Khi số lượng hành tinh khủng bố cùng lúc bùng nổ, ngay cả Lạc Nam cũng biến sắc mặt.
Bởi vì hắn cảm giác được toàn bộ thân thể mình như sắp băng liệt khi phải gánh vác một nguồn sức mạnh kinh khủng đến như vậy.
Bất quá Lạc Nam phản ứng cực nhanh.
Hắn kích hoạt Nghịch Thần Luyện Thủ Kinh trạng thái Nghịch Hành Thủ...
Bên dưới áo choàng, đôi tay của Lạc Nam như được bao phủ một tầng nham tương, đỏ và đen u ám đan xen, trở nên kiên cố và cường hoành.
Toàn bộ sức mạnh từ 7500 hành tinh dồn nén vào cánh tay, cũng nhờ ở trạng thái Nghịch Hành Thủ, cánh tay có thể gánh vác được nguồn lực điên cuồng đó.
Mọi thứ chỉ diễn ra trong cơ thể Lạc Nam mà không một ai hay biết.
Thứ tất cả nhìn thấy chỉ là Lạc Nam nhắm thẳng đến Thiếu Thần Tử của Đạo Hành Điện – Tống Định tung ra một quyền.
"Muốn chết!"
Khi Lạc Nam xuất thủ, Tống Định gầm lên giận dữ, hắn cảm nhận được tu vi của kẻ này chỉ là Đại Đạo Cảnh, lại dám ra tay với Thiên Đạo Cảnh như mình.
Chín loại Đạo Lực cuồn cuộn bao trùm cánh tay, Tống Định không chịu thua kém đấm ra nghênh đón.
OÀNH!
Song quyền va chạm, sắc mặt Tống Định kịch biến.
Hắn cảm giác được như tay của mình đang đấm vào một quả đạn pháo với uy lực kinh người, vừa cứng vừa mạnh, ẩn chứa nguồn lực lượng không tưởng.
PHỐC!
Cánh tay Tống Định băng liệt, cơ thể của hắn bay ngược hàng ngàn dặm giữa không trung.
"Đạo Hành Dực!"
Tống Định đau đớn gầm lên, sau lưng hình thành một đôi cánh thuộc tính giúp hắn ổn định thân hình.
Nhìn xuống một bên tay đã sụp đổ, máu tươi rỉ ra như suối, sắc mặt Tống Định âm trầm đến cực điểm.
Hắn vận dụng Thiên Đạo Quy Tắc bao phủ miệng vết thương, nhanh chóng mọc ra một cánh tay khác.
Mà ở bên cạnh, mỹ nhân đi cùng Tống Định cũng chau mày, trong đôi mắt thâm thúy là sự bất ngờ.
Hiển nhiên nàng cũng không nghĩ đến, Tống Định lại bị áp đảo ngay ở lần va chạm đầu tiên như thế, hơn nữa đối phương còn là vượt cấp chiến đấu.
"Là ngươi không cho chúng ta rời đi?" Lạc Nam trầm thấp hỏi.
"Ta không tin!" Tống Định nghiến răng:
"Thử lại một lần nữa, Đạo Hành Kinh Mạch!"
Thanh âm vừa dứt, chỉ thấy toàn bộ Kinh Mạch trong cơ thể của hắn đột ngột biến thành cửu sắc hòa quyện vào nhau, điên cuồng thôn nạp Nguyên Khí từ bốn phương tám hướng và chuyển hóa thành chín loại thuộc tính nguyên tố sôi sục mang tính hủy diệt.
Toàn bộ cơ thể của hắn được bao phủ bởi những đường kinh mạch sặc sỡ...
Tống Định đã vận dụng đến một trong những khả năng đặc biệt của Đạo Hành Điện, đó là Đạo Hành Kinh Mạch với tác dụng có thể gia tăng sức mạnh của các loại thuộc tính lên vô số lần.
Lúc này, chín loại Đạo Lực bao trùm cánh tay đan xen vào nhau.
Tống Định lòng tin tăng mạnh, Đạo Hành Dực sau lưng vũ động, toàn thân như một tia chớp lao thẳng đến Lạc Nam, lại là một quyền đấm thẳng:
"Đạo Hành Quyền!"
"Không biết tự lượng sức mình!" Lạc Nam ánh mắt lóe lên.
7500 hành tinh lại một lần nữa vận chuyển, bất quá lần này có thêm hư ảnh Bỉ Ngạn Hoa bao trùm nắm đấm kèm theo đó là Oanh Thiên Tổ Phù bạo tạc dữ dội với tầng tầng lớp lớp sóng xung kích.
Lạc Nam bá đạo đấm ra.
ĐÙNG!
Quyền kình kinh khủng hủy diệt thương khung, một quyền hình thành vụ nổ cực lớn với phạm vi hàng vạn dặm.
Tống Định thậm chí còn chưa kịp tiếp cận Lạc Nam, toàn bộ cơ thể của hắn đã bị một quyền đẩy lùi.
"Thiên Đạo Quy Tắc!"
Tống Định vẫn không cam lòng chịu thua, Thiên Đạo Quy Tắc bao trùm cơ thể, ươn ngạnh lao vọt đến tiếp cận.
Rốt cuộc, song quyền một lần nữa hung hăng đụng nhau.
Lạc Nam biểu lộ lạnh lẽo, Quy Tắc Chi Lực trạng thái siêu thoát thiên địa bùng phát trên đòn đánh.
PHỐC!
Tống Định ngửa đầu phun ra một ngụm máu tươi, cơ thể như diều đứt dây bay ngược trở về, Phong Hành Dực trên lưng tiêu tán, từ bả vai đến cánh tay hóa thành thịt vụn.
Mà Lạc Nam cũng kịch liệt đau nhứt, ngay cả Nghịch Hành Thủ cũng không gánh vác nổi nguồn sức mạnh khủng bố này, buộc hắn phải kích hoạt Bất Hủ Kinh Văn để cánh tay của mình không bạo liệt.
Hiển nhiên Nghịch Hành Thủ có thể giúp đôi tay của Lạc Nam mạnh hơn cả Đại Đạo Binh, nhưng khi đối mặt với thế công cấp độ Thiên Đạo như Tống Định thì cũng có phần gánh vác không nổi.
Ở bên ngoài nhìn vào, Bích Tiêu và mỹ nhân kia chỉ chứng kiến Lạc Nam lấy tu vi Đại Đạo triệt để nghiền ép Tống Định, lại không biết hắn cũng bỏ ra cái giá không nhỏ.
"Nam nhân này... ngày càng yêu nghiệt rồi." Bích Tiêu than thở.
Sợ rằng khi hắn đột phá thêm một hoặc hai tiểu cảnh giới, mình đã không phải đối thủ của hắn.
Nhớ lại lần đầu tiên nhìn thấy Lạc Nam, hắn chỉ là tên tiểu bối không hơn không kém, nàng có chút hoảng hốt vì tốc độ phát triển yêu nghiệt của hắn.
Tốc Biến triển khai, Lạc Nam lại áp sát Tống Định.
Lần này, Vô Cực Hàn Băng đã được thi triển, không gian như hóa thành băng phong, tầng tầng lớp lớp phong tỏa.
Tống Định đang định trị thương, lại có chút hoảng khi mình rơi vào trong phạm vi đóng băng, một nửa cơ thể dần dần đông cứng...
Hắn muốn phá băng đào thoát, lại phát hiện có một lớp quy tắc chi lực cao cấp vây kín lấy mình.
"Đây là Đại Đạo Quy Tắc siêu thoát thiên địa?" Tống Định sắc mặt vặn vẹo.
Hắn chỉ là đối nghịch thiên địa, cho nên dù tu vi cao hơn Lạc Nam một đại cảnh giới nhưng vẫn không thể chống lại quy tắc siêu thoát thiên địa của đối phương.
Lạc Nam đang định mở ra Tử Giới, sau đó điều động Bá Đạo Quy Tắc khống chế Tống Định.
Nào ngờ một tà áo nữ hoàng đã hiện ra trước mặt, mỹ nhân phất tay, Hỏa Diễm Thuộc Tính cùng với Quy Tắc siêu thoát thiên địa hừng hực thiêu đốt, chậm rãi hòa tan Vô Cực Hàn Băng của Lạc Nam.
Mỹ nhân kia nhẹ nhàng thi lễ: "Vừa rồi đồng môn của tiểu nữ có phần đắc tội, hy vọng các hạ rộng lượng bỏ qua."
"Có ý tứ." Lạc Nam híp mắt lại, không ngờ nữ nhân này cũng nhập đạo siêu thoát thiên địa.
Bởi vì tu vi của nàng ta là Thiên Đạo Cảnh, cùng với phương thức nhập đạo cao cấp ngang hàng cho nên có thể hóa giải Vô Cực Hàn Băng của hắn.
"Muốn đánh là đánh, muốn dừng là dừng?" Lạc Nam nhếch mép:
"Đạo Hành Điện các ngươi đều hành sự như thế sao?"
"Thật ra đồng bạn của tiểu nữ không có ác ý, hắn chỉ muốn gọi hai vị lại hỏi chuyện." Mỹ nhân khẽ nói, thanh âm trong veo:
"Lại không ngờ đá nhầm thiết bảng, cũng xem như một bài học... bất quá tội của hắn còn chưa đáng chết."
"Điều này không phải do ngươi nói là được!" Bích Tiêu chậm rãi rơi xuống.
Khoảnh khắc đó, áo choàng tung bay, một cổ lĩnh vực huyền bí trong suốt bao phủ toàn trường.
Ngay lập tức, Tống Định và mỹ nhân cùng lúc biến sắc.
Bởi vì ở bên trong lĩnh vực này, Quy Tắc Chi Lực trong cơ thể của bọn hắn đã bị vô hiệu hóa, thậm chí khả năng câu thông cùng quy tắc bên ngoài thiên địa cũng mất đi.
Mồ hôi lạnh chảy ra trên trán Tống Định, hắn không ngờ mình tùy tiện hống hách một chút lại trêu vào hai nhân vật như vậy.
So với tên Đại Đạo có chiến lực nghịch thiên kia, vị Thiên Đạo có thể vô hiệu hóa quy tắc của bọn hắn càng thêm kinh khủng.
Lạc Nam âm thầm cảm thán, Vô Đạo Kinh của Bích Tiêu cũng quá mức lợi hại.
Sư bá thì luyện Thái Thượng Đạo Ngôn Kinh, sư thúc thì luyện Vô Đạo Kinh... đều là công pháp khiến tất cả đối thủ phải tê dại cả da đầu.
Mắt thấy mình lâm vào thế bị động, mỹ nhân vội vàng nhấc váy thi lễ:
"Ta là Khương Lê, Thiếu Thần Nữ của Đan Hành Điện... mong hai vị Phá Đạo Hội bỏ qua."
Lạc Nam híp mắt lại, thì ra đây là mỹ nhân xếp thứ năm trên Đạo Địa Tiên Bảng, chẳng trách phong thái và khí chất không hề tầm thường.
"Xem ra ngươi biết chúng ta là người của Phá Đạo Hội nhưng vẫn để đồng bạn của mình ra tay?" Lạc Nam trầm giọng hỏi.
"Ta được giao nhiệm vụ điều tra tình hình tại Vô Lượng Sơn, là hắn chủ động đi cùng gây phiền toái." Khương Lê điềm tĩnh lên tiếng:
"Vốn chỉ định để hắn nhận một bài học, nào ngờ các hạ lại muốn giải quyết hắn... thân là đồng môn, ta không thể khoanh tay đứng nhìn."
"Ồ, nói vậy chúng ta là công cụ để ngươi giáo huấn đồng bọn?" Lạc Nam lạnh lùng hừ một tiếng.
Nghe Khương Lê nói vậy, Tống Định cũng âm thầm nổi giận... lại không dám phát tác với nàng, chỉ căm tức lên tiếng:
"Rốt cuộc các ngươi muốn thế nào? phụ thân của ta chính là Thần Đạo Cảnh!"
Lạc Nam ánh mắt lấp lóe, phất tay thu lấy Nhẫn Trữ Vật của Tống Định, lãnh đạm nói:
"Lần này thu chút lợi tức, lần sau mọi chuyện không kết thúc đơn giản như vậy."
"Ngươi mau trả lại..." Tống Định như muốn phát rồ, bên trong chính là gia tài của hắn.
Chỉ là Bích Tiêu đã khóa chặt lấy hắn bên trong lĩnh vực của nàng.
Khương Lê cũng phất tay ngăn chặn không cho Tống Định tự tìm đường chết.
Đạo Hành Điện tuy là một trong tứ đại thế lực đứng đầu Đạo Địa nhưng so với Phá Đạo Hội vẫn kém quá nhiều.
Bởi vì Phá Đạo Hội có thể chống lại Đạo Vực và Đạo Quốc, tuy rằng người ngoài không biết nội tình sâu đến bao nhiêu nhưng chắc chắn Đạo Hành Điện không thể so sánh.
Lần này trêu vào người không nên trêu, chỉ trách Tống Định quá mức tự cao tự đại lại còn thiếu kiến thức.
"Đi thôi!" Lạc Nam nói.
Bích Tiêu nhẹ gật đầu, cùng hắn biến mất.
Sau khi hai người rời đi, lĩnh vực của Bích Tiêu mới từ từ tiêu tán.
"Khốn kiếp, thành viên của Phá Đạo Hội đều khủng bố như thế sao?" Tống Định nghĩ lại mà còn sợ.
Khương Lê không đáp...
Nàng không nghĩ rằng tất cả thành viên của Phá Đạo Hội đều có thể mạnh đến như vậy, bằng không Đạo giới đã sớm bị thống nhất rồi.
Theo nàng nghĩ, do mình xui xẻo đụng độ với yêu nghiệt bên trong Phá Đạo Hội mà thôi.
Căn cứ vào phong cách chiến đấu vừa rồi, chỉ cần trở về tỉ mỉ điều tra, nàng tin rằng sẽ phần nào đoán được thân phận của hai nhân vật đó. ...
"Vì sao không để ta khống chế cả hai bọn hắn?" Lạc Nam bĩu môi hỏi.
Vừa rồi hắn có ý định sẽ thu phục cả Tống Định và Khương Lê, không ngờ Bích Tiêu truyền âm nói như vậy là đủ rồi.
"Khương Lê có một người thân đang làm việc cho Phá Đạo Hội chúng ta, nếu như ra tay với cả nàng ấy thì khó ăn nói." Bích Tiêu đáp.
"Ồ..." Lạc Nam giật mình, âm thầm suy đoán người thân của Khương Lê mà Bích Tiêu đề cập rất có thể là Thần Đạo Cảnh, một trong Phá Đạo Bát Lão.
Bởi vì danh sách Thiên Đạo Cảnh trở xuống mà hắn nắm giữ không có đề cập đến nhân vật như vậy...
Nể mặt mũi của một trong Phá Đạo Bát Lão, không ra tay với Khương Lê cũng có thể chấp nhận được.
"Về người kia ngay cả Khương Lê cũng không biết, sau này ngươi sẽ biết." Bích Tiêu nói thêm.
"Được rồi, nàng nói sao thì là vậy." Lạc Nam nhún nhún vai.
"Nếu không có chuyện gì, ta trở về Phá Đạo Lệnh đây." Bích Tiêu bình tĩnh nói.
"Vội như vậy làm gì?" Lạc Nam không vui:
"Chẳng lẽ đi với ta khiến nàng khó chịu?"
"Không có chuyện gì làm, đi lung tung có lợi ích sao?" Bích Tiêu thản nhiên hỏi ngược lại:
"Chi bằng trở về tu luyện, ta còn muốn ổn định cảnh giới, củng cố tu vi thêm đây."
Lạc Nam cảm thấy nhức cả trứng, tính tình của Bích Tiêu quá mức khô khan, so với sư bá kia thấy còn nghiêm chỉnh hơn.
Muốn rút ngắn khoảng cách với nàng khó hơn lên trời a...
Thấy hắn không nói thêm lời nào, Bích Tiêu đã biến mất tại chỗ, tiến vào bên trong Phá Đạo Lệnh.
Lạc Nam buồn bực, chỉ có thể mặc kệ nàng...
Hắn cũng cất đi áo choàng, trở về thân phận Thiên Tử Tiểu Ma.
Vốn định tranh thủ ít thời gian bồi dưỡng tình cảm với Bích Tiêu, nào ngờ thủ đoạn của mình không chút tác dụng.
Chẳng còn cách nào khác, đành quay về tông môn. ...
Độ Đạo Môn.
"Tham kiến Thiên Tử!"
Nhìn thấy Lạc Nam xuất hiện, mấy đệ tử canh gác vội vàng hành lễ, trong mắt không giấu vẻ sùng bái.
Bọn hắn đã nghe được đám đệ tử vừa được tuyển về kể lại, Thiên Tử Tiểu Ma vậy mà có thể cầm cự chiến đấu với Thiếu Thần Tử của Chân Võ Thần Cung.
Với tu vi Đại Đạo có được chiến tích như thế, Lạc Nam đã trở thành hình mẫu lý tưởng cho không ít đệ tử noi theo.
"Các sư đệ làm việc vất vả rồi." Lạc Nam mỉm cười ôn hòa, từ trong Nhẫn Trữ Vật của Tống Định vừa cướp được lấy ra vài viên Đạo Đan tặng cho bọn hắn.
"Thiên Tử thật hào phóng." Cả đám giật mình, lập tức cảm tạ rối rít.
Lạc Nam ra vẻ không cần khách khí, một đường vào môn.
"Rốt cuộc trở về." Đan Phỉ ngồi trên một nhánh Đạo Thụ, đôi chân dài miên man đung đưa, kiều mị nhìn hắn.
"Tham kiến sư tỷ." Lạc Nam chào hỏi, đồng thời liếm liếm môi.
Quả nhiên chỉ thấy Đan Phỉ từ trong người ném ra một thanh trường đao.
Trường đao có màu đen trắng xen lẫn, xung quanh được bao bọc bởi một luồng khói xám toát ra vẻ thần bí âm u, ma khí và hồn lực quanh quẩn, lưỡi đao sắc lẹm như nguyệt nha.
"Thiên Đạo Binh!?" Lạc Nam hưng phấn chụp lấy nó.
Đây chính là Yểm Ma Đao của hắn, đã được nâng cấp lên Thiên Đạo Binh.
Hơn nữa còn là Thiên Đạo Binh Trung Phẩm.
"Không sai, để giúp ngươi thăng cấp món vũ khí này, sư tỷ thế nhưng là tốn không ít công sức nhờ vả Luyện Khí Đường và Điểm Cống Hiến." Đan Phỉ cong lên cánh môi anh đào, hai tay chắp trước ngực khiến bầu sữa bạo mãn căng phồng lên, chớp chớp mắt nhìn hắn đầy dụ hoặc:
"Ngươi nói ngươi làm sao cảm tạ tỷ đây?"
"A... đệ nhớ là sư tỷ tình nguyện giúp ta nâng cấp vũ khí mà?" Lạc Nam ngây thơ hỏi.
"Xú tiểu tử." Đan Phỉ hừ một tiếng:
"Uổng công sư tỷ thương ngươi, kết quả trong lúc ta đi luyện đao giúp ngươi, ngươi lại giúp Linh Cầm Sơn chiêu mộ được một nữ đệ tử xuất chúng?"
Hiển nhiên nàng đã biết chuyện của Phụng Tiểu Thất.
"Đệ làm tất cả không phải vì bất cứ Đạo Thống nào hay lấy lòng ai, đệ chỉ vì lợi ích chung của Độ Đạo Môn mà thôi." Lạc Nam khéo léo ứng xử.
"Khanh khách... cái miệng thật dẻo." Đan Phỉ nghe vậy cười rộ lên:
"Nể mặt ngươi hiểu chuyện, sắp tới Tranh Đoạt Thiên Cảnh có không ít nguy hiểm, để tỷ cho ngươi một ít đan dược phòng thân."
Bởi vì các Đạo Thống kia đều đang tìm cách lôi kéo hắn, cho nên Đan Phỉ cũng rất muốn ra sức.
Lạc Nam nghe thấy chỗ tốt cũng có chút ý động, bất quá lại lắc đầu:
"Thay vì cho đệ đan dược, tỷ có thể dạy ta thủ pháp luyện đan không?"
Còn gần một năm mới đến Tranh Đoạt Thiên Cảnh, hắn muốn tranh thủ học thêm chút thủ đoạn.
"Ngươi cũng có hứng thú với luyện đan?" Đan Phỉ như gặp được tri kỷ, hai mắt sáng bừng hưng phấn:
"Đương nhiên là được, đi theo ta!"...