Chữa bệnh ở đây thêm mấy ngày, Thanh Sơn cũng tìm đến chỗ phát hiện ra mấy cái bộ xương. Hắn đưa tay sờ vào đám đất, cảm nhận những khí tức còn xót lại, hắn đoán chính là quỷ đã ăn sạch sẽ những cái xác này. Nên Thanh Sơn bắt đầu điều tra, nhưng trước khi hành động, hắn phải chuẩn bị những thứ sau: dây hồng, mực đỏ, chu sa, nanh cọp, kiếm gỗ, kiếm thiệt... bên mình. Hắn đứng lên nhìn quanh khu vực này rồi bắt đầu bày ngũ hành cảm ứng trận, chỉ cần ma quỷ cấp 3 trở xuống đều sẽ bị cảm ứng. Bán kính của thế trận này này trong tầm 2 dặm vuông. Thanh Sơn bắt đầu đi bố trí cờ trục: Đông phương vị dùng cờ đông hoàng, Tây phương vị dùng cờ tây môn, Bắc phương vị dùng cờ bắc thái, Nam phương vị dùng cờ nam đẩu. Những chiếc trục cờ cắm xuống đất sẽ tự chui tụt vào đất tạo thành thế trận khi vào đúng vị trí. Tạo thế trận xong, hắn cũng đi chữa bệnh cho những người gần khu vực đó.
Tối của hai ngày sau, nằm im lâu như vậy, Ba Tượng bỗng nhiên mở mắt, đôi mắt mở ra nhanh chóng không mệt mỏi. Gã ngồi dậy rồi xuống giường, đôi chân trần đi trên nền đất gồ ghề lạnh lẽo. Mặt sắc lạnh, gã đi xuống bếp, đôi mắt nhìn chăm chăm rồi đưa tay rút lấy con dao nhọn. Ba Tượng cầm lấy con dao chặt cứng trong tay rồi đi lên nhà trên, trong ánh đèn quả trứng mờ nhạt, bóng dáng gã trải dài lên tấm phên, cái bóng cô đơn hiu hắt. Gã cầm lấy con dao, đưa lên ngang ngực rồi đâm mạnh lên ngực, máu từ chỗ đâm chảy xuống từ ngực gã, nhỏ xuống cả cái quần gã đang mặc, và nhỏ cả xuống nền đất. Đôi mắt gã vẫn vậy, vẫn lạnh lùng không đổi sắc, chỉ là không hiểu sao tay trái lại nắm vào lưỡi dao như muốn cản tay phải. Tay trái ba Tượng đã bị thương, máu nhỏ nhanh xuống đất, nhưng tay phải vẫn có ý không buông ra. Tay phải vẫn không từ bỏ ý định mà cố gắng đâm mạnh hơn. Tay trái buông xuôi, tay phải tiếp tục đâm mạnh hơn, mũi dao bây giờ đã nằm hơn một nữa trong ngực gã.
Bỗng nhiên ba Tượng dừng lại, gã hối hận rồi, gã rút dao ra thôi. Con dao được rút ra, tay phải vẫn nắm lấy con dao, tay buông xuôi, máu từ đầu lưỡi dao nhỏ tong tong xuống nền đất. Từ chỗ vết đâm, miệng vết thương đang dần khép lại. Mắt gã long lên sòng sọc, trong con ngươi của gã, những sợi gân máu in hằn lên. Ba Tượng ném con dao trong tay đi, rồi ôm đầu la hét, la hét trong sự tức giận, la hét trong sự sợ hãi, la hét trong sự hối hận và bất lực. Như một con người khác, Ba Tượng lại ngưng la hét mà lại chuyển qua cười, gã cười trong sự hưng phấn, một nụ cười mang đầy tâm tư độc ác. Miệng cay nghiệt chửi rủa:
— Đáng chết... tụi nó đều đáng chết hết cả... hehe...
Cười xong, Ba Tượng đứng lên, cầm con dao nhọn rồi đi ra ngoài, đôi chân trần bước trên đất, bóng dáng to lớn khuất dần trong bóng tối, chiếc đèn dầu le lói trong nhà cũng bỗng nhiên vụt tắt.
Thanh Sơn đi chữa bệnh cho người ta nên được người ta cho ở lại, lúc này hắn vẫn còn đang nghiên cứu mấy cuốn sách mà hắn mang theo. Bỗng nhiên tai hắn vểnh lên, hắn đã nghe được tiếng linh khí giao động từ thế trận. Ngay lập tức, Thanh Sơn dùng thuật phi thân chạy tới chỗ đó. Ba Tượng đang hành sự thì ngửi được mùi nguy hiểm, gã bỏ xác lại rồi chạy đi trong bóng đêm.
Thanh Sơn chạy được tới chỗ nạn nhân thì bị chậm một bước, nạn nhân đã chết rồi, bị hút hết máu, phần thịt ở đầu đã bị ăn lở dở. Mất dấu con quỷ, hắn bực bội đá chân vào cát nhiều lần:
— Chết tiệt...
Đá chân lung tung cho thoả cơn giận, Thanh Sơn cố gắng bình tĩnh lại, xác định được nó chính là quỷ dạ hành. Nhưng vẫn chưa bắt được nó, hắn lại chưa yên ổn mối lo. Xác người lần này hắn không đụng tới, để bắt được quỷ hắn mới đụng tới, dù sao mai sẽ có người sẽ phát hiện ra cái xác này.
[... ]
Ba Tượng sau thời gian ăn thịt, hút máu và hút dương khí để luyện quỷ pháp, thì khả năng gã đã lên được mấy phần công lực. Biết được nơi đây đã có người có pháp năng lớn, nên gã phải cẩn thận hơn mấy bữa trước.
Lần này, Ba Tượng dùng chút phép thuật luyện được đưa tức khí lên một người bình thường, sau khi phát hiện được đối tượng. Gã mới đến đó bắt chuyện, thì là người quen nên họ cũng nói chuyện với gã vài câu. Sau đó người kia như bị điều khiển và đi xa hơn phía đang ở, dụ dỗ được người đi nơi khác, còn gã ở đây cho dễ dàng hành động.
Thanh Sơn lại nghe thấy tiếng chuông, nên lại di chuyển nhanh chóng đến đó, hắn cố gắng dùng thuật phi thân để chạy thật nhanh, lần này hắn không muốn lại có người bị giết oan nữa. Chạy đến nơi, tìm được người thì mới biết mình đã bị con quỷ chơi xỏ. Chắc chắc con quỷ đã dùng chiêu dương đông kích tây để dụ Thanh Sơn ra đây, còn con quỷ sẽ ở lại mà hành động. Tức tốc, Thanh Sơn phải dùng đến chiêu thái ất hoàn chân kính, đưa hai tay bắt quyết, ngón cái bấm ngón giữa, xoay 2 vòng tay rồi đưa lên ngang mắt kéo ngang qua thái dương một đường. Đây là loại bảo thuật để định vị chính xác từng milimet vật mà hắn cần tìm. Đôi mắt tuy nhắm nghiền, nhưng trong đó là cả một bản đồ và cả một tia sáng đỏ chỉ đường. Sau khi xác định được đối tượng, Thanh Sơn lại kéo ngược tay từ thái dương lại phía trán để khoá bảo thuật lại. Vừa khoá xong, hắn gục xuống đất, chân không thể đứng vững được, đây là bảo thuật rất hạn chế dùng nếu dùng đến sẽ tổn hao thần lực rất nhiều. Nhưng đã phát hiện được con quỷ, hắn không thể bỏ lỡ được, hắn cố gắng đứng lên chạy hết tốc lực đến đó. Nhưng khi đến nơi con quỷ đã đoạt được mạng người trong tay nó, lần này Thanh Sơn không thể bình tĩnh nữa, giận quá mất khôn, rút kiếm gỗ rồi sử dụng chiêu thứ 3 của liệt hồn trảm ra mà đánh quỷ. Con quỷ cũng không vừa, dùng quỷ thuật chống trả kịch liệt, nhưng cầm cự được 3 kiếm đã bị đánh trọng thương. Hết cách con quỷ dùng đến mê hồn tuý hương tiêu ( sương mù ảo ảnh) mà chạy thoát. Còn Thanh Sơn cũng bị đánh te tua, một phần vì mất sức do sử dụng bảo thuật nên không thể đuổi theo được nữa. Một lần nữa Thanh Sơn gục xuống, tay chân run rẩy vì kiệt sức, hắn phải nghỉ ngơi lúc lâu mới có thể đi lại được. Nghỉ ngơi đủ, Thanh Sơn mới lê lết về lại nhà dân mà hắn trú ngụ, lúc đầu đi ra từ cửa sau nên lúc về hắn cũng đi vào từ cửa sau. Mọi người trong nhà đã ngủ say giấc, hắn lặng lẽ lên giường nằm nghỉ ngơi điều hoà lại thể lực.
[... ]
Sáng hôm sau, Thanh Sơn mới mang đồ của mình rồi chào tạm biệt mọi người mà rời đi. Hắn đi một mạch đến chỗ quan nha để khai báo sự việc, quan nha nhìn hắn ăn mặc thì không phải dân vùng này nên hỏi:
— Ngươi tới đây có chuyện gì?
Thanh Sơn quỳ trước mặt quan phủ mà khai báo:
— Bẩm quan, con đã nhìn thấy mặt con quỷ giết người hàng loạt gần đây. Nên xin quan vẽ lại mà bắt hắn.
— Nếu là quỷ thì làm sao ngươi có thể nhìn được, không lẽ ta phải vẽ ra khuôn mặt xấu xí, có hai sừng và hàm răng nhọn?
— Không thưa quan, nó còn đang luyện quỷ pháp nên chưa thể biến hình ra được như vậy. Hôm qua nó lại giết người, không tin quan cứ đến khu rừng dương liễu gần cuối bến sông hướng bắc là biết.
— Được rồi, vậy ngươi miêu tả đi, nếu ta biết ngươi làm trò thì ta đánh cho 100 hèo.
Quan phủ cho mời thầy vẽ lại theo cách diễn tả của Thanh Sơn. Sau hơn 30 phút cũng vẽ xong, đó là gương mặt của một con người, chỉ có ánh mắt rất lạnh lùng mà thôi. Cầm lấy bản vẽ, quan phủ mới hỏi hắn:
— Ngươi tên gì? Từ đâu đến?
— Con tên Thanh Sơn, con đến từ một vùng của Bảy Núi.
Vì nghi ngờ thân phận của Thanh Sơn nên đã cho bắt giam hắn vào tù. Hắn ngỡ ngàng rồi kêu lên:
— Thưa quan, con nói thật đó, nếu quan không cho người bắt nó, nó sẽ hại thêm nhiều người nữa.
— Ngươi cứ ngoan ngoãn ở trong đó đi, điều tra xong ta mới thả ngươi ra được.
Cuối cùng Thanh Sơn phải chịu ngoan ngoãn ngồi trong tù, ngồi cho vui vậy thôi chứ khả năng của hắn thoát ra đó mấy hồi.
Sau khi bên ngọ tác và quan sai điều tra kỹ lưỡng thì mới tin và thả hắn ra. Quan nói:
— Ta đã điều tra mọi việc, đúng như lời ngươi nói, ta cáo lỗi với ngươi.
— Cảm ơn quan.
Quan phủ mới đem những việc điều tra được, và tên của những người bị mất tích kể cho Thanh Sơn nghe. Thanh Sơn mới đem chuyện mình vớt được cái xác chết bị cột đá bị cá rỉa chỉ còn nữa thân dưới cho quan phủ nghe. Rồi kể lại sự việc người dân ăn phải cá ăn xác chết sẽ bị bệnh như thế nào. Quan phủ vẫn xác nhận được những việc hắn kể, đúng là thời gian đó dân trong vùng bị bệnh mà không có thuốc chữa nên gọi chung quy là bệnh dịch. Thanh Sơn nói tiếp:
— Cái gã hoá quỷ kia chính là gã ăn phải con cá mà con cá đó ăn phải óc của xác chết. Giờ quan cho dán cáo thì rồi tìm bắt hắn ngay lập tức đi.
— Được rồi. Ta sẽ cho người đến đó đó để đào xác lên mà thẩm định nguyên nhân chết. Nếu gã đó đã là quỷ thì xin ngươi giúp chúng ta bắt quỷ.
— Dạ
Bọn họ mới họp lại bàn kế hoạch bắt quỷ.