Chương 257: Gặp lại Nghiêm Hồng Ngọc

Tiên Phủ Trường Sinh

Trường Đình Không Tỉnh 11-10-2024 16:09:11

Huống chi khi ra ngoài, đi vào Linh Dược viên phòng thủ rất có thể sẽ gặp phải tập kích, với tu vi Trúc Cơ hậu kỳ của Nghiêm Hồng Ngọc nói không chừng còn có thể dựa vào nàng ta, vì vậy nên có mối quan hệ giao hảo vẫn là điều cần thiết. Ánh mắt của đệ tử Luyện Khí kỳ phía sau nhìn về hướng Lưu Ngọc càng thêm kính sợ, họ không ngờ vị Lưu sư thúc mới thăng cấp Trúc Cơ này còn quen biết Nghiêm Hồng Ngọc sư thúc, phải biết rằng Nghiêm Hồng Ngọc sư thúc chính là một thành viên trong gia tộc của Nghiêm trưởng lão, thực lực và quan hệ cũng không thiếu, tương đối nổi danh ở toàn bộ Nguyên Dương Tông. Tướng mạo trưởng thành và đẫy đà của nàng ta cũng phù hợp với sở thích của rất nhiều đệ tử, nếu như sớm thăng chức Trúc Cơ hậu kỳ, nói không chừng cũng có thể tranh giành danh hào "Nguyên Dương song xu". "Thì ra là Lưu sư đệ, chúc mừng sư đệ thăng cấp cảnh giới Trúc Cơ kỳ." Trên mặt Nghiêm Hồng Ngọc lộ ra vẻ kinh ngạc, trong nháy mắt có thể nhận ra Lưu Ngọc, khí sắc trở nên nhẹ nhàng chào hỏi. Tuy rằng trước đây nàng ta đã cảnh cáo Lưu Ngọc không được tiếp xúc với Nghiêm Quần Nhi, nhưng đó cũng là vì nghĩ cho tương lai sau này của chất nữ nàng ta, dù sao thì khả năng một tu sĩ Tam linh căn bình thường thăng cấp thành công Trúc Cơ cũng không lớn. Một tiểu tu sĩ Luyện Khí kỳ đương nhiên không xứng với chất nữ của nàng ta, nhưng ấn tượng đối Lưu Ngọc khá tốt, coi như cũng có thể, dù sao hắn cũng đã ra tay cứu Quần Nhi, hơn nữa còn tặng hai gốc Linh dược hai trăm năm quý hiếm cho nàng ta. "Lưu sư đệ được phái tới phòng thủ dược viên này sao? Vui lòng cho ta thấy tín vật của đệ." "Trong khoảng thời gian đặc biệt như hiện nay, để phòng ngừa có địch tu trà trộn vào, sư tỷ không thể không cẩn thận một chút, xin thứ lỗi vì đã mạo phạm!" Hàn huyên vài ba câu, ngay sau đó Nghiêm Hồng Ngọc nói, cũng không thể vì là người quen mà có thể buông lỏng cảnh giác. "Điều nên làm thôi, điều nên làm thôi." Lưu Ngọc cười trả lời, sau đó lấy cuộn giấy màu đen ra từ túi trữ vật, cánh tay khẽ động, hắn ném về nó phía Nghiêm Hồng Ngọc. Hai người vẫn duy trì khoảng cách ba bốn trượng, ngầm hiểu ý không tiếp tục tiến về phía trước, với khoảng cách này nếu đối phương đột nhiên phát động công kích cũng có thể kịp thời phản ứng lại. Nghiêm Hồng Ngọc sử dụng pháp lực mang cuộn giấy màu đen hút vào trong tay, sau đó mở ra xem xét. Lúc này Lưu Ngọc đứng yên tại chỗ không đi tới, tránh dẫn đến hiểu lầm không cần thiết. "Hoan nghênh Lưu sư đệ đã đến Linh Dược viên Bính Tự Lục Hào, có sư đệ gia nhập, lực lượng phòng thủ của chúng ta có thể cường đại gấp đôi." Nghiêm Hồng Ngọc nhanh chóng kiểm tra xong cuộn giấy màu đen, nàng ta hiểu rõ nhất bút tích và khí tức của lão tổ, trong nháy mắt có thể xác định thân phận. Sau đó nàng ta ném trở lại cuộn giấy màu đen, trong lời nói đã coi Lưu Ngọc như một người ngang hàng, không còn thái độ từ trên cao nhìn xuống năm đó đối mặt với tiểu tu sĩ Luyện Khí kỳ. "Lưu mỗ đến đây đương nhiên phải nghe theo sự chỉ huy của Hồng Ngọc sư tỷ rồi, mọi người cùng nhau đồng tâm hiệp lực mới đúng." Lưu Ngọc nhận lấy cuộn giấy màu đen rồi thu lại vào túi trữ vật, sau đó nói một câu lấy lòng. "Nơi này nói chuyện có nhiều bất tiện, Lưu sư đệ mau đi vào dược viên trước đi." Nghiêm Hồng Ngọc nói xong dẫn đường đi trước, Lưu Ngọc cũng dẫn theo mười vị đệ tử Luyện Khí kỳ đi theo phía sau. Sau khi thông qua Huyễn Trận chính là một hàng cầu thang dẫn xuống phía dưới, cầu thang màu đen và rộng chừng hai trượng, đương nhiên cũng là bùn từ trong đầm lầy chế thành, dưới tác động của pháp thuật ngưng đọng thành những hình thái chỉnh tề, hơn nữa còn tiêu trừ mùi hôi nồng đậm kia. Sau khi đi thẳng xuống cầu thang, rẽ qua ba khúc cua, tầm nhìn mở rộng hơn. Một không gian rộng lớn hiện ra dưới đầm lầy, đánh giá trực quan chiều dài và chiều rộng phải gần ba trăm trượng, cao cũng chừng ba bốn mươi trượng. Hơn nữa Linh khí trong không gian này dày đặc vô cùng, có thể hơn gấp đôi so với động phủ Thải Liên sơn của Lưu Ngọc, nếu như tu sĩ Luyện Khí kỳ bình thường tu luyện tại đây, tốc độ tu luyện ước chừng có thể tăng lên khoảng ba lần. Nếu phàm nhân có thể sinh hoạt trong môi trường này, chắc chắn sẽ có thân thể cường tráng, không bệnh không thảm hoạ có thể sống đến trăm tuổi. Chỉ thấy trung tâm dược viên là từng khối Linh điền lớn nhỏ, bị từng đạo rãnh phân chia ra, chia làm các loại hình dạng. Linh điền có dạng hình hộp, hình tròn, hình tam giác, nhưng không chút lộn xộn, ngược lại có một loại cảm giác vui mắt, hiển nhiên có người tỉ mỉ xử lý qua. "Hóa Nguyên thảo","Tử Hầu hoa","Bách Niên Chu quả","Bích Linh chi". Linh thảo trồng trong Linh Dược viên đều là loại để Trúc Cơ kỳ và Kim Đan kỳ luyện chế đan dược, với kinh nghiệm của Lưu Ngọc cũng chỉ có thể nhận ra khoảng một nửa trong số đó, nửa còn lại hắn chưa từng nghe thấy thậm chí không thể đọc tên.