Một đường càn quét các loại hiểm địa, di tích, bí cảnh và cả những tộc Thần Thú bên trong vũ trụ này, Lạc Nam hầu như chẳng có chuyện gì để làm.
Hắn chỉ truyền đạt phương hướng cho mấy con Thiên Mã kéo xe ngựa, sau đó việc chiến đấu hầu hết là do Tây Thi chỉ huy Bạch Long đảm nhận.
Dù sao thì nàng cũng là một trong những cường giả hàng đầu vũ trụ này, đại đa số các trở ngại đều không thể làm khó được nàng.
Có lẽ vì Tây Thi cũng muốn rút ngắn quan hệ với các thê tử của Lạc Nam nên nàng cũng chủ động tự nguyện ra tay thu thập tài nguyên khiến chúng nữ cảm kích không ngớt.
Lạc Nam thì căn dặn Hải Mạn Sa xuất thủ khi cần, bản thân hắn trốn bên trong xe ngựa không lộ diện, nghiên cứu một số đồ vật.
Đầu tiên là hắn lấy ra quyển sách sự mỹ lệ của những vụ nổ bắt đầu nghiên cứu tầng thứ tiếp theo.
Lần trước ở Trảm Thiên Môn thu thập được hàng vạn chiếc Nhẫn Trữ Vật, sau khi lấy sạch tài sản bên trong thì đám Nhẫn Trữ Vật này cũng trở nên vô dụng.
Nhưng nếu nghiên cứu tốt, Lạc Nam có thể sử dụng bọn chúng thay cho các lò luyện đan để dồn nén vụ nổ, vừa có thể tiết kiệm cũng vừa khiến địch nhân bất ngờ hơn.
Vốn Lạc Nam cũng muốn dùng đến Tai Ách Thư, mỗi ngày nguyền rủa Ngự Thú Minh Chủ tám mươi cho đến một trăm lần để khiến đối phương bị ảnh hưởng không ít thì nhiều cho đến khi bắt đầu Thú Thần Chiến.
Chỉ là Kim Nhi nói Tai Ách Thư không phải phong cách thích hợp ở Bách Thú Vũ Trụ, không cho hắn sử dụng nên Lạc Nam cũng đành thôi.
Quá trình thu thập tài nguyên cho chúng nữ thoáng cái cũng gần 3 năm thời gian, hầu hết các nàng đều đã tập trung bế quan tu luyện.
Việc thông qua Vạn Vũ Môn để tiến vào Bách Thú Vũ Trụ có thể nói là lựa chọn sáng suốt của hắn, bởi lẽ nơi này mặc dù không phồn hoa, cũng không có đa dạng các chủng tộc như ở Nguyên Giới nhưng chỉ riêng các Tộc Thần Thú thì chẳng kém chút nào, là thiên đường để tìm kiếm tài nguyên cho các Thần Thú và cả Ma Thú.
Không phải tự nhiên là vũ trụ này có tên là Bách Thú Vũ Trụ thay vì Ngự Thú Vũ Trụ, phải biết rằng số lượng Yêu Thú ở vũ trụ này còn nhiều hơn cả nhân loại, đa dạng giống loài đến cực điểm.
Cũng chính vì số lượng nhân loại không sánh bằng, những vị nhân loại tổ tiên đời đầu của Bách Thú Vũ Trụ mới nghĩ ra phương thức thu phục Yêu Thú làm Chiến Thú cho mình sử dụng, dùng Thú đấu với Thú...từ đó mới sinh ra hệ thống tu luyện theo hướng Ngự Thú Sư ngày càng hoàn chỉnh cho đến ngày hôm nay thay vì đi trên con đường tự thân tu luyện.
Suy cho cùng thì mọi thứ được hình thành đều có căn nguyên và lý do của nó cả.
Mấy năm ở chung, Lạc Nam cũng nhận ra thiên phú tu luyện của Tây Thi cực kỳ tốt, sở hữu hai loại Linh Căn là Hắc Ám và Quang Minh.
Điều này đồng nghĩa với nếu hắn giao một môn Công Pháp tự thân tu luyện cho nàng, bản thân nàng cũng có thể tu luyện và lĩnh ngộ, từ đó không cần phụ thuộc và Chiến Thú cũng có thể trở thành một nữ cường giả.
Đương nhiên nếu có thể phối hợp nhuần nhuyễn giữ một nữ cường giả có chiến lực và một nữ Ngự Thú Sơ sở hữu những Chiến Thú lợi hại thì càng thêm hoàn mỹ rồi.
"Hự..."
Đang ngồi suy nghĩ, Linh Hồn của Lạc Nam lại đau nhứt kịch liệt.
"Lại đến nữa rồi." Sắc mặt của hắn vô cùng âm trầm.
Chính là cơn đau đến từ Luyện Hồn Nguyện Tử Ấn mà bà lão thần bí dưới mật thất Lạc Gia đánh lên linh hồn hắn.
Bởi vì mấy năm qua tu vi Hồn Tu của Lạc Nam không có tiến triển quá nhiều nên cứ mỗi năm là Luyện Hồn Nguyện Tử Ấn lại hiện lên hành hạ.
Đối với cơn đau thấu trời xanh đến từ Linh Hồn này, Lạc Nam mặc dù khó chịu nhưng vẫn có thể bằng vào ý chí và nghị lực kinh người của mình trụ vững.
Nhưng điều hắn không ưa Luyện Hồn Nguyện Tử Ấn chính là loại cảm giác bất lực mà nó đem lại.
Bất lực khi không biết cách để phá giải nó, bất lực khi không biết bà lão thần bí kia là ai, những thứ này mới là điều tra tấn tinh thần Lạc Nam thay vì cơn đau thuần túy.
"Sau khi về Nguyên Giới phải tìm cách đề thăng Linh Hồn." Lạc Nam thầm nghĩ.
Hắn phải nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ ở Bách Thú Vũ Trụ để còn trở về, Nguyên Giới đang có rất nhiều chuyện vướng bận cần giải quyết.
Đầu tiên là giao ước với Dạ Thanh Thu, kỳ hạn mười lăm năm sắp đến rồi, mà trong mấy năm ở Bách Thú Vũ Trụ thì Lạc Nam cũng hay mở ra Vòng Quay Danh Vọng tìm được một loại vật phẩm cấp Chí Tôn khác thích hợp với nàng, xem như đã thu thập đủ tài sản chờ ngày trả nợ mà thôi.
Một điều khác khiến Lạc Nam để tâm là Tu La Giáo, cũng không biết trong thời gian hắn đi vắng Tu La Giáo có đề ra nhiệm vụ nào mới hay không.
Tu La Lệnh vì bị ngăn cách quá xa nên nó đã tạm dừng hoạt động, bên trên không thể hiện lên thông tin khi có nhiệm vụ mới.
Cuối cùng là Bích Tiêu Nương Nương, hắn không ở Nguyên Giới nên nàng có muốn tìm cũng vô pháp cảm ứng được.
"Thôi được rồi, nghĩ nhiều cũng vô ích, phải tăng cường thực lực để đánh nhanh rút gọn."
Lạc Nam lắc đầu, đang muốn bước ra ngoài lại thấy Tây Thi sắc mặt lo lắng tiến vào.
"Tỷ sao thế?" Hắn quan tâm ân cần hỏi.
Tây Thi sắc mặt lạnh lùng đáp: "Hợp Hoan Gia chính thức tuyên chiến với Hồ Điệp Cốc, Đại Trưởng Lão vừa báo tin."
"Không ngồi yên nữa sao?" Lạc Nam nở nụ cười lạnh:
"Bọn hắn dựa vào cái gì tuyên chiến?"
"Bởi vì lần trước cường giả của Hợp Hoan Gia mất tích ở bên ngoài Hồ Điệp Cốc, Hợp Hoan Gia cho rằng Hồ Điệp Cốc ra tay nên muốn đòi lại công đạo." Tây Thi nói:
"Hiện tại bọn hắn đang giằng co cùng các trưởng lão bên ngoài sơn cốc."
Lạc Nam vuốt cằm, nếu đã muốn gây sự thì thiếu gì lý do? Huống hồ lần trước đám người Hợp Hoan Gia thật sự bị các Thần Thú Tộc Trưởng làm thịt ở gần phạm vi của Hồ Điệp Cốc.
"Chúng ta trở về!" Hắn hạ quyết định:
"Nhân cơ hội này giải quyết luôn Hợp Hoan Gia, đến Thú Thần Chiến lại đỡ tốn công."
"Thế còn việc đến Long Tộc của đệ thì sao?" Tây Thi hơi áy náy hỏi.
Vốn nàng và hắn đã thu thập đầy đủ tài nguyên đột phá cho các tỷ muội, nhưng vẫn còn một mục đích muốn đi đến.
Đó chính là Long Tộc tại Bách Thú Vũ Trụ này.
Bởi vì không xuất hiện đám ngoại lai như Bất Tử Tộc chia rẻ, Chân Long và cả Ma Long ở nơi này sống chung một tộc, nội tình cực kỳ cường đại, được xem là tộc Thần Thú mạnh nhất Bách Thú Vũ Trụ.
Lạc Nam thì cần tài nguyên Long Tộc để khai mở Long Văn, mục đích tiếp theo của hắn chính là đến Long Tộc, vì vậy Tây Thi mới áy náy vì chuyện của Hồ Điệp Cốc mà làm chậm trễ hắn.
"Hay đệ cứ tiếp tục đến Long Tộc, chuyện ở Hồ Điệp Cốc một mình tỷ trở về là được rồi." Tây Thi đề nghị.
"Không thể." Lạc Nam kiên quyết lắc đầu:
"Hồ Điệp Cốc và Hợp Hoan Gia đã vốn có sức mạnh ngang nhau, chưa kể sau lưng bọn chúng còn có bóng dáng Ngự Thú Minh Chủ làm chỗ dựa, một mình tỷ trở về chưa chắc sẽ an toàn."
"Hơn nữa dù cho tỷ có bản lĩnh giải quyết tất cả, thì người làm phu quân như đệ cũng không thể đứng nhìn thê tử của mình một mình đối mặt kẻ địch."
"Tiểu Nam à..." Tây Thi cảm động ôm lấy hắn, có phu quân như vậy còn cần gì nữa?
"Đi thôi!" Lạc Nam vỗ vỗ vai nàng.
Tây Thi nhẹ gật đầu, chợt ôn nhu nói:
"Mộng Kha tỷ tỷ, nhờ tỷ rồi."
Nàng vừa dứt lời, tinh không xung quanh xe ngựa cấp tốc tối đen như mực.
Một đôi cánh bướm khổng lồ hiện ra, hắc ám cuồn cuộn bao phủ không gian.
Lạc Nam có chút hứng thú đánh giá tình cảnh này, hắn biết Chiến Thú mạnh nhất của Tây Thi là Hồ Điệp Hoàng lại chuẩn bị ra tay.
Nói đến Hồ Điệp Hoàng thì Lạc Nam dù ở cùng với Tây Thi mấy năm trời vẫn chưa nhìn thấy chân thân và hình dáng của nàng ta.
Theo lời của Tây Thi thì Hồ Điệp Hoàng sống khá nội tâm, không muốn giao tiếp với hắn, tính cách hoàn toàn trái ngược với Bạch Long ưa gây sự ngỗ nghịch chống đối hắn một cách trực tiếp.
Tây Thi chỉ nói Hồ Điệp Hoàng có tên là Điệp Mộng Kha mà thôi.
Khi đôi cánh bướm to lớn mở ra, bóng tối bao trùm xung quanh xe ngựa, trong bóng tối xuất hiện một cái thông đạo không gian thần bí.
"Đây rồi..." Lạc Nam gật gù, lần trước Hồ Điệp Hoàng cũng thông qua chiêu này để dịch chuyển công kích của Bạch Long và chúng nữ đến nơi khác.
Nếu Bạch Long tinh thông Quang Minh, Tinh Thần và Linh Hồn thì Hồ Điệp Hoàng lại tinh thông Hắc Ám, Không Gian và Linh Hồn.
Có thể nói Chiến Thú của Tây Thi tuy ít thật nhưng lại cực kỳ chất lượng, cả Bạch Long và Hồ Điệp Hoàng đều có thiên phú kiệt xuất.
Không Gian Thông Đạo bên trong cánh bướm bóng đêm hút toàn bộ xe ngựa vào.
Một vùng không gian vặn vẹo dịch chuyển.
Thoáng chốc tất cả đã biến mất...
Bên ngoài Hồ Điệp Cốc.
Toàn bộ đệ tử và các trưởng lão đều đang có mặt, sắc mặt bất thiện nhìn chằm chằm những kẻ địch đối diện.
Chỉ thấy Hợp Hoan Gia ngang nhiên tiến vào Chân Mi Giới, suốt quảng đường chém giết không ít người vô tội, kéo theo một đường máu dài đến tận Hồ Điệp Cốc.
Vốn Lam Mục Đại Trưởng Lão không muốn làm phiền thời gian hạnh phúc của Cốc Chủ nhưng vì sợ việc đã nghiêm trọng, không thể không báo tin.
Hợp Hoan Gia vậy mà xuất động toàn chiến lực mạnh nhất.
10 vị Trưởng Lão, 5 nam và 5 nữ, bọn họ là năm cặp phu thê của Hợp Hoan Gia, tu luyện và sinh hoạt đều như hình với bóng, phối hợp nhịp nhàng, vô cùng cường đại.
Mà cầm đầu năm cặp trưởng lão lại chính là Gia Chủ của Hợp Hoan Gia – Hợp Phá và phu nhân của hắn Hợp Trinh.
Thực lực của Hợp Phá và Hợp Trinh đều là Ngự Tôn Viên Mãn, chiến lực kinh người, khi phu thê liên thủ càng có thể lấy ít địch nhiều.
Trong khi đó hiện tại bên phía Hồ Điệp Cốc chỉ có một mình lão cốc chủ là Ngự Tôn Viên Mãn mà thôi.
Nhận ra Hồ Điệp Cốc yếu thế, Hợp Phá hung hăng áp bách, cao giọng quát:
"Hồ Điệp Cốc thật lớn mật, chẳng những che giấu tội nhân giết chết thành viên của gia tộc dưới trướng Hợp Hoan Gia, mà ngay cả người Hợp Hoan Gia tiến đến điều tra cũng dám giết để diệt khẩu, nếu không lấy lại công đạo, Hợp Hoan Gia chẳng phải bị thiên hạ chê cười?"
Nói xong liền động ý niệm, một tôn Chiến Thú với hình thể khổng lồ với cái đầu dài và hàm răng dữ tợn, đứng bằng hai chân, hình thể toàn thân như một con kỳ đà to lớn.
Đây là một loại Hung Thú chỉ tồn tại từ thời viễn cổ của Bách Thú Vũ Trụ mang tên Hung Long Cổ Đà, sở hữu làn da cứng cáp như thép, bộ hàm chắc khỏe có thể cắn nát một hành tinh, tính cách hung tàn ngang ngược.
Vừa mới xuất hiện, nó đã điên cuồng lao đến Hồ Điệp Cốc, cái đầu dài cùng hàm răng khủng bố quét ngang, hai mắt hung lệ muốn nghiền nát tất cả.
"Hợp Hoan Gia, lão thân ta xem ra các ngươi đến đây không phải vì tìm lời giải thích, ngược lại muốn gây sự thì đúng hơn." Lão Cốc Chủ khuôn mặt lạnh lùng như nước, việc nữ nhi bị Ngự Thú Minh Chỉ đã khiến bà ấp ủ lửa giận trong lòng từ lâu, hiện tại lại thêm Hợp Hoan Gia đến gây sự, nhất thời có cơ hội bạo phát.
Lão Cốc Chủ bất tay, trước mặt liền có tiếng không khí nổ tung.
Một thân ảnh màu vàng với tốc độ bay như tên lửa xuyên thấu cả không gian, đôi cánh mỏng như cánh ve nhưng lại như lưỡi đao bén nhọn, bên hông là đôi kim tiêm dài như một đôi song kiếm nguy hiểm.
Đây là một con Ong, một con Ong lớn mặc giáp màu vàng như hoàng kim, sở hữu đôi cánh hoạt động liên tục mang đến tốc độ kinh người và đôi kim tiêm như kiếm sẳn sàng xuyên thấu mọi đối thủ.
Đây là một loại Cổ Trùng có sức chiến đấu mạnh mẽ không thua gì Hung Thú Thượng Cổ, được Lão Cốc Chủ thu làm Chiến Thú sử dụng mang tên Kiếm Hoàng Phong.
"Kiếm Thế!" Lão Cốc Chủ uy nghiêm nói.
ẦM ẦM ẦM.
Đôi kim tiêm của Kiếm Hoàng Phong nâng lên sáng loáng, nó vậy mà lĩnh ngộ lên đến vài chục tầng Kiếm Vực, bạo phát đi ra ngưng tụ thành Kiếm Thế, bằng vào tốc độ xé không nhờ đôi cánh như lưỡi đao, cấp tốc chém thẳng xuống cái cổ dài của Hung Long Cổ Đà.
"Sơn Thạch Giáp!." Hợp Phá gầm lên hạ lệnh.
Làn da Hung Long Cổ Đà nổi cộm lên, vô số Nguyên Khí xung quanh được nó hấp thụ, cơ thể hình thành một lớp Sơn Thạch Giáp kiên cố dị thường.
Hung Long Cổ Đà lúc này đã như một tòa pháo đài di động.
KENGGGGG...
Cùng lúc đó Song Kiếm của Kiếm Hoàng Phong đã trảm xuống, Kiếm Thế nghiền ép tầng tầng lớp lớp tạo thành vô số tia lửa ma sát văng tung tóe như trảm vào kim loại cứng rắn.
"Haha, bà lão ngươi đã là người của thời đại trước, Ngự Thú Sư hiện tại mạnh hơn rất nhiều." Hợp Phá cất tiếng cười cuồng ngạo.
"Vậy sao?" Lão Cốc Chủ mặt không biểu tình, chỉ là trong ánh mắt có sự chế giễu.
"RỐNG!" Hung Long Cổ Đà bỗng nhiên gầm lên một tiếng đau đớn, lớp da bên dưới cổ của nó bắt đầu chuyển sang màu đen kịch như mực, đau nhứt làm nó như muốn điên lên.
"Chuyện gì?" Hợp Phá nghiêm mặt.
"Là độc, dưới kiếm của Kiếm Hoàng Phong có độc." Phu nhân của hắn là Hợp Trinh ánh mắt lóe lên nhắc nhở:
"Độc của Kiếm Hoàng Phong có thể thẩm thấu qua Sơn Thạch Giáp, bám vào trong cổ Hung Long Cổ Đà của ngươi rồi."
"Đáng hận." Hợp Phá thấy Đại Hoàng Phong vẫn liên tục vung kiếm chém khắp toàn thân Hung Long Cổ Đà, mà bởi vì tốc độ của nó quá nhanh khiến các Chiến Thú có hình thể nặng nề to lớn khó thể nào theo kịp, độc tố liên tục được đánh vào cơ thể Hung Long Cổ Đà làm nó đau đớn lăn lộn.
"Nàng còn không mau hỗ trợ?" Hợp Phá quát.
Hợp Trinh hiểu ý gật đầu, liền triệu hoán ra một loại Chiến Thú hình thể như con nhím, trên thân là vô số lớp gai nhọn lít nha lít nhít nhìn đến người khác tê dại cả da đầu.
"Dã Hào Trư sử dụng Hấp Dịch." Hợp Trinh ra lệnh cho con nhím.
XOẸT XOẸT XOẸT XOẸT.
Từ trên thân nhím là vô số gai nhọn bắn ra, cắm vào thân thể của Hung Long Cổ Đà.
Theo sau đó chỉ thấy độc tố do Đại Hoàng Phong bơm vào cơ thể của Hung Long Cổ Đà bị đám gai nhọn này hút ra bên ngoài theo đường máu.
Độc tố rơi xuống đất tạo ăn mòn tất cả, tạo thành những hố to sâu kinh hồn.
RỐNG!
Độc tố được hóa giải khiến Hung Long Cổ Đà phẫn nộ muốn bạo phát, nó như ăn tươi nuốt sống nhìn Đại Hoàng Phong, điên cuồng lao đến gặm cắn.
"Dùng tốc độ né tránh!" Lão Cốc Chủ ra lệnh.
Nhưng ở một bên khác, Hợp Trinh cũng nở nụ cười lạnh:
"Hào Trư sử dụng Liên Hào Tỏa phong tỏa đường bay của nó!"
VỤT VỤT VỤT VỤT.
Vô số gai nhọn bắn ra hình thành tầng tầng lớp lớp vòng vây giữa không trung lao thẳng đến Đại Hoàng Phong, ngăn cản hướng bay của nó.
Quả nhiên Đại Hoàng Phong vừa bị gai nhọn phong tỏa, vừa bị Hung Long Cổ Đà liên tục công kích rốt cuộc cũng trúng chiu, cơ thể nó bị cái đầu như cột chống trời của đối thủ húc vào, hung bay vọt trên không trung thét lên vì đau đớn.
Thừa thắng xông lên, Hợp Phá hống hách gầm thét:
"Tất cả trưởng lão cùng xuất thủ, san bằng Hồ Điệp Cốc cho ta!"...