Quyển - 1 - - Chương - 129: Các thiếu niên trước ánh mặt trời

Trạch Thiên Ký

Miêu Nị 25-07-2021 13:28:22

Thiên Thư lăng ở tại kinh đô, kinh đô chính là trung tâm của Đại Chu, cũng là trung tâm của thế giới loài người, thậm chí có thể nói là trung tâm đại lục —— vô luận các thế lực phía nam, hay là Yêu tộc kết minh với nhân loại, cũng không thể không thừa nhận địa vị chánh thống của vương triều Đại Chu tại Trung Nguyên, trong nhiều vấn đề lợi ích cũng có rất nhiều nhượng bộ. Chỉ có người thông qua đại triêu thí cùng với một số đặc biệt tồn tại, mới có được tư cách để vào Thiên Thư lăng ngộ đạo, cho nên đại triêu thí là hoạt động rất quan trọng trên thế gian, so với Chử Thạch đại hội ba năm hoặc năm năm mới có thể cử hành một lần, càng thêm trọng yếu. Năm nay đại triêu thí vẫn cử hành ở Ly cung, thời điểm sáng sớm, trước cột đá của Ly cung, đã có ngàn vạn dân chúng tụ tập, có người bán trái cây giải khát, có người bán bánh hấp thịt để ăn, cũng có người bán ghế, cẩn thận quan sát hẳn là các quán nước là nhiều nhất, dân chúng kinh đô hàng năm đều có thể xem đại triêu thí một lần, biết rõ quy củ, phần lớn mọi người vẫn đang ở nhà, dân chúng hiện tại tụ lại phần lớn cũng là người du lịch đến từ các nơi trên đại lục, có thể tưởng tượng đương đại triêu thí chính thức bắt đầu, tất cả mọi người đi tới ngoài Ly cung, cảnh tượng nơi đây sẽ náo nhiệt tới cỡ nào. Các học sinh tham gia đại triêu thí tự nhiên phải tới sớm hơn dân chúng tới xem náo nhiệt. Trước cột đá ở Ly cung có một khu vực khoảng nghìn trượng được cách ly ra, bên trong đã có nhiều loại xe cộ ở đó, trong nắng sớm mờ mờ, lão sư của các học viện hướng về phía học sinh nhắc nhở lần cuối, còn có chút học sinh đang nhắm mắt dưỡng thần. Đem khu vực này cách ly khỏi khu vực dân chúng náo nhiệt, là một mảnh vải dài màu vàng, theo đạo lý mà nói, tấm vải này không thể nào ngăn cản được các dân chúng nhiệt tình, càng không thể ngăn trở đám người bán hàng rong bản năng cướp đoạt địa bàn, nhưng rất kỳ quái chính là, vô luận dân chúng hay là người bán hàng rong, tuyệt đối không có ai dám bước qua mảnh vải này nửa bước. Bởi vì ít cũng có trăm tên quan viên cùng cấm quân vẻ mặt nghiêm túc đứng ở bên ngoài mảnh vải, càng là bởi vì... cuối mảnh vải này, có một cỗ xe màu đen do tê ngưu kéo, trên đại lục tất cả mọi người đều biết, trên thế giới này chỉ có một chiếc xe do hắc tê kéo, bên trong chiếc xe này vĩnh viễn chỉ có một người —— Thanh Lại ty Chu Thông đại nhân. Các học sinh phía nam đến sớm nhất. Trường Sinh tông tất cả môn nhân đều tới, Cẩu Hàn Thực cùng với Ly sơn tứ tử đứng ở phía đầu, ánh mắt yên tĩnh, phảng phất hôm nay chỉ là một ngày bình thường, nắng sớm chiếu rọi vào trên mặt bọn hắn, gió sớm nhẹ phẩy tay áo của bọn hắn, thong dong bình tĩnh khó nói thành lời, không biết hấp dẫn bao nhiêu ánh mắt. Thánh Nữ phong hạ hạt các tông phái đều có người tới, vị tiểu sư muội của Từ Giản tự từng bị Đường Tam Thập Lục mắng mà khóc kia, cũng đứng trong đám người, nhìn cung điện Ly cung trong nắng sớm, trên khuôn mặt nhỏ nhắn non nớt tràn ngập lo lắng cùng ngơ ngẩn, một vị sư tỷ vuốt ve đầu của nàng, mỉm cười nói mấy câu gì đó. Một thiếu nữ mặc phục sức ngoại môn của Nam Khê trai khẽ cau mày, tựa như thừa nhận áp lực rất lớn, Nam Khê trai chia làm hai môn nội ngoại, nội môn chỉ có một mình Từ Hữu Dung, nhân số ngoại môn lại không ít, nàng được sư môn chọn lựa tới tham gia đại triêu thí, tự nhiên muốn gánh vác trách nhiệm trên người. Phía nam Vong Xuyên, tông phái nhiều khó có thể đếm hết, phần lớn có thể phân ra thuộc về Trường Sinh tông cùng Thánh Nữ phong lưỡng hệ, lưỡng hệ này đều thuộc về giáo phái phía nam, cũng có thể coi như đồng môn với nhau, nam nữ trẻ tuổi đứng cùng một chỗ, thỉnh thoảng nhỏ giọng thì thầm, tâm tình bất an vì đang ở nơi đất khách cùng với cuộc thi đã đến gần trước mắt, cũng được hòa tan đi rất nhiều. Duy chỉ có mấy nam tử trẻ tuổi mặc trường sam bằng bông, đứng ở địa phương tương đối xa xôi, các thư sinh tuổi trẻ này đều đến từ Hòe viện trong truyền thuyết. So với các học sinh phía nam, kinh đô các viện, cùng với các học sinh trẻ tuổi thông qua đại triêu thí dự khoa khảo thí, đều đứng ở mặt đông của quảng trường, cách ánh sáng mặt trời gần hơn chút ít, lại có thể bớt thừa nhận chút ít gió tây hàn lãnh, vị trí dĩ nhiên tốt hơn rất nhiều, nhân số cũng nhiều hơn nơi khác, nhìn một mảnh đông nghịt, căn bản không thể đếm xem có bao nhiêu người. Trang Hoán Vũ vẻ mặt hờ hững đứng phía trước các học sinh Thiên Đạo viện, vị trí của Thiên Đạo viện lại ở phía trước của mọi người, sau đó chính là Trích Tinh học viện, Tông Tự sở và Thanh Đằng chư viện, không khí an tĩnh, các thiếu nữ Thanh Diệu Thập Tam ty líu ríu nói chuyện không ngừng làm cho người ta không thể không chú ý, sau cùng còn lại là các học sinh bình thường thông qua dự khoa khảo thí. Đại triêu thí cuối cùng chỉ lấy tam giáp, được xem trọng đương nhiên là đệ tử của những học viện kia và các tông phái lớn. Tỷ như Thiên Đạo viện Trang Hoán Vũ, Ly cung phụ viện Tô Mặc Ngu, Trích Tinh học viện hai vị Hiệu úy thiếu niên, Thanh Diệu Thập Tam ty một vị sư tỷ. Những năm qua, tông phái phía nam ở thế hệ trẻ có rất nhiều nổi bật, tự nhiên càng được chú ý hơn, Ly Sơn kiếm tông tứ tử, các thư sinh trẻ tuổi của Hòe viện, được một số người coi như đương nhiên có thể tiến vào trong tam giáp. Mà mọi người quan tâm nhất, chính là ai có thể đạt được thủ bảng. Cũng như lịch sử tu hành của nhân loại, đại triêu thí cũng chia ra thành đại niên cùng tiểu niên, năm nay rất rõ ràng là đại niên, cạnh tranh kịch liệt vô cùng, phải biết rằng thủ bảng thủ danh đại triêu thí năm ngoái chính là Thần Quốc Thất Luật đệ tam luật, nhưng nếu như hắn tới tham gia đại triêu thí năm nay, chỉ sợ ngay cả thủ bảng cũng khó có thể tiến vào. Năm nay, Thần Quốc Thất Luật có những bốn người, Hòe viện cũng có bốn người, Thánh Nữ phong cũng phái ra nữ đệ tử có tiềm chất cao nhất, về phía kinh đô, kiêu ngạo như Trang Hoán Vũ cũng quyết định không chờ đợi nữa, còn có cường giả như Thiên Hải Thắng Tuyết cũng quyết định không chờ đợi thêm nữa, muốn ở trong đại triêu thí năm nay tỏa ánh hào quang. Chỉ có người tu hành tuổi trẻ của Yêu tộc, không biết có phải là bởi nguyên nhân Lạc Lạc Điện hạ đang ở kinh đô, không có phái người tới tham gia đại triêu thí năm nay hay không, dĩ nhiên, nơi đây không có tính tới vị thiếu niên thật thà chất phác đang ở Quốc Giáo học viện kia. Thiên Hải Thắng Tuyết trước kia chưa từng tham gia đại triêu thí, là bởi vì lúc ấy hắn còn chưa Thông U, không có lòng tin chiến thắng Thu Sơn Quân trong truyền thuyết, đạt được thủ bảng thủ danh. Đúng vậy, Thu Sơn Quân không tham gia đại triêu thí, hắn đã không có bất kỳ hứng thú gì đối với đại triêu thí nữa, Trang Hoán Vũ cũng giống như thế, Hòe viện mấy thư sinh kia cũng có thể bởi vì nguyên nhân đồng dạng, cho đến năm nay mới đi đến kinh đô. Đại lục tất cả thiên tài tuổi trẻ kiêu ngạo, mục tiêu của bọn họ vẫn luôn là Thu Sơn Quân. Đáng tiếc, năm nay Thu Sơn Quân vẫn không xuất hiện. Nhưng bọn hắn đã không có cách nào chờ đợi thêm nữa, Thiên Thư lăng ở nơi đó chờ đợi bọn hắn mấy năm, nếu không bước vào Thiên Thư lăng ngộ đạo, rất có thể sẽ ảnh hưởng đến con đường tu hành của bọn họ. Nếu Thu Sơn Quân không tham gia đại triêu thí năm nay, trong suy nghĩ của rất nhiều người, người có hi vọng đạt được thủ bảng thủ danh đại triêu thí năm nay có hai cái, Cẩu Hàn Thực cùng Thiên Hải Thắng Tuyết, tỉ lệ đặt cược các sòng bạc lớn trên đại lục, cũng cho rằng như thế, mấy tên thư sinh trẻ tuổi của Hòe viện cùng với Trang Hoán Vũ, thì được coi trọng có thể có tên trong thủ bảng. Cái tên gần đây nhất được nhắc đến khắp nơi, bị một số người cố ý quên lãng, mà đàm luận đại triêu thí tiền cảnh, mọi người cũng rất ít nhắc tới gian học viện này. Tựa như chứng minh thái độ của mọi người là chính xác, các sòng bạc lớn đưa ra danh sách tỉ lệ đặt cược của đại triêu thí, cái tên này thủy chung xếp hạng cuối cùng, tỉ lệ đặt cược cao không thể tưởng tượng nổi, chẳng qua không biết tại sao, đêm hôm qua, danh sách tỉ lệ đặt cược đại triêu thí thủ bảng thủ danh xảy ra ba động kịch liệt, tỉ lệ đặt cược của cái tên này không ngừng giảm xuống, cuối cùng lại đứng đến vị trí thứ tư. Đại triêu thí năm nay có các cường giả tụ tập, có thể nói là một lần cạnh tranh kịch liệt nhất trong mười năm qua, hơn nữa có vô số đề tài câu chuyện, tỷ như gian học viện này cùng với người kia, nhưng vẫn còn có chút tiếc nuối. Vạn chúng chú mục chính là Thu Sơn Quân cùng Từ Hữu Dung vẫn không tới tham gia, thế nhân đều biết bọn họ tuyệt đối có tư cách tùy ý tiến vào Thiên Thư lăng ngộ đạo, nhưng nếu như bọn họ cũng tới tham gia, năm nay sẽ cực kỳ rung động. Không ai biết, tại sao Thu Sơn Quân không tham gia đại triêu thí năm nay, ngay cả các sư đệ cùng hắn thân cận nhất như Cẩu Hàn Thực cũng không biết. Theo đạo lý mà nói, dựa vào thực lực cảnh giới của hắn, đại triêu thí mấy lần trước cũng nên tham gia, trước kia mọi người vẫn cho rằng hắn muốn chờ đợi cùng sư muội Từ Hữu Dung cùng nhau vào Thiên Thư lăng tham tường ngộ đạo. Mọi người vốn tưởng rằng Từ Hữu Dung cũng sẽ tham gia đại triêu thí năm nay, không ngờ lại không tới, có phải vì vậy cho nên Thu Sơn Quân cũng không tới? Tại sao Từ Hữu Dung không đến? Bởi vì Thanh Đằng yến cầu hôn, hay là bởi vì tổ phụ đã thay nàng định ra hôn ước kia? Đúng lúc này, một chiếc xe ngựa đi qua mảnh vải màu vàng, đi tới quảng trường. Trong đám người trước Ly cung vang lên tiếng nghị luận, có người nhận ra thân phận của những người từ trên xe bước xuống. Thiếu niên đi ở phía sau cùng, chính là Trần Trường Sinh gần đây để cho kinh đô mưa gió bất an? Thiếu niên kia nhìn bình thường như thế, lại chính là vị hôn phu của Từ Hữu Dung sao? Chính là thiếu niên này, muốn đạt được đại triêu thí thủ bảng thủ danh? Vô số ánh mắt rơi vào trên người Trần Trường Sinh. Hắn tựa như không hề phát hiện, dựa theo quy trình mà Tân giáo sĩ lúc trước đã nói cho mình, cầm lấy danh sách cùng văn thư liên quan tới ghi danh, sau đó đứng ở vị trí được phân chia cho Quốc Giáo học viện. Đại triêu thí các loại công vụ, đều do giáo khu xử chịu trách nhiệm xử lý, vị trí tự nhiên cũng là do giáo khu xử sắp xếp. Vị trí của Quốc Giáo học viện... là ở chỗ trước nhất. So với Thiên Đạo viện còn cao hơn. Đón ánh sáng mặt trời, vô cùng bắt mắt. Vô luận là dân chúng đang xem náo nhiệt, hay là các học sinh phía nam phía đối diện, có thể rất dễ dàng nhìn thấy bọn họ. Vạn chúng chú ý, rất là dễ dàng. Nơi này xuất hiện an tĩnh trong chốc lát, tất cả mọi người nhìn về ba tên thiếu niên của Quốc Giáo học viện. Sau đó... ầm một tiếng, vô số tiếng nghị luận vang lên. Nghe nói thiếu niên kia còn chưa tẩy tủy thành công, lại muốn đạt được thủ bảng thủ danh? Đây chẳng phải trò cười hay sao? Người tuổi trẻ kia chính là Vấn Thủy Đường gia độc tôn ư? Đường lão thái gia ở trên người hắn đã tốn biết bao nhiêu tiền? Người kia trông cực kỳ hoang dã là ai? Mới mười ba tuổi? Thì ra là tên ngốc của Yêu tộc. Vị trí của Quốc Giáo học viện được sắp xếp ở phía trước nhất, người tức giận nhất tự nhiên là các học sinh Thiên Đạo viện, kể từ sau khi Quốc Giáo học viện đổ nát hơn mười năm trước, Thiên Đạo viện chính là lãnh tụ của Thanh Đằng chư viện, ai ngờ được cái vị trí này, năm nay cư nhiên bị Quốc Giáo học viện cướp đoạt. Trang Hoán Vũ không nói gì, mà một học sinh Thiên Đạo viện trách mắng: "Hôm nay cũng đến chậm sao?" Đường Tam Thập Lục hôm nay cố ý sửa sang trang phục, thanh sam bồng bềnh, đai ngọc thắt lưng, tay cầm quạt giấy, mặt không chút thay đổi, lãnh ngạo khó diễn tả thành lời. Hắn không thèm để ý tới vị đồng học cũ kia, nhẹ lay động quạt giấy, đang cảm giác tiêu sái, bỗng nhiên nghe thấy bên cạnh truyền đến một tiếng nấc. Hắn có chút căm tức xoay người sang chỗ khác, dùng quạt che, nhìn Hiên Viên Phá nói: "Đã nói ngươi đừng ăn nhiều như vậy, ngươi lại không nghe, thịt hươu thừa có gì ngon chứ?" Hiên Viên Phá vuốt vuốt ngực, có chút ngượng ngùng nói: "Nghe nói đại triêu thí có đôi khi phải thi ba ngày ba đêm, còn không cho đồ ăn, thật là đáng sợ, hơn nữa, mấy ngày qua trời lạnh lẽo, thịt hươu mới để hai ngày, có để thêm ba ngày cũng không thể hỏng được không phải sao? Lãng phí đồ ăn không tốt chút nào." Nghe đoạn đối thoại này, những học sinh bên cạnh sắc mặt biến hóa đủ loại. Đại triêu thí sắp tới, hai người của Quốc Giáo học viện lại còn có tâm tư thảo luận những chuyện này? Trần Trường Sinh không có tâm tư thảo luận những điều này. Lúc này bị vô số người quan sát, hắn cảm thấy có chút cô đơn. Hắn muốn trở về Tây Trữ trấn. Mà hắn lúc này đặc biệt nhạy cảm đối với ánh mắt. Hắn phát hiện có người không nhìn mình. Đó là một thiếu niên. Người thiếu niên kia đứng trong đội ngũ của Trích Tinh học viện, nhưng không mặc viện phục cực kỳ giống quân phục của Trích Tinh học viện. Khí trời lạnh lẽo như thế, thiếu niên kia chỉ mặc một chiếc áo mỏng, thậm chí còn đem tay áo cuốn lên, cánh tay lộ ra trong gió rét. Lúc này, tất cả mọi người trước Ly cung đang nhìn Trần Trường Sinh, thiếu niên kia lại nhìn ánh sáng mặt trời phương xa đang muốn nhô ra khỏi đường chân trời. Trong biển người, thiếu niên kia thật là cô đơn. Trần Trường Sinh đột nhiên cảm giác được, thiếu niên kia là loại người rất giống mình.​