Chương 420: Thập Vạn Đại Sơn

La Phù

Vô Tội 25-07-2021 13:17:51

- Thái Thúc! Tại sao tới giờ ngươi mới mở trận pháp? Bích Căn sơn nhân nhảy ra không để ý tới đám người Lạc Bắc, cũng chẳng cần biết mình đang ở đâu mà ngay lập tức lên tiếng mắng Thái Thúc. - Thế này là thế nào? Mặc dù Lạc Bắc và Thái Thúc biết Bích Căn sơn nhân là người như thế nào nhưng khi đối mặt với cảnh này cũng chỉ biết nhìn nhau không hiểu được ý của lão. Mà không để cho hai người có phản ứng, Bích Căn sơn nhân lập tức nhìn Yêu vương liên thai với ánh mắt tỏa sáng: - Mau đưa Yêu vương liên thai cho ta. - Bích Căn sơn nhân! Ngươi vội lấy Yêu vương liên thai làm cái gì? Lạc Bắc và Thái Thúc hơi ngạc nhiên hỏi. - Còn để làm gì? Tất nhiên là lấy ra để luyện lại. Bích Căn sơn nhân thấy Thái Thúc vẫn điều khiển Yêu vương liên thai không đưa cho mình thì nổi giận hét lên: - Hỏi nhiều làm gì? Đưa cho ta. - Bích Căn sơn nhân này... Vũ Sư Thanh, Nạp Lan Nhược Tuyết và Đông Bất Cố nhìn thấy Bích Căn sơn nhân như vậy đều ngây người. - Ngươi vẫn phải dựa vào cái trận pháp trong Yêu vương liên thai để ra vào. Cho dù có đưa Yêu vương liên thai cho ngươi thì ngươi cũng không quay về ngay được. Lạc Bắc cũng không cãi cọ với Bích Căn sơn nhân mà chỉ cười cười nói với lão như vậy. Bích Căn sơn nhân lập tức ngây người: - Cái này... Nhìn thấy Bích Căn sơn nhân há hốc mồm, Thái Thúc cũng không nhịn được mà phì cười. Còn Lạc Bắc cũng cười nói: - Bích Căn sơn nhân! Ta đang định tìm ngươi để xem ngươi có thể lập một cái trận pháp ở đây nối thông với động phủ của ngươi hay không? - Đúng vậy. Bích Căn sơn nhân như bừng tỉnh, vỗ đùi: - Ta chỉ cần xây dựng một cái trận pháp ở đây là có thể lấy được Yêu vương liên thai. Lạc Bắc chớp mắt: - Ngươi có thể làm được? - Có ta và đám tiểu tử tộc Long Nghê kia thì tất nhiên. Bích Căn sơn nhân nói: - Ta quay về xem. Tài liều có lẽ là đủ. Bích Căn sơn nhân nói xong lập tức quay đầu như định trở về tìm tài liệu bố trí trận pháp ngay. - Khoan đã. Lạc Bắc gọi Bích Căn sơn nhân: - Ngươi lấy cái Yêu vương liên thai này để luyện thứ pháp bảo gì? - Chẳng phải ngươi đưa cho ta mấy cái mảnh vụn của Hạo Thiên kính đó sao? Bích Căn sơn nhân tức giận, trừng mắt liếc nhìn Lạc Bắc: - Ta chợt nghĩ tới nếu như kết hợp những mảnh vỡ của Hạo Thiên Kính và Yêu vương liên thai lại thì không chừng có thể tạo ra được một thứ pháp bảo lợi hại hơn. - Sử dụng những mảnh vỡ của Hạo thiên kính trọng luyện với Yêu vương liên thai? Cái Yêu vương liên thai đã mạnh như vậy mà còn luyện lại? Câu nói của Bích Căn sơn nhân khiến cho tất cả đều kinh hãi. - Hiện tại cái Yêu vương liên thai có tác dụng rất lớn đối với ta, tạm thời không thể đưa cho ngươi. Lạc Bắc biết tỷ lệ thất bại của Bích Căn sơn nhân cũng rất cao cho nên sau khi trầm ngâm một lúc liền nói vậy. - Cái gì! Ta luyện ra tại sao ngươi lại không đưa cho ta? Bích Căn sơn nhân nghe thấy vậy thì hét lên, suýt nữa dí cả tay vào mũi Lạc Bắc: - Mau đưa cho ta. - Nói cái gì? Còn nói nữa ta giết ngươi, ngươi hết đường luyện khí. Lạc Bắc biết tính nết của Bích Căn sơn nhân liền trừng mắt đồng thời để cho pháp lực dao động tản ra. Quả nhiên Bích Căn sơn nhân rụt cổ lại: - Có điều ta cũng có thể giao dịch với ngươi. Sau khi quát Bích Căn sơn nhân xong, Lạc Bắc lại nói tiếp: - Ta cần Yêu vương liên thai bảo vệ tới một nơi. Nếu ngươi có thể nối thông nơi đây với động phủ dưới lòng đất...đúng rồi. Lạc Bắc đang nói thì chợt nhớ ra liền hỏi: - Cái Vân Mộng thần thoi kia ngươi có thể sửa được không? - Vân Mộng thần thoi bị như vậy cho dù sửa được cũng không phải là chuyện ngay lập tức. Bích Căn sơn nhân lại hét lên. Lạc Bắc nghe thấy Bích Căn sơn nhân từ chối liền nghĩ tới chuyện khác: - Thế này đi. Bích Căn sơn nhân! Nếu ngươi có thể lập xong trận pháp, sửa được Vân Mộng thần thoi thì ta sẽ đưa Yêu vương liên thai cho ngươi. Hơn nữa sau này nếu có thứ gì tốt cũng đưa cho ngươi. Ngươi đừng có quên rằng mảnh vỡ của Hạo Thiên kính cũng là của ta đưa cho. - Được! Một lời đã định. Khi Lạc Bắc mới được nửa câu, Bích Căn sơn nhân đã trừng mắt định hét lên. Nhưng khi hắn nói hết, ánh mắt của lão lập tức sáng ngời. Dù sao đối với người như Bích Căn sơn nhân thì những mảnh vỡ của Hạo Thiên Kính cũng là bảo bối khó thấy. Mới nghe Bích Căn sơn nhân nói vậy, Lạc Bắc và Thái Thúc đều cười thầm. Bởi vì cả hai biết lão coi luyện khí như mạng sống, một khi đã đồng ý là không thay đổi. - Đúng rồi! Thái Thúc chợt nhớ ra một chuyện liền lên tiếng hỏi: - Sao ngay khi nhảy ra, ngươi lại mắng ta? - Ngươi đúng là đồ ngu. Bích Căn sơn nhân nghe Thái Thúc hỏi vây thì sửng sốt rồi nhớ ra mà hét lên: - Ngươi không mở trận pháp thì ta làm sao mà tìm được ngươi. Ta có ý nghĩ muốn trọng luyện những mảnh vỡ của Hạo Thiên kính với Yêu vương liên thai từ lâu rồi nhưng ngươi không mở trận pháp thì ta tìm ngươi thế nào? Thái Thúc nghe thấy vậy thì bật cười: - Bích Căn sơn nhân! Cái Yêu vương liên thai này là do ngươi luyện. Ngươi muốn ta mở trận pháp thì có liên quan gì tới ta? Làm sao mà ta biết ngươi đang tìm ta? - Cái này... Bích Căn sơn nhân ngẩn người. Cho tới khi nghe thấy tiếng cười của Thái Thúc, y mới nói: - Chờ tới khi luyện lại ta sẽ sửa. Đến lúc đó ta sẽ thêm một cái trận pháp. Nếu có chuyện ta muốn tìm ngươi thì chỉ cần để cho Yêu vương liên thai chấn động là ngươi biết mà mở trận pháp. - Thập Vạn Đại Sơn rộng lớn như thế, nếu không có tấm bản đồ của Bán Diện Nhân Ma chỉ sợ cho dù chúng ta có tới cũng khó tìm được vị trí của Dạ Ma Thiên. Trong tầng mây trên không trung, Yêu vương liên thai được bao phủ bởi một lớp mây. Lạc Bắc cầm một tấm bản đồ da dê nhìn rặng núi trùng mà nói với Thái Thúc và Nạp Lan Nhược Tuyết. Phía Đông của Thập Vạn Đại Sơn tiếp giáp với Khâm châu, phía tây giáp với Chiết Giang, kéo dài qua mấy châu. Vào lúc này, mặt trời đang ngả về Tây. Từ trên tầng mây nhìn xuống chỉ thấy đồi núi nhấp nhô. Trong số đó có vô số ngọn cao tận mây. Ráng chiều màu vàng nhuộm toàn bộ vùng núi phía Tây thành một màu vàng óng ánh. Nhìn dải núi trải dài qua mấy châu đủ thấy nó lớn hơn bất cứ ngọn núi nào mà Lạc Bắc nhìn thấy từ trước tới nay. Cho dù có đặt cả Thục Sơn vào đây thì cũng chỉ chiếm được một cái góc nhỏ. - Cái nơi này có phần giống với La Phù. Mặc dù rừng núi trùng điệp nhưng mà lại không hề có lấy một môn phái. Lúc này, đối với các châu ở Trung Nguyên thì Thập Vạn Đại Sơn được coi như thuộc vùng man di mọi rợ. Hơn nữa, Lạc Bắc từ trên Yêu vương liên thai nhìn xuống thấy trong núi rừng sương mù lượn lờ mà lòng máy động. Hắn có thể nhìn thấy được trong những đám mây của rừng núi có một ít sông suối đầy nước. Mà những sắc màu vàng, đỏ bên dưới đều là chướng khí. Hiển nhiên ở trong rặng núi này cho dù linh khí có nhiều thì cũng bị pha tạp giống như La Phù. Vì vậy mà các môn phái không muốn tới đây. Lạc Bắc cúi đầu nhìn kỹ tấm bản đồ trong tay thì thấy trên đó viết: - Từ Đông đi sang Tây hơn hai trăm dặm có ngọn núi Thông Thiên, núi có hai đỉnh. Ngọn bên phải có hồi nước... - Có lẽ là hai ngọn núi kia. Lạc Bắc quan sát thì thấy hai ngọn núi giống hệt như trên bản đồ. Một ý nghĩa vừa mới xuất hiện trong đầu Lạc Bắc, Yêu vương liên thai lập tức nhẹ nhàng bay về phía hai ngọn núi kia. Tới gần thỉ thấy hai ngọn núi chọc trời đó dựng đứng, nửa trên ngọn núi mọc một số những thân cây tùng thẳng tắp cùng với mây trắng lượn lờ trông rất nên thơ. Theo bản đồ, Lạc Bắc quả nhiên thấy trong một cái sơn cốc nơi ngọn núi bên phải có một cái hồ sáng rộng tới mấy chục mẫu. Nước hồ trong suốt. Xung quanh mọc rất nhiều trúc xanh biếc. Mặc dù không nhìn thấy nhà cửa nhưng có thể thấy được một cây cầu bằng gỗ vươn ra tới tận giữa hồ như là vẫn có người tới đây lấy nước, hoặc tản bộ. - A? Lạc Bắc nhìn thấy cái hồ thì cảm thấy vui sướng. Bởi vì dựa theo những gì mà tấm bản đồ của Bán Diện Nhân Ma chỉ, Dạ Ma Thiên có khả năng ở đây. Hắn cũng từng nghe Hắc Phong Lão tổ và Bán Diện Nhân Ma nói tính tình của Dạ Ma Thiên hết sức khác thường, không thích gặp người. Hơn nữa, chỉ cần nhìn Bích Căn sơn nhân thì Lạc Bắc có thể biết được một người si đạo sẽ khác thường như thế nào. Cho nên Lạc Bắc không muốn mình sử dụng Yêu vương liên thai ở trên cao làm cho y nổi giận. Vốn đang chuẩn bị thu Yêu vương liên thai thì đúng lúc này, trong tầm mắt của Lạc Bắc cũng xuất hiện rất nhiều màu sắc khác nhau.