Có lẽ, có thể lợi dụng hai điểm này để thu về sử dụng cho mình?
Trong lúc rất nhiều suy nghĩ đang lay động, Thải Liên sơn đã xuất hiện trong tầm mắt, Lưu Ngọc hạ tia sáng xuống bên ngoài động phủ của mình, mở Mậu Thổ Thanh Thạch trận ra, bước vào trong.
Sau khi vào trong động phủ, hắn theo bản năng nhìn về phía căn phòng mà Giang Thu Thủy đang bế quan.
Nhưng không thấy có bất cứ động tĩnh gì, cũng không hề cảm thấy kì lạ, sau rồi đi về phía Luyện Công phòng.
Tu sĩ Trúc Cơ, khi đối diện với hai cửa là cửa ải Pháp lực và cửa ải Thần Thức, thông thường mà nói, động tĩnh vô cùng nhỏ.
Trừ khi lặng lẽ mở lệnh cấm ra, nếu không thì Lưu Ngọc cũng không thể quan sát được xem nữ tử này đã tiến hành đến bước nào rồi.
Chỉ cho đến khi cửa ải Thân thể bắt đầu, Linh khí trời đất từ bốn phương tám hướng tụ hội lại rồi tiến hành quán thể thì mới có thể thông qua dao động của Linh khí để quan sát tiến độ của người Trúc Cơ.
Như vậy cũng có nghĩa là Trúc Cơ đã tiến hành đến bước cuối cùng, thành hay bại đều phụ thuộc vào khúc này.
Mà khí huyết trong cơ thể của Giang Thu Thủy đã bắt đầu suy yếu, đối với nàng ta mà nói thì cửa ải Thân thể vừa hay chính là cửa nguy hiểm đáng sợ nhất.
Luyện Công phòng, ngồi xếp bằng trên đệm bồ đoàn, mạch suy nghĩ lúc bình lặng lúc trập trùng của Lưu Ngọc khiến cho sóng lớn ở tâm hồ dần dần biến mất, hồi phục lại trạng thái giếng cổ không gợn sóng.
Tụ khí ngưng thần, tịnh tâm giữ khí, đợi sau khi điều chỉnh lại về trạng thái ổn định, hắn đổ một viên Thanh Nguyên đan ra từ trong cái bình ngọc trước mặt rồi bỏ vào miệng, nuốt xuống ừng ực một tiếng.
Sau đó thì nhắm mắt lại, tay chầm chậm đánh pháp quyết, bắt đầu luyện hóa hiệu lực của Linh đan để nâng cao tu vi. ...
Hai tháng sau, một món pháp khí phi chu màu vàng bay ngang qua bầu trời.
Trên phi chu màu vàng có chín người hoặc đứng hoặc ngồi, lần lượt là một nam nhân trung niên mặc cẩm bào có tu vi Trúc Cơ trung kỳ đỉnh cao và tám thiếu niên thiếu nữ có tu vi Luyện Khí trung kỳ.
"Tam trưởng lão, ở Nguyên Dương Tông chơi có vui không?"
"Đệ tử của Nguyên Dương Tông có dễ tiếp xúc hay không? Có cậy thế ức hiếp người khác không?"
Một thiếu nữ khoảng mười sáu mười bảy tuổi mặc y phục màu xanh da trời, tóc buộc thành hai búi nhỏ, dưới sự xúi giục của những cộng sự khác, to gan rụt rè hỏi nam nhân trung niên mặc cẩm bào đang đứng ở đầu tàu.
Nói xong, nàng ta lè lưỡi với các cộng sự, ưỡn cái ngực nhỏ với vẻ mặt đắc ý kiêu ngạo.
Nam nhân trung niên mặc cẩm bào chính là Đỗ Kinh Sơn!
Lần này gã trở về gia tộc, giao nộp lợi nhuận của Tụ Bảo Lâu lên trên và báo cáo công việc, trong tộc nhân tiện nhét tám đứa nhóc này cho gã.
Những thiếu niên thiếu nữ này đều là người của Đỗ gia, mười sáu mười bảy tuổi đã đạt đến Luyện Khí trung kỳ, trong số đó còn có hai người là tu sĩ Song linh căn, được coi là thế hệ có thiên phú tốt nhất trong tộc.
Vừa hay đến độ tuổi xuống núi rèn luyện, vậy nên được trong tộc nhét cho gã, để gã đưa tám người đến Tụ Bảo Lâu chạy việc vặt, mở mang tầm hiểu biết về thế giới.
Chuyện như thế này thường xuyên xảy ra trong suốt nhiều năm Đỗ Kinh Sơn quản lý Tụ Bảo Lâu, trong tộc cũng thường sắp xếp đệ tử đến đây, mặc dù vậy gã lại không hề cảm thấy kì lạ.
Nhìn những vãn bối có tư chất không tồi, lại còn hoạt bát nhanh nhẹn trong tộc ở trước mặt, trong mắt Đỗ Kinh Sơn mang theo một nét hiền từ.
Những thiếu niên thiếu nữ non nớt này, đều là tương lai của Đỗ gia!
Đối diện với "cừu béo", Đỗ Kinh Sơn chính là tay thợ săn tàn nhẫn vô tình, đối diện với những vãn bối ưu tú trong tộc, gã là trưởng bối hiền từ đức cao vọng trọng.
Vừa hay trong đại chiến của Tu Tiên Giới, mấy gia tộc và thế lực có ân oán với Đỗ gia, bởi vì lệnh điều động của Nguyên Dương Tông mà phái tu sĩ ra tham chiến, kết quả tổn hại nghiêm trọng thậm chí một đi không trở lại, mà Đỗ gia vì đã trả giá rất đắt nên được tạm hoãn việc phái tu sĩ ra tham chiến, bảo tồn được toàn bộ nguyên khí.
Được cái này mất cái kia, Đỗ gia rục rịch muốn thừa nước đục thả câu, hủy diệt những gia tộc có ân oán sâu đậm với Đỗ gia đã bị tổn hại nghiêm trọng kia, sau đó thôn tính tài sản của bọn họ ở Nguyên Dương Tông, từ đó phát triển lớn mạnh.
Mà những thiếu niên non nớt này, đã được định sẵn để chứng kiến sự lớn mạnh và thịnh vượng của Đỗ gia!
"Tiểu nha đầu, Nguyên Dương Tông lớn như thế, có nhiều chỗ thú vị lắm."
"Nhưng quy củ cũng nhiều, khi các ngươi đến Nguyên Dương Tông thì nhất định phải tuân thủ quy củ của nó."
"Nếu như vi phạm quy định của nó, sẽ không giống như sự trừng phạt nhẹ nhàng ở trong tộc đâu, mà hậu quả sẽ rất nghiêm trọng, có biết chưa?"
"Nếu như phạm phải sai lầm ở trên địa bàn của Nguyên Dương Tông thì ngay cả gia tộc cũng không làm gì được, vậy nên đừng gây phiền phức cho gia tộc, biết chưa?"