Chương 1054: Lại chiến đấu với Thần Cảnh (2)

Huyền Giới Chi Môn

Vong Ngữ 25-07-2021 07:45:45

Đỏ, da cam, lục, lam, chàm, tím... Mỗi một con rắn đều có màu sắc khác nhau. Giống hệt với ảo ảnh đồ đằng vừa rồi. Chín con rắn ở sau lưng hắn uốn éo, giống như yêu nghiệt tuyệt thế sống lại. Sắc mặt Thạch Mục khẽ biến. Theo bản năng hắn nắm chặt Như Ý Tấn Thiết Côn. Bí thuật đồ đằng của hắn cũng là một con trăn lớn. Nhưng đồ đằng biến thân của hắn hoàn toàn không cách nào so sánh được với người này. Lúc này đồng tử của người thanh niên gầy gò biến thành màu xanh lục. Bên trong là một đường dài nhỏ dựng thẳng, tản ra ánh sáng vô cùng lạnh lẽo. Hắn hét lớn một tiếng. Thân thể lại bay về phía Thạch Mục. Kiếm quang của thanh kiếm kỳ quái phóng cường đại ra, lại đâm về phía Thạch Mục. Thạch Mục chau mày. Phía sau lưng hắn có ánh sáng lóe lên. Hai cánh đen trắng hiện ra. Hắn lui về phía bên cạnh né tránh, không miễn cưỡng đỡ lấy. Người thanh niên gầy gò cười lạnh một tiếng. Một con rắn lớn màu đen ở phía sau lưng hắn nhanh như tia chớp lao ra, đánh về phía Thạch Mục. Con rắn lớn màu đen mở cái miệng lớn ra. Một ánh sáng màu đen bay ra, đánh về phía Thạch Mục. Ánh sáng màu đen chưa đến, một mùi tanh hôi gay mũi liền phả vào mặt. Hiển nhiên bên trong đó có chất kịch độc. Tốc độ của ánh sáng màu đen cực nhanh. Thạch Mục không kịp né tránh, đành vung Như Ý Tấn Thiết Côn lên, nghênh đón. - Phụt. Một tiếng động phá ra. Ánh sáng màu đen đánh vào trên Như Ý Tấn Thiết Côn, chợt hiện chớp hiện mấy cái, sau đó rất nhanh tiêu tan. Chỉ có điều trên thân côn lưu lại một dấu vết màu đen quỷ dị, giống như giòi bám trên mu bàn chân, dán sát ở trên thân côn. Sắc mặt Thạch Mục biến đổi. Hắn nhạy bén cảm giác được một sát khí âm u lạnh lẽo từ trong dấu vết màu đen truyền ra. Ánh sáng Như Ý Tấn Thiết Côn tản ra nhất thời tối sầm lại. Uy năng ẩn chứa trong đó đang nhanh chóng giảm sút. Thần sắc hắn trầm xuống. Tuy Như Ý Tấn Thiết Côn chỉ là một pháp bảo, nhưng chất liệu không tầm thường. Hắn sử dụng lâu như thế, còn không có pháp bảo nào có thể lưu lại vết tích gì ở phía trên thân của nó. Nhưng con rắn lớn màu đen kia phun ra ánh sáng màu đen không ngờ lại lợi hại như vậy. Ý niệm trong đầu hắn không ngừng chuyển động. Thân thể hắn bắn ngược ra. Trên tay hiện ra ngọn lửa màu trắng, trong nháy mắt lan tràn đến toàn bộ Như Ý Tấn Thiết Côn. Xuy xuy! Ngọn lửa màu trắng bao trùm lên khối dấu vết màu đen kia, giống như muốn loại bỏ. Nhưng dấu vết màu đen kia vẫn liều chết bám chặt vào phía trên thân côn. Nhất thời hồi lâu không ngờ hắn không có cách nào loại bỏ được. Người thanh niên gầy gò cười lạnh một tiếng, thân thể đuổi sát theo. Trong miệng hắn lẩm bẩm, cánh tay vung lên. Ầm ầm! Mặt biển phía dưới lại dâng lên từng đợt sóng lớn ngập trời, đánh về phía Thạch Mục. Mặc dù những đợt sóng biển này không cách nào khiến Thạch Mục bị tổn htương, nhưng lại có thể ảnh hưởng tới hành động của hắn. Trong chớp mắt hắn liền bị người thanh niên gầy gò đuổi kịp. Người thanh niên gầy gò gầm khẽ một tiếng. Thanh kiếm kỳ quái trong có ánh sáng lóe lên, phát ra công kích giống như mưa rền gió dữ. Thạch Mục không chú ý tới vết tích màu đen trên thân côn, nghênh đón. Đồng thời giáp màu vàng bên ngoài thân có ánh sáng lóe lên, lại ngưng tụ ra một vòng bảo hộ hình cầu. Phía ngoài sinh ra mấy con kim long. Phụt phụt! Hai con rắn lớn màu đen và màu tím ở phía sau lưng người thanh niên gầy gò phát động công kích. Con rắn lớn màu đen lại phun ra một ánh sáng màu đen vừa rồi. Con rắn lớn màu tím lại phun ra một tia chớp màu tím hình rắn lớn bằng cánh tay, xuyên qua từng đạo côn ảnh, công kích phá hủy vòng bảo hộ hình cầu, đánh vào ngực của Thạch Mục. Thân thể Thạch Mục chấn động mạnh, thân thể bay ngược ra. Mặc dù có Cửu Long Tỏa Kim Giáp hóa giải hơn phân nửa lực đạo, ngực hắn vẫn cảm giác khó chịu, mở miệng phun ra một búng máu tươi. Trên Như Ý Tấn Thiết Côn lại có thêm một khối vết đen. Ánh sáng tản ra lại tối sầm lại. Không đợi hắn nghỉ ngơi, người thanh niên gầy gò lại nhào tới. Lần này là ba con rắn lớn đỏ, lam, trắng phát động công kích. Một đạo hỏa diễm màu đỏ, một đạo cột ánh sáng màu xanh lam, một đạo ảo ảnh màu trắng đồng thời bay vụt tới. Ánh mắt Thạch Mục híp lại. Hai cánh đen trắng phía sau lưng hắn phóng ra ánh sáng cường đại, trong nháy mắt lớn lên gấp mấy lần. Thân thể hắn chợt hóa thành một ảo ảnh, ngay lập tức biến mất. Ba đạo công kích nhất thời đánh vào chỗ trống. Cách đó mấy chục trượng, thân thể Thạch Mục hiện ra, thần sắc cực kỳ nghiêm trang. Như Ý Tấn Thiết Côn trong tay phóng ra ánh sáng màu vàng chói mắt vô cùng, huyễn hóa ra từng côn ảnh. Vô số thú ảnh màu vàng hiện ra. Tất cả đều ngưng tụ thành thực chất. Trong miệng chúng phát ra từng tiếng thú gào thét, lao về phía người thanh niên gầy gò. Chúng hóa thành một dòng nước lũ màu vàng vô cùng khổng lồ. Sắc mặt của người thanh niên gầy gò thoáng đổi. Chỉ có điều rất nhanh hắn liền cười lạnh một tiếng. Thanh kiếm màu xanh lam kỳ quái trong tay hắn chợt phóng ra kiếm quang cường đại, rời khỏi tay bay ra. Trong miệng hắn lẩm bẩm. Năm ngón tay không ngừng chuyển động, đánh ra từng đạo kiếm quyết. - Vèo. Một tiếng động phát ra! Thanh kiếm màu xanh lam kỳ quái rời khỏi bàn tay bay ra. Linh quang ở phía mặt ngoài sáng lên từng đợt. Trong nháy mắt thanh kiếm đã lớn lên gấp mấy chục lần. Sau một khắc, thân kiếm có ánh sáng màu xanh lam lóe lên, hóa thành một con rắn khổng lồ màu xanh lam, chiếm giữ ở trước người của hắn. Vào thời khắc này, dòng nước lũ thú ảnh ầm ầm lao tới. Hư không cũng theo đó run rẩy kịch liệt. - Nhanh nữa! Trên mặt của người thanh niên gầy gò lộ ra một tia trang nghiêm. Hắn dùng ngón tay điểm một cái. Con trăn lớn màu xanh lam lập tức bay ra, trực tiếp va chạm vào trong bầy thú dữ. Trong miệng nó phun ra từng cột ánh sáng màu xanh lam, đánh vào trong bầy thú. Đồng thời thân thể nó lăn lộn, đuôi lớn quét ngang, dâng lên một khí lưu vô cùng uy mãnh. Ầm ầm ầm! Những tiếng nổ liên tiếp truyền ra. Bên trong phạm vi mười mấy trượng, ánh sáng màu xanh lam, ánh sáng màu vàng hoà lẫn vào nhau. Con trăn lớn màu xanh lam chung quy vẫn tốt hơn. Dòng nước lũ bầy thú màu vàng bị đánh tan. Chỉ có điều phía sau bầy thú, chẳng biết lúc nào, bóng dáng Thạch Mục đã biến mất không thấy bóng dáng.