Q2 - Chương 1: Bước Nhảy Không Gian - Lần Thứ Nhất!
Thời Đại Đại Vũ Trụ
Zhttty28-08-2021 06:26:56
Hiểu biết của con người về Bước nhảy không gian còn rất ít, gần như là con số không.
Dịch chuyển từ nơi này đến một nơi khác trong vũ trụ mà khoảng cách giữa hai nơi có thể lên tới mấy ngàn, mấy vạn, mấy chục vạn đến hơn mấy trăm vạn năm ánh sáng...Đối với nền khoa học hiện giờ của loài người dường như điều này chỉ là sản phẩm của trí tưởng tượng, nhưng nó đã trở thành sự thật vào năm 2027.
Hiểu biết của nhân loại về vũ trụ còn rất nông cạn, vì tất cả những hiểu biết về vũ trụ hiện giờ đều chỉ dựa vào sự quan sát và suy đoán, hoặc tính toán mà ra. Vũ trụ quá rộng lớn, tới năm 2027 trình độ khoa học kỹ thuật của loài người chỉ mới thành công trong việc bước lên Mặt trăng, thậm chí sao Hỏa còn chưa chinh phục được.
Nhưng ai cũng hiểu, sau này nhân loại phải phát triển ra ngoài vũ trụ. Không chỉ vì nguyên nhân số người trên Trái Đất tăng quá nhanh, hoặc là sự khan hiếm các tài nguyên thiên nhiên không thể tái tạo...muốn kéo dài, muốn phát triển...trong tương lai con người bắt buộc phải ra ngoài vũ trụ, tìm những tài nguyên từ những tinh cầu khác để tiếp tục phát triển, đó là con đường duy nhất trong tương lai của loài người.
Vì thế sau khi giải mã được bí mật về Bước nhảy không gian, các cường quốc bắt đầu gấp rút thử nghiệm song song với việc chế tạo hai chiếc phi thuyền vũ trụ khổng lồ.
Nhưng ...không thể không thừa nhận, thời đại vũ trụ vẫn còn cách con người rất xa. Dù đã giải mã được bí mật của Bước nhảy không gian, nhưng loài người không cách nào phân tích hoặc tìm ra biện pháp cải tiến nó, thậm chí nguyên lí hoạt động của nó cũng không sao hiểu được, cứ như là người nguyên thủy...không, người vượn...không, một loài động vật sơ cấp...một loài bò sát cao cấp tìm được một khẩu súng của nhân loại. Trong lúc vô tình đè lên cò súng giúp nó bắn chết con mồi, sau đó theo thói quen mà biết bóp cò súng để giết chết vật săn, nhưng nó có biết súng lục là cái gì không? Con mồi chết là vì nguyên lý nào?
Bước nhảy không gian đối với con người cũng tương tự như thế.
Theo như các lý luận về vũ trụ của loài người hiện giờ, không gì có thể vượt qua tốc độ ánh sáng. Tuy rằng lý luận về "Wormhole" (1) có thể tạo nên cánh cửa nối liền hai khoảng không gian trong vũ trụ với nhau. Tuy nhiên các lý thuyết về "Wormhole" trước mắt vẫn chỉ là sự suy đoán của loài người, chưa có đài quan sát nào phát hiện ra bằng chứng về nó.
Nhưng Bước nhảy không gian hoàn toàn khác với nguyên lý "Wormhole", nó giống như một phương thức dịch chuyển tức thời, đem một vật thể dịch chuyển đến một nơi xa xôi khác. Cách di chuyển như thế đã hoàn toàn lật đổ những lý luận về khoa học cơ bản của nhân loại, cũng giống như không có tốc độ nào nhanh hơn tốc độ ánh sáng.
Diêu Nguyên và mười hai vạn người trong phi thuyền cần phải thấy may mắn vì bọn họ đang thực hiện Bước nhảy không gian, giống như loài bò sát kia lần đầu tiên sử dụng súng lục, sử dụng kỹ thuật siêu việt trình độ Khoa học kỹ thuật tới mấy ngàn, mấy vạn, thậm chí mấy chục vạn năm...Hơn nữa, điều quan trọng nhất là...họ vẫn còn sống.
Bước nhảy không gian hoàn thành trong nháy mắt, Diêu Nguyên và tất cả mọi người đều không cảm thấy có tình huống đặc biệt gì xảy ra. Nhưng mà cảm giác chỉ diễn ra trong chớp mắt kia đúng là quái lạ không cách nào hình dung được, khi họ hồi phục lại, trừ một số nhân viên có thể quan sát bên ngoài phi thuyền ra, những người khác còn đang lo lắng chờ đợi, thậm chí còn không hay biết Bước nhảy không gian đã tiến hành hay chưa, đã thành công hay thất bại?
Diêu Nguyên nhìn khoảng không vũ trụ vô tận bên ngoài, màu xanh của Trái Đất đã không còn nữa. Nơi này đã không còn là Thái Dương hệ mà là một nơi nào đó Bước nhảy không gian mang họ tới. May mắn, họ đã thực hiện Bước nhảy thành công, phi thuyền cũng không bị nổ tung như những gì họ đã lo sợ.
Diêu Nguyên thở phào nhẹ nhõm, lập tức ra lệnh:
"Toàn bộ thành viên trong phi thuyền chú ý, kiểm tra tình trạng hư hỏng của phi thuyền, đồng thời tiểu đội quản lý trật tự bắt đầu tuần tra. Kiểm tra sự ảnh hưởng của Bước nhảy không gian với mọi người, đồng thời công bố Bước nhảy không gian đã thành công...Bắt đầu mở tầng cách ly trên phi thuyền vũ trụ, để dân chúng thông qua cửa kính tự do quan sát cảnh tượng bên ngoài ...cho họ yên tâm."
Đối với điểm này Diêu Nguyên vô cùng rõ ràng, nếu như trên Trái Đất thì không sao, ai cũng có thể bước trên mặt đất, hít thở không khí trong lành, chỉ cần không gặp thiên tai, không bị người khác giết hại, không bị dã thú tấn công...thì cơ bản ai cũng được an toàn.
Nhưng hiện giờ ở trong vũ trụ, chỉ cách không gian vũ trụ tĩnh mịch chết chóc ngoài kia một lớp vỏ kim loại, chỉ cần phi thuyền có sự cố thì không ai có thể trốn thoát. Cảm giác bất an, nguy hiểm luôn trĩu nặng trong lòng mọi người, hơn nữa cảm giác này sẽ tích lũy từ từ, nếu như bị đè nén quá lâu, một khi bộc phát sẽ dẫn đến các hành vi như : điên cuồng giết người, bạo động...tất cả đều có thể xảy ra.
Đương nhiên, nếu càng có nhiều người xung quanh thì loại cảm giác này cũng sẽ càng lúc càng ít, đây là tâm lý chung. Chẳng hạn như khi xảy ra hỏa hoạn, trừ những người tâm lý bất thường ra, chín mươi phần trăm những người còn lại sẽ có xu hướng chạy về nơi càng có nhiều người càng tốt. Đó là tâm lý chung của nhân loại: nơi nào càng nhiều người, nơi đó sẽ an toàn.
Chính vì vậy Diêu Nguyên mới kiên trì mang theo mười mấy vạn người, cũng là nguyên nhân vì sao hắn nói đám chính khách chỉ mang theo mấy ngàn người kia sẽ chết chắc.
Sau khi Diêu Nguyên ra lệnh, toàn bộ nhân viên phi thuyền vũ trụ bắt đầu hành động. Cũng nhờ sớm chuẩn bị kế hoạch hoàn hảo, 1500 quân nhân cử ra sáu trăm người chia làm sáu mươi tiểu đội tuần tra, sử dụng xe điện làm phương tiện di chuyển. Lúc này dân chúng đã nghe thông báo từ thiết bị truyền thông, biết tin phi thuyền đã thực hiện Bước nhảy thành công cho nên ai cũng nghiêm chỉnh chấp hành nhiệm vụ.
"Báo cáo hạm trưởng, đã nhận được tin hồi báo từ các nhóm trên phi thuyền."
Trong phòng hạm trưởng vang lên tiếng nói, cùng lúc đó, trên màn hình hiện ra sơ đồ kết cấu chi tiết của phi thuyền, tạo thành một biểu đồ lớn, trên đó có mười điểm đỏ đang nhấp nháy.
"Khoang năng lượng số 6, số 12, số 31 do thực hiện bước nhảy không gian đã hoàn toàn hư hỏng. Các bộ phận khác đều bình thường, không phát hiện hỏng hóc gì khác từ việc thực hiện bước nhảy không gian."
"Báo cáo hạm trưởng, tất cả mọi người trong phi thuyền đều mạnh khỏe, trừ những người tâm tình quá mức kích động nên té xỉu ra ,không phát hiện bất cứ ai mất tích hoặc bị thương, tất cả đều bình thường."
"Báo cáo hạm trưởng, đã kiểm tra toàn bộ vật tư, không có phát hiện bất kỳ..."
Từng đoạn tin tức hồi báo thông qua thiết bị liên lạc không ngừng gửi cho Diêu Nguyên, hơn mười phút sau, Diêu Nguyên mới thở phào nhẹ nhõm, tiếp tục ra lệnh:
"Lập tức điều động nhóm kỹ sư tiến hành thay thế và sửa chữa các vị trí hỏng hóc trên phi thuyền, nếu việc sửa chữa bắt buộc phải ở bên ngoài phi thuyền thì tìm nhân viên tại bãi đáp, xuất ra giấy chứng nhận cho tiểu tổ an toàn, nhớ báo cáo cho cấp trên."
"Tổng đài bắt đầu tiến hành quan sát, ta muốn biết vị trí hiện giờ của chúng ta, nhớ đối chiếu với bản đồ chòm sao xung quanh. Phải xác định rõ nơi này có thuộc hệ ngân hà hay không, xung quanh có hành tinh nào tồn tại không?"
"Ta muốn nhóm quản lý năng lượng báo cáo chi tiết về lượng năng lượng đã sử dụng trong Bước nhảy không gian vừa rồi, ngoài ra tính toán xem chúng ta có thể thực hiện thêm mấy lần Bước nhảy không gian nữa, năng lượng tiêu hao mỗi ngày là bao nhiêu?"
Diêu Nguyên vừa nói xong những mệnh lệnh này thì phát hiện đội viên trong tiểu đội Hắc Tinh đang tập trung về màn hình phía bên trái của phòng hạm trưởng. Cả bọn chăm chú nhìn ra ngoài cửa sổ, cứ như ngoài đó có thứ gì đang thu hút họ.
Diêu Nguyên vội đi tới nơi họ đang quan sát, trong không gian tối đen ngoài kia không biết từ khi nào đã xuất hiện một Hằng tinh tỏa ánh sáng cùng nhiệt năng ra xung quanh. Nhưng khoảng cách quá xa và nhờ lớp thủy tinh màu đen cản bớt lại nên ánh sáng không chói mắt.
Nhưng điều hấp dẫn mọi người nhất không phải là Hằng tinh này mà là ở bên trái nó, một nơi vô cùng xa xôi ngoài cửa kính xuất hiện một hành tinh có màu vàng...
Một hành tinh!
Khoảng cách tuy rất xa xôi, nhưng với tốc độ của phi thuyền hoàn toàn có thể bay tới đó...
Nơi đó có một hành tinh!
Chú thích:
1/ Wormhole(Lỗ sâu/Lỗ đen): tưởng tượng rằng vũ trụ là một bề mặt cầu. Muốn đi từ một điểm đến điểm đối diện trên mặt cầu cần đi qua quãng đường là nửa chu vi đường tròn lớn của mặt cầu. Tuy nhiên, nếu có một con sâu đục lỗ xuyên vào trong lòng hình cầu, nối thẳng hai điểm, quãng đường đi chỉ còn là đường kính mặt cầu.