"Cảm giác bất an này là sao?"
Long Càn đang trong quá trình cảm ngộ chợt nhíu chặt chân mày, vô thức mở ra hai mắt.
Hắn biết đây là giai đoạn quan trọng bậc nhất trong cuộc đời mình, chỉ cần có thể thuận lợi vượt qua, tên của hắn chắc chắn sẽ nhảy vọt trên Chí Tôn Bảng, khả năng lọt vào bên trong hạng 10, đủ sánh vai cùng những nhân vật như Thần Đế của Thần Tộc.
Dù sao thì theo hắn được biết, những nhân vật nằm ngoài hạng 10 của Chí Tôn Bảng đều chưa có ai lột xác Chí Tôn Pháp Tướng thành công.
Việc lột xác Chí Tôn Pháp Tướng có ý nghĩa cực kỳ to lớn cho cả chiến lực cũng như nền tảng để ngày sau ngấp nghé lằn ranh Cấm Kỵ.
Mà một khi đạt đến cấp bậc đó, trừ Trung Châu và Quỷ Thần Vực tồn tại cường giả đủ uy hiếp lấy mình, ngay cả Tu La Giáo Chủ ở Tu La Giáo thì Long Càn cũng chẳng e ngại nữa, có thể cường thế đánh vào nhổ đi tận gốc tên tiểu súc sinh nhiều lần ngỗ nghịch với mình.
Chính vì thế mà hắn ngay cả những trưởng lão thân tín nhất ở Chân Long Hoàng Tộc cũng không tin tưởng, dùng bọn họ làm những tấm bình phong che mắt thế nhân, đổi đến một nơi hoang vu để bế quan.
Vốn đã an toàn đến cực điểm, nhưng vì sao trong lòng dâng lên cảm giác bất an như vậy?
Thân là cường giả hàng đầu với tâm cảnh vững chắc như bàn thạch, thế gian này có rất ít chuyện khiến tâm thần của hắn sinh ra dao động như vậy.
Cho nên Long Càn không dám xem thường, bèn từ trong óng tay áo ném ra một khối Ngọc Bội.
NGAO!
Ngọc Bội vỡ nát, hư ảnh một con Viễn Cổ Chân Long hiện ra vờn quanh phạm vi ngàn dặm xung quanh, tiến hành bảo vệ, sẳn sàng huỷ diệt tất cả những thứ dám tiếp cận.
Hiển nhiên Long Càn sợ rằng có kẻ sẽ tập kích trong thời khắc quan trọng, vì vậy triệu hoán hư ảnh Viễn Cổ Chân Long tiến hành canh giữ.
Hai mắt nhắm lại, tiếp tục tiến vào tu luyện...
Chỉ là không lâu sau đó, hắn lại một lần nữa mở mắt ra.
"Khốn kiếp, cảm giác bất an ngày càng lớn này là sao..."...
Máu của Long Hiên thẩm thấu hoàn toàn vào trong hình nhân bằng rơm vào Tai Ách Thư của Lạc Nam.
Mọi thứ chưa dừng lại...
Ý niệm nhẹ động...
RỐNG!
Một tiếng gầm trấp thấp ghê rợn như đến từ địa ngục vang lên, sau lưng Lạc Nam xuất hiện hư ảnh một cái đầu lâu bằng màu khổng lồ cực kỳ ghê tởm và xấu xí.
Đây chính là Vĩnh Hằng Thuộc Tính – Nguyền Huyết Lâu.
Sau khi thăng cấp, uy lực của nó đã sớm vượt xa ngày trước.
Nhưng không chỉ Nguyền Huyết Lâu được điều động, mà một loại Vĩnh Hằng Thuộc Tính khác nhận được từ Thập Khánh Huyên cũng đã hiện ra.
Đó là vô tận Hắc Ám ẩn chứa nồng đậm Nguyền Rủa Chi Lực vô hình vô ảnh, vừa xuất hiện đã lập tức lao vào bên trong hình nhân bằng rơm.
Tên của nó là Kiếp Nguyền Hồn Ám, có tác dụng phóng đại uy lực của thuật nguyền rủa lên linh hồn của nạn nhân, khả năng tương tự với Nguyền Huyết Lâu nhưng chủ yếu là nhắm vào Linh Hồn.
Mọi thứ đã chuẩn bị xong, Lạc Nam đưa mắt nhìn sang bên cạnh.
Mộ Sắc Vy đứng ở bên phải của hắn, nàng triệu hoán một vị Chí Tôn Pháp Tướng nhìn như vô số oan hồn tụ hợp thành một thực thể khổng lồ, trên mặt nở nụ cười hết sức âm lãnh, có mái tóc dài màu trắng cổ lão, toàn thân nồng đậm mùi vị nguyền rủa âm u, khiến tất cả đều phải rùng mình khi nhìn vào đó.
Một mỹ nhân có nét đẹp kiêu sa như Mộ Sắc Vy lại sở hữu Chí Tôn Pháp Tướng có hình thù quỷ dị như vậy thật sự đối lập vô cùng.
Tên của nó là Trù Tà Tội Tướng, một loại Chí Tôn Pháp Tướng chưa rõ lai lịch mà nàng đã đúc được từ việc cảm ngộ trong quá trình đột phá Chí Tôn ở Pháp Tướng Vũ Trụ.
Còn ở bên trái của Lạc Nam, Chí Tôn Pháp Tướng của Phiêu Tử Hàm có hình dáng như một khung xương cốt, không phải xương cốt của nhân loại, mà là xương cốt của Cửu U Minh Tước, mỗi một nhánh xương cốt đen kịch và được thiêu đốt bởi hừng hực Cửu U Tử Hoả, nồng đậm mùi vị Tử Vong và Nguyền Rủa, nhìn từ bên ngoài như một con Cửu U Minh Tước khổng lồ đang bóc cháy chỉ còn lại xương cốt.
U Minh Cốt Tướng, đây là tên mà Phiêu Tử Hàm đặt cho nó.
Lạc Nam nhìn mà có chút lạnh sống lưng, thầm nghĩ vì sao hai thê tử như hoa như ngọc của mình lại đều đúc lên Chí Tôn Pháp Tướng khiến người khác phải ghê rợn?
Việc này có liên quan đến năng lực và con đường tu luyện của các nàng.
Tuy hình thể của hai loại Chí Tôn Pháp Tướng không ngầu, không đẹp, không hoa mỹ... nhưng nó lại phù hợp với khả năng của hai nữ nhân.
Mộ Sắc Vy tu hồn và nguyền rủa, Phiêu Tử Hàm trước đây là một người khống chế khô lâu, sau lại có năng lực từ Cửu U Minh Tước.
"Bắt đầu chưa phu quân?" Hai nữ nhân hưng phấn hỏi.
"Các nàng chỉ cần phụ trợ ta mà thôi, bởi vì kẻ lần này chúng ta nguyền rủa là một vị Cửu Cảnh Chí Tôn, các nàng sẽ không thể gánh nổi phản phệ, hãy để ta thay thế gánh lấy." Lạc Nam nghiêm túc dặn dò.
Hai nữ hiểu rõ gật gật đầu.
Lạc Nam hít sâu một hơi, hai mắt nhắm lại, tập trung dồn nén lực lượng vào Tai Ách Thư, dùng máu của mình viết vào hai chữ "Long Càn",
Kích hoạt Vạn Cổ Bất Hủ Thân bảo vệ khắp người, trong miệng phát ra những lời tà độc:
"Mượn phân thân Long Hiên làm vật dẫn, nguyền rủa bản thể Long Càn tâm ma quấy phá, Linh Hồn trọng thương, toàn thân bại liệt."
"Mượn phân thân Long Hiên làm vật dẫn, nguyền rủa bản thể Long Càn tâm ma quấy phá, Linh Hồn trọng thương, toàn thân bại liệt."
"Mượn phân thân Long Hiên làm vật dẫn, nguyền rủa bản thể Long Càn tâm ma quấy phá, Linh Hồn trọng thương, toàn thân bại liệt."
Hiểu rằng việc nguyền rủa chết cả Cửu Cảnh Chí Tôn là bất khả thi nên Lạc Nam chỉ nguyền rủa những điều tồi tệ nhất có thể khi đối phương đang tập trung bế quan mà thôi.
Bách Mỹ Phiêu Hồn Đồ, Hồn Đỉnh các loại liên tục hoạt động không ngừng, cung cấp Hồn Lực cho Lạc Nam đổ vào bên trong Tai Ách Thư.
Mà chỉ chờ có thể, Mộ Sắc Vy cũng đã nghiêm nghị quát lên:
"Đinh Đầu Cửu Tiễn Thư!"
Nàng vừa dứt lời, Tru Tà Tội Tướng tóc trắng tung bay, dồn nén tất cả Nguyền Rủa Hồn Lực biến thành chín cây đinh khổng lồ, phân ra chín phương vị khác nhau hung hăng bắn vào hình rơm có khắc hai chữ Long Càn.
Ở phía bên cạnh, U Minh Cốt Tướng của Phiêu Tử Hàm đã toàn lực phóng thích U Minh Tử Hoả, cuồn cuộn bao phủ hình nhân bằng rơm, thiêu đốt trùng thiên.
Ba người toàn lực nhắm vào Long Càn, chỉ hận không thể nguyền hết mười tám đời tổ tông. ...
"A... cảm giác này..."
Long Càn đang khoanh chân ngồi xếp bằng, toàn thân đột ngột đau nhứt dữ dội.
Đỉnh đầu đau nhứt, giữa trán đau nhứt, hai tay, hai chân, đan điền, sống lưng, gáy...
Chín phương vị quan trọng trên cơ thể như bị ai đó hung hăng cầm đinh đóng vào kịch liệt, làm toàn thân của hắn co giật dữ dội.
"Khốn kiếp..."
Long Càn gầm lên một tiếng nộ hống: "Là có kẻ đang nguyền rủa bổn Hoàng?"
Nguyền rủa là trực tiếp xuyên qua khoảng cách không gian tác động trực tiếp lên cơ thể, cho nên việc hắn triệu hoán Viễn Cổ Chân Long bảo vệ xung quanh đã là hành vi vô nghĩa, hoàn toàn không mang đến bất cứ tác dụng nào.
Hắn phẫn nộ dị thường, nhưng thân là đại cường giả, từng ấy nguyền rủa chưa đủ làm hắn khó khăn, vẫn có thể tiếp tục đè nén cơn đau nhập định, nhắm mắt đả toạ.
Nhưng còn chưa kịp định thần, toàn bộ cơ thể đột ngột bùng cháy dữ dội, ngọn lửa màu đen mang theo tiếng gáy của Minh Tước như đến từ cõi cửu u, thiêu cháy da thịt hắn, làm bỏng khắp toàn thân hắn.
"AAAAAAAAAAAA..." Long Càn như phát điên rít gào:
"Đợi bổn Hoàng thành công, bổn Hoàng sẽ tìm ra ngươi, đem ngươi tru di cửu tộc."
Hắn chật vật lấy ra đan dược giảm đau và trị thương nuốt vào trong bụng, cố gắng bình ổn nội tâm, mặc kệ cơn đau tra tấn để tiếp tục công đoạn mấu chốt.
Đáng tiếc, mọi thứ đã được Lạc Nam sớm dự kiến.
Quả nhiên hiệu quả do Mộ Sắc Vy và Phiêu Tử Hàm mang lại chưa đủ gây thiệt hại nặng nề cho một Cửu Cảnh Chí Tôn hùng mạnh như Long Càn, cho nên ngay từ đầu... hắn chỉ muốn các nàng đóng vai trò phụ trợ mà thôi.
Màn chính lúc này mới thật sự bắt đầu.
Bên trên bầu trời nơi Long Càn tu luyện, hư ảnh của Tai Ách Thư khổng lồ hiện ra.
Kéo theo đó, giọng nói âm hiểm, tà dị vang vảng không ngừng:
"Mượn phân thân Long Hiên làm vật dẫn, nguyền rủa Long Càn tâm ma quấy phá, Linh Hồn trọng thương, toàn thân bại liệt."
Tai Ách Thư phủ xuống nguyền rủa chi lực, bao trùm toàn thân Long Càn vào bên trong.
Khoảnh khắc đó, hai mắt Long Càn đỏ ngầu như máu, Linh Hồn đau nhứt dữ dội như sắp tan ra thành từng mảnh, toàn thân như đang bị ai đó phanh thây, xuất hiện vô số vết rạn như tượng đất vỡ vụn, tuỳ thời bại liệt.
Tâm ma lấn át lý trí, khung cảnh Long Hoàng Hậu của hắn nở nụ cười khiêu khích và khinh bỉ hắn, cùng một nam nhân trẻ tuổi lên giường, ân ân ái ái.
Mà nam nhân đó lại chính là kẻ đang âm hiểm nguyền rủa hắn, Lạc Nam.
"PHỐC!"
Long Càn rốt cuộc không chịu đựng nổi nữa, phun một ngụm máu ra ngoài, toàn thân co giật, hiện ra bản thể Chân Long Hoàng, râu rồng trắng xoá như già đi hàng vạn tuổi...
RĂNG RẮC...
Quả trứng rồng sau lưng hắn xuất hiện vô số vết rạn nứt, đã qua quá trình cảm ngộ quan trọng nhất nhưng Long Càn lại chẳng làm được cái rắm gì, Chí Tôn Pháp Tướng lột xác hoàn tất.
ẦM ẦM ẦM ẦM...
Vô số vỏ trứng rơi xuống, một Chí Tôn Pháp Tướng khác lạ hiện ra trong mắt Long Càn.
Mà sau khi nhìn thấy hình dạng của nó, Long Càn mí mắt co rúm lại, một cảm giác phẫn nộ đến cuồng dại dâng trào trong nội tâm.
PHỐC!
Một lần nữa phun máu, Long Càn bất tỉnh nhân sự. ...
PHỐC! PHỐC! PHỐC...
Lạc Nam tại chỗ thổ huyết, toàn thân đau nhứt, linh hồn ảm đạm, nằm ở dưới đất thoi thớp như cá chết, Bất Hủ Kinh Văn bao phủ toàn thân đã sớm ảm đạm tiêu tán.
Tóc của hắn đã hoá thành màu trắng cả rồi, tổn thất rất nhiều tuổi thọ.
Ở phía bên cạnh, Chí Tôn Pháp Tướng của hai nữ nhân đã sớm tiêu tán.
Cũng may các nàng chỉ phụ trách quấy phá Long Càn, cũng không nhận phản phệ trực diện như Lạc Nam, vì vậy tuy rằng trọng thương không nhẹ nhưng chưa đến mức nặng nề tổn thọ giống hắn.
Còn ở đối diện ba người, Long Hiên đã biến thành một cổ thây khô quắt, hình nhân bằng rơm hoàn toàn tan biến.
Lấy tu vi Thánh Đế tối đỉnh nguyền rủa một vị Cửu Cảnh Chí Tôn, hành vi này của Lạc Nam có thể nói là cùng Long Càn lưỡng bại câu thương.
Nhưng lời ở chỗ Long Càn đang trọng giai đoạn quan trọng nhất của cuộc đời hắn, còn Lạc Nam thì ở tình thế phải quấy rối cho bằng được.
Vì vậy chỉ cần Lạc Nam không chết, hắn đã xem như có lời lớn.
"Mau cùng phu quân song tu." Mộ Sắc Vy nâng đỡ đầu hắn gối lên đùi mình, ánh mắt không giấu được nét đau lòng.
"Hắn vẫn luôn liều mạng như vậy a..." Phiêu Tử Hàm thở dài một hơi:
"Chỉ hai chúng ta song tu cùng hắn không có hiệu quả đâu, cần phải có Duyên Duyên muội muội giúp đỡ."
"Ừm." Mộ Sắc Vy tán thành gật đầu, Duyên Duyên sở hữu Ngự Niên Khống Thọ Thể và huyết mạch Hắc Ngọc Kỳ Lân, có thể thao túng tuổi thọ, cướp đoạt và ban phát tuổi thọ.
Chỉ cần Lạc Nam cùng Duyên Duyên song tu, Duyên Duyên sẽ có cách khôi phục tuổi thọ cho hắn.
Nghĩ đến đây, hai nữ mang theo phu quân tiến vào Chí Tôn Giới, biến mất tại chỗ. ...
Tại một chi nhánh nhỏ Trân Bảo Lâu ở Yêu Vực.
Trong phòng nghỉ dành cho khách quý, một mỹ phụ nhân chậm rãi mở ra hai mắt, làn da có chút tái đi nhưng vẫn không thể thoả lắp nét đẹp mộng mị như không thuộc về thế gian của nàng.
"Thượng Cổ Chân Long quả nhiên quá mạnh, thế thân Long Châu của ta vậy mà không chịu nổi..."
Mỹ phụ nhân lẩm bẩm nói.
Vừa rồi nàng dồn nén toàn lực vào thế thân Long Châu đại chiến với Thượng Cổ Chân Long tu vi Cửu Cảnh Chí Tôn bất phân thắng bại.
Nhưng kết quả là viên Long Châu đó không thể gánh vác áp lực cực đại của cuộc chiến, cuối cùng ầm ầm nổ tung.
Từ đây về sau, thân phận Long Hoàng Hậu xem như đã mất, con cờ bí mật mà nàng bố trí xuyên suốt thời gian qua đã không thể lại sử dụng được nữa.
"Long Càn ở đâu cơ chứ? Vậy mà ngay cả những thân tín nhất cũng bị qua mặt... hắn không bế quan tại tầng cao nhất Chân Long Hoàng Điện." Mỹ phụ nhân bất mãn thì thầm:
"Lần này nếu để Long Càn thành công lột xác Chí Tôn Pháp Tướng, sợ rằng kế hoạch khôi phục Long Minh của ta lại gặp một vật cản lớn."
Nói đến đây, mỹ phụ nhân bực bội ném vỡ tách trà trên bàn: "Cũng tại tên nam nhân khốn kiếp vô dụng kia, đừng để bổn Hậu biết ngươi là ai..."
Từ đầu đến cuối, nam nhân đó vẫn sử dụng diện mạo của Long Hiên nên nàng vẫn chưa biết được thân phận chân chính của hắn.
Nhưng nghĩ đến đó là kẻ thù của Long Càn, vậy cũng không quá khó để nàng điều tra, sớm hay muộn tên đó cũng giấu đầu lòi đuôi mà thôi.
Nghĩ đến đây, mỹ phụ nhân có chút phiền não nhắm lại đôi mắt sắc sảo, lười biếng ngủ một giấc.
Hành động lần này làm nàng tiêu hao khá nhiều năng lượng, phải phục hồi lại mới được. ...
"Chân Long Hoàng Tộc rất giỏi, bản thiếu nhớ kỹ các ngươi rồi."
Bầu trời vang lên thanh âm gào thét:
"Bản thiếu nhớ không lầm thì Đại Thái Tử và Nhị Thái Tử của các ngươi đang lịch luyện ở Trung Châu, bản thiếu sẽ hỏi thăm bọn hắn hết sức chu đáo."
Thanh âm vừa dứt, trước toàn thể Chân Long Hoàng Tộc sắc mặt khó coi, thân ảnh khổng lồ mang đến áp bách khủng bố của Chí Tôn Pháp Tướng thần bí kia rốt cuộc biến mất.
Hiển nhiên sau khi xác định tộc trưởng Long Càn không hề bế quan tại Chân Long Hoàng Điện, vị Thượng Cổ Chân Long sau khi thành công đánh nát long châu hoá thân của Long Thần Chi Hậu đã tiến ra viện trợ các cường giả khác của Long Tộc, thành công đẩy lùi chủ nhân của Thiên Tượng Chí Tôn.
Nhưng trước khi đi, con hàng này vẫn không quên buông lời uy hiếp.
"Chó má, đầu tiên là Tử Linh Thần Sứ... hiện tại lại liên tiếp xảy ra chuyện, Chân Long Hoàng Tộc chúng ta gặp đại hạn đúng không?" Long Khung Vẫn thở hổn hển rống to.
"Đã tổn thất năm vị Trưởng Lão, gồm bốn Thất Cảnh và một Bát Cảnh... tất cả đều chết trong tay Long Hoàng Hậu và tên gian phu của ả." Thượng Cổ Chân Long sắc mặt lăng lệ:
"Mau bắt giữ Long Thái Tổng Quản, tiến hành sưu hồn!"
Long Thái Tổng Quản là thuộc hạ thân tín của Long Hoàng Hậu, hắn hy vọng có thể tìm ra manh mối.
"Các vị đừng quá phẫn nộ." Vị Cửu Cảnh Chí Tôn còn lại an ủi:
"Lần này tộc trưởng quả nhiên suy tính hơn thần, bí mật thay đổi nơi bế quan."
"Chờ ngài ấy lột xác Chí Tôn Pháp Tướng thành công, mọi tổn thất đều có thể bù đắp lại."
Nghe thấy lời này, toàn bộ Chân Long Hoàng Tộc rốt cuộc nở một nụ cười:
"Nói không sai!"...