Sáng sớm hôm sau, Từ Quân Nhiên vẫn suy nghĩ chuyện tối qua Lý Đông Viễn nói với mình.
Nghe nói Từ Quân Nhiên sẽ đến huyện làm việc, Lý Đông Viễn liền nhắc nhở Từ Quân Nhiên những điều cần lưu ý ở đó, ví dụ như cần chú ý đến ai, ai là người đáng tin cậy, ai là người không đối đầu với mình và bí thư tiền nhiệm.
Từ Quân Nhiên cũng biết rõ, chỉ cần hắn bước vào con đường quan trường thì ai cũng sẽ cho rằng hắn cùng một phe với Nghiêm Vọng Tung và Lý Đông Viễn. Đây là điều không thể nào thay đổi được, và Từ Quân Nhiên cũng không có ý định thay đổi nó.
Ở nhà Lý gia suốt buổi sáng, đến chiều Lý Đông Viễn cho người về thông báo việc sắp xếp công tác cho hắn ở huyện đã có kết quả.
Vì Nghiêm Vọng Tung mở lời nên Từ Quân Nhiên được phân về tổ tổng hợp ở văn phòng huyện uỷ, mặc dù chỉ là một nhân viên bình thường nhưng lại chuyên viên về mảng thông tin cho Nghiêm Vọng Tung.
Ở vào thời điểm đó, từ "thư kí" chưa được sử dụng rộng rãi như bây giờ, chỉ có cán bộ cấp cao mới có thư kí riêng, còn ở huyện bình thường, hầu hết cán bộ đều chọn một người trong văn phòng để làm việc cho mình, nói trắng ra thì đó là công việc sách cặp, chạy việc vặt, dọn dẹp vệ sinh văn phòng, đồng thời kiêm thêm việc đánh văn bản, viết bài phát biểu... Vì vậy ở huyện uỷ thường có một tổ văn thư, chuyên chịu trách nhiệm xử lý các công việc hàng ngày của lãnh đạo, điều hoà các mối quan hệ giữa các tổ và đôn đốc việc thực hiện các quy định ở văn phòng...
Còn tổ tổng hợp thì chuyên phụ trách soạn thảo, chỉnh sửa các báo cáo, bài phát biểu và các văn kiện khác của lãnh đạo huyện, đồng thời thẩm xét và sửa chữa các văn bản quan trọng ở huyện uỷ.
Theo lý mà nói thì lẽ ra Từ Quân Nhiên phải đến tổ văn thư, vì dù sao hắn cũng là chuyên viên phụ trách thông tin của Nghiêm Vọng Tung. Thế nhưng Nghiêm Vọng Tung lại không nỡ để một sinh viên xuất sắc của Kinh Hoa đi làm công việc tạp vụ, thế nên mới sắp xếp để Từ Quân Nhiên đến tổ tổng hợp phụ trách khởi thảo công văn. Suy cho cùng hắn là sinh viên xuất chúng của Kinh Hoa, khả năng viết lách chắc chắn hơn hẳn bất cứ ai ở đây.
Mặc dù là như vậy nhưng không phải ai cũng có chuyên viên phụ trách thông tin riêng của mình, ngoài bí thư huyện uỷ và chủ tịch huyện, không ai có đặc quyền ấy.
Buổi chiều, Từ Quân Nhiên đến văn phòng huyện uỷ huyện Vũ Đức và tìm thấy căn phòng treo tấm biển "Tổ tổng hợp".
Diện tích của văn phòng không lớn. Lúc này cơ quan làm việc của chính quyền cũng không được rộng rãi như sau này, hầu hết đều là 6,7 người chen chúc trong một văn phòng rộng 50-60 m2, quan hệ giữa các nhân viên cũng rất thân thiết.
Hướng theo cánh cửa đang mở một nửa, Từ Quân Nhiên nhìn vào trong. Bên trong văn phòng có 3 người, hai người đàn ông đang ngồi nói chuyện, còn có một cô gái ngồi gần cửa sổ đang cúi đầu viết gì đó, mái tóc dài thả ngang vai che đi khuôn mặt nên Từ Quân Nhiên không đoán được tuổi của cô.
- Cốc cốc cốc...
Từ Quân Nhiên nhẹ nhàng gõ cửa sau đó cất giọng từ tốn:
- Xin hỏi đây có phải tổ tổng hợp không?
Hai người đàn ông quay đầu lại nhìn Từ Quân Nhiên, thấy dáng vẻ hắn nho nhã nhã lịch sự thì không khỏi chau mày lại:
- Anh là ai?
Từ Quân Nhiên nở nụ cười hoà nhã thân thiện:
- Tôi là Từ Quân Nhiên, tôi đến tìm chủ nhiệm Phong để nhận chức.
- Tìm chủ nhiệm Phong?
Trên khuôn người đàn ông đó lộ vẻ mặt ngạc nhiên sau đó gật đầu:
- Cậu vào đi, chủ nhiệm đi họp, lát sẽ về.
Từ Quân Nhiên gật đầu:
- Cám ơn anh.
Nói xong hắn liền bước vào phòng, tìm một chỗ ngồi phía bên cạnh rồi ngồi xuống.
- Tiểu Từ, cậu mới được phân tới đây à?
Người đàn ông đầu tiên đến cạnh bắt chuyện với Từ Quân Nhiên.
Từ Quân Nhiên ngẩng đầu lên nhìn, đánh giá người đàn ông vừa nói chuyện. Người này ước chừng hơn hai mươi tuổi, khuôn mặt hơi gầy, hàm răng ố vàng chứng tỏ chủ nhân của nó hút rất nhiều thuốc, đôi mắt hấp háy thỉnh thoảng lại để lộ cái nhìn kì quặc. Xem ra đây là người đi làm chưa lâu.
- Vâng, đúng vậy ạ.
Từ Quân Nhiên bình tĩnh gật đầu.
- Xin chào.
Người đàn ông nọ nhiệt tình bắt tay Từ Quân Nhiên:
- Tôi là Đồ Văn Dũng.
Từ Quân Nhiên cười đáp lại:
- Chào anh Đồ.
Sau khi làm quen xong với Từ Quân Nhiên, Đồ Văn Dũng bắt đầu giới thiệu một lượt tình hình trong văn phòng, nào là mặc dù được gọi là tổ tổng hợp nhưng thực chất chỉ có 7 người vì việc ở đây không nhiều, ngoài việc viết bài phát biểu và các giấy tờ cho các lãnh đạo trong huyện thì chỉ là xem xét và chỉnh sửa các giấy tờ thông tin, nếu không thì là soạn thảo các giấy tờ văn kiện. Nói trắng ra thì chính là cây bút của chính quyền huyện uỷ.
Trước khi trọng sinh, Từ Quân Nhiên đã có hơn 30 năm kinh nghiệm quan trường, vì vậy chuyện đối phó với một nhân viên cơ sở này dễ như trở bàn tay. Chẳng bao lâu sau Đồ Văn Dũng đã thân thiết anh anh em em với Từ Quân Nhiên, chỉ thiếu nước thắp hương kết nghĩa huynh đệ.
- Tiểu Từ, anh nói cho chú biết, bình thường văn phòng của chúng ta chẳng có việc gì để làm, tổ văn thư chỉ mong sao được làm thay chúng ta, có mỗi chuyện viết văn kiện cũng tranh lấy. Mấy người chúng ta chỉ phụ trách kiểm tra lại, xem từ ngữ câu cú đã chuẩn hay chưa.
Đồ Văn Dũng vừa khoác vai Từ Quân Nhiên vừa nói.
Từ Quân Nhiên gật đầu. Lúc nãy nói chuyện với Đồ Văn Dũng hắn cũng đã hỏi và được biết, tổ tổng hợp có tất cả 7 người, ngoài phó chủ nhiệm văn phòng huyện uỷ kiêm tổ trưởng thì còn có một nữ tổ phó tên Hồng Nhan Hân, năm nay hơn 30 tuổi, còn lại thì chính là những nhân viên bình thường như Đồ Văn Dũng. Ở đây người lớn tuổi nhất không quá 40, nhỏ nhất thì là 27.
Theo Từ Quân Nhiên suy đoán, người hơn 40 tuổi chắc là sinh viên tốt nghiệp "khoá Lão Tam".
Gọi là "khoá Lão Tam" chính là chỉ những học sinh trung học phổ thông tốt nghiệp khoá 1966. 19Lý Đông Viễn, 1968. Hầu hết học sinh tốt nghiệp thời đó đều là thanh niên trí thức, thế nhưng những người này thuộc khoá có tỉ lệ thi đỗ đại học nhiều nhất sau khi kì thi tuyển sinh đại học được khôi phục. Mà bạn học đại học của Từ Quân Nhiên hầu hết đều tầm 30,40 tuổi. Một thanh niên mới hơn hai mươi tuổi đầu như hắn mà đã học đại học đây quả là điều hiếm thấy. Còn lại những người không thi đỗ đại học thì đều đi làm ở các cơ quan chính quyền cấp cơ sở.
Từ Quân Nhiên biết rõ, trong mấy chục năm sắp tới, những người tung hoành trên quan trường Trung Quốc chính là lớp người này.
- Anh Đồ, đây là bản thảo chiều nay phải giao cho bộ tuyên truyền.
Một giọng nữ vang lên bên tai Từ Quân Nhiên.
Đồ Văn Dũng quay người lại rồi đột nhiên cười:
- Đến đây Tiểu Từ, anh giới thiệu chú làm quen với một đoá hoa trong huyện uỷ của chúng ta!