Cẩu Hàn Thực mỉm cười nói: "Năm đó mấy vị sư huynh của ngươi lúc mới vào kinh đô cũng nghĩ như vậy, Tứ sư huynh của ngươi vừa nhìn thấy hắn đã cảm thấy tâm phiền ý loạn, hận không thể rút kiếm ra chém chết hắn, sau đó mới hiểu được miệng hắn xấu xa như vậy chỉ làm người ta ghét cay ghét đắng, cũng không có nghĩa là người xấu, nếu không vài ngày trước Tứ sư huynh ngươi vì sao lại muốn đi Vấn Thủy cứu hắn?"
"Ta không hề nhận ân tình của hắn, lần tới nếu hắn muốn chém ta, chi bằng tiếp tục." Đường Tam Thập Lục tỏ vẻ bất cần nói.
Cẩu Hàn Thực bỗng nhiên nghĩ tới một việc, hỏi: "Vị kia thì sao?"
Đường Tam Thập Lục biết hắn hỏi chính là Chiết Tụ, nói: "Đi Ly sơn ."
Cẩu Hàn Thực hơi kinh hãi, một lát sau mới hiểu được là hắn đang hù dọa chính mình —— gặp đại sự ở Nam Khê trai hợp trai, Chiết Tụ tất nhiên sẽ theo ở bên cạnh Trần Trường Sinh, nói vậy lúc này chắc là đang ẩn nặc âm thầm để ngừa có biến hóa gì đột nhiên phát sinh, làm sao có thể bỗng nhiên đi Ly sơn.
"Đã qua đã nhiều năm, khi nào ngươi mới có thể trưởng thành hơn một chút đây?" Hắn nhìn Đường Tam Thập Lục bất đắc dĩ nói.
Đường Tam Thập Lục cười nói: "Cảm thấy rất trẻ con ư? Vậy tại sao ngươi lại bị ta hù dọa? Nói rõ ngươi cũng biết trong chuyện này các ngươi đuối lý."
Cẩu Hàn Thực nghĩ tới tiểu sư muội mấy năm qua ngày càng trầm mặc, than nhẹ một tiếng, sư thúc tổ trước khi đi đặt ra nghiêm lệnh tự nhiên không người nào dám xóa bỏ, vậy chuyện này nên làm sao đây?...
Hoài Nhân nói chuyện rất bình tĩnh, nàng dùng thanh âm nhàn nhạt cùng ngữ điệu hòa hoãn giảng giải lịch sử hợp trai từ đâu mà tới, thực tế hôm nay tại sao lại hợp trai, mặc dù không chỉ ra, nhưng ai cũng biết là vì tránh né chiến tranh giữa Quốc Giáo cùng triều đình, đồng thời nàng mơ hồ cho thấy nàng và hai vị sư muội không có lòng muốn nhúng tay vào sự vụ của Nam Khê trai, chỉ đợi hợp trai bắt đầu, các nàng sẽ chính thức bế quan, không bao giờ phát biểu bất cứ ý kiến gì đối với chuyện trong trai, mà nếu như Thánh Nữ kết thúc bế quan, có thể tuyên bố khai trai bất cứ lúc nào.
Đồ lễ màu trắng nhạt cùng ánh sáng mặt trời hợp nhau lại càng tăng thêm sức mạnh, tái phối với vẻ mặt ôn hòa cùng khí tức từ bi của nàng, lộ ra vẻ vô cùng có sức thuyết phục.
Một số người tu đạo ban đầu đối với chuyện Nam Khê trai hợp trai cảm thấy khiếp sợ không hiểu, sinh ra mâu thuẫn, nhất là các tông phái chi nhánh cùng Nam Khê trai vui buồn tương quan, ý nguyện phản đối kịch liệt nhất, cũng dần dần cảm thấy tựa như đây là một loại lựa chọn tốt nhất đối với Nam Khê trai cùng bản thân mình.
Kế tiếp Hoài Nhân đạo cô nói chuyện tiến vào sắp xếp cụ thể sau khi hợp trai.
Thánh Nữ phong chính là thánh địa, Đạo môn tổ đình ở thiên nam, cũng không đơn giản là một ngọn núi một trai như vậy, cũng không phải là mấy trăm tên đệ tử không trao đổi với trần thế là xong chuyện, phía dưới Nam Khê trai có vô số tông phái chi nhánh, có vô số sản nghiệp cùng đất đai, những thứ này cũng cần trước đó sắp xếp, mới có thể tránh khỏi xuất hiện rung chuyển lớn.
Nàng đầu tiên hướng triều đình sứ đoàn bên kia nói một phen, ý chính là mong triều đình lấy thiên hạ lê dân làm trọng, không nên lãng phí Nam Khê trai hợp trai dụng tâm lương khổ, Tương Vương đứng dậy đại biểu Hoàng Đế Bệ Hạ cùng triều đình đưa ra lời hứa trang nghiêm, nhất định sẽ như thế nào vân vân.
Tiếp theo, nàng nhìn các đồng đạo thiên nam nói, tất cả tông phái chi nhánh cùng với sản nghiệp đất đai viên trúc của Thánh Nữ phong, toàn bộ giao cho Ly Sơn kiếm tông quản lý, Cẩu Hàn Thực nghe vậy giật mình, nhưng vẫn đứng dậy gật đầu, không có biểu đạt nhiều hơn, bởi vì hắn biết chuyện này sẽ không kết thúc đơn giản như thế.
"Sắp xếp như thế, không biết còn có ý kiến gì?"
Hoài Nhân đạo cô nhìn về trưởng lão Trường Sinh tông hỏi. Trường Sinh tông đã sớm điêu tàn, vị trưởng lão đời thứ hai này so với Hoài Nhân ba vị đạo cô còn thua kém một đời, nhưng dù sao Trường Sinh tông cùng Thánh Nữ phong giống nhau đều là tổ đình của Đạo môn nam phái, ngoài mặt cũng phải hỏi ý kiến một chút.
Dĩ nhiên không có bất kỳ chuyện gì ngoài ý muốn, vị trưởng lão đời thứ hai của Trường Sinh tông này trực tiếp tỏ vẻ đồng ý, vẫn không quên ca ngợi vài câu.
Cẩu Hàn Thực không nói gì, tu đạo giới thiên nam lấy Thánh Nữ phong cùng Trường Sinh tông hai nơi dẫn đầu, chính là Ly Sơn kiếm tông cũng không tiện nói cái gì.
Cuối cùng, Hoài Nhân đạo cô nhìn Trần Trường Sinh.
Trần Trường Sinh là Giáo Hoàng, trên danh nghĩa đại biểu cả Quốc Giáo hoặc là nói Đạo môn, Nam Khê trai hợp trai, trên danh nghĩa cần hắn tỏ vẻ tán thành.
Nhưng cuối cùng chẳng qua là chuyện trên danh nghĩa mà thôi.
Vô số tầm mắt đều rơi vào trên người Trần Trường Sinh.
Hắn là Giáo Hoàng, ngồi ở địa phương cao nhất.
Hắn nhìn như cao cao tại thượng, trên thực tế có chút cô đơn, nhìn như rất có quyền thế, cũng rất khó ngăn cản mọi chuyện diễn ra.
Trừ phi trước lúc Quốc Giáo khai chiến với triều đình, sẽ phải cùng Nam Khê trai tranh tài một cuộc.
"Không biết Trần Trường... Không, Giáo Hoàng Bệ Hạ sẽ nói như thế nào." Bạch Thái nhìn bên kia, có chút khẩn trương nói.
Cẩu Hàn Thực nói: "Tình hình chung là hắn cũng sẽ không nói chuyện, trước mặt người khác từ trước đến giờ hắn đều nói không nhiều, hơn nữa thời điểm có Đường Đường, đều là Đường Đường nói."
Quả không sai, Đường Tam Thập Lục đứng dậy, từ chỗ ngồi của Ly Sơn kiếm tông đi tới giữa nhai bình.
Vô số tầm mắt từ chỗ của Trần Trường Sinh chuyển qua trên người của hắn, nhưng hắn tựa như không có cảm giác gì, đối với Hoài Nhân đạo cô hỏi: "Họ gì?"
Hoài Nhân đạo cô bình tĩnh nói: "Đạo hiệu Hoài Nhân."
Nếu như Đường Tam Thập Lục muốn thông qua chọc giận nàng tìm được cơ hội nào đó để đột phá, nàng sẽ không cho vị vãn bối của Đường gia này bất cứ cơ hội nào.
Ở Nam Khê trai tu đạo hơn trăm năm, trên thế gian vân du cũng rất nhiều năm, cảnh giới của nàng mặc dù vẫn không có thể đột phá cánh cửa kia, đạo tâm đã sớm sáng sủa.
Nàng không ngờ, Đường Tam Thập Lục căn bản cũng không nghĩ tới việc chọc giận nàng, chỉ là muốn mượn lời nói của mình.
"Thì ra ngươi không phải họ Từ, vậy ngươi khẳng định không phải là cô ruột của Từ Hữu Dung rồi."
Đường Tam Thập Lục nhìn nàng nói: "Dĩ nhiên, cho dù ngươi là cô ruột của Thánh Nữ, những lời vừa nói cũng không có bất kỳ tác dụng gì cả, đều là nói nhảm."
Lời vừa nói ra, toàn trường đều ồ lên.
Hoài Nhân đạo cô lúc trước nói những lời có tình có lý, thậm chí động lòng người, theo lời của hắn, đều là nói nhảm?
Ba vị đạo cô này là sư thúc tổ bối phận cực cao trong Nam Khê trai, vô luận là Tương Vương hay là hai vị gia chủ đối với các nàng cũng là lễ kính có thừa.
Ai dám nghĩ tới, Đường Tam Thập Lục nói chuyện với các nàng lại không khách khí như thế.
"Các ngươi cho dù bối phận cao tới đâu, dựa vào cái gì để quyết định con đường phía trước của Nam Khê trai chứ?"
Đường Tam Thập Lục nhìn nàng cười lạnh nói: "Nơi này là Thánh Nữ phong, không gọi Hoài Nhân phong, lúc nào ngươi làm Thánh Nữ, lại đến mở một cuộc đại hội ngớ ngẩn như vậy cũng không muộn."
Những lời này cực kỳ khắc bạc, cũng rất khó để tranh cãi, Hoài Nhân đạo cô lẳng lặng nhìn hắn, không nói gì.
Đường Tam Thập Lục nhìn về tên trưởng lão Trường Sinh tông kia nói: "Đồng ý hợp trai? Hiện tại Trường Sinh tông có tư cách nói lời như vậy ư, vậy ngươi cảm giác mình nói chuyện có ích lợi gì sao?"
Vị trưởng lão này mặc nhiên một lát rồi nói: "Không sai, lời nói của ta quả thật không có tác dụng gì, coi như ta chưa nói những lời này."
Nghe lời này, Hoài Nhân ánh mắt ngưng lại, Hoài Bích cùng Hoài Thứ vẻ mặt khẽ biến.
Thực lực của Trường Sinh tông đã không lớn bằng lúc trước, nhưng dù sao cùng Thánh Nữ phong đều là nam phái tổ đình, dù gì nội tình cũng vẫn còn.
Cho dù Đường Tam Thập Lục là trưởng tôn của Đường gia, vị trưởng lão này sao có thể vì một câu nói của hắn mà lùi bước được?