Chương 321: Thiên ý kết tội

Tiên Phủ Trường Sinh

Trường Đình Không Tỉnh 11-10-2024 16:09:04

Với tinh lực tu sĩ Trúc Cơ kỳ, cho dù không ngủ không nghỉ trong vòng một tháng, cũng chỉ cảm thấy một chút mệt mỏi. Nhưng thời gian một ngày cũng là thời gian, dành thời gian này ôn dưỡng pháp khí một chút, hoặc là tìm hiểu một chút bí thuật công pháp cũng tốt, hắn cũng đâu thể cứ ngây ngốc đứng ở trên khoang thuyền nói bóng nói gió được chứ? Trong nháy mắt các tu sĩ trên khoang thuyền hoàn toàn biến mất, chỉ còn lại Lưu Ngọc và Nghiêm Hồng Ngọc. Lưu Ngọc đứng ở mũi thuyền, nhìn cảnh vật trước mắt nhanh chóng trôi qua, đồng tử có chút dao động, thần trí sớm đã phiêu du ra bên ngoài. Trong Tu Tiên Giới tại Sở quốc, ngũ đại tông môn nắm giữ đại quyền lực và tài nguyên của Tu Tiên Giới, ngay cả khi ngẫu nhiên có những thế lực mới được tạo ra, có lẽ cũng không đợi đến khi thế lực đó phát triển đạt tới trình độ có thể khiêu chiến ngũ đại tông môn thì đã sớm bị chèn ép xuống rồi. Ba ngàn năm trước, Nguyên Anh kỳ kinh diễm của Sở quốc là tán tu Ôn Thiên Trạch, có ý đồ liên hợp với một tán tu Nguyên Anh kỳ khác, thành lập thế lực dành riêng cho tán tu, sau đó thành lập liên minh với một gia tộc Nguyên Anh lúc bấy giờ. Nhưng kết quả cuối cùng lại không thể tìm thấy tung tích của Ôn Thiên Trạch, giống như y đã bốc hơi khỏi nhân gian này vậy, một tán tu Nguyên Anh kỳ khác cũng tử vong sau vài thập kỷ, về phần gia tộc Nguyên Anh kỳ kia, sau khi Nguyên Anh lão tổ của bọn họ chết cũng tan đàn xẻ nghé, rất nhanh chóng suy tàn. Từ đó về sau Sở quốc tiến vào thời đại thống trị của ngũ đại tông môn, cục diện đã duy trì được ba ngàn năm nay, ngũ đại tông môn càng ngày càng hưng thịnh, không còn thế lực cấp bậc Nguyên Anh nào khác được sinh ra, trong tán tu cũng không còn xuất hiện tu sĩ Nguyên Anh kỳ nữa. Một khi tán tu có thiên phú dị bẩm tu luyện tới Kim Đan hậu kỳ, hoặc là hắn ta sẽ biến mất khỏi nhân gian, hoặc sẽ chết bất đắc kỳ tử vì nhiều lý do khác nhau, chung quy sẽ không có kết cục tốt đẹp. Sự thống trị của ngũ đại tông môn ba ngàn năm nay đã ăn sâu vào lòng dân, là các tông môn chính thống danh chính ngôn thuận của Sở quốc. Tại Sở quốc, trời chính là ngũ đại tông môn, và ở Thanh châu, Nguyên Dương Tông chính là trời. Bất cứ tu sĩ nào nếu như bị phát hiện làm tổn hại đến lợi ích của Nguyên Dương Tông, vô luận là gia tộc, tông môn, hay là cá nhân, chỉ cần còn ở Sở quốc, Nguyên Dương Tông đều sẽ đuổi giết đến cùng. Mà tội danh Hoàng gia Thiên Dung Thành cấu kết với địch đã được xác thực, kết cục sớm đã được định sẵn. Cái gọi là "tội trời đã định, không thể cầu xin", chính là như thế này. Nguyên Dương Tông đã thừa kế được tám ngàn năm, quyền bá chủ của tông môn đối với Thanh châu cũng đã duy trì ba ngàn năm nay. Ở Thanh châu, chỉ có một tiếng nói, và đó chính là tiếng nói của Nguyên Dương Tông! Ở Thanh châu. Chỉ có một ý chí. Đó chính là ý chí của Nguyên Dương Tông! Ở Thanh châu, chỉ có một loại quy tắc, đó chính là quy tắc do Nguyên Dương Tông đặt ra! Tại Thanh châu ngoại trừ Nguyên Dương Tông ra, còn có hơn mười gia tộc có thế lực cảnh giới Kim Đan, nhưng những thế lực đó thực lực còn cách khá xa để có thể so sánh được với Nguyên Dương Tông. Ngoại trừ thế lực của Nguyên Dương Tông tại toàn bộ Thanh châu ra, có lẽ tổng cộng lại cũng được ba mươi tu sĩ Kim Đan, số lượng cũng chỉ tương đương so với Nguyên Dương Tông, đó còn chưa kể họ còn không có khả năng hình thành một thế lực. Hơn nữa Nguyên Dương Tông còn có Nguyên Anh "Thiên Phong lão tổ" phụ trách. Thiên Phong lão tổ có thiên phú và tài hoa hơn người, đang ở giai đoạn cường thịnh, chẳng những tu vi đã đạt tới cảnh giới Nguyên Anh trung kỳ, tuổi của lão cũng mới hơn chín trăm tuổi, chưa tới một ngàn tuổi. So với giới hạn tuổi thọ một ngàn sáu trăm năm của một tu sĩ Nguyên Anh kỳ mà nói thì mới chỉ hơn một nửa. Điều này đủ để làm cho tất cả các tiếng nói phản đối điều phải biến mất, khiến cho những kẻ bất chính thu hồi ý nghĩ khác thường mà thành thật bị khuất phục và đầu hàng. Tại Thanh châu cũng không hẳn là không có tiếng nói phản đối, nhưng những thế lực lên tiếng phản đối đều đã tan thành mây khói, các thế lực còn lại đương nhiên đều run sợ kinh hãi mà tự giác thần phục. Nguyên Dương Tông thống trị Thanh châu duy trì quyền lực chưa bao giờ dựa vào đạo đức, lòng nhân từ và chính nghĩa, mà đường đường chính chính dùng thực lực khuất phục mọi thứ. Bất luận ai không phục đều sẽ bị Lôi đình tiêu diệt! Chân lý vĩnh viễn chỉ nằm trong phạm vi công kích của pháp bảo, mà chân lý duy nhất của Tu Tiên Giới chính là thực lực bỏ qua tất cả! Khi sự chênh lệch của thực lực đạt tới trình độ khác biệt một trời một vực, tất cả tiếng nói bất đồng đều sẽ phải im lặng.