"Phu quân, ngươi đừng hù doạ chúng ta."
Thanh âm giận dữ khiển trách của Yên Nhược Tuyết vang vọng bên tai.
Lạc Nam cầm Truyền Âm Ngọc mà lắc đầu cười khổ.
Bà cả chính là người thương yêu và sủng ái hắn nhất, từ khi nhận thức đến nay chưa từng trách móc hay giận dỗi hắn một lần...
Lần này có thể cảm nhận được sự tức giận của nàng qua Truyền Âm Ngọc, có thể thấy khoảnh khắc vừa rồi đã thật sự hù doạ các nàng.
"Xú tiểu tử, ngươi thích biến mất thì để tỷ muội chúng ta vào đan điền, sao lại định chuồn một mình, muốn ăn đòn sao?" Đến lượt tiếng nghiến răng nghiến lợi của Võ Tam Nương.
"Đúng vậy, không thể để hắn chạy lung tung nữa, các tỷ muội phải theo giám sát hắn."
Các lão bà oanh oanh yến yến, mỗi người đều không giấu được cảm xúc.
Bản thân các nàng từng theo hắn thi triển Thuỷ Trung Lao Nguyệt một lần, cho nên khi ký ức về hắn bị mất đi rồi lại phục hồi... các nàng lập tức hiểu chuyện gì xảy ra.
"Lạc công tử, rốt cuộc là địch nhân nào ép ngươi phải dùng đến Nghịch Thế Thần Thông vậy hả?" Giọng điệu hiếu kỳ của Trương Nhã Trâm cũng nhịn không được truyền đến.
"Là Giới Linh." Lạc Nam đáp.
"Phốc!" Chúng nữ xém chút phun ra.
"Cái tên này, chuyện như vậy còn mang ra đùa được sao?" Diễm Nguyệt Kỳ thở dài.
"Đùa cái rắm a, phu quân nói thật." Lạc Nam vừa bực mình vừa buồn cười:
"Tóm lại mọi chuyện khá dài dòng, chờ ta đến gặp các nàng sẽ giải thích cụ thể."
"Đến gặp bọn thiếp? Chàng đang ở đâu?" Hàng loạt giọng nói ẩn chứa vui mừng không che giấu được.
"Hắc hắc, sẽ có bất ngờ." Lạc Nam ra vẻ thần bí trực tiếp cắt đứt Truyền Âm Ngọc.
"Tình cảm giữa công tử và các nàng thật tốt." Dị Nữ cảm thán một tiếng.
"Tình cảm giữa ta và các nàng cũng tốt mà?" Lạc Nam nháy mắt nói:
"Bằng không vừa rồi sao lại khóc bù lu bù loa thế kia?"
"Đi chết đi!" Đông Hoa vung quyền đấm vài bụng hắn một cái.
Điêu Thuyền, Thánh Linh Thiên Vận nhẹ cắn viền môi, gò má ửng đỏ.
Bích Tiêu không nói tiếng nào, chỉ lặng lẽ đeo mặt nạ.
Chú ý đến biểu hiện của Bích Tiêu, Lạc Nam mừng thầm trong bụng... có hy vọng a.
"Lên đường!" Lạc Nam thoải mái phất tay:
"Mục tiêu chính đã hoàn thành, kế tiếp nên thả lỏng một chút."
Bá Y xuất hiện bao trùm toàn thân, Dị Nữ thấy thế dự định hiển hoá ra bản thể thì Lạc Nam lại lắc đầu nói:
"Chúng ta dùng Bá Vũ Điện!"
NGAO NGAO NGAO NGAO NGAO...
Từng tôn Hoàng Vũ Bá Long hiện thân gào thét chấn động Vô Linh Chi Hải, Bá Vũ Điện uy nghiêm lẫm liệt như phá vỡ không gian hàng lâm.
"Đây là..."
Lần đầu nhìn thấy Bá Vũ Điện sau khi thăng cấp, Thánh Linh Thiên Vận và Điêu Thuyền không dám tin vào mắt mình.
Các nàng chưa từng tưởng tượng ra thế gian lại có một toà hành cung hùng vĩ đến như thế.
"Lên nào!"
Lạc Nam mang theo chúng nữ bay lên Bá Vũ Điện... trực tiếp xuyên qua thời không mà đi.
Thoáng chốc đã để lại Vô Linh Chi Hải hoang vu vắng vẻ.
Nhưng nếu có người đến đây sẽ kinh hoàng phát hiện vô số vết rách không gian chằn chịt như mạng nhện, mực nước biển hạ thấp xuống, Xuyên Hải Liên Sơn càng là nát bấy không chịu đựng nổi.
Cứ tưởng là các vết tích do trận chiến của Thần Đạo Cảnh lưu lại. ...
Bá Vũ Điện hành tẩu trong hư không.
"Lần này Giới Linh tuy rằng muốn diệt ngươi nhưng nó vẫn giữ nguyên tắc, không cử ra Chấp Pháp Đạo Giả cấp Thần Đạo, cuối cùng càng là để Công Đức Chi Lực phát huy tác dụng." Bích Tiêu điềm tĩnh mở miệng nói với hắn, thanh âm trong trẻo không nghe ra cảm xúc.
"Nếu ngay cả Giới Linh cũng phá vỡ giới hạn, vậy thế giới này hết cứu nổi rồi không phải sao?" Lạc Nam nở nụ cười thoải mái.
"Nghĩ đến cũng thật ức, phu quân đang nỗ lực để trả thế giới này trở về như cũ, tại sao Giới Linh lại cứ muốn chèn ép hắn?" Đông Hoa hừ một tiếng.
"Bởi vì hắn quá yêu nghiệt, Giới Linh e ngại đến một ngày nào đó hắn có thể áp đảo cả Nguyên Giới, vượt khỏi tầm kiểm sát..." Bích Tiêu chậm rãi đáp:
"Đến lúc đó ngay cả đại tỷ cũng không thể ngăn cản hắn."
"Ta tin tưởng phu quân của mình." Đông Hoa mỉm cười nhìn lấy Lạc Nam:
"Dù hắn có thực lực vô thượng... hắn cũng sẽ dùng loại thực lực đó để bảo vệ thế giới mà không phải huỷ diệt thế giới."
Lạc Nam vểnh mũi tự hào, trong lòng lại có chút chột dạ.
Hắn từng nghĩ nếu như mình mạnh hơn đại tỷ, chắc chắn phải đem nàng lột trần trụi treo lên đánh mông một trận... trả thù ngày đó nàng cường ngạnh chia cắt cha con hắn.
"Giới Linh không phải là nhị tỷ..." Bích Tiêu bất đắc dĩ thở dài.
"Một ngày nào đó nó sẽ nhận ra mà thôi." Đông Hoa ung dung nhún vai:
"Có thể mắt nhìn người của ta sẽ xuất hiện sai lầm, nhưng chẳng lẽ ngay cả đại tỷ cũng sẽ sai sao?"
Bích Tiêu nghe vậy ngẩn người... đúng vậy a, đại tỷ cũng lựa chọn tên nam nhân này.
Điêu Thuyền mấy nữ đưa mắt nhìn nhau, Thiên Đạo Cảnh như các nàng lại không dám nghị luận tồn tại chí cao vô thượng như Giới Linh một cách tuỳ ý như vậy, chỉ có thể ngoan ngoãn lắng nghe.
Mà lúc này, lồng ngực Lạc Nam lại rơi ra một khối kim loại hoàng kim.
Hắn vội vàng đưa tay đỡ lấy nó, vuốt ve từng khối thô ráp nói:
"Đừng lo lắng, ta sẽ nhanh chóng chữa trị ngươi."
Khối kim loại này chính là Thần Chiến Khôi sau khi bị hư hỏng nặng nề trước sự oanh tạc không ngừng nghĩ của các Chấp Pháp Đạo Giả.
Bên trên đã chằn chịt các vết trầy xước, lực lượng tiêu hao sạch sẽ, ảm đạm vô quang.
Lạc Nam đem Thần Chiến Khôi thu vào đan điền, sắp tới sẽ đi tìm nguyên liệu cao cấp đem nó hồi phục.
Bên trong bản đồ mà nhạc phụ Lôi Đế đưa đến có cả vị trí bí cảnh mà Trương Nhã Trâm và các thê tử của hắn đang rèn luyện...
Đó là một bí cảnh nằm sâu dưới lòng biển mênh mông ở gần chi nhánh Trân Bảo Lâu tại Đạo Hải.
Nghĩ đến Quỷ Đỏ đã lâu không thấy, Lạc Nam tranh thủ lấy ra Truyền Âm Ngọc liên lạc với nàng.
Nhưng rất nhanh hắn lại nhíu mày, bởi vì Truyền Âm Ngọc vậy mà không có tín hiệu.
Hắn lại lấy ra Phá Đạo Lệnh liên hệ, vẫn không nhận được hồi âm.
"Chẳng lẽ nàng xảy ra chuyện gì?"
Nghĩ đến Quỷ Đỏ nằm vùng tại Xích Bích Giáo, Lạc Nam lại chuyển sang liên lạc với tên thuộc hạ Xích Lệ là một trong hai Thiếu Thần Tử lần trước đã bị hắn khống chế.
"Bẩm chủ công?" Bên kia truyền đến âm thanh của Xích Lệ.
"Long Nhi đâu? Vì sao ta không thể liên hệ với nàng?" Lạc Nam trầm giọng hỏi.
"Thì ra là vì chuyện này." Xích Lệ kính cẩn hồi đáp:
"Thưa chủ công, Thuỷ Hàn và chủ mẫu đã được hai vị Đạo Chủ phái đến Hải Thần Đảo."
"Hải Thần Đảo là một trong tam đại thế lực mạnh nhất Đạo Hải, tương truyền có tận bốn vị Thần Đạo Cảnh toạ trấn." Bảo Lan ôn nhu lên tiếng.
Lạc Nam gật gù: "Bọn họ đến Hải Thần Đảo làm gì?"
"Hải Thần Đảo sắp tới sẽ tổ chức đại hôn của một vị Thiếu Thần Tử và một vị Thiếu Thần Nữ, mời thế lực các phương đến tham dự, nhân tiện để giao lưu, luận bàn trao đổi giữa các thiên kiêu kiệt xuất trong cùng thế hệ." Xích Lệ nói rằng:
"Xung quanh Hải Thần Đảo có kết giới cao cấp phong toả, chắc hẳn đây là lý do chủ công không thể liên lạc cho chủ mẫu."
"Được rồi." Lạc Nam cắt đứt truyền âm.
"Gần đây Quỷ Đỏ tiến bộ vượt bậc, rất được cao tầng của Xích Bích Giáo thưởng thức, khả năng vì lý do này mà bọn hắn mới cử nàng đi tham gia sự kiện để mở mang tầm mắt." Bích Tiêu suy đoán.
Lạc Nam mở ra bản đồ quan sát, quả thật nhìn thấy một ngôi sao lớn được chú thích trên bản đồ, làm bá chủ lên đến ngàn vạn dặm hải lý xung quanh.
Chính là Hải Thần Đảo.
Có tận bốn vị Thần Đạo Cảnh trấn thủ, nội tình sánh ngang với Loạn Đạo Thần Quốc, không hổ là một trong tam đại thế lực.
"Trước đón các lão bà, sau lại đến Hải Thần Đảo gặp Long Nhi." Lạc Nam quyết định, tiếp tục hạ lệnh cho Bá Vũ Điện tăng tốc độ.
Bất quá lúc này, giữa hư không tăm tối bỗng nhiên có một luồng ánh sáng xanh như lưu tiên lao vọt đến.
Mà dường như nhìn thấy Bá Vũ Điện của Lạc Nam, luồng sáng xanh này còn cố tình bay đến.
"Hừ." Đông Hoa đang định phát động tấn công.
"Khoan đã, ta không cảm nhận được địch ý." Lạc Nam mở ra Phật Nhãn giữa trán nói.
Với thực lực hiện tại, chỉ cần không phải Thần Đạo Cảnh Trung Kỳ trở lên hàng lâm... hắn nghĩ rằng mình vẫn có thể ứng phó.
Gặp Thần Đạo Sơ Kỳ đánh không lại vẫn có thể đào tẩu...
"Cứu, làm ơn cứu..."
Một giọng nói yếu ớt từ trong luồng sáng truyền đến.
Lạc Nam nhíu mày, hé mở một khe trận pháp trên Bá Vũ Điện...
ẦM...
Luồng sáng nặng nề rơi xuống trước mặt mấy người, ánh sáng chậm rãi tan đi, lộ ra bên trong là một nữ nhân.
Máu me đầm đìa vô tình che đậy toàn thân, bất quá nhìn đôi chân dài miên mang và dáng người chắc hẳn cũng không quá xấu.
Chỉ là toàn thân đã trọng thương, vừa rồi xem ra là dùng hết sức bình sinh lao đầu đến nơi này cầu cứu sau đó đã bất tỉnh nhân sự.
"Hừ, đang đi trong tinh không cũng có nữ nhân cầu cứu." Đông Hoa trắng mắt nhìn Lạc Nam.
"Liên quan gì?" Lạc Nam tặc lưỡi:
"Còn chưa biết nàng là ai đây."
"Là ai cũng được, nếu có thể kết giao thì tốt... dù sao chúng ta đang muốn lôi kéo Đạo Hải về phía mình." Bích Tiêu đánh giá nói:
"Cảm giác khí tức của nữ nhân này là Thiên Đạo Cảnh, chắc cũng xuất thân từ các thế lực có tiếng."
ẦM ẦM ẦM...
Đúng lúc này, đằng xa nghe thấy không gian chấn động.
Ba cổ chiến xa đằng đằng sát khí băng qua hư không đen kịch, được lôi kéo bởi chín con Không Hải Kỳ Lân thần uy dũng mãnh.
Không Hải Kỳ Lân là chủng Kỳ Lân biến dị sở hữu Không Gian và Thuỷ Thuộc Tính... bọn hắn toàn thân được bọc bởi lân giáp trong suốt như thuỷ tinh, phía trên có hoa văn như sóng biển, tứ chi bao bọc bởi Không Gian Chi Lực.
Loại Không Hải Kỳ Lân này có chiến lực rất mạnh ở môi trường nước và hư không, giống loài hiếm có gần như không thể tìm thấy ở Ngũ Châu Tứ Vực.
Mỗi chiến xa được ba con Không Hải Kỳ Lân lôi kéo, có thể thấy đây là một phương thế lực không hề tầm thường.
Ba cổ chiến xa lúc này cũng đã phát hiện được Bá Vũ Điện của Lạc Nam, lập tức ầm ầm lao đến.
NGAO! NGAO! NGAO! NGAO!
Hoàng Vũ Bá Long cảm giác như bị khiêu khích, mười tám tôn cùng lúc ngửa đầu gầm thét, trọng pháo trên lưng ngưng tụ Bá Lực sẳn sàng, Long Ngâm kinh thiên động địa chấn thủng không gian oanh tạc dữ dội.
"RỐNG!"
Đám Không Hải Kỳ Lân sắc mặt đại biến như gặp phải khắc tinh, ở trước mặt Hoàng Vũ Bá Long bọn nó hoàn toàn mất đi tư thái kiêu ngạo, thân thể run lên cầm cập khiến ba kiện chiến xa vô thức thả chậm tốc độ.
Thấy tình cảnh này, từ trong các chiến xa phóng ra ngoài một nhóm quân lính khoác trên người chiến giáp nặng nề được thiết kế như trang bị của thuỷ quân.
Ánh mắt của bọn hắn vừa tham lam, vừa kiêng kỵ khi nhìn thấy Bá Vũ Điện uy nghiêm cao quý.
Hiển nhiên dù là kẻ ngốc cũng thừa hiểu, chủ nhân của loại hành cung như thế này chắc chắn là nhân vật không dễ trêu chọc.
Thế là một tên có vẻ như cầm đầu bước ra, phóng thích khí thế Thiên Đạo Viên Mãn cao giọng nói:
"Ta là Hải Hào, một trong Bát Đại Tướng của Hải Thần Quân đến từ Hải Thần Đảo, các vị đạo hữu bên trong cung điện kia không biết có nhìn thấy một nữ nhân bỏ trốn qua nơi này?"
Bá Vũ Điện có Trận Pháp phong toả, người ở bên ngoài không thể thấy rõ tình cảnh bên trong... vì vậy tên này mới đặt câu hỏi như vậy.
"Hải Hào? Đại tướng của Hải Thần Quân đến từ Hải Thần Đảo?" Lạc Nam cùng mấy nữ liếc mắt nhìn nhau.
Không ngờ vừa nhắc đến Hải Thần Đảo thì người của Hải Thần Đảo lại tìm đến tận cửa, hơn nữa lại còn truy tìm một nữ nhân?
Cả đám vô thức liếc mắt nhìn về phía nữ nhân đang trọng thương hôn mê bất tỉnh, thầm nghĩ tám phần mười đây là đối tượng mà Hải Thần Quân muốn bắt trở về.
"Hải Thần Quân là đội quân tinh nhuệ nhất của Hải Thần Đảo, chẳng trách có thể dùng Không Hải Kỳ Lân làm vật kéo xe." Bích Tiêu ánh mắt lấp loé:
"Nếu chúng ta giao ra nữ nhân, nói không chừng là cơ hội tốt để kết giao với Hải Thần Đảo."
Lạc Nam thầm cảm thấy có lý, dù sao thì hắn và nữ nhân này vốn không quen không biết... nếu vì che giấu nàng mà vô duyên vô cớ đắc tội Hải Thần Đảo thì chẳng đáng chút nào.
Đang định mở ra Trận Pháp trả người, đột ngột Bá Đỉnh trong đan điền rung lắc dữ dội.
Trong ánh mắt mộng bức của hắn, Bá Đỉnh bỗng nhiên lao vọt ra nuốt lấy nữ nhân thần bí vào bên trong.
"Nàng này là Đạo Thuộc Tính?"...