Chương 1182: Tạng Biến (2)

Huyền Giới Chi Môn

Vong Ngữ 25-07-2021 07:46:01

Tiếp theo đó cơ bắp trên người hắn tức tốc phồng lớn, từng sợi lông trắng cứng nhọn mọc ra. Chỉ trong chớp mắt hắn đã hóa thành Cự Đại Bạch Viên cao lớn cả ngàn trượng. Cơ thể của hắn không ngừng phồng lớn hơn, Phiên Thiên Côn trong tay cũng biến thành Di Thiên Cự Trụ. "Oàng" một tiếng cực lớn vang lên. Hai chân vô cùng to lớn của Thạch Mục nặng nề giẫm lên trên mặt đất khiến cho mặt đất rung lắc một trận. Hắn dường như không hề ngừng nghỉ, hai đầu gối nhún xuống nhảy vọt lên cao, trong tay kim quang rực sáng trên Di Thiên Cự Trụ tạo nên từng vòng côn ảnh mờ ảo. Hắn không dồn hết sức mạnh hiện có, mãnh liệt đập lên đầu của Lôi Giao khổng lồ kia. "Oàng oàng" Trên bầu trời vang lên âm thanh cực lớn, toàn bộ không gian trong bí cảnh rơi vào trạng thái lặng im ngắn ngủi, dường như mọi thứ đều đã bị đông kết lại. "Ầm ầm ầm..." Chốc lát sau, một chuỗi âm thanh nổ tung liên tiếp vang lên. Lôi Giao khổng lồ đứt ra từng khúc rồi hoàn toàn vỡ vụn ra. Kim quang quanh người Thạch Mục cũng đột nhiên tiêu tán, thân hình lập tức thu nhỏ lại, từ trên không trung ngã rơi xuống, Phiên Thiên Côn trong tay bỗng nhiên lóe lên rồi ẩn vào trong cơ thể hắn. Thạch Mục bấy giờ toàn thân mỏi nhừ, một chút sức lực cũng không thể xuất ra nữa, thậm chí đến cả việc ổn định lại thân hình cũng không làm nổi nữa, để mặc cho cơ thể rơi tự do xuống mặt đất. Đúng lúc này, hắn nhìn thấy nơi giao nhau của hao đám mây đen trắng bỗng nhiên lóe lên một tia chớp, chỉ là trong nháy mắt, tia chớp đó đã xuyên vào trong đầu của Thạch Mục. Màn này xảy ra quá nhanh quá nguy hiểm, Thạch Mục không kịp mà cũng không thể làm gì để ngăn cản, chỉ có thể để mặc cho nó xuyên từ trên đỉnh đầu xuống rồi xuyên thẳng vào trong tim. "Bịch" một tiếng vang lên. Cơ thể của Thạch Mục lần nữa rơi đập xuống mặt đất, nằm cả nửa ngày trời cũng không có chút động tĩnh gì. Qua một lúc lâu sau, Thạch Mục mới hai tay run rẩy cố gắng chống người ngồi dậy. Hắn há lớn miệng thở dốc, từ từ ngồi dậy. Cơ thể hiện giờ của hắn vết thương chi chít, nhìn giống như một khúc gỗ bị thiêu cháy, ngay cả một động tác ngồi dậy đơn giản mà hắn cũng phải cắn răng trợn mắt mới ngồi được. Thạch Mục định thần lại, xoay tay lấy ra một viên đan dược cho vào miệng, thúc động tác dụng của đan dược tán ra, sắc mặt của hắn mới đỡ hơn một chút. Nghĩ đến đạo bạch quang vừa nảy xâm nhập vào trong cơ thể mình, trong lòng liền nhảy dựng lên, vội vàng nhắm mắt lại dò xét. Một lúc sau hắn mới lắc lắc đầu, mở to mắt ra có chút nghi hoặc. Sau khi dò xét hồi lâu hắn không hề phát hiện điều gì cả, từ đầu đến tim trừ tổn thương do lôi điện gây ra thì không có chỗ nào khác thường cả. - Tốt! Thật không ngờ ngươi lại chiến thắng được Thiên Hình Lôi Kiếp. Ta quả nhiên là không nhìn nhầm người. Bạch Viên Lão Tổ bay đến, sắc mặt vô cùng vui mừng nói. - Chỉ là may mắn thôi, lần này may nhờ có bảo vật Phiên Thiên Côn này. Thạch Mục gượng cười nói. Trong lòng hắn có chút đau nhức tê tái, vì để vượt qua thần kiếp này mà hắn tổn thất thê thảm. Như Ý Tân Thiết Côn thì gãy vỡ, Cửu Long Tỏa Kim Giáp cũng tổn hại nặng nề, còn thủng nữa chớ, không biết có thể sửa chữa lại được không. Đồ Đằng thì trực tiếp bị vỡ vụn, hoàn toàn mất luôn rồi. - Khoan hãy nói những thứ này, hiện giờ trên người ngươi thương thế nghiêm trọng, hồi phục lại đã rồi nói tiếp. Bạch Viên Lão Tổ quan sát một lượt hai mắt của Thạch Mục, ánh mắt có chút khác thường nói. Thạch Mục không chú ý đến sự khác thường trong ánh mắt của Bạch Viên Lão Tổ, gật đầu, chấn tĩnh lại, khoanh chân ngồi ổn định, vận chuyển công pháp hồi phục chân khí. Cũng cùng lúc này, hắn vận chuyển Cửu Chuyển Huyền Công, thức động sức mạch của "mộc". ở vùng gan của hắn lập tức hiện ra một "lục sắc tiểu đỉnh hư ảnh", từ trong phát ra từng mảng lục quang từ từ bao bọc toàn bộ những chổ trọng yếu trên cơ thể. Sau đó, lục quang lưu chuyển, những vết thương trong kinh mạch của hắn cũng nhanh chóng được chữa trị, hồi phục lại như ban đầu. Nữa canh giờ trọn vẹn trôi qua, những vết thương bên ngoài của hắn mới từng vết từng vết được chữa trị, hồi phục hoàn toàn. Thạch Mục thúc tâm niệm, hào quang của "lục sắc tiểu đỉnh hư ảnh" ở vùng gan cũng theo đó mà biến mất. Hắn duỗi hai tay ra hoạt động gân cốt một chút, mừng thầm trong lòng. Công hiệu trị thương của "mộc" thần diệu hơn bất kỳ loại đan dược nào, hơn nữa là lấy không hết dùng không cạn. Đáng tiếc là hắn chỉ mới tu luyện đến Tiểu Cửu Chuyển Huyền Công, hiện giờ hắn đã thức tỉnh huyết mạch của Di Thiên Cự Viên, theo lý mà nói thì có thể tu luyện Cửu Chuyển Huyền Công chính thức mới đúng. Có điều hiện giờ hắn cũng không rãnh rỗi để suy nghĩ kỹ chuyện này. Nói ra thì cơ thể hắn đã trải qua ba lần tẩy lễ của Lôi Kiếp khiến hắn cứng cỏi hơn trước rất nhiều, trong lòng mừng rỡ không thôi. "Ưm?" Vào đúng lúc này, Thạch Mục cảm thấy trong tim có chút nóng rực, trong lòng kinh ngạc, vội vàng nhắm mắt dò xét bên trong, thần sắc bất ngờ đờ đẫn ra. Trái tim của hắn hiện giờ hình như có chút khác thường, từ trong lộ ra ngoài một luồng "hào quang hỏa hồng" khác thường. Tuy rằng hắn tu luyện Cửu Chuyển Huyền Công, bởi vậy trái tim hội tụ lượng lớn hỏa lực nên cũng phát ra hồng quang. Nhưng mà hồng quang lúc này đang phát ra lại hoàn toàn không giống với hồng quang phát ra lúc trước mà thanh tịnh và trong suốt hơn, lâm râm có một loại cảm giác trong sáng. - Lẽ nào là đạo bạch quang lúc nảy sao? Trong đầu Thạch Mục bỗng lướt qua một tia chớp. Hắn vội vàng dò xét kỹ lại một lượt xem rốt cuộc là chuyện gì. Kết quả chỉ trong chớp mắt, hống quang mà trái tim phát ra càng lúc càng rực lên giống như đang thiêu đốt, càng lúc càng nóng lên khiến sức chịu đựng của hắn có chút sắp chịu không nổi. - Chuyện gì vậy nè? Thạch Mục kinh ngạc. Hắn muốn mở to hai hắt ra nhưng lại chợt phát hiện ra cơ thể lại không thể động đậy gì được. Quyền kiểm soát cơ thể dường như đã bị dị biến ở trái tim cướp mất. "Phịch phịch! Phịch phịch!" Hỏa hồng ở trái tim bất ngờ phụt lên nhanh hơn. Đồng thời cùng lúc này, linh khí cửa trời đất ở xung quanh cũng bỗng nhiên nổi lên giống như cơn lũ dữ tràn đê, hình thành một vòng xoáy linh khí mà bằng mắt thườn cũng có thể nhìn thấy được, mạnh mẽ tuôn đến phía Thạch Mục. Mà tâm của vòng xoáy này lại chính là trái tim của hắn.