Chương 406: Truy đuổi

Tiên Phủ Trường Sinh

Trường Đình Không Tỉnh 11-10-2024 16:08:53

Ngay cả tu sĩ Trúc Cơ như Lưu Ngọc bọn họ cũng phải cảm ơn có chút áp lực, chứ đừng nói là đệ tử Luyện Khí kỳ, thi triển pháp thuật khống chế pháp khí cũng bị ảnh hưởng, chỉ có thể tận lực rời xa mới dễ chịu một chút. Khoảng thời ngắn trôi qua, tóc mai của Chu Trác Phong cũng đã toát ra một chút mồ hôi, Lôi Vân phía trên đã tích tục đến phạm vi khoảng hai mươi ba mươi trượng. Bỗng nhiên, pháp quyết trong tay gã thay đổi, bắt đầu trở nên dồn dập, lôi cầu lơ lửng trước người chậm rãi bay lên không trung, cuối cùng tiến vào trung tâm Lôi Vân. Ngay sau đó pháp quyết của Chu Trác Phong lại thay đổi, trở nên vô cùng thong thả, giống như mỗi lần thi triển một pháp quyết đều sẽ có áp lực vô hình kèm theo, làm cho vô cùng khó khăn. Dưới sự khống chế của gã, Lôi Vân chậm rãi di chuyển, bay về phía trên lồng ánh sáng màu đỏ thẫm. Nữ tu xinh đẹp thấy vậy đương nhiên biết đã không ổn, nên đã lập tức ra lệnh ngăn cản. Nói xong trong mắt nàng ta hiện lên một tia đau đớn, nhưng vẫn lấy ra hai tấm phù lục bên ngoài mơ hồ có hình dáng hỏa điểu, rót pháp lực vào đó nhẹ nhàng vung lên, hóa thành hai con huyền điểu khổng lồ thiêu đốt liệt diễm, tùy ý tản ra ánh sáng và nhiệt. Như một đóa hồng liên nở rộ trên bầu trời đêm, muốn rửa sạch vết bẩn, không được chùn mà cố gắng xông thẳng tới mây đen. Đương nhiên bên phía Nguyên Dương Tông không thể để điều đó được thực hiện, cung trang nữ tu phản ứng nhanh nhất, điều khiển cây trâm cài tóc màu xanh biếc hóa thành mãng xà khổng lồ màu xanh, vung đuôi rắn ngăn cản hai con huyền điểu, khiến cho nó rơi vào chiến đấu không thể tiến về phía trước. Nhân cơ hội này, Lưu Ngọc và các tu sĩ Trúc Cơ không hẹn mà cùng huy động pháp lực, lại tăng nhanh thế tấn công, khiến cho tu sĩ Trúc Cơ của kẻ địch chỉ có thể chống đỡ tấn công trước mắt, không thể rảnh tay để quấy nhiễu phạm vi pháp thuật đang được hình thành ngày càng lớn. Về phần tu sĩ Luyện Khí kỳ hai bên, về nhân số và tu vi đều kém không xa thì đánh cho ngươi tới ta lui. Thỉnh thoảng sẽ có mấy chiêu thức pháp thuật, pháp khí rơi vào trong đám mây đen nhưng cũng không gây ra ảnh hưởng, giống như đá chìm đáy biển một đi không trở lại. Qua khoảng bốn năm hơi thở, cung trang nữ tu khống chế mãng xà khổng lồ màu xanh đã tiêu diệt hai con huyền điểu, Lôi Vân hai mươi ba mươi trượng rốt cuộc cũng bay lên lồng ánh sáng màu đỏ trên bầu trời. Quần áo trên người Chu Trác Phong đã nổ tung, hiện ra khối cơ bắp lớn, huyết quang màu tím nổi lên. Linh áp và khí cơ xung quanh cơ thể gã đã đạt tới đỉnh phong, đây hình như là cực hạn của tu sĩ Trúc Cơ kỳ. "Thần Tiêu Cuồng Lôi!" Đột nhiên, khóe miệng Chu Trác Phong gợi lên một độ cong thật lớn, ánh mắt tập trung, lộ ra nụ cười tàn nhẫn. Lập tức, Lôi Vân cuồn cuộn, thể tích nhanh chóng thu nhỏ lại, di chuyển về phía trung tâm hội tụ. "Ầm ầm ầm" Sấm chớp rền vang chân chính, liên tiếp chín tia sấm sét màu lam chỉ trong nháy mắt đã bổ vào điểm trung tâm phía trên lồng ánh sáng màu đỏ thẫm. Điện quang chói mắt chiếu rọi vào khuôn mặt Lưu Ngọc, dưới trận điện quang này, linh quang của các pháp khí và các pháp thuật khác đều ảm đạm mất màu, làm cho hắn nhìn có chút thất thần. Hai tiếng sấm liên tiếp vang lên như sấm xuân nổ vang, đồng thời điện quang cũng bị những tu sĩ trong sân thấy được. "Răng rắc." Kèm theo phía sau một tiếng đinh tai nhức óc giòn vang, màn ánh sáng màu đỏ thẫm trực tiếp bị sấm sét màu lam đậm đánh thủng, phía trên xuất hiện một vùng "chân không" to lớn. Sấm sét không dứt, bừa bãi ngang ngược đánh xuống rồi lưu lại một cái hố thật to trên mặt đất của khu mỏ quặng trước khi biến mất. Lỗ thủng phía trên màn ánh sáng màu đỏ thẫm rộng khoảng chừng hai trượng, xung quanh mép lỗ thủng còn rải rác những ánh sáng màu đỏ, tình hình không hề chuyển biến tốt đẹp, mà ngược lại có xu hướng sụp đổ thêm một bước. Trận pháp của mỏ quặng vốn đã nhận một áp lực cực lớn, một đạo pháp thuật này của Chu Trác Phong càng trở thành cọng rơm cuối cùng, đánh vào chỗ điểm yếu của trận pháp, một kích lập tức đánh cho "nửa tàn". "Phốc." Trận pháp bị thiệt hại nặng, hai nữ tu xinh đẹp chủ trì trận pháp chịu phản phệ miệng phun ra máu tươi, khí tức trên người đột ngột suy giảm. Có điều các nàng ta không kịp khôi phục thương thế, trên tay nhanh chóng bấm pháp quyết, từng cái một đánh vào Trận Bàn, nỗ lực khôi phục trận pháp. Nhưng Linh lực của thuộc tính Lôi là bá đạo nhất, chiêu thức "Thần Tiêu Cuồng Lôi" của Chu Trác Phong lại càng ẩn chứa sự cuồng bạo, khiến cho hai người bọn họ dốc hết toàn lực cũng không thể khôi phục trận pháp. Loại pháp thuật có sức mạnh lớn này là thứ mà rất nhiều tu sĩ Luyện Khí kỳ chưa từng thấy qua, và nó làm lung lay lòng tin của rất nhiều đệ tử Hợp Hoan Môn. Mắt thấy trận pháp đã bị đánh đến nửa tàn, không ít người đã nổi lên tâm tư khác, trong lúc ra tay bắt đầu trở nên có lệ, không còn toàn lực ứng phó nữa, âm thầm nhìn trái nhìn phải tự tìm "lối thoát" cho bản thân.