Tác giả: Miêu Nị
Thái Thủy nguyên niên, có thần thạch từ không gian bay tới, phân tán khắp nhân gian, trong đó có thần thạch rơi vào Đông Thổ đại lục, phía trên có khắc đồ đằng kỳ quái, có người bởi vì xem đồ đằng mà ngộ đạo, sau lập ra quốc giáo. Mấy ngàn năm sau, thiếu niên cô nhi Trần Trường Sinh mười bốn tuổi, vì chữa bệnh cải mệnh rời khỏi sư phụ của mình, mang theo một tờ hôn ước đi tới thần đô, từ đó mở ra một hành trình quật khởi của nghịch thiên cường giả. Review: Tướng Dạ là truyện đầu tiên mình đọc của Miêu Nị nhưng đến khi đọc Trạch Thiên Ký thì mình mới thực sự nghiền truyện của ông này. Truyện ra trong thời buổi làng tiên hiệp đang bội thu với nhiều tác phẩm đình đám tiết tấu nhanh, liên tiếp mấy bộ có chữ “Ký” như Ma Thiên Ký, Yêu Thần ký... Nhưng Trach Thiên Ký vẫn giành cho mình một chỗ đứng riêng với mạch văn chậm rãi, miêu tả nôi tâm nhân vật sâu sắc, cách kể chuyện độc đáo, mình gọi đó là “Thăng hoa ngôn ngữ”. Nhiều người bảo Miêu Nị câu chương quá nhưng vẫn không nhịn được mà sa vào. Như mấy truyện khác ngày ra 2 chương thì lão Miêu chỉ ra ngày đúng 1 chương, làm ae đói bi khốn đốn vô cùng. Mình rất thích nhân vật chính Trần Trường Sinh - một Chân nhân đích thực. Tốt bụng và có phần ngây thơ nhưng vận mệnh an bài không thể sống qua 20 tuổi. Để chữa bệnh, hắn bắt đầu bước vào con đường tu hành để mong một ngày có thể nghịch thiên cải mệnh. Mình đọc thấy có người bảo Trần Trường Sinh ngốc, mình lại chẳng hề thấy vậy. Mình nghĩ Trần Trường Sinh rất thông minh, suy nghĩ đơn giản như kiểu phản “bác quy chân ấy”. Những người vang danh thiên cổ được cả thế giới nể phục nhưng đứng trước những câu nói có phần ngây ngô của Trần Trường Sinh lại chẳng thể nào phản bác được. Tuyến nhân vật phụ phải nói vô cùng đặc sắc, từ những người lớn tuổi quen mưu tính sâu xa, lòng mang thiên hạ đến những người trẻ tuổi khinh cuồng, nhiệt huyết với tương lai. Đúng và sai nhiều khi chỉ là một khái niệm tương đối, nếu ta đổi vị trí sẽ có những cảm nhận khác nhau. Thế giới phức tạp vì mọi người nghĩ quá nhiều, nếu không nghĩ nhiều thì thế giới sẽ trở nên đơn giản gian hơn. Nhưng ai có thể khiến mình không nghĩ nhiều đâu? Cũng như Đai Đại Triều Thiên và Tướng Dạ, đọc Trach Thiên Ký phải kiên nhẫn, vừa đọc vừa nghiền ngẫm mới thấy được cái hay của truyện. Truyện này đã chuyển thể thành phim. Phim hoạt hình hình ảnh không sắc nét nhưng vẫn có thần thái, còn phim người đóng thì tốt nhất ae đừng xem làm gì, kỹ xảo ba xu, xuyên tạc hết nội dung truyện, ngán . Người Review: madokangokngkeck