lạc Bắc khiến cho tất cả đều bất ngờ.
Không một ai có thể ngờ được trong tích tắc đó lại đột nhiên xảy ra chuyện như vậy. Không ngờ Lạc Bắc lại có thể lôi được Nguyên Anh của Kỳ Liên Liên Thành từ trong Hạo Thiên Kính ra ngoài.
- Nguyệt Ẩn! Ngươi.
Nạp Lan Nhược Tuyết hét lên kinh hãi. Ngay khi Lạc Bắc cứng rắn lôi Nguyên Anh của Kỳ Liên Liên Thành ra thì Nguyệt Ẩn cũng đánh về phía Lạc Bắc một vầng ánh sáng gần như trong suốt.
Đạo ánh sáng gần như trong suốt cũng giống như một thanh trường thương đâm thẳng về phía trước với lực xung kích cực mạnh. Giống như Nguyệt Ẩn phối hợp với Kỳ Liên Liên Thành ám sát Lạc Bắc.
Nhưng một nhân vật được mệnh danh là thống lĩnh của Ảnh La Sát, là nhân vật được lão đầu của Trạm Châu Trạch Địa tự mình huấn luyện thì không thể đứng về phía của Kỳ Liên Liên Thành. Uy lực đòn tấn công của Nguyệt Ẩn không được như đại thủ ấn của Kỳ Liên Liên Thành, cũng không như đạo kiếm khí vô hình của Lạc Bắc. Nhưng một đòn của y cũng đủ thể hiện phong cách của Ảnh La Sát. Nó giống như Ảnh La Sát đang ẩn nấp đột nhiên phóng ra một đòn ám sát. Tốc độ của y hoàn toàn vượt qua bàn tay vào đạo kiếm khí vô thượng đang lao về phía Lạc Bắc. Ngay tức thì, vầng sáng trong suốt của y đã tới người của hắn.
Cú đâm này khiến cho lồng ngực của Lạc Bắc vỡ vụn, miệng phun ra cả một làn sương máu. Lực xung kích quá mạnh khiến cho Lạc Bắc bị đánh bay ra ngoài hơn mười trượng.
" Ầm! " Trong suy nghĩ của người khác, Lạc Bắc dường như bị nhát thương đó đánh bay một cách thê thảm. Mà cái đại thủ ấn và kiếm khí vô hình va chạm với nhau rồi nổ tung.
Đánh bay Lạc Bắc, ánh mắt của Nguyệt Ẩn vẫn nóng cháy như trước. Y biết Lạc Bắc có thể hồi phục thương tích rất nhanh nên không thể chết được. Khi phát ra một đòn đó, y đã phán đoán Lạc Bắc sẽ bị mình đáng bay về phía này cho nên gần như đồng thời, tay Nguyệt Ẩn rung lên, mười viên đan dược lập tức bay về phía hắn.
Lạc Bắc không hề chết.
Cùng với khi bị Nguyệt Ẩn đánh trúng, chân nguyên của Vọng Niệm Thiên Trường Sanh kinh trong cơ thể cũng bắt đầu tu bổ nhưng kinh mạch, xương cốt bị vỡ. Dưới một đòn của Nguyệt Ẩn, đòn tấn công của Kỳ Liên Liên Thành hoàn toàn thất bại. Nhưng cũng vì một đòn của y mà pháp thuật của Lạc Bắc cũng bị đánh gãy, khiến cho miếng thủy tinh sáu mặt vang lên tiếng rạn nứt.
Miếng thủy tinh phong ấn Kỳ Liên Liên Thành lập tức vỡ nát khiến cho Nguyên Anh của y thoát ra.
Nguyên Anh của Kỳ Liên Liên Thành vẫn không hề dừng lại, giống như một con rùa chui vào mai, y hóa thành một tia sáng màu tím chui vào trong Hạo Thiên Kính.
Trong nháy mắt khi ánh sáng màu tím biến mất, Hạo Thiên Kính lập tức tản ra ánh sáng rực rỡ. Lúc này, mặc dù Hạo Thiên kính chưa hề cử động nhưng mọi người có thể cảm nhận được nó đang muốn vọt đi thật xa khỏi vị trí của Lạc Bắc. Kỳ Liên Liên Thành đang muốn trốn.
Một Kỳ Liên Liên Thành vốn không ai bì nổi, không ai có thể ngăn cản, lần đầu tiên chạy trốn.
Nhưng vào lúc này, Lạc Bắc cũng không hề để ý tới đan dược của Nguyệt Ẩn mà dồn toàn bộ chân nguyên hút lấy một tia sáng màu lam rơi ra từ Hạo Thiên kính vào tay.
Tia sáng màu lam đó là một cây đoản trượng trong suốt, một đầu của nó có một viên tinh thạch màu làm. Cây đoạn trượng này cũng chính là Ly Thiên thần mang mà Lạc Bắc tới Đại Tự Tại cung để lấy.
Lúc trước, Ly Thiên Thần mang được Kỳ Liên Liên Thành giữ trên người nhưng do không luyện hóa giống Hạo Thiên kính cho nên khi Nguyên Anh bị Lạc Bắc hút ra, Hạo Thiên Kính trở lại hình dạng vốn có thì nó cũng bị rơi xuống.
Chộp được Ly Thiên Thần Mang, trên người Lạc Bắc lập tức tản ra một thứ sát khí đáng sợ. Theo ánh mắt nhìn về phía Hạo Thiên Kính, Ly Thiên Thần Mang trong tay y lập tức lao thẳng về phía nó.
Một tia chớp chợt lóe lên trên viên tinh thạch ở đỉnh của Ly Thiên Thần mang rồi bao phủ toàn bộ cây trượng. Giờ khắc này, tất cả mọi người gần như d lại. Ngay cả tiểu Trà đang nhìn vô số đệ tử của Đại Tự Tại cung vốn như con kiến cũng quay sang nhìn Lạc Bắc.
Ly Thiên Thần mang tản ra một thứ ánh sáng chói mắt khiến cho tất cả mọi người phải nhắm mắt lại. Ngay cả Huyết Thần Tử đang bay khắp trời cũng kinh hãi trốn tránh thứ ánh sáng đó. Ly Thiên thần mang giống như có được tính mạng, lao thẳng về phía Hạo Thiên Kính.
Trong một khắc này, Hạo Thiên Kính vốn không có một thứ gì tàn phá nổi, không coi bất cứ thứ pháp bảo khác vào đâu đột nhiên vang lên một thứ thanh âm rồi nó lập tức vỡ vụn.
Hạo Thiên Kính vô cùng mạnh mẽ đã vỡ vụn đúng vào lúc này.
Trong nháy mắt đánh nát Hạo Thiên Kính, Ly Thiên Thần Mang hoàn thành sứ mệnh của mình cũng tự tan biến.
Kỳ Liên Liên Thành đã dung hợp lại với Hạo Thiên Kính cho nên khi nó vừa vỡ, Nguyên Anh của y cũng tan vỡ theo.
- Kỳ Liên Liên Thành chết.
- Không ngờ Kỳ Liên Liên Thành lại bị Lạc Bắc giết chết.
Vào lúc này, sự chú ý của Phương Tam Bình và Hàn Vô Kỳ đều tập trung cho sự an nguy của Đại Tự Tại cung nhưng khi nhìn thấy cảnh đó, cả hai cũng không giữ được bình tĩnh.
- Cái gì kia?
Từ trong Hạo Thiên Kính bị vỡ vụn xuất hiện một điểm sáng lao đi với một tốc độ kinh người vào trong màn đêm đen. Cho dù là Lạc Bắc cũng không kịp ngăn cản chỉ thấy nó giống như một khối thủy tinh trong suốt.
- Không ngờ Kỳ Liên Liên Thành bị ngươi giết chết.
Khoảng khắc đó khiến cho tất cả đều rung động. Cho dù là Nguyệt Ẩn thì cũng thốt lên một câu nói vô nghĩa. Sau khi nói xong câu đó, Nguyệt Ẩn nhanh chóng nói với Lạc Bắc:
- Đó là một chút thần niệm được y dùng pháp thuật nào đó thoát ra. Hiện tại hình thần của y đều bị diệt thì một chút ý niệm đó nhiều lắm chỉ gửi được chút tin tức, không thể nào sống lại được.
- Muốn nói cho người Côn Luân biết thì cứ để chúng biết rằng Kỳ Liên Liên Thành chết trong tay ta là được.
Lạc Bắc thầm nghĩ như vậy. Ngay lập tức, Nguyệt Ẩn ném mười viên đan dược cho Lạc Bắc, đồng thời y và Nạp Lan Nhược Tuyết nhanh chóng bay về phía hắn.
- Hiện tại chúng ta phải làm cái gì?
Tới bên cạnh, Nguyệt Ẩn nhanh chóng hỏi Lạc Bắc.
- Ngươi tu luyện công pháp gì mà có thể lợi dụng đan dược hồi phục chân nguyên nhanh như vậy? Dường như ngươi không sợ dược lực làm cho thân thể bị thương đúng không?
Nhưng Lạc Bắc còn chưa kịp trả lời thì một câu hỏi đã từ trên cao vọng xuống. Âm thanh đó tràn ngập ma tính, chính là của tiểu Trà.
Vào lúc này, tiểu Trà đứng trên đỉnh đầu Huyết Dạ xoa nhìn xuống Lạc Bắc với ánh mắt yêu dị:
- Ta định cho các ngươi đấu với nhau một lúc nhưng không ngờ ngươi lại giết chết hắn, lãng phí một cái Nguyên Anh ngưng luyện.
- Trước kia chẳng phải ngươi hỏi ta làm sao mà biết ngươi và lại gọi ngươi là tiểu Trà hay sao?
Lạc Bắc nuốt mười viên đan dược mà Nguyệt Ẩn ném cho, không để ý tới câu hỏi của tiểu Trà mà nhìn thẳng vào đôi mắt của nàng:
- Ta nói cho ngươi biết, tên ngươi chính là tiểu Trà, trước kia ngươi là bằng hữu tốt nhất của ta. Chỉ có điều ngươi bị ma khí trong chủ nguyên Huyết Xá lợi của U minh huyết ma xâm nhập nên mới trở thành như thế này. Hơn nữa, cũng là do ngươi muốn cứu ta mới bị như vậy.
- Thật không? Ta vì ngươi mới trở thành như thế này? Bây giờ ngươi định như thế nào, định cùng với họ giết ta sao?
Tiểu Trà nở một nụ cười quyến rũ trên gương mặt lạnh lùng:
- Nếu nói ta vì ngươi mà biến thành như thế này thì chẳng bằng ngươi hãy bồi thường, đưa toàn bộ khí huyết của ngươi cho ta tu luyện đi.
- Nếu ngươi theo ta về, để ta nghĩ cách khôi phục thần trí cho ngươi. Sau khi ngươi tỉnh táo lại, nếu còn muốn lấy khí huyết của ta tu luyện thì ta sẽ không từ chối. - Lạc Bắc nhìn tiểu Trà mà nói vậy.
- Ta không muốn chờ lâu như thế.
Tiểu Trà khẽ cắn môi cười nói:
- Hay là hiện tại để ta giết ngươi, lấy khí huyết của ngươi để ta tế luyện Huyết Trì và Huyết Thần Tử đi.
Mới nói tới chữ giết, Huyết dạ xoa cao năm trượng đã giơ cây xiên đâm về phía Lạc Bắc.