Chương 1544: Tâm Tu La (2)

Huyền Giới Chi Môn

Vong Ngữ 25-07-2021 07:54:36

- Đúng là như vậy, ắt là nhị vị đạo hữu mới vừa tới Tu La tinh, đối với nơi gần tinh vực còn chưa quen thuộc, những điểm đen đều không phải là tinh cầu, mà là một số không gian trùng động, trước đó Thao Thiết chân linh tập kích Tu La tinh xong, liền bay vào trong những không gian trùng động. Côn Tang tộc trưởng thần tình phức tạp, nói. - Không gian trùng động? Đối với danh tự này, Thạch Mục có thấy trong điển tịch, chỉ địa điểm có không gian ba động cực kỳ kịch liệt tại một số tinh không mới phải xuất hiện, bình thường đều là Không Gian Thông Đạo hai không gian liên tiếp. - Trùng động là đi thông tới không gian nơi nào? Thạch Mục có chút lo lắng hỏi. Đã lãng phí không ít thời gian ở tộc minh long rồi, Thao Thiết chân linh có thần thông khống chế lực không gian, nếu như nó bỏ chạy từ trong trùng động liên thông không gian thì phiền toái rồi. Diệu Không hòa thượng lúc này cũng xem xong mảnh xương ngọc giản, mày ngưng tụ lại. - Nhị vị đạo hữu yên tâm, không gian trùng động đi thông ra địa điểm không phải tầm thường, Thao Thiết chân linh đi vào lần này, chắc là sẽ không đi ra trong khoảng thời gian ngắn, càng không thể phá vỡ hư không bỏ chạy từ bên trong. Côn Tang tộc trưởng vội vàng nói. - À, lại có chuyện như vậy, là địa phương nào Thạch Mục kinh ngạc hỏi, vẫn có chút không tin. - Chỗ không gian đó cực kỳ đặc thù, người Tu La tinh vực chúng ta xưng là Tu La Chi Tâm, là một bí cảnh tồn tại từ thời kỳ thượng cổ, bên trong ngập đầy nguy hiểm, nhưng cũng có chút đại cơ duyên. Mỗi trăm năm mới xuất hiện những không gian trùng động một lần, hơn nữa một khi đi vào, liền sẽ bị bí cảnh Tu La Chi Tâm vây khốn. Chỗ lực không gian trói buộc cực mạnh, bất kỳ kẻ nào cũng không có khả năng phá vỡ hư không bỏ chạy, chỉ có chờ bí cảnh đóng cửa, tự động truyền tống người bên trong đi ra, thì mới có thể ly khai. Côn Tang tộc trưởng nói thật nhanh. - Tu La Chi Tâm? Thạch Mục nghe nói lời này, sắc mặt buông lỏng một chút, lập tức lẩm bẩm. - Người này nói hẳn là thật, lúc trước chúng ta tới gần viên Tu La tinh, ta đã mơ hồ đã nhận ra tinh vực trước mặt rất cổ quái, hẳn đã bị ảnh hưởng bởi cái gọi là bí cảnh Tu La Chi Tâm. Lời Diệu Không hòa thượng vang bên tai Thạch Mục. Thạch Mục nhìn Diệu Không hòa thượng, kín đáo khẽ gật đầu. - Như vậy cũng hay, nhưng mà chậm sẽ sinh biến, nếu Thao Thiết chân linh trong bí cảnh Tu La Chi Tâm, hai người chúng ta tức khắc động thân đi tới trước. Thạch Mục đứng lên. - Nhị vị đạo hữu, Thao Thiết chân linh đó tàn sát vô số tộc nhân ba tộc chúng ta, cần phải thảo phạt lão này, chúng ta không thể rơi ở phía sau, nhị vị xin chờ chốc lát, chúng ta cũng gom đủ một ít nhân thủ, cùng nhau đi vào. Tang tộc trưởng đứng lên, nói. Đại pháp và đại hán hoàng tu lập tức gật đầu, lên tiếng ứng hòa, bày tỏ cùng ra tay đồng loạt. - Ba vị tộc trưởng nghĩ rõ đi, Thao Thiết chân linh thực lực cường đại, nếu như chém giết, ta và Diệu Không đạo hữu không thể cung cấp cái gì bảo vệ cho các ngươi. Thạch Mục nhìn ba người rồi nói. - Đa tạ Thạch đạo hữu nhắc nhở, nhưng vì báo thù cho cái chết của tộc nhân, cũng bất chấp nhiều như vậy, nếu như cuối cùng thật bị chết trong tay ác thú, tuyệt đối sẽ không oán giận nhị vị. Hơn nữa tình huống bên trong bí cảnh Tu La Chi Tâm phức tạp, nhị vị cũng không quen thuộc bên trong, chúng ta lại quá tường tận đối với tình huống bên trong, có thể đến giúp nhị vị một phần. Côn Tang tộc trưởng còn chưa mở miệng, đại pháp tộc Tu La chu giành nói trước. Thạch Mục nghe xong, đuôi lông mày nhướng lên, gật gật đầu, nói: - Nếu ba vị tộc trưởng đều nói như thế, vậy thì cùng đi vào. Ba người Côn Tang tộc trưởng sắc mặt vui mừng, lập tức thấp giọng phân phó với tộc nhân bên cạnh. Những người này đáp ứng một tiếng, bước nhanh ra ngoài. - Nhị vị xin chờ giây lát, chỉ cần gần nửa canh giờ, chúng ta liền có thể xuất phát. Côn Tang tộc trưởng áy náy mỉm cười cùng hai người Thạch Mục, nói. Chờ cũng chờ rồi, Thạch Mục cũng không quan tâm đợi nửa canh giờ, liền gật đầu, lẳng lặng chờ đợi. - Thạch Mục, những người này đều có tính toán trong lòng, đừng xem bọn họ nói đại nghĩa lẫm nhiên như vậy, hẳn là bọn họ dự tính lợi dụng lực lượng của chúng ta, mò được chỗ tốt nào đó tại bí cảnh Tu La Chi Tâm, lúc này mới nhiệt tình kéo tới cùng đi chung như vậy. Diệu Không hòa thượng cười lạnh, âm thanh lại vang lên trong lòng Thạch Mục. - Chuyện này ta cũng đoán được rồi, nhưng bất luận bọn họ có tính toán gì, chúng ta chỉ cần có thể giết Cửu Thủ Thao Thiết là được. Thạch Mục khẽ cười truyền âm, không thèm để ý. Diệu Không hòa thượng cũng cười một tiếng, không nói thêm nữa. Côn Tang tộc trưởng nhìn như thô cuồng, kì thực là người tám mặt Linh Lung, bắt chuyện cùng Thạch Mục và mọi người. Tuy nói chuyện không có chuyện nào là trọng yếu, nhưng cũng khiến cho không khí không tẻ ngắt lúng túng. - Thạch Mục đạo hữu, nhìn khí tức các hạ, dường như không phải đều xuất thân Tu La tinh vực, chẳng lẽ là người Thiên Hà tinh vực? Đại hán hoàng tu cùng với Côn Tang tộc trưởng nói đề tài xong, chợt nói chen vào, ánh sáng xanh biếc trong mắt lập lòe. - Cừu tộc trưởng thật là tinh mắt, Thạch mỗ quả thật xem như phân nửa là người Thiên Hà tinh vực. Ánh mắt Thạch Mục lóe lên, lập tức gật đầu thừa nhận. Hắn mang thân Di Thiên cự viên huyết mạch, nhưng hắn tu thành theo thể Chân tiên, lực huyết mạch đã bị ẩn tàng dần dần, không ngờ vẫn bị đại hán hoàng tu kia nhìn thấu, Linh Mục Thần Thông người này quả thật bất phàm. - Thạch Mục đạo hữu khen trật rồi, chính vì nhãn lực tại hạ tốt hơn một chút mà thôi, bàn về thần thông còn kém rất xa so với Côn tộc trưởng và La tộc trưởng. Đại hán hoàng tu khiêm tốn cười nói. - Cừu huynh quá khiêm nhường rồi, chân linh vật tổ bích tình Kim thiềm thú của ngươi uy lực cực mạnh, đơn đả độc đấu, Côn mỗ không khẳng định là đối thủ của ngươi. Côn Tang tộc trưởng cười ha ha nói. Đại pháp im lặng, không lên tiếng. Ánh mắt Thạch Mục nhất động, Côn Tang tộc trưởng vừa nói chân linh vật tổ, khiến cho hắn kinh ngạc. - Thạch Mục đạo hữu, không biết hiện giờ tình hình Thiên Hà tinh vực như thế nào? Đại hán hoàng tu đưa mắt nhìn Thạch Mục, trong mắt ẩn chứa dị sắc lập lòe.