- Bì Lô huynh, thật không biết huynh có tâm tính tốt như vậy? Nếu chẳng may Vũ Nham Tinh lâu không công kích được, ta và huynh làm sao có thể ăn nói được với phía trên?
Nam Cung Cảnh mặc áo bào trắng thả tay xuống trong cuốn sách, mở miệng hỏi.
Nam tử trung niên mặc chiến giáp màu xanh sẫm này chính là Bì Lô tiên tướng từng cho Triệu Tiển thủy long nghịch lân.
- Ha ha ha... Nam Cung lão đệ, không cần lo lắng. Đại trận Vũ Nham Tinh này ít ngày nữa nhất định sẽ phá được.
Bì Lô tiên tướng vừa cười vừa nói. Âm thanh lại giống như là kim loại ma sát với nhau, tiếng vô cùng khó nghe.
- A? Ít ngày nữa liền có thể phá. Đây là vì sao?
Sau khi Nam Cung Cảnh nghe xong liền vui mừng, vội vàng đứng lên hỏi.
Bì Lô tiên tướng nghe vậy, lại chắp tay cười, cũng không nói gì.
Tây Môn Tuyết đứng hầu ở một bên, trong mắt bỗng nhiên hiện lên một vẻ kinh ngạc khác thường. Chỉ có điều trong nháy mắt, nàng liền che nấp, không còn có thể thấy được nữa.
- Đúng rồi, trước đó không có thể phá hủy Yêu tộc liên minh Di Thiên Cự Viên khác. Mối họa hình thành đã qua. Lúc này cũng đừng đi ra sinh sự với bọn họ, phá hủy kế hoạch tiêu diệt ba tộc.
Bì Lô tiên tướng nói.
- Liên minh Di Thiên Cự Viên và yêu tộc Thiên Hà này thật sự làmột phiền phức. Đặc biệt là minh chủ Nhân tộc Thạch Mục kia, càng là một nhân vật không thể khinh thường. Chỉ có điều cũng không nhất định phải quá lo lắng. Theo ta được biết, lúc này bọn họ vẫn đang tìm kiếm ở gần chiến trường lúc trước. Trong khoảng thời gian ngắn, bọn họ tuyệt đối không có cách nào chạy tới nơi này.
Nam Cung tiên tướng vừa cười vừa nói.
- Nếu là như vậy, không có vấn đề gì nữa. Tây Môn Tuyết, ngươi đi truyền đạt chiến lệnh, tiếp tục tăng cường tấn công đại trận của Vũ Nham Tinh, không được thả lỏng.
Bì Lô tiên tướng nghe được lời nói này, mới yên tâm, hạ lệnh.
- Tuân mệnh.
Tây Môn Tuyết lên tiếng, xoay người đi ra khỏi mật thất...
Trong thủy triều lưu hỏa, lúc này thần sắc Thạch Mục đang ngưng trọng nhìn thân Thải Nhi ở sâu bên trong hỏa diễm.
Càn Nguyên Yêu Hỏa bao quanh Thải Nhi cắn nuốt hỏa diễm màu xanh lam xung quanh, nhanh chóng lớn lên, rất nhanh từ kích thước một trượng biến thành kích thước bốn năm trượng.
Thải Nhi tản ra khí tức cũng càng ngày càng lớn mạnh, dần dần đạt tới một điểm giới hạn.
Thải Nhi trùng kích, chưa từng có thể đột phá được.
- Hình như có chút không thuận...
Thạch Mục nhíu mày.
Ngược lại không phải là lần này Thải Nhi không có cách nào đột phá Thần cảnh. Hơn nữa sợ rằng cần thời gian tích lũy lên đến ba bốn ngày.
Thạch Mục làm gì có được thời gian mấy ngày để ở lại chỗ này.
- Trợ giúp ngươi giúp một tay. Có thể đột phá hay không vậy phải xem ngộ tính của ngươi thế nào!
Thạch Mục thì thào tự nói, một chỉ điểm ra.
Một đạo hồng quang nhàn nhạt từ đầu ngón tay bay ra, tiến vào trong ngọn lửa màu xanh lá cây. Đó là lĩnh ngộ của Thạch Mục đối với Thần cảnh, còn có tìm hiểu về hỏa diễm pháp tắc.
Bởi vì giữa hắn và Thải Nhi có khế ước chủ phó, liên kết tâm thần. Cho nên hắn mới có thể sử dụng loại phương pháp này. Đối với người khác lại không được.
Trong ngọn lửa màu xanh lá cây, thân thể Thải Nhi chấn động, trong đầu từ trong không trung hiện ra từng đại đạo chí lý, hỏa diễm huyền ảo.
- Thì ra là thế, thì ra là thế!
Nó tìm hiểu những chí lý này, trong lòng rộng mở trong sáng. Cuối cùng nó đột phá bình cảnh Thần cảnh, trên người phát ra một khí thế vô cùng cường đại.
Lấy Thải Nhi làm trung tâm, bên trong phạm vi mấy trăm trượng hỏa diễm màu xanh lam chấn động mãnh liệt, hình thành một vòng xoáy cực lớn, hội tụ về phía chính giữa.
Ngọn lửa màu xanh lá cây bỗng nhiên tăng mạnh, nhanh chóng phồng lớn, hình thành một cực lớn màu xanh lục quả cầu lửa.
Trong mắt Thạch Mục lộ ra vẻ vui mừng, âm thầm gật đầu.
Trên chiến hạm, các Thần cảnh khác từ xa nhìn tất cả những điều này, trong mắt đều hiện lên ra thần sắc kinh ngạc.
Quả cầu lửa màu xanh lục nhanh chóng hấp thu Âm Hỏa màu lam xung quanh, rất nhanh lại lớn lên gấp mấy lần, giống như một ngọn núi nhỏ.
Bên trong quả cầu lửa mơ hồ có thể thấy vô số mạch nước ngầm điên cuồng phun ra, hình như đang phát sinh biến đổi kịch liệt gì đó.
Ầm ầm ầm!
Quả cầu lửa màu xanh lục chấn động kịch liệt. Phía trên hiện ra từng vết nứt, lập tức đột ngột nổ tung mở ra.
Một bóng dáng cực lớn từ bên trong bay ra, phóng lên cao. Đó chính là Thải Nhi.
Lúc này hình thể Thải Nhi đại biến. Thân thể trở nên thon dài hơn so với trước rất nhiều. Nhất là lông đuôi, dài ra gấp mấy lần. Trên đầu nó mọc ra chín cái lông chim nhiều màu, hình thành một cái mũ chín màu.
Cái bóng xoay quanh ở giữa không trung giống như thần thú phượng hoàng trong truyền thuyết, ưu nhã, cao quý.
Thải Nhi bay lượn xoay quanh ở giữa không trung, hít sâu một hơi. Nó há mỏ ra, liên tiếp phát ra những tiếng kêu liên tiếp, phá hủy vẻ ưu nhã cao quý trước đó:
- Thần cảnh! Không sai, Thần cảnh! Bổn đại gia đạt tới Thần cảnh! Oa ha ha! Ta là Càn Anh Vương! Cũng là chúa tể vạn điểu trên thế gian! Kể từ hôm nay, tất cả vinh quang, tất cả Vương giả thần thánh cao quý uy vũ, tất cả tồn tại hèn mọn thế gian, đều phải thần phục ở dưới uy nghiêm vô tận của bản vương! Ta sẽ dẫn dắt các ngươi... Ai u!
Tiếng kêu giống tiếng chiêng hỏng thoáng ngừng lại. Thân thể Thải Nhi bị một bàn tay hỏa diễm khổng lồ nắm lấy, kéo từ giữa không trung xuống.
- Mọi người đã lại một khoảng thời gian rồi. Tiếp tục chạy đi.
Giọng nói bình thản của Thạch Mục vang lên.
Các Yêu tộc liên minh liếc mắt nhìn nhau, thần sắc cổ quái.
Mây lửa màu đỏ bao phủ chiến hạm lại phát ra ánh sáng lưu chuyển, tiếp tục bay về phía trước mặt.
Thạch Mục đứng ở chỗ cao nhất trên một chiếc chiến hạm, phất tay đánh ra từng pháp quyết, điều khiển mây lửa màu đỏ.
Thải Nhi đứng ở trên bả vai của hắn, lúc này đã khôi phục lại kích thước ban đầu. Chỉ có điều thân thể biến hóa cũng không biến mất.
- Thạch Đầu, ta thật vất vả có thể đắc ý một lần. Ngươi còn tới quấy rầy nhã hứng của ta.