Sát Chiến Điện thành lập chưa được bao lâu, lại một sự kiện chấn động toàn bộ Đạo Vực xảy ra.
Đại Trưởng Lão Cam Đại Miêu trở thành tân nhiệm tộc trưởng của Bách Thú Tộc.
Bách Thú Tộc Trưởng – Yêu Phách trong lúc tu luyện, bị địch nhân ám toán mà chết thảm.
Về phần thế lực thủ ác, Bách Thú Tộc tạm thời không tuyên bố, chỉ báo rằng hung thủ thuộc về Đạo Vực... mặc cho vô số cường giả, thế lực, yêu tộc và cả nhân tộc đoán già đoán non.
Chỉ trong vài tháng ngắn ngũi, từ Sát Pháp Đạo Chủ cho đến Bách Thú Tộc Trưởng, hai vị Thần Đạo Cảnh cao cao tại thượng được vô số người ngưỡng vọng ngã xuống...
Nhìn khắp Đạo Vực, cường giả có thể giết được Yêu Phách chỉ đếm được trên đầu ngón tay... nếu Bách Thú Tộc đã tuyên bố hung thủ là cường giả của Đạo Vực, như vậy thật sự nguy rồi.
Trong lúc nhất thời, bầu không khí của Đạo Vực trở nên tràn ngập bất an, có cảm giác như một bàn tay vô hình nào đó đang che phủ bầu trời, thâu tóm tất cả...
Bách Thú Tộc...
Cam Đại Miêu ngồi trên bảo toạ giữa thạch điện, ra vẻ phẫn nộ nhìn chăm chú lên bức tường khổng lồ ở phía đối diện.
Tại nơi đó có mấy dòng chữ vặn vẹo được viết ra...
"Đạo Yêu Cung..."
Mà chỉ cần là người của Bách Thú Tộc, tất cả đều dễ dàng nhận diện mấy chữ này là do những nhát chém cực mạnh đến từ Vạn Yêu Phủ chém thành, điêu khắc lên thành vách cung điện, mà Vạn Yêu Phủ chính là Thần Binh của Yêu Phách luôn mang theo bên mình.
Chưa hết, từ những đường nét và khí tức còn sót lại đến xem... những chữ này được chém ra bằng cách thi triển Nộ Phủ Công, môn công pháp mà Yêu Phách là người duy nhất tu luyện.
Điều đó đã chứng minh, ba chữ Đạo Yêu Cung kia là do đích thân Yêu Phách trảm xuống, không thể sai được...
Nhìn lấy mấy chữ nhuộm đỏ màu máu, có thể tưởng tượng ra viễn cảnh Yêu Phách trước khi chết thảm đã cố gắng lưu lại lai lịch của kẻ thù.
Các vị trưởng lão, hộ pháp cũng như cao tầng của Bách Thú Tộc đều vô cùng phẫn nộ trước tình cảnh này...
Máu tươi nhuộm đỏ, thịt vụn khắp nơi, chín cái đôi Thiên Hồ nằm ngỗn ngang dưới đất, thể nội cung điện đã trở thành hoang tàn, ngọn đèn sinh cơ của tộc trưởng bên trong cung điện đã tắt... nơi này từng xảy ra một cuộc kịch chiến, kết cục không cần nói cũng biết.
Ba chữ Đạo Yêu Cung kia được trảm xuống có phần gấp gáp... người ngu cũng nhìn ra là muốn ám chỉ Đạo Yêu Thần Cung.
Đương nhiên mọi thứ diễn ra quá nhanh, quá đột ngột... manh mối lưu lại rõ ràng như thế, cao tầng của Bách Thú Tộc đương nhiên không thể tránh khỏi cảm thấy nghi ngờ, lỗ hổng trong chuyện này không hề ít.
Nhưng nghi ngờ thì có ít gì? Bọn hắn chẳng có chứng cứ hay thứ gì khác chứng minh hung thủ không phải Đạo Yêu Thần Cung cả.
Nhất là khi nhìn khắp Đạo Vực, quả thật chỉ có số ít thế lực hàng đầu như Ngự Long Sơn Trang, Tổ Long Tộc, Đạo Yêu Thần Cung, Cuồng Yêu Đạo Thống là đủ tư cách thần không biết, quỷ không hay giết chết Yêu Phách ngay tại địa bàn mà thôi.
Nếu không phải Đạo Yêu Thần Cung ra tay, vì sao Yêu Phách lại dùng Vạn Yêu Phủ kết hợp Nộ Phủ Công trảm ra ba chữ đó?
Nếu có kẻ ngậm máu phun người, vậy mục đích thật sự của đối phương là gì? Bằng cách nào ép Yêu Phách vu oan giá hoạ?
Hàng loạt câu nói không có lời giải thích...
Bọn hắn cũng hiểu Cam Đại Miêu có hiềm khích với Tộc Trưởng... nhưng bản lĩnh của Cam Đại Miêu chắc chắn không đủ làm ra chuyện tày trời như vậy, bằng không Cam Đại Miêu đã sớm tự tay động thủ từ lâu rồi, cần gì chờ đến hôm nay?
Huống hồ thời điểm Tộc Trưởng ngã xuống, Cam Đại Miêu vẫn luôn ở cùng một chỗ với Nhị Trưởng Lão và Tam Trưởng Lão, có chứng cứ ngoại phạm hết sức rõ ràng.
Thậm chí Cam Đại Miêu có thể trách ngược lại bọn hắn, nếu lúc đó đừng ngăn cản nàng tiến vào cung điện, có lẽ Tộc Trưởng đã không bị địch nhân tiêu diệt.
Bách Thú Tộc không thể một ngày thiếu vắng tộc trưởng, điều này chẳng khác nào rắn bị chặt mất đầu, toàn tộc sẽ rối loạn nội bộ.
Bọn hắn cần một vị cường giả có đủ tu vi, đủ uy vọng, đủ thân thế để thay thế vào vị trí tộc trưởng càng nhanh càng tốt, tránh Bách Thú Tộc lâm vào suy tàn, rơi xuống trở thành Thần Đạo Trung Kỳ thế lực.
Cho nên không cần Cam Đại Miêu mở miệng, tất cả trưởng lão đã thống nhất tôn nàng trở thành tân tộc trưởng, thay thế vị trí vừa mất đi.
Cam Đại Miêu nổi danh khắp Đại Hoang Thương Khung, được vô số tộc quần kính nể, tu vi Yêu Thần Hậu Kỳ, là sư muội của tộc trưởng, là đồ đệ của lão tộc trưởng... thấy thế nào cũng là danh chính ngôn thuận.
Hơn nữa các vị trưởng lão cũng thừa hiểu, vị trí tộc trưởng lẽ ra vốn thuộc về Cam Đại Miêu ngay từ những ngày đầu mới phải, hiện tại để nàng tại vị... xem như là vật quy nguyên chủ mà thôi.
Trước đây bọn hắn sở dĩ đứng về phía Yêu Phách là vì lợi ích mà Yêu Phách hứa hẹn đảm bảo cung cấp là vô cùng to lớn, vượt xa những gì mà bọn hắn nhận được khi lão tộc trưởng còn tại vị, nhưng hiện tại Yêu Phách đã chết... lợi ích gì đó đều trở nên vô nghĩa, thuận nước đẩy thuyền, ủng hộ cường giả mạnh hơn là Cam Đại Miêu lên ngôi mới là vương đạo.
"Đại Trưởng... à không, tộc trưởng, vì sao chúng ta không công khai gây chiến với Đạo Yêu Thần Cung, ngược lại còn chưa tiết lộ kẻ thủ ác là bọn chúng?" Kỳ Tổ chắp tay hỏi Cam Đại Miêu đang ngồi tại vị trí tộc trưởng.
"Gây chiến? Lấy cái rắm gây chiến a meo?" Cam Đại Miêu tròn mắt hỏi ngược lại:
"Trước đây khi sư huynh còn sống, Bách Thú Tộc còn chưa phải đối thủ của Đạo Yêu Thần Cung, hiện tại sư huynh ngã xuống, lấy cái gì đánh đây? bổn Miêu một người cân được hết à?"
"Cái này..." Kỳ Tổ và mấy vị cao tầng á khẩu.
Đúng vậy, hiện tại không những Yêu Phách đã chết... mà ngay cả Thần Bảo và Thần Binh cũng đã mất đi, lại thêm trước đó dốc vốn liếng để Yêu Phách tham gia đấu giá, có thể nói nội tình của Bách Thú Tộc Trưởng đã tổn thất nặng nề, so với ngày trước suy yếu hơn một nửa.
"Thế ý của tộc trưởng là..." Chúng trưởng lão chắp tay.
"Tạm thời phong bế toàn tộc, cố gắng khôi phục nguyên khí, khi nào có thực lực lại tính đến hận thù cũng không muộn." Cam Đại Miêu híp mắt nói:
"Huống chi kẻ thù của kẻ thù là bằng hữu, sẽ không thiếu cơ hội báo thù."
Các vị trưởng lão hiểu ý gật đầu, trước mắt quả thật cũng chỉ có thể như vậy.
May mắn Bách Thú Tộc còn một vị Yêu Thần Đạo Hậu Kỳ như Cam Đại Miêu trấn thủ, bằng không ở một nơi cá lớn nuốt cá bé như Đại Hoang Thương Khung, Vạn Xà Cốc hay Vạn Bằng Tộc sẽ không bỏ qua cơ hội tiến công chiếm đoạt...
Ngoại trừ việc thực lực Cam Đại Miêu không dễ chơi, bản thân cô mèo này còn rất được Long Tổ sủng ái... đây chính là chỗ mà Yêu Phách và rất nhiều cường giả khác không dám công khai đối phó với nàng.
"À, có chuyện này chúng ta muốn bẩm báo." Cuồng Lang Sư bỗng nhiên nói:
"Trước đó vì Yêu Phách tộc trưởng muốn đối phó Phá Đạo Hội, chúng ta có bắt được mấy tên liên quan đến Lạc Nam, không biết ngài định xử lý thế nào?"
"Cái gì? Bắt giữ kẻ nào?" Cam Đại Miêu quát hỏi.
"Hỗn Thế Tứ Hầu và mấy tên Yêu Tộc như Thiên Lý Mã, Tam Đầu Khuyển, bọn hắn đến Đại Hoang Thương Khung tìm kiếm cơ duyên... bị quân đội của chúng ta kết trận bắt được, tạm giam trong lao ngục." Cuồng Lang Sư hồi đáp.
"Lập tức thả ra! còn phải hảo hảo bồi dưỡng bọn hắn cho tốt, bù đắp mọi thiệt hại." Cam Đại Miêu hừ một tiếng:
"Đã kết thù với Đạo Yêu Thần Cung rồi, chẳng lẽ ngay cả Phá Đạo Hội cũng trêu chọc?"
"Tuân mệnh, chúng ta sẽ đi thu xếp."
Đợi đến khi tất cả bọn hắn đi mất, Cam Đại Miêu phong bế cung điện, lấy ra một khối Phá Đạo Lệnh, dứt khoát tiến vào, dịch chuyển mà đi. ...
Sát Chiến Điện.
Thân ảnh Cam Đại Miêu từ Phá Đạo Lệnh hiện ra, đã thấy Lạc Nam, Bích Tiêu mấy người đang chờ mình.
"Tiểu Cam, lần này vây giết thành công một tên trùm, công lớn thuộc về ngươi." Bích Tiêu tán thưởng mở miệng.
Cam Đại Miêu làm nũng nhào vào trong lòng của nàng, hai mắt híp lại lim dim, hoàn toàn không có dáng vẻ uy nghi trước đó của Bách Thú Tộc Trưởng.
Lạc Nam nhìn mà líu lưỡi, thật sự khó tin đây lại là Thiên Quy Linh Miêu, còn là một vị Yêu Thần Hậu Kỳ cấp bậc cường giả.
"Bổn miêu đâu có góp công gì? Việc vây giết hắn đều là do các ngươi lợi hại." Cam Đại Miêu liếm mép nói:
"Nếu không phải trước đây sư phụ phó thác bổn miêu làm tộc trưởng, ta mới lười làm a meo, ở bên cạnh chủ nhân chẳng phải tốt hơn sao?"
"Vì đại sự vất vả cho ngươi rồi." Bích Tiêu xoa xoa đầu nó, cười nhạt một tiếng:
"Cái chết của Yêu Phách không công khai thủ phạm, ngược lại chỉ nói đó là thế lực ở Đạo Vực gây ra... điều này sẽ gây nên sự nghi kỵ, đề phòng lẫn nhau giữa bọn chúng, ngày sau dù chúng có đối phó Phá Đạo Hội cũng rất khó liên minh vững bền."
"Đúng là cao kiến." Lạc Nam khâm phục nâng ngón tay cái, Bích Tiêu không hổ là Tam Đương Gia, mưu trí của nàng có thể xưng tụng là nữ gia cát.
Lúc này hắn lấy ra Vạn Yêu Thuẫn, Vạn Yêu Phủ và Nhẫn Trữ Vật của Yêu Phách đưa cho Cam Đại Miêu nói:
"Đây đều là tài sản của Bách Thú Tộc, ngươi có thể thu hồi."
"Thu hồi bổn miêu cũng dùng không được." Cam Đại Miêu trợn tròn mắt:
"Mấy thứ này mang danh nghĩa đã bị địch nhân cướp đi, làm sao bổn miêu công khai lấy chúng ra?"
"Thế ngươi cần hậu tạ gì không?" Lạc Nam cười hỏi.
"Yên tâm đi, đại tỷ đã hứa cho nó một quả Hoàng Trung Lý cao cấp nhất." Bích Tiêu mỉm cười:
"Đó là thứ có thể giúp Tiểu Cam đột phá Yêu Thần Viên Mãn."
"Hoan hô, chủ nhân vạn tuế, chủ nhân yêu thương ta nhất a meo..." Cam Đại Miêu nhảy cẩng lên vì sung sướng, nó đã sớm thèm nhỏ dãi quả Hoàng Trung Lý như thế đã lâu.
"Có việc này ta muốn hỏi." Lạc Nam mở miệng:
"Những thứ liên quan đến nội tình của Bách Thú Tộc như công pháp, vũ kỹ, thần thông... ta có thể truyền cho người khác hay không? Cụ thể là thân bằng hảo hữu, thê tử hồng nhan, thuộc hạ của ta."
"Không thành vấn đề, chỉ cần các ngươi đừng để lộ việc bổn miêu giúp các ngươi làm thịt Yêu Phách là được." Cam Đại Miêu lúc lắc cái đầu.
Bản thân của nó vốn là tồn tại do thiên địa sinh ra, thủ đoạn chiến đấu khác biệt hoàn toàn so với các đời tộc trưởng của Bách Thú Tộc, vì vậy cũng không cảm thấy có vấn đề gì.
Những thứ mà Lạc Nam thu được đều chỉ có Tộc Trưởng mới đủ tư cách tu luyện, nhưng Cam Đại Miêu chẳng hề hứng thú, để hắn thích mang cho ai thì cho.
So với luyện hoá hàng trăm loại huyết mạch như Yêu Phách, nó cảm thấy Thiên Quy Linh Miêu như mình mới là vô địch.
"Tốt, đa tạ." Lạc Nam chắp tay.
"Được rồi, nếu không có chuyện gì thì bổn miêu trở về đây, vừa mới lên chức rất nhiều việc bận rộn đó meo..." Cam Đại Miêu không nỡ dụi đầu vào bầu sữa của Bích Tiêu khiến Lạc Nam nhìn mà chẹp chẹp.
"Đi thôi, ta sẽ tán thưởng ngươi trước mặt đại tỷ." Bích Tiêu nói.
"Chỉ có Tam Đương Gia là hiểu bổn miêu."
Cam Đại Miêu đắc ý cười híp mắt, lập tức dịch chuyển mất dạng.
Lạc Nam nhìn Bích Tiêu nhún nhún vai, lấy ra tài sản thu được lần này bắt đầu kiểm kê.
Vũ kỹ Thần Đạo Thượng Phẩm – Vạn Yêu Khiếu do Vạn Yêu Chi Chủ lưu lại, trước đó Yêu Phách mua từ buổi đấu giá nhưng còn chưa có cơ hội tu luyện.
Vạn Yêu Thuẫn, Vạn Yêu Phủ... một đôi bảo khí cao cấp.
Thi thể của Yêu Thần Đạo Hậu Kỳ - Yêu Phách, thi thể của Thượng Cổ Vu Thần đã bị ăn mất một phần thịt.
Công pháp Vô Hạn Yêu Quyết, một số vũ kỹ, thần thông, thân pháp của Yêu Phách.
Đạo Xu còn lại chưa đến mười vạn...
Lạc Nam nhìn bộ thi thể của Thượng Cổ Vu Thần, có ý định sử dụng Vong Linh Trổi Dậy nhưng cuối cùng chấp nhận từ bỏ.
Bởi lẽ Thượng Cổ Vu Thần là Thể Tu, mạnh nhờ thân thể... còn Vong Linh lại triệu hoán ra vong hồn.
Như thế chắc chắn Vong Linh của Thượng Cổ Vu Thần sẽ yếu đến đáng thương, mà bởi vì đã chết quá lâu, tỷ lệ có thể trổi dậy rất thấp, không đáng để thử.
Các thê tử của hắn cũng đều đã nhận truyền thừa từ Thâm Uyên Chư Thần, trong thời gian ngắn không cần tài nguyên hay gia tăng thủ đoạn, cái gì nhiều quá cũng không tốt.
Cân nhắc một hồi, Lạc Nam quyết định đem Vạn Yêu Thuẫn, Vạn Yêu Phủ làm đồ ăn.
Không sai, đồ ăn cho Lạc Hồng Kiếm, Xích Tà Kích và Lạc Thần Cung.
Các nàng dù là Bán Thần Binh khá mạnh mẽ, nhưng đối thủ của Lạc Nam ngày càng mạnh, chỉ có Thần Binh mới phát huy tác dụng to lớn.
"Khoan đã, Binh Nhân Tộc đột phá Thần Đạo có cần trải qua công đoạn hoá phàm không nhỉ?" Lạc Nam chợt nhớ hỏi.
"Binh Nhân Tộc là trường hợp đặc biệt, các nàng vừa giống nhân loại vừa giống vũ khí, một thanh vũ khí làm sao hoá thành phàm nhân?" Bích Tiêu lắc đầu:
"Tuy không cần hoá phàm, nhưng Thần Đạo Kiếp là thứ bắt buộc phải vượt qua."
Lạc Nam gật đầu xem như hiểu, trước đó Ám Nhiên Chuỷ Thủ cũng từ Bán Thần Khí trở thành Thần Khí... nhưng đó là nó phục hồi lại trạng thái trước đây, khác với ba nữ Binh Nhân Tộc của hắn chuẩn bị lần đầu đột phá.
"Được rồi, trước hết cứ thăng cấp, độ kiếp tính sau." Lạc Nam nở nụ cười, đem Vạn Yêu Thuẫn và Vạn Yêu Phủ đưa vào Linh Giới Châu cho ba nữ.
Vạn Yêu Thuẫn là Thần Bảo Trung Phẩm cho Tiểu Hồng Nhi ăn, Vạn Yêu Phủ là Thần Binh Thượng Phẩm... có thể phân chia cho Xích Tà và Tiểu Ngân Nhi.
Chờ các nàng xuất thế, tin chắc sẽ đột phá đến Thần Binh.
"Tiểu Tinh và Hỗn Độn Thú, các ngươi cũng ăn thịt con hàng Yêu Phách này, tranh thủ tiến bộ cho ta." Lạc Nam đem thi thể Yêu Phách ném cho Tiểu Tinh và Hỗn Độn Thú trong đan điền.
"NGAO!"
Hai con thú mừng rỡ gầm lên, thịt của Yêu Thần Hậu Kỳ chúng nó cầu còn không được.
Tiểu Tinh cần đột phá, còn Hỗn Độn Thú cũng cần biến thành khổng lồ a...
"Vương Tùng, ngươi dùng thi thể, xương cốt của Thượng Cổ Vu Thần thăng cấp Ngân Khôi, ít nhất phải sánh ngang Kim Khôi cho ta." Lạc Nam hạ lệnh.
"Tuân mệnh." Vương Tùng cung kính đáp ứng, mang theo cái xác khổng lồ của Thượng Cổ Vu Thần và Ngân Khôi rời đi.
Giải quyết xong một đám chiến lợi phẩm, Lạc Nam lại đang nghĩ nên lấy thứ gì ban thưởng cho ba vị trưởng lão của Yểm Ma Điện.
Chức vị Yểm Thiếu này làm cũng không dễ dàng... hắn không thích thiếu nợ ân tình của người khác, đặc biệt là thuộc hạ... ...