Chuyện phát hiện đĩa bay không hề được lộ ra ngoài, bởi tất cả nhân viên đều hiểu rõ tình hình. Ai ai cũng bị cảnh cáo không để lộ thông tin, cũng như sự bảo vệ quanh phòng máy tính chủ được nâng lên mức cao nhất, người nào muốn vào đều phải có giấy phê chuẩn. Vì vậy, Diêu Nguyên không lo lắng về chuyện này.
Thật ra, nếu người dân biết có đĩa bay trên trên phi thuyền thì sao? Hắn không tin với nền khoa học kỹ thuật hiện giờ của loài người lại có thể mở đĩa bay đó ra, càng không nhắc tới việc phá hủy nó. Trừ phi vứt nó ra ngoài vũ trụ, chứ việc phá hủy đĩa bay này là không thể.
Mấu chốt là nền kỹ thuật khoa học a. Cho dù đĩa bay có mở toang cửa ra đi nữa, nếu không đủ trình độ thì loài người cũng không thu hoạch được gì trong đó. Cứ như người cổ đại muốn tìm cách tạo lửa, còn người ngoài hành tinh lại cố gắng dạy người cổ đại làm cách nào để chiết xuất khoáng vật phóng xạ. Đó là chân lý trong vũ trụ này, mặc dù bảo tàng này là vô giá nhưng nếu không hiểu nó dùng để làm gì, không biết dùng nó thế nào thì lấy nó có ích gì?
Do vậy, Diêu Nguyên lại càng thêm khát vọng với quần thể chiến hạm hư hỏng kia. Chỉ cần tìm thấy kỹ thuật khoa học bên trong nó, nền khoa học của loài người sẽ phát triển vượt bậc trong thời gian ngắn. Được thế, ít nhất gặp chuyện gì cũng không bó tay vô sách như trước.
Thực ra, với quần thể chiến hạm hư hỏng kia phi thuyền Hi Vọng vẫn luôn theo dõi nghiêm ngặt, gần như 24/24 không hề ngừng nghỉ. Chỉ còn 10 ngày bay nữa là đến quần thể chiến hạm, khả năng thăm dò cũng tăng lên. Vì thế, Diêu Nguyên mới thêm chú ý tới nền khoa học kỹ thuật trong quần đó.
Thông qua thăm dò, cơ bản có thể tìm ra vài manh mối về nền khoa học kỹ thuật của quần thể chiến hạm, đầu tiên nền khoa học của nó chắc chắn còn thua nền khoa học trên đĩa bay. Thậm chí, cả hai nền khoa học này cơ bản không cùng đẳng cấp. Ví dụ đơn giản, kỹ thuật khoa học trên quần thể chiến hạm kia con người còn tìm ra được vài manh mối, thông qua máy tính chủ mà tái tạo lại mô hình phi thuyền.
Còn nền khoa học kỹ thuật trên đĩa bay thì sao? Hoàn toàn không biết chút gì cả. Đúng vậy, hoàn toàn mù tịt, không riêng gì các kỹ thuật lấy từ đĩa bay, ngay cả lớp vỏ bên ngoài nó cũng khiến nền khoa học loài người bó tay. Cứ như nền khoa học hai bên cách nhau quá xa, tìm hiểu chỉ là điều vọng tưởng!
Do vậy, tuy đĩa bay cực kỳ quan trọng, thậm chí có thể là con cờ cuối cùng cho việc phục hưng loài người, nhưng kỹ thuật nó mang trên người không phải thứ mà hiện giờ con người có thể sử dụng. Vì vậy chỉ có thể kiễn nhẫn chờ đợi, như ăn cơm phải ăn từng miếng một, đi bộ phải đi từ từ. Diêu Nguyên đã chuẩn bị việc niêm phong đĩa, thậm chí có lẽ đến lúc hắn chết, chiếc đĩa bay vẫn chưa được lấy ra. Đó là lễ vật lớn nhất cho thế hệ mai sau.
Thứ có ích nhất với phi thuyền Hi Vọng hiện giờ là quần thể chiến hạm kia, đó là kỹ thuật mà con người có thể sử dụng, có thể tiếp thu được, có thể dùng nó để phát triển!
Còn 10 ngày nữa là đến quần thể chiến hạm hư hỏng.
Hôm nay, tuần san trên phi thuyền Hi Vọng cũng đưa tin còn bao nhiêu ngày nữa đến quần thể chiến hạm.
Trên tựa đề là số 10 màu đỏ.
Còn ba cổ đông "sáng lập" nên tuần san giờ này vẫn còn đang mải mê chơi Star Craft 3.
Đây là tầng 3 của một tiệm Inte, thực ra chỉ có ba tên Thích Hiểu Điểu, Lâm Khâu Thu và Vương Đan Đán xài inte để chơi game. Đại đa số mọi người đều dùng nó để tham khảo tài liệu, xem tiểu thuyết hoặc chat, số người chơi game rất ít. Được rồi, đúng ra chỉ có 3 tên cà chớn này chơi game thôi.
Ba tên này cũng hơi cảm thấy xấu hổ, cho nên dứt khoát bao luôn tầng ba. Tuy tốn tiền gấp đôi nhưng bù lại đỡ bị người khác soi mói.
-Ê, không công bằng! Hai người các ngươi đánh có mình ta, hơn nữa còn là hai tên tộc Zerg! Mẹ nó, chơi phải chơi đẹp chứ, cái này đúng là bất công!
Thích Hiểu Điểu một bên tìm bản đồ chuẩn bị một trận đấu mới, một bên hét lên với Lâm Khâu Thu và Vương Đan Đán. Thực ra, hắn rất vui, nói thế chỉ để phát tiết thôi.
Lâm Khâu Thu cùng Vương Đan Đán nhìn nhau cười nham hiểm, Lâm Khâu Thu nói:
-Chơi tộc Zerg là phải tấn công nhanh chứ, ai bảo ngươi chọn tộc Protoss làm gì? Để cho ngươi nâng cấp nhà lên, mua được High Templar...rồi đến Archos thì tụi tao làm gì còn đường sống? Đầu tiên hạ ngươi cái đã, sau đó mới đến tụi tao solo, vậy mới đúng là vương đạo chứ.
Thích Hiểu Điểu thấp giọng mắng, sau đó chọn bản đồ tạo phòng chơi, hai người Lâm Khâu Thu và Vương Đan Đán liền tham gia. Hắn vừa định bắt đầu game thì bỗng nhiên một người chơi mới tham gia vào phòng – nickname là ZERO. Ba người ngạc nhiên ồ lên một tiếng, phảng phất như vừa tìm thấy lục địa mới, bối rối nhìn lẫn nhau.
-Trời ơi, rốt cuộc có người chơi mới rồi, ha ha. Cuối cùng cũng có người chơi trò này.
Vương Đan Đán là người phản ứng đầu tiên, vừa cười nói vừa ăn bánh bích quy.
Thích Hiểu Điểu cùng Lâm Khâu Thu càng ngạc nhiên, Lâm Khâu Thu lướt nhìn xung quanh một vòng:
-Tên này cũng dám chơi trò này ở tầng dưới à? Không sợ bị người ta chỉ trỏ sao?
Thích Hiểu Điểu mừng rỡ không thôi, cười nói:
-Cái đó thì kệ hắn. Quá tốt rồi, đủ cặp 2 vs 2. Không lo tụi bay đỡ phân bì. Vậy đi, ta cùng tên này một đội, khỏi so đo nhé. Haha, bắt đầu đi!
Trong sự thúc giục của Thích Hiểu Điểu, một trận đấu Star Craft mới bắt đầu. Khi vào game, Thích Hiểu Điều phát hiện mình chọn chủng tộc Terran còn tên ZERO kia lại chọn Zerg.
-Không tệ, không tệ. Một bên tấn công nhanh kiềm chế hai tên kia, một bên lo nâng cấp nhà. Ha ha, tên này chắc chơi không tồi đâu.
Thích Hiểu Điểu cười phá lên, như không quan tâm tới việc Lâm Khâu Thu hay Vương Đan Đán có nghe thấy hay không. Hắn bắt đầu việc xây nhà, tạo binh lính, nâng cấp nhà.
Kết quả.
Thích Hiểu Điểu lại thua một lần nữa, giận đến mức muốn đập cả bàn phím. Dĩ nhiên, nói thế thôi chứ hắn làm gì dám, bởi gần đây có điều luật xử phạt tội hủy hoại tài sản công, nhẹ nhất cũng phạt 2 năm đến 5 năm tù.
-Mẹ nó, tên ZERO này bị khùng à! Chơi tộc Zerg lại lo đi nâng cấp nhà, được rồi, nâng cấp thì cứ nâng, dù gì thì hai thằng kia chơi tộc Protoss, không tấn công nhanh được. Nhưng ngươi lại không tạo binh lính tấn công gì cả, cứ chăm chăm tạo Queen để ăn mòn trụ sở đối phương làm gì. Khỉ gió, cứ cho ngươi trộm được khoa học kỹ thuật của bên kia đi, ngươi có thời gian sử dụng à?
Thích Hiểu Điểu giận đến mức như gầm lên, trong lòng đã liệt tên ZERO này vào loại tay mơ, thậm chí còn chưa hết giận, bật cửa sổ chat lên chất vấn bên kia, nói một hơi về chiến thuật của tộc Zerg.
Nhưng không ngờ, bên kia lại phản hồi lại rất nhanh.
-Star Craft không phải như thế.
ZERO nói.
-Vậy giỏi nói cho ta biết cái trò này như thế nào? Mấu chốt là ở ba chủng tộc khác nhau, thì sẽ có 3 chiến thuật. Tộc Zerg thì ban đầu phải tấn công nhanh, trung kỳ thì tập trung binh lính tiến công mãnh liệt, hậu kỳ tập trung tài nguyên để nâng cao chất lượng binh lính, không phải như thế thì là gì?
Thích Hiểu Điểu gõ chữ qua chất vấn.
-Mục tiêu lúc đầu của Star Craft là sinh tồn, sau khi đã có thể sinh tồn mới bắt đầu phát triển. Mà lúc đầu phát triển, dĩ nhiên phải cố gắng nâng cao số lượng nhân khẩu, nguyên vật liệu, môi trường vũ trụ xung quanh...Nhưng với sự tiến bộ của khoa học kỹ thuật, lượng nhân khẩu và nguyên vật liệu tăng lên, thì thứ cần được bảo tồn không phải là nhân khẩu mà là nền khoa học kỹ thuật.
Tộc Zerg sở hữu loại lính đặc biệt là Queen, có khả năng ăn mòn trụ sở đối phương và chiếm lấy nền khoa học kỹ thuật trong đó. Trong thực tế, đây vốn là chuyện bất khả thi nhưng trong game lại có thực, vì vậy nhiệm vụ quan trọng nhất là phải đoạt bằng được nền khoa học kỹ thuật của đối phương. Để đạt được điều đó, chỉ cần lượng nhân khẩu, nguyên liệu không xuống dưới mức báo động thì hoàn toàn có thể vứt bỏ 80% lượng nhân khẩu, vật tư.
ZERO đáp.
Thích Hiểu Điểu thấy xong mấy dòng này thì giận đến mức muốn chém người, gõ bàn phím ầm ầm đáp lại:
-Trời ạ, đại ca ơi, đây là game Star Craft, làm sao chỉ cần tiêu diệt đối phương là được rồi, làm gì mà rắc rối vậy!
-Đại ca? Ta là con trai sao?
Bên kia đột nhiên trả lời.
-Chẳng lẽ ngươi là con gái à? Con gái cũng thích chơi Star Craft hả?
Thích Hiểu Điểu quả thực sắp điên tới nơi rồi, hắn lập tức coi tên này là một tên gà mờ chỉ thích đi chọc người khác.
-Con gái? Con trai?
Sau khi đáp lại bằng vài từ rời rạc, người chơi kia đột ngột đăng xuất, bỏ lại Thích Hiểu Điểu đang bừng bừng lửa giận. Mà bên này, Lâm Khâu Thu cùng Vương Đan Đán thì ngồi cười lăn lộn, bởi cả hai tận mắt nhìn thấy cảnh Thích Hiểu Điều bị tên kia đùa giỡn.
-Đúng là đồ khốn! Đi cũng không nói câu chào tạm biệt! Ngươi nhất định là con gái! Chỉ có con gái mới làm như vậy!
Thích Hiểu Điểu liều mạng gõ chữ liên tục, không quản đối phương có nhận được hay không. Làm xong vẫn còn tức, nhìn về hai tên Lâm Khâu Thu cùng Vương Đan Đán.
-Hai tụi bây cười đủ chưa, ở đó dám cười tao hả.
Thích Hiểu Điểu cười lạnh, rồi tìm bản đồ, tạo phòng chơi mới:
-Vậy thì thông cảm nhé, tao sẽ không còn nương tay nữa đâu. Tao sẽ chơi tộc Zerg thân yêu, ha ha, chủng tộc mạnh nhất của ta. Chờ đi, xem ta đánh bại tụi bây như thế nào, hai tên khốn.
-Chơi thì chơi!
Lâm Khâu Thu không cam chịu yếu thế, vỗ bả vai Vương Đan Đán nói:
-Ta chọn tộc Terran, xây bunker thủ. Ngươi chọn tộc Protoss cứ qua chỗ ta xây nhà, rồi từ từ phát triển. Ta không tin như thế lại không ép nổi hắn.
-Được!
Vương Đan Đán một hơi nuốt trọn cái bánh bích quy trên tay, sảng khoái đồng ý.
Ba tên này lại bắt đầu tận hưởng trò chơi mình yêu thích, dĩ nhiên chuyện về ZERO sớm đã bị vứt đi đâu rồi. Chỉ có Thích Hiểu Điểu còn nhớ mang máng đó là một tên gà mờ thích chọc người khác.