Đột nhiên, hai mắt Thạch Mục nhắm lại, hắn đang ngồi yên không nhúc nhích bỗng đứng lên tựa hồ vừa nhớ ra cái gì đó.
Sau một lúc, tay phải Thạch Mục nâng lên, một đoàn hỏa cầu lăng không hiển hiện ra. Hắn tiện tay bắn ra hướng về một khối cự thạch hình vuông cách đó không xa.
Mắt nhìn thấy sẽ phải chạm đến mặt ngoài cự thạch thì từ đồng tử trong mắt Thạch Mục trong nháy mắt tuôn ra một tầng oánh quang.
Hư không nổi lên một chấn động không thể thấy rõ, một sợi xích nhỏ vô hình trong nháy mắt đã đem Thạch Mục cùng hỏa cầu liên hệ với nhau.
Tâm thần hắn khẽ động, hỏa cầu liền ngừng lại phía trước cự thạch không đầy một xích.
Chỉ sau đó một khắc, hỏa cầu linh động vô cùng ngoặt ngang một cái, thoáng cái oanh kích sau lưng của cự thạch, tiếng nổ vang cùng một chỗ, ánh lửa đại phóng, Toái Thạch văng khắp nơi.
Thạch Mục thấy vậy, trong lòng vui vẻ.
Uẩn Thần Thuật bắt đầu từ tầng thứ mười hai, ghi lại mấy môn thuật pháp cổ quái kỳ lạ quý hiếm, yêu cầu đối với tu luyện giả, cũng là thiên kì bách quái.
Ví dụ loại xiềng xích có thể khống chế quỹ tích vận hành của pháp thuật một cách vô hình này có xuất xứ từ một loại pháp thuật gọi là "Khống Pháp Hồn Liên", chỉ có thuật sĩ cảm ứng thuộc tính lực lượng không gian đạt tới bốn độ trở lên, vả lại thần thức lực lượng cường đại đầy đủ, mới có thể tu luyện.
Tu luyện giả có thể lợi dụng không gian cảm ứng năng lực cường đại, bổ sung lực lượng thần thức vào trong pháp thuật, hình thành một loại xiềng xích thu phát tự nhiên. Bởi vì thần thức lực lượng vốn là vô hình, vì vậy cảm giác đối với xiềng xích này dựa vào mắt thường không thể nhận ra, vả lại thần thức càng mạnh, có thể kéo dài khoảng cách càng xa.
Năng lực cảm ứng không gian của Thạch Mục đạt đến năm độ, ngoại trừ lúc trước phụ trợ Cúc sư thúc tiến vào Tử Linh giao diện, một mực không có dùng đến nên khó có thể biết được bản thân có thích hợp tu luyện pháp thuật hay không, hắn tự nhiên không chút khách khí tu luyện một phen, hôm nay thử một lần, hiệu quả quả nhiên không tệ.
Ngay lúc hắn chuẩn bị trở về, trong lòng đột nhiên động một cái. Sau khi đứng đó suy nghĩ một chút, tay phải vung lên, ánh lửa chớp liên tục, hai luồng hỏa cầu hầu như đồng thời bay ra ngoài.
Trong mắt hắn lóe lên oánh quang, hai đạo xiềng xích vô hình lập tức phân biệt cùng hai luồng hỏa cầu liên kết với nhau
Hai luồng hỏa cầu giống như hai con Hỏa Hồ điệp trên không trung truy đuổi lẫn nhau, giống như có một bàn tay vô hình đang điều khiển.
Thạch Mục đưa tầm mắt nhìn qua một khối cự thạch cao chừng mười trượng gần đó, tiếp theo hai đạo hồng quang từ trước mắt chợt lóe lên.
Oanh long long một hồi nổ mạnh.
Trước ánh lửa mãnh liệt cự thạch trong phút chốc chia năm xẻ bảy.
Thạch Mục có chút kích động bóp bóp nắm tay.
Vừa rồi phương pháp khống chế hai cái hỏa cầu là do linh cơ hắn khẽ động tự nghĩ ra, phương pháp dùng thần thức chia ra làm hai đúng là lấy từ Thông Thiên Ngự Linh Quyết, trong đó đúng là có ghi chép một loại bí thuật phân thần.
Thông Thiên giáo tựa hồ có chút tinh thông cái này, trong đó ghi chép phân thần chi thuật vô cùng tinh diệu, lại có thể đem thần thức chia làm mấy phần, phân biệt tiến hành khống chế một cách tinh diệu.
Cho nên vừa rồi hắn có ý tưởng đột phát, thử xem có thể hay không đem phân thần chi thuật cùng Khống Pháp Hồn Liên kết hợp lại, duy nhất một lần có thể khống chế mấy cái pháp thuật.
Không nghĩ tới vậy mà một lần hành động thành công!
Trong thời gian kế tiếp, Thạch Mục lại thử mấy lần, phát hiện lấy thần thức lực lượng của bản thân hôm nay, tối đa chỉ có thể chia làm ba phần, cũng đồng nghĩa với việc chỉ có thể khống chế ba khối hỏa cầu, khoảng cách ước chừng trong phạm vi năm trượng.
Hắn lúc này mới cảm thấy mỹ mãn xoay người trở về động phủ tạm thời ở chân núi.
Trong mấy tháng này, để tránh gây ra phiền toái, hắn dứt khoát thúc giục Khí Vân Thuật dọc theo nước Đại Tần cùng lãnh thổ của vương triều Lục Sơn một đường phi hành tới đây. Trong lúc đi tuy rằng tiêu hao không ít Linh Thạch để bổ sung cho Pháp Lực bị tiêu hao do bay nhanh, nhưng đối với hắn ngày hôm nay mà nói thì không coi vào đâu, vả lại trên đường đi hoàn toàn không gặp phải phiền toái gì.
Một tháng trước, hắn đã đi đến khu vực giáp giới của ba thế lực vương triều Lục Sơn, nước Đại Tần cùng cổ quốc Tây Hạ, tại chỗ này đã phát hiện được một nơi ít ai lui tới gọi là sơn mạch Hỏa Linh. Sau một phen suy nghĩ hắn liền tạo một động phủ tạm thời phục vụ cho việc bế quan đề cao thực lực bản thân trước khi tiến vào cổ quốc Tây Hạ.
Dù sao quốc gia này cũng có chút thần bí, vả lại đây là nơi Minh Nguyệt Giáo phát nguyên, làm chút ít chuẩn bị cho bản thân nói thế nào cũng tốt hơn.
Hôm nay Uẩn Thần Thuật tầng thứ mười hai đã thành công đạt thành mục tiêu, mà Đại Lực Ma Viên Thoát Thai Quyết tầng thứ sáu cũng đã tu luyện tới Đại viên mãn, chỉ kém một bước cuối cùng đột phá Tôi Thể.
Một khắc đồng hồ sau Thạch Mục đã xuất hiện ở trong một thạch thất chỉ lớn nhỏ chừng mấy trượng, trong thạch thất chỉ có một cái giường đá đơn sơ.
Bên trong sóng nhiệt cuồn cuộn, tựa như đang ngồi ở bên cạnh lò lửa, người bình thường căn bản không cách nào sinh hoạt.
Bất quá độ nóng đó đối với Thạch Mục mà nói, thì lại không đáng kể chút nào.
Hắn leo lên giường đá, khoanh chân mà ngồi, hơi chút điều tức, điều chỉnh thể xác và tinh thần đến trạng thái tốt nhất, từ trong Trần Miểu Giới xuất ra một cái Hoàng Ngọc hồ lô cùng một cái bình ngọc màu trắng.
Hắn tiện tay đem bình ngọc màu trắng đặt ở trên đùi, tay trái khẽ động, liền đem nút đậy của Hoàng Ngọc hồ lô mở ra.
Một cỗ sương đỏ hơi có mùi tanh lập tức từ trong tuôn ra quay quanh một hồi tại miệng bình, tạo thành bộ dáng một con tiểu hầu trông rất sống động, chỗ cái đuôi lửa cháy mạnh cuồn cuộn, thoạt nhìn Linh tính mười phần.
Thạch Mục tiện tay bắn ra một đạo chân khí, đánh tan hình ảnh của tiểu hầu tạo thành từ sương mù, để cho một lần nữa quay về trong Hoàng Ngọc hồ lô.
Hắn nhanh chóng mở nắp bình ngọc màu trắng, sau đó nắm lấy Hoàng Ngọc hồ lô khẽ lắc đều, đem toàn bộ tinh huyết của đám tiểu hầu đuôi đỏ đổ vào bên trong bình ngọc màu trắng.
Trong bình ma sát khí Hắc Vụ lập tức sôi trào kịch liệt, Hắc Vụ dần dân ngưng thực rất nhanh biến thành một con hắc mãng cùng một tiểu hầu màu đỏ trong đó cắn xé đánh nhau.
Tiểu hầu thân thể quá nhỏ, chẳng qua là vùng vẫy vài cái, rất nhanh đã bị hắc mãng xé nát rồi nuốt xuống.
Sau đó hắc mãng một cái cuồn cuộn lần nữa tản ra thành Hắc Vụ. Chỉ là trong sương mù đã có từng sợi màu đỏ nhè nhẹ như ráng chiều xuyên suốt mà ra.
Thạch Mục trong lòng vui vẻ, vội vàng đóng nắp kín bình ngọc màu trắng, đem để sang ở một bên, lúc này hắn mới nhắm chặt hai mắt, bắt đầu dựa theo pháp quyết Đại Lực Ma Viên Thoát Thai Quyết tầng thứ sáu tiến hành tu luyện.
Một lát sau, trong cơ thể xuất hiện vô số tinh thể nhỏ không thể nhìn thấy, thiên địa linh khí đã ở chung quanh hắn dần dần hội tụ, bất quá chỉ tập trung bên ngoài thân thể mà không cách nào tiến vào trong cơ thể.
Lúc này, Thạch Mục bỗng nhiên mở hai mắt ra, lấy ra bình ngọc màu trắng mở nắp bình dùng chân khí thúc giục, một đoàn Hắc Vụ lập tức từ trong bình tuôn ra, bao bọc toàn thân.
Ngay sau đó, trong cơ thể hắn truyền ra từng đợt thanh âm nổ đùng đùng, trên trán nổi lên nhiều sợi gân xanh, mồ hôi lạnh trong nháy mắt tuôn ra, trên mặt càng lộ ra sắc mặt vô cùng thống khổ .
Bất quá hắn đã sớm có liệu trước nên thúc giục lực lượng thần thức, bảo vệ một tia thanh minh trong đầu, trong miệng rất nhanh tụng niệm Trấn Hồn Chú.
Thời gian dần trôi qua, sắc mặt của hắn bắt đầu chậm rãi trở lại bình thường, vẻ thống khổ cũng chậm rãi giảm bớt, bất quá trong cơ thể âm thanh nổ đùng đùng truyền ra lại càng mãnh liệt, như là tiếng xào đậu, đồng thời mặt ngoài làn da, bắt đầu hiện ra từng đoàn từng đoàn màu đen chất cáu bẩn.
Giằng co trọn vẹn như thế hai canh giờ, làn khí sương mù màu đen bao bọc quanh thân mới rút cuộc tiêu tán không còn.
Sắc mặt Thạch Mục có chút trắng bệch, bất quá trên mặt toàn bộ là vui vẻ.
Đến bây giờ, hắn rốt cuộc tu luyện thành công tầng thứ sáu của Đại Lực Ma Viên thoát thai quyết!
Điều hắn không nghĩ tới là tầng thứ sáu Tôi Thể lại thống khổ như thế, so với tầng thứ năm mãnh liệt không chỉ một lần, tạm thời thời gian tiếp tục cũng càng dài.
Bất quá so sánh với nhau, thu hoạch cũng là cực lớn đấy, tầng thứ sáu thoát thai quyết so sánh với năm tầng đầu, có thể nói là một sự biến hóa về chất. Hắn có thể cảm giác được lực lượng dồi dào mênh mông trong cơ thể, có một loại miêu tả sinh động xúc động, lúc này một quyền đánh ra, chỉ sợ đủ để đánh vỡ chân khí hộ thân của cường giả Tiên Thiên sơ kỳ.
Mấu chốt nhất chính là, trình độ bền bỉ của thân thể gia tăng trên diện, mặc dù là không làm chút nào phòng ngự, chân khí Tiên Thiên sơ kỳ công kích, cũng không cách nào tạo thành thương tổn lớn đối với hắn.
Đại Lực Ma Viên thoát thai quyết bắt đầu từ tầng thứ bảy, mỗi một tầng yêu cầu cần Yêu Viên tinh huyết càng ngày càng hà khắc, thống khổ lúc Tôi Thể cũng sẽ càng ngày càng mạnh, đương nhiên đột phá sau hiệu quả, chỉ sợ cũng phải càng kinh người.
Hắn hiện trong tay cũng không có Yêu Viên tinh huyết cần thiết cho tầng thứ bảy, cho nên nhất thời cũng không cách nào lại tiếp tục tu luyện rồi.
Thạch Mục đã chuẩn bị sẵn một thùng nước để trước trong phòng, tẩy rửa sạch sẽ mặt ngoài thân thể rồi mới đứng dậy ra khỏi phòng ngủ trước mặt.
Bên ngoài là một hang động đá vôi chừng mười trượng lớn nhỏ.
Trong động đá vôi, hằng hà thạch nhũ trên đỉnh động cùng măng đá mọc trên mặt đất, làm cho trong động đá vôi cảnh sắc thiên kì bách quái. Đối diện phòng ngủ hơn mười trượng bên ngoài, mơ hồ có thể thấy được một cái thông đạo sâu thẳm, quanh co khúc khuỷu kéo dài đến dưới mặt đất.
Thạch Mục thân hình khẽ động, rất nhanh liền đi tới cửa thông đạo, cũng dọc theo thông đạo đi xuống dưới.
Một lát sau, hắn chợt cảm thấy hai mắt tỏa sáng. Trước mắt xuất hiện một không gian cực lớn ước chừng vài trăm trượng lớn nhỏ.
Một luồng khí nóng đập vào mặt, không khí cũng bắt đầu vặn vẹo biến hình dâng lên, mỗi một lần hô hấp cũng làm cho trong cơ thể con người giống như bắt lửa.
Một mỏm đá cực lớn có lửa đỏ sền sệt trên đó hầu như chiếm cứ toàn bộ không gian. Mặt hồ không ngừng toát ra bong bóng lửa đỏ, lọt vào trong tầm mắt là một không gian toàn lửa đỏ.
Thạch Mục cách mỏm đá giữa hồ còn có vài chục trượng liền ngừng lại, thân hình chuyển một cái liền tiến vào vách đá trong một gian hỏa phòng.
Gian hỏa phòng này là hắn vừa mới đào.
Bởi vì nguyên nhân là mỏm núi giữa hỏa trì này nguyên khí thuộc tính Hỏa đạc biệt nồng đậm, cho nên hiệu quả khi tu luyện Xích Viêm Hỏa Kinh so với Hắc Ma Môn còn tốt hơn không ít.
Trong hỏa phòng trống rỗng, Thạch Mục khoanh chân ngồi xuống trong hỏa phòng, lấy từ giới chỉ ra một hạt Dương Càn đan trực tiếp nuốt vào.
Cảm thụ được khí tức thuộc tính hỏa dồi dào nồng đậm xung quanh, hắn lập tức thúc giục Khí Phủ trong cơ thể, dựa theo Xích Viên Hỏa Kinh tầng thứ bảy công pháp pháp quyết, dẫn dắt từng cỗ một chân khí từ trong hòa nhập vào tất cả xương cốt tứ chi, dọc theo kinh mạch toàn thân lưu chuyển đứng lên, rất nhanh toàn bộ người dường như được một đoàn ánh sáng màu đỏ bao vây lại.. . .
Một ngày sau đó một tháng.
Một tiếng thét dài thoải mái từ Hỏa phòng truyền ra.
Trong Hỏa phòng, Thạch Mục nửa thân trên để trần, quanh thân sương mù màu đỏ lượn lờ, trên mặt tràn đầy vẻ hưng phấn.
Trải qua khoảng thời gian tu luyện này, hắn rốt cuộc đột phá tầng thứ bảy Xích Viêm Hỏa Kinh, đạt đến cảnh giới tầng thứ tám, chân khí trong cơ thể lại tăng thêm một mảng lớn.
Lúc này hắn đã đạt đến cảnh giới Tiên Thiên trung kỳ, năng lực cảm ứng đối với nguyên tố Hỏa thuộc tính cũng tăng lên không ít, khoảng cách đến Lục Độ cũng không còn xa nữa.
Đương nhiên có thể tu luyện thành công nhanh như vậy thì công đầu phải thuộc về Hấp Nhật Thức và gian Hỏa phòng này, cộng thêm hiệu quả của Càn Dương đan lại càng vượt xa Tụ Dương đan.
Ánh mắt Thạch Mục đột nhiên ngưng tụ, tựa hồ nghĩ tới điều gì.