Chương 2824: Điên cuồng đào vong

Con Đường Bá Chủ

Akay Hau 03-09-2024 09:42:59

Theo thanh âm của nữ thích khách vừa dứt, có hai điểm sáng từ trong đình viện thu nhỏ trên tay nàng lao vọt ra như sao băng cùng thiên thạch. RỐNG... Một tiếng hổ rống vang rền như sấm động cửu thiên, đao mang đen kịch chứa đựng vô tận hắc ám như có thể nhấn chìm tất cả bá đạo trảm ra. Một đao này nhìn thì đơn giản nhưng sát cơ bá đạo của nó còn khủng bố hơn cả Loạn Đạo Sát Hồn của Loạn Tổ Mẫu, đao mang đen kịch trảm qua đem công kích của bà ta chém thành hai mảnh. NGAO! Hổ gầm vừa dứt thì lại có tiếng long ngâm bá đạo không kém gì như xuyên thấu thương khung, một luồng kiếm khí màu trắng xuyên qua thời không, Bạch Long giương nanh múa vuốt chấn bay Thương Thần đang lao đến của lão quốc chủ. Đao mang và kiếm khí vẫn chưa chịu dừng lại ở đó, chúng nó vẫn còn sức mạnh táo bạo tiếp tục trảm thẳng về phía Loạn Tổ Mẫu và lão quốc chủ. "Thần Đạo Hậu Kỳ!?" Cảm ứng được sức mạnh cấp bậc của hai luồng thế công này, lão quốc chủ và Loạn Tổ Mẫu cùng lúc biến sắc. "Dừng tay cho trẫm!" Loạn Hoàng Vũ nghiêm nghị nhướn mày, một bước xuất hiện phía trước hai người, Loạn Đạo Thần Quyền quyết đoán đấm ra. ĐÙNG... Loạn Đạo Quy Tắc tàn phá tất cả, thô bạo đem đao mang và kiếm khí nghiền nát. Khí thế tán đi, trước mặt nữ thích khách chẳng biết từ bao giờ đã hiện diện một đôi nam nữ trung niên. Nam nhân thân khoác hắc sắc trường bào, ngũ quan lẫm liệt, thân thể cao lớn uy mãnh, bên trên trường bào có thêu lấy hoạ tiết một con Hắc Hổ chìm trong bóng tối, vác trên vai cự đao màu đen sắc lẹm như răng hổ đúc thành. Nữ nhân là một mỹ phụ tuyệt sắc, khí chất lạnh lùng hờ hững, một đầu bạch phát uốn quanh thân thể thon dài, trên người mặc bạch sắc chiến giáp, trên giáp có hoạ tiết Bạch Long uốn lượn trong mây, trong tay chấp chưởng một thanh trường kiếm trắng nõn như ngọc, thân kiếm lại được từng lớp vảy trắng bao trùm vô cùng quỷ dị. "Các ngươi là..." Loạn Hoàng Vũ ánh mắt híp lại nhìn chằm chằm bọn hắn, liên tưởng đến kiến thức mà mình biết được về một số Thần Đạo Cảnh trong thiên hạ, trầm giọng nói ra: "Hoá ra là phu phụ Cuồng Hổ và Ngạo Long, hai người các ngươi từ trước đến giờ tiêu dao tự tại, mai danh ẩn tích, tại sao lại xen vào chuyện của Loạn Đạo Thần Quốc?" "Khà khà... chúng ta không xen vào Loạn Đạo Thần Quốc, chúng ta chỉ khám phá truyền thừa của Thiên Hạ Đệ Nhất Kiếm Thần lưu lại mà thôi." Cuồng Hổ Đao Thần ngửa đầu cười dài: "Từ bao giờ truyền thừa của Thiên Hạ Đệ Nhất Kiếm Thần thuộc về Loạn Đạo Thần Quốc rồi hả?" Sắc mặt Loạn Hoàng Vũ trở nên âm trầm, việc Loạn Đạo Thần Quốc chiếm giữ truyền thừa là cả thiên hạ đều biết được, bất quá bởi vì Loạn Đạo Thần Quốc quá mạnh nên cũng chẳng ai dám ý kiến gì, vậy mà hôm nay Cuồng Hổ Đao Thần dám chất vấn hắn. "Phu phụ các ngươi chỉ là Thần Đạo Cảnh hậu kỳ, thật sự dám ngỗ nghịch với trẫm sao?" Loạn Hoàng Vũ uy nghiêm nói. "Vừa lúc phu thê chúng ta đã lâu chưa từng vượt cấp chiến đấu." Ngạo Long Kiếm Thần thanh lãnh nói, tóc trắng không gió tự bay, phong thái vô hạn. Nói xong đã nâng lên bàn tay, toà đình viện kia liền rơi vào bàn tay của nàng, không quên đem nữ thích khách thu vào. "Tiểu tử, phu thê bọn ta chỉ có thể giúp ngươi chặn Loạn Hoàng Vũ, những kẻ còn lại ngươi tự mình lo liệu đi." Cuồng Hổ Đao Thần truyền âm cho Lạc Nam. Trước đó bên trong Vô Minh Mộ Địa, bọn hắn đã biết được chuyện cơ duyên của Thiên Hạ Đệ Nhất Kiếm Thần rơi vào tay Lạc Nam, tuy nhiên hai người cũng là nhân vật trượng nghĩa, đã nữ nhi của mình thất bại một cách tâm phục khẩu phục nên cũng không sinh lòng cướp đoạt. Ngược lại bởi vì Lạc Nam không cường thế ép buộc nữ nhi trở thành Kiếm Thị của hắn đã đạt được hảo cảm của hai người, quyết định trợ giúp hắn một phen sức lực. "Cảm tạ hai vị tiền bối." Lạc Nam kính cẩn chắp tay, truyền âm đáp lại: "Tiểu tử chỉ muốn chạy trốn mà thôi." Lẽ ra hắn cũng không nên tin tưởng hai vị này sẽ đứng ra giúp mình, nhưng người hắn lựa chọn đặt niềm tin là sư bá của hắn. Nếu ngay cả nàng cũng tán thành và muốn chiêu mộ Cuồng Hổ Đao Thần và Ngạo Long Kiếm Thần vào Phá Đạo Hội, vậy chứng minh nhân cách của hai vị này sẽ không tồi. Quả nhiên không làm hắn thất vọng, cả Cuồng Hổ Đao Thần và Ngạo Long Kiếm Thần đều bằng lòng trợ giúp. Hiểu được ý đồ của Lạc Nam, phu phụ Đao Thần và Kiếm Thần đưa mắt nhìn nhau, sau đó chủ động xuất ra công kích khủng bố. "Hổ Khiếu Long Ngâm – Đao Kiếm Thần Vực!" Cuồng Hổ Đao Thần nâng lên Thần Đạo Binh – Hổ Nha Đao, sau lưng hiện ra hư ảnh một tôn Ma Hổ khổng lồ ngửa đầu gầm khiếu, sóng xung kích tràn lan, Đao Thế hàng trăm vạn tầng. Ngạo Long Kiếm Thần nâng lên Thần Đạo Binh – Long Lân Kiếm, sau lưng nàng cũng hiện ra hư ảnh một tôn Bạch Long kiệt ngạo ngâm thiên, Kiếm Thế phô thiên cái địa oanh tạc tứ phía. Đáng nói ở chỗ, phu thê hai người đứng cùng một chỗ lại như hai mà một, Đao Thế và Kiếm thế dung hợp với nhau một cách hoàn mỹ, Long và Hổ nhất thể song thành. Cùng lúc chém ra, Đao Kiếm hợp lực, càn quét tứ phía, không gì cản nổi lao thẳng về phía bốn vị Thần Đạo của Loạn Đạo Thần Quốc. Đồng tử trong mắt Loạn Hoàng Vũ hơi co lại, mấy người lão quốc chủ, Loạn Long và Lão Tổ Mẫu cũng chủ động lùi về phía sau một bước. Bọn hắn biết rằng với công kích cấp bậc này của hai vị Thần Đạo Hậu Kỳ liên thủ, ở hiện trường chỉ có một mình Loạn Hoàng Vũ đủ khả năng chống lại mà thôi. "Loạn Đạo Lĩnh Vực!" Loạn Hoàng Vũ uy nghiêm mở miệng. ẦM ẦM ẦM ẦM... Mắt thường có thể nhìn thấy, lấy Loạn Hoàng Vũ làm trung tâm, một lĩnh vực mênh mông bao phủ mà ra... Vào khoảnh khắc đó, Thời Gian và Không Gian đều vặn vẹo, tất cả quy tắc chi lực ở trong phạm vi tác động đều trở nên hỗn loạn mất hết mọi công năng vốn có. "Để trẫm xem thử, phu thê các ngươi mạnh đến mức nào." Loạn Hoàng Vũ cười gằn, sẳn sàng tung quyền đối kháng trực diện Đao Kiếm Thần Vực. Nhưng mà khiến hắn không thể lường được chính là, ngay khi sắp đụng độ với hắn, hư ảnh của Long và Hổ như có được linh tính, chúng nó chủ động né tránh Loạn Hoàng Vũ, lướt ngang đỉnh đầu hắn và oanh tạc thẳng vào bầu trời. ĐÙNG. Toàn bộ Trận Pháp rung động kịch liệt. "Không ổn, bọn hắn ngay từ đầu đã nhắm vào Khốn Trụ Càn Khôn Trận." Loạn Tổ Mẫu khàn giọng kinh hô. Nhưng tất cả đã muộn... Vô số ngôi sao, vô số mặt trăng và mặt trời liên kết chặt chẽ đến mức nào cũng không thể ngăn cản một chiêu hợp lực của hai vị Thần Đạo Hậu Kỳ cường đại. RĂNG RẮC... Hàng tỷ Trận Văn sụp đổ, toàn bộ Khốn Trụ Càn Khôn Trận suy yếu, một cái lỗ hổng khổng lồ được mở ra. "Chính là lúc này!" Lạc Nam đã sớm chờ đợi thời khắc này, Bát Môn Độn Giáp kích hoạt, Bát Môn Hoành Thiên Viêm, Long Quyển Cuồng Phong, Bát Dực Quang Minh, Phi Tiên Mộc... tất cả các loại Vĩnh Hằng Thuộc Tính có tác dụng gia tăng tốc độ đều được hắn điều động trong thời khắc này. Tốc Biến kết hợp cả Dịch Chuyển Tức Thời, điên cuồng đào vong. Ở lại chỉ có con đường chết... ba mươi sáu kế, chạy là thượng sách. "Tiểu súc sinh chạy đi đâu?" Nhưng tốc độ của Thần Đạo Cảnh càng vượt xa hắn, lão quốc chủ gầm lên một tiếng, nhất cước đạp ra đã trực tiếp xuất hiện trước mặt Lạc Nam. Thần Đạo Quy Tắc phô thiên cái địa bao trùm lấy Lạc Nam, trực tiếp vô hiệu hoá toàn bộ Vĩnh Hằng Thuộc Tính bao trùm cơ thể hắn, khiến tốc độ của hắn suy yếu vô số lần. "Chết!" Lão quốc chủ tung ra một chưởng như nghiền nát một con sâu cái kiến. BÙM! Cơ thể Lạc Nam nát bấy... Đưa mắt nhìn lại, thứ vừa bị nghiền nát lại chỉ là một cổ xác rồng. Long Đằng Thoát Xác triển khai, Lạc Nam lướt qua mặt lão quốc chủ, vẫn hướng về bên ngoài lao đi thục mạng. "Mơ mộng hão huyền!" Loạn Tổ Mẫu nở nụ cười lạnh lẽo. Đôi mắt đục ngầu mở ra, vô số con mắt hiện hữu giữa bầu trời, mỗi một con mắt lại bắn ra Loạn Đạo Hồn Sát giăng kín khắp lối, phong toả chư thiên, muốn trực tiếp ma diệt linh hồn của Lạc Nam. Công kích Linh Hồn là thứ nguy hiểm nhất, Lạc Nam không dám ngạnh kháng, quyết đoán điều động Bất Hủ Kinh Văn bao trùm bên trong Linh Hồn của mình. XOẸT XOẸT XOẸT XOẸT... Vô vàn tia Loạn Đạo Hồn Sát bắn vào, Bất Hủ Kinh Văn chỉ đủ phòng ngự sau một đợt công kích duy nhất... tất cả sau đó trở nên ảm đạm, sụp đổ trong cơ thể hắn. Lạc Nam cắn răng, ngay cả quay đầu nhìn lại cũng không nhìn, Dịch Chuyển Tức Thời và Tốc Biến hợp lực liên tục. "Giãy dụa sắp chết." Loạn Long ánh mắt lạnh lẽo, nâng lên một bàn tay: "Quân Thế Phong Thiên!" CHIẾN CHIẾN CHIẾN CHIẾN CHIẾN CHIẾN... Tứ Đại Quân Đội mạnh nhất của Loạn Đạo Thần Quốc từ nơi xa xăm quảng trường như được cộng hưởng. Bọn hắn cùng lúc bạo phát tu vi Thiên Đạo, bốn nghìn vị Thiên Đạo thi triển toàn lực, Quân Thế bá đạo không gì cản nổi che phủ cả bầu trời, một lần nữa bao trùm toàn bộ Loạn Đạo Đế Cung vào bên trong. Lạc Nam đã sắp thoát khỏi phạm vi của Loạn Đạo Đế Cung lại gặp phải Quân Thế Phong Thiên ngăn chặn đánh bậc trở về. "Con kiến hôi ngu xuẩn, dù không có Khốn Trụ Càn Khôn Trận, chúng ta cũng có hàng nghìn phương pháp khiến ngươi chết không chỗ chôn." Loạn Long dữ tợn nói. Nhưng mà đáp lại hắn chính là Lạc Nam điên cuồng kết ấn, thành kính mở miệng niệm: "Nhất Kích Cổ Thần!" Một vòng xoáy luân hồi hiện ra trên đỉnh đầu Lạc Nam... Từ bên trong đó, một thanh âm tràn ngập uy nghi, chứa đựng sự bề nghễ ngông nghênh không xem cường giả trong thiên hạ ra gì vang lên: "Vạn Yêu Chi Thủ!" Một thanh đại thủ xuyên qua từ dòng chảy thời không bá đạo nhô ra khỏi không gian. Đại thủ này to lớn đến mức tạo thành một cái bóng khổng lồ che kín một phần ba Loạn Thần Đô. Bên trên đại thủ, có thể nhìn thấy hư ảnh của hàng vạn yêu tộc đủ mọi chủng loài hiện ra như những hình xăm nhỏ bé. Có Thần Thú, Ma Thú, Hung Thú. . Đại thủ bạo phát lực lượng của tất cả, từ Long Lực, lửa Phượng Hoàng, cho đến ma khí ngút trời của Cùng Kỳ, Thao Thiết. Dường như nhân vật đang xuất thủ kia là kẻ đứng đầu vạn yêu, có thể hiệu triệu toàn bộ Yêu Thần trong thiên hạ. Nói thì dài dòng, thực chất Vạn Yêu Chi Thủ xuất hiện và ra tay quá nhanh. Năm ngón tay như hoá thành yêu trảo, hung hăng vồ thẳng vào bầu trời... Trước Vạn Yêu Chi Thủ, Quân Thế do bốn nghìn vị Thiên Đạo Cảnh hợp lực với Loạn Long tạo ra lại mỏng manh và yếu ớt đến đáng thương hại. RĂNG RẮC... Lại một lần nữa, thanh âm sụp đổ vang lên trong ánh mắt khó tin của các vị Thần Đạo Cảnh. ...