Chương 29: Chỗ ở của nhóm thú nhân Tà thần

Bị Xem Là Tà Thần Ở Thế Giới Thú Nhân

Phúc Bồn Tử 08-09-2024 16:05:51

Chuyến đi của Ưng Phan và Kim hôm nay khá may mắn, khi cả hai hạ cánh xuống bên bờ suối vừa hay tìm được vài ổ trứng của thú nước, ổ nào cũng còn nguyên, phía xa xa có vài bóng dáng thú nước lạc đàn. Ưng Phan nhìn Kim, không cần nói Kim đã hiểu, hắn lao nhanh về phía đó, bước chân thoăn thoắt nhưng cực nhẹ, không gây ra bất kỳ tiếng động nhỏ nào, khi tiếp cận gần mục tiêu, hắn vồ tới nhanh như cắt tóm được hai con thú nước xấu số. Thú nước bị động vỗ cánh dữ dội tát nước vào cơ thể Kim. Thú nước có thân hình nhỏ, nhưng đôi cánh lại to và rộng, chúng không thể bay cao do kích thước cánh quá khổ, khi đi bộ, cánh của chúng dù có khép lại vẫn kéo lê một phần trên nền đất, chính vì thế phần xương cánh của thú nước rất cứng. Khi chúng vận hết sức bình sinh vỗ cánh, làn da của thú nhân có dày tới đâu cũng dễ dàng bị cứa đứt. Kim không may mắn bị cánh của thú nước cào xước hai đường trên mặt. Tuy bị thương nhưng Kim vẫn thành công chế trụ hai con thú hung hãn. Sau khi trói được cánh chúng lại với nhau, toàn thân hắn ướt đẫm. Ưng Phan thu toàn bộ trứng tìm được vào túi da thú, chạy nhanh tới giữ một con thú nước hộ Kim. Kim nhìn toàn thân mình, ướt đẫm còn dính máu. Mấy nay hắn thường xuyên dùng xà bông thơm tắm rửa ngay sau khi săn thú tránh mùi máu ám quá lâu trên cơ thể. Hắn nhét hai con thú nước vào tay Ưng Phan. "Anh cầm hộ tôi, tôi tắm sơ qua một chút." Thú nhân tắm rất nhanh, chỉ cần làm ướt cơ thể, xoa xà bông thơm lên rồi tắm với nước cho sạch là xong. Kim tắm rất nhanh, viên xà bông hắn luôn mang theo bên người được bọc trong một lớp lá chống thấm nước bỏ vào túi da thú, hiện tại đây là món đồ quý giá nhất của hắn, không cần tắm chỉ cần treo bên người đi qua đi lại đã ngửi thấy mùi thơm. Biết hương tỏa ra từ cơ thể mình khiến hắn tự tin hơn, dù nhóm chỉ có mấy giống cái nhưng mỗi lần gặp họ hắn đều bất giác ngẩng cao đầu. Các thú nhân trong nhóm cũng nhiễm triệu chứng này, ai cũng mang theo một viên xà bông bên người để cơ thể luôn có mùi thơm và sẵn sàng tắm mỗi khi họ muốn. Sau khi Kim tắm xong, hai người vội vàng mang theo thú nước và trứng rời đi. Ngay khi họ vừa cất cánh nhóm thú nhân Hùng Điểu và Tuần Điểu hạ cánh xuống. Mũi của thú nhân rất thính, khoảng cách từ nơi hạ cánh của bọn họ tới vị trí tắm gội của Kim khá xa, ấy vậy mà họ vẫn ngửi ra mùi hương khác lạ. Một thú nhân Hùng Điểu ngờ ngợ nói: "Mùi này rất quen thuộc." Thú nhân khác đáp: "Đây chẳng phải là mùi hương của xà bông đó sao." Vừa nghe tới xà bông thú nhân Tuần Điểu đi theo vội vàng chạy về phía trước, càng tới gần vị trí Kim tắm mùi hương càng nồng. Xà bông tắm màu tím dành cho giống đực có khả năng lưu hương khá lâu, nên mùi hương sau khi tắm của Kim chưa thể nào vơi đi được, đã thế bọt xà bông trắng vẫn chưa tan trôi theo dòng nước đưa mùi hương bay xa hơn. "Vừa có thú nhân sử dụng xà bông ở đây, hắn chắc chắn chưa đi xa." Thú nhân Tuần Điểu hét lớn, hai mắt sáng như sao, mục tiêu đang ở rất gần, mấy ngày nay tìm kiếm khắp nơi không thấy bây giờ có chút manh mối, hắn tuyệt đối không thể để mất. Hắn đi nhanh tới chỗ có bọt trắng, dùng tay vốc lên áp vào mặt mình, để mùi hương yểm lên phần mũi, sau khi ngửi hương xong hắn quay qua nói với nhóm thú nhân Hùng Điểu. "Bay theo mùi hương, mấy kẻ đó chắc chắn chưa thể đi xa được." Nói rồi hắn hóa hình bay lên trước, mùi hương vờn quanh mũi hắn dần vơi đi khi lớp bọt hóa thành nước và khô dần, nhưng đúng như hắn nói, nhờ ngửi quen nên hắn dễ dàng đánh hơi mùi thơm bay theo gió do Kim để lại. Mùi hương khá nhạt nhưng vẫn đủ để dẫn đường cho Tuần Điểu đi đến vùng thung lũng. Nhóm thú nhân Hùng Điểu có tốc độ chậm nên đến được vùng thung lũng muộn hơn. Khi bọn họ đáp đất, liền chứng kiến cảnh thú nhân Tuần Điểu đứng im một chỗ sững sờ nhìn về phía trước. Quá tò mò họ cũng nhìn theo để rồi choáng váng không kém. Giữa vùng cỏ xanh bằng phẳng, một khối công trình kỳ lạ nằm sát bờ hồ, công trình đó được dựng bằng gỗ, có hình dáng thật kỳ lạ nhưng đẹp mắt, bọn họ không thể gọi tên đó là thứ gì, nhưng lại vô thức thèm muốn được biết về nó, được thăm thú và chạm vào nó. "Đó là gì vậy?" Một thú nhân không thể nhịn nổi tò mò lên tiếng hỏi. "Một ngọn núi có hình thù kỳ quái sao?" Thú nhân khác mơ hồ đáp. "Làm gì có ngọn núi nào được hình thành hoàn toàn từ gỗ như thế chứ." "Có người!" Có thú nhân hét lớn. Từ trong nhà sàn một tiểu giống cái chạy nhanh xuống, mái tóc đen của cô bé bay trong gió. Mắt của thú nhân được xem là một loại vũ khí lợi hại, tầm nhìn rất xa, vì thế khoảng cách từ nơi bọn họ đứng đến nhà sàn, không làm khó được thú nhân. Những thú nhân Hùng Điểu chưa từng gặp Sẹo không nhận ra cô bé, nhưng thú nhân Tuần Điểu thì khác, bọn họ nở nụ cười mừng rỡ khi tìm thấy được mục tiêu. "Kia chính là tiểu giống cái xấu xí trong tộc chúng tôi." Nghe thú nhân Tuần Điểu nói vậy, nhóm Hùng Điểu lo lắng. "Chúng ta nên làm gì đây? Xông vào luôn hay về báo tin?" Vào những lúc như thế này Tuần Điểu lại rất sáng suốt, bình tĩnh đề ra kế hoạch: "Cử một vài thú nhân ở lại đây canh chừng, tránh cho bọn họ đi mất, số còn lại lập tức về báo tin." Một thú nhân Tuần Điểu khác còn thận trọng bổ sung: "Thú nhân ở lại cẩn thận quan sát xem, những thú nhân ở cùng tiểu giống cái kia thuộc tộc nào." "Vậy phải để thú nhân có đôi mắt sáng ở lại." Sau một hồi bàn bạc cuối cùng hai thú nhân được phân công ở lại, một thú nhân Hùng Điểu có đôi mắt sáng và một thú nhân Tuần Điểu trầm ổn khôn ngoan. Nhóm thú nhân còn lại lập tức quay về bộ lạc báo cáo. Hai thú nhân ở lại không dám quan sát quá gần, nấp sau một thân cây lớn mở tò mắt rình xem. Lúc này Diễm xuất hiện trong tầm nhìn của thú nhân Hùng Điểu, hắn sửng sốt: "Giống cái kia, cô ta là thú nhân bị khắc ấn Tà thần của tộc chúng tôi!" Thú nhân Tuần Điểu nghe vậy vội nhón gót chân, rướn cổ nhìn về phía trước hy vọng thấy rõ hơn. Lúc này Thái Linh vừa hay đi ra ngoài, trán cô lộ rõ vết thương bị khắc trước đó. "Giống cái kia cũng mang ấn ký Tà thần." Thú nhân Hùng Điểu lẩm bẩm: "Đây là chỗ ở của những thú nhân Tà thần sao?" Thú nhân Tuần Điểm trầm tư không đáp, ánh mắt nhạt màu của hắn đầy toan tính.