Chương 549 - 550: Nhất mộng tam niên.

Hoành Tảo Hoang Vũ

Cô Đơn Địa Phi 01-07-2023 15:32:00

Không ít lão tổ nguyên bản muốn nhân cơ hội cướp đoạt Tử đỉnh trên người Lâm Lạc, nhưng bị Địch Hội Nhiên một chưởng phách chết một người, những người kia mới thành thật xuống dưới, người này là tồn tại đệ nhị bộ đỉnh phong, hơn nữa nguyên bản là mắt trận, lực lượng cũng không có bị rút đi, chỉ là bị trọng thương, so với bọn hắn mạnh hơn không biết bao nhiêu lần. Tin tức một trận chiến này truyền ra, khắp chốn mừng vui, võ giả nhân loại triển khai phản kích cường đại, mà trong mãnh thú cuối cùng không có Lôi Đình Thú nào xuất hiện nữa, sau khi miễn cưỡng chống lại một tháng, đều thối lui vào Thiên Lạc sơn mạch, đánh dấu lần thú triều kinh khủng này chấm dứt. Tên của bọn người Lâm Lạc đã ở trong bách tính đại lục truyền như Thần thoại, tất cả mọi người biết là bởi vì hơn mười cá nhân kia nỗ lực, mới làm cho nhân loại thoát khỏi kết cục trở thành thực vật cho mãnh thú. Không ít địa phương đã dựng lên tượng đá của bọn họ, cho mọi người chiêm ngưỡng. Nhưng mà, thương thế của Lâm Lạc cũng nghiêm trọng không gì sánh được! Trở lại Tô Gia, Bảo Bảo đại tiên không chỉ nước bọt thổ sạch, thậm chí còn cắt cổ tay phóng xuất ra vài giọt huyết như ngọc chất quỳnh tương, nhưng tuy thân thể của Lâm Lạc đã lành lại, nhưng người vẫn như cũ ở vào trạng thái chết giả nghiêm trọng, tim đập càng chậm tới mức một ngày đêm một lần ! Tô Mị chúng nữ tự nhiên đều là khóc đến con mắt đều đỏ, nhưng các nàng đều tin tưởng vững chắc Lâm Lạc nhất định sẽ tỉnh lại, mỗi ngày đều canh giữ ở bên người hắn, thay hắn lau thân thể, nói chuyện với hắn, mong muốn hắn có thể vì chúng nữ mà chiến thắng bản thân tỉnh lại! Bọn người Lâm Hành Nam, Tôn Đông Dương cũng không có quay về Bạch Dương Trấn, đều ở trong Tô Gia, mỗi ngày đến xem Lâm Lạc. Lâm Hành Nam càng là nước mắt ngang dọc, nếu như có thể, hắn cam nguyện thay tôn tử thụ đau đớn hiện tại, thậm chí chết! Một tháng, hai tháng, nửa năm... thời gian trôi qua như bay, Tuy Phương Hương thành bị hủy, nhưng trước đó có rất nhiều tộc nhân của tứ đại thế gia chạy thoát ra ngoài, trong đó bao quát Lâu Nguyệt Vũ. Những thế gia này đều có nội tình thâm hậu của mình, tuy đế đô bị hủy đối cới bọn họ là đả kích cực đại, nhưng thú triều vừa lui, bọn họ ở bên cạnh đại hồ một lần nữa thành lập thành thị, vẫn như cũ tên là Phương Hương thành. Đáng tiếc hiện thực tàn khốc, tuy Lạc Thủy Quốc không có vong quốc, nhưng đã mất đi tư cách làm Tam đại Thần quốc, không có Linh cảnh lão tổ tọa trấn, dựa vào cái gì cùng Càn Nguyên Quốc, Đại Việt Quốc đặt song song? Nhưng cao thủ của Mã, Hồ, Lưu, Triệu tứ gia từ U Ám Sâm Lâm đi ra, cũng trở thành tân quý của Lạc Thủy Quốc, sửa quốc hiệu thành Dục Hỏa quốc, ý nói dục hỏa trùng sinh. Tuy Phương Hương thành trùng kiến, nhưng thành một tòa thành thị phổ thông của Dục Hỏa quốc. Dù sao Lâm Hành Nam cũng là đứng đầu một nhà, tổng không thể vẫn canh ở bên người Lâm Lạc, hơn nữa, có Tô Mị chúng nữ chăm sóc, hắn cũng có thể yên lòng. Nửa năm sau, hắn cùng bọn người Lâm Nguyệt Lộ, Thái Kế Vũ đều trở về Bạch Dương Trấn cùng Thái gia, chỉ là cách mỗi nửa năm mới có thể đến xem Lâm Lạc một lần. Để tiện cho lão nhân, Tô Mị cố ý để Tô Gia ở Bạch Dương Trấn dựng một Truyền tống trận, tuy rằng kia cần tiêu hao tài nguyên kinh khủng. Một năm, hai năm, ba năm! Bất tri bất giác, ba năm thời gian thoáng cái đã qua. Trên thế giới này, người bị quên nhanh nhất chính là thiên tài. Lâm Lạc đã từng kinh diễm tuyệt thế cỡ nào, nhưng ba năm sinh tử không biết, hắn đã từng huy hoàng cũng dần dần bị người lãnh quên. Hiện tại đã rất ít có người nhắc tới Lâm Lạc, chỉ là thời điểm nói đến những thiên tài mới xuất hiện, mới có người vỗ vỗ đầu, nói đến vài năm trước có một thiên tài càng thêm kiệt xuất, đáng tiếc cùng mãnh thú quyết chiến vẫn lạc. Đúng vậy, lời đồn đãi đáng sợ, Lâm Lạc ở ngoại giới đã "tử vong" rồi. ... - Tiểu di, ngốc tử thế nào còn không có tỉnh lại? Ba năm xuống tới, Tô Mị gầy đi rất nhiều, duy nhất không có cải biến là bộ ngực của nàng, ở dưới thân hình mảnh khảnh đối lập càng thêm ngạo nhân, miêu tả sinh động, tăng thêm mị hoặc. Sau khi trầm mặc một lúc, Lăng Kinh Hồng kiên định nói: - Có chúng ta, hắn nhất định sẽ tỉnh lại! Năm thứ nhất không ai nói cái gì, nhưng từ năm thứ hai bắt đầu, Tô Gia cùng Lăng gia đã có người đưa ra ý muốn Tô Mị cùng Lăng Kinh Hồng giải trừ hôn ước cùng Lâm Lạc. Lâm Lạc trước đây xác thực kỳ tài ngút trời, nhưng lâu như vậy không có tỉnh lại, khả năng đời này cũng sẽ không tỉnh lại, hà tất để hai thiên chi kiều nữ thủ tiết cho một hoạt tử nhân? Tô Mị là tôn nữ của Tô Nghiễm Khai, cho dù là tộc nhân Tô Gia đối với nàng có ý niệm trong đầu cũng có thể xếp thành mấy hàng dài! Mà thân phận Linh cảnh chí cường giả của Lăng Kinh Hồng đã cùng một trận chiến với Lôi Đình Thú quảng truyền thiên hạ. Ai không muốn trở thành nam nhân của tuyệt thế nữ vương? Lăng Kinh Hồng mới ba mươi tuổi chưa đến, nếu có thể cưới được nàng, liền ý nghĩa gia tộc chí ít có hai nghìn năm có một gã chí cường giả tọa trấn, hai nghìn năm phồn vinh a! Theo năm thứ ba bắt đầu, người hướng Tô Mị cùng Lăng Kinh Hồng cầu thân càng nối liền không dứt! Để cho Lăng Kinh Hồng cáu giận chính là, ngay cả tứ đại gia tộc Mã, Hồ từ U Ám Sâm Lâm đi ra kia cũng đều tới cầu thân, tức giận đến nàng thiếu chút nữa nâng kiếm đi Dục Hỏa quốc chém toàn bộ đám người vong ân phụ nghĩa này! Là Lâm Lạc mang bọn họ ra khỏi U Ám Sâm Lâm, Lâm Lạc lại cứu vớt bọn họ. Hôm nay Lâm Lạc ở vào trạng thái chết giả, những người bọn họ không chỉ không biết cảm ơn, còn muốn đối với thê quyến của hắn động suy nghĩ, thực sự là không bằng cầm thú! - Ngốc tử, ta biết ngươi nhất định có thể nghe được ta nói! Ngươi nhanh tỉnh lại một chút, bản cô nương hướng Mộng Như tỷ học rất nhiều tư thế, ngươi còn không có thử qua, nhanh một chút mở mắt ra! Tô Mị cầm tay Lâm Lạc phóng tới trên gương mặt, nước mắt rơi như mưa. Lăng Kinh Hồng không khỏi tâm như đao cắt, nhưng nàng trời sinh không am hiểu biểu đạt cảm tình, chỉ là nắm tay niết chặt. - Tiểu... tiểu di! Tô Mị đột nhiên kinh hô lên. - Ngốc tử, ngốc tử động tay rồi! Trong lòng Lăng Kinh Hồng nhất thời mừng như điên, vội vã đi cầm lấy tay của Lâm Lạc, nhưng một chút biến hóa cũng không có. Nàng không khỏi thất vọng, biết đây là Tô Mị quá mức kỳ vọng mà sản sinh ảo giác, nhưng mà không đành lòng đánh nát huyễn tưởng của Tô Mị, chỉ là âm thầm rơi lệ. - Lại động rồi! Tô Mị kinh hỉ kêu lên. Lần này Lăng Kinh Hồng cũng cảm giác được, tay của Lâm Lạc hơi siết chặt một chút! - Lâm Lạc, Lâm Lạc... Tình cảm ba năm chất chứa của nàng nhất thời phát tiết đi ra, nhào vào ngực Lâm Lạc khóc lớn lên. Tô Mị vội vã đi thông tri bọn người Tô Nghiễm Khai, không đến nửa ngày, những người quan tâm Lâm Lạc đều đi tới trong biệt viện của hắn, đợi Tô Nghiễm Khai chẩn đoán bệnh. Không lâu sau, Tô Nghiễm Khai mang theo dáng tươi cười trấn an đi ra nói: - Mệnh tiểu tử này còn mạnh hơn gián, trong vòng nửa năm hắn nhất định có thể tỉnh lại! Mọi người nhất thời một mảnh hoan hô, mà Lâm Hành Nam cùng Lâm Nguyệt Lộ đều là kích động khóc lên. ... Cùng lúc đó, trên biển rộng xa xôi, một chiếc thuyền hải tặc xông qua từng đạo lốc xoáy kinh khủng, tiến nhập khu vực biển tương đối yên tĩnh. - Mẹ nó, điên bà tử kia dĩ nhiên cầm chúng ta bức tới hoàn cảnh này! Một tráng hán nhìn qua bất quá hơn ba mươi tuổi xì một tiếng khinh miệt, hung hăng không gì sánh được nói. - Ai ngờ đến lần này nàng dĩ nhiên không phải đùa giỡn, thật theo sau chúng ta truy đuổi, cũng đã hơn một năm rồi, vậy mà đuổi theo chúng ta không tha! - Nếu không chúng ta vận khí tốt, không phải bị cơn lốc này đánh chìm thuyền rồi sao, sau đó bị hải thú ăn đến không thừa nửa điểm xương cốt! - Nữ nhân điên kia, không nên rơi vào trong tay chúng ta, bằng không ta sẽ cưỡng gian nàng đến chết! - Ha ha, nữ nhân điên kia ngực còn rất lớn, cái mông vừa to vừa đĩnh, thật là muốn làm nàng! Có thể làm một lần để lão tử giảm mười năm thọ nguyên cũng được! - Con mẹ nó, lão tử cũng có một năm không có chạm qua nữ nhân, đừng nói là nữ nhân, ngay cả lợn mẹ lão tử cũng phải thượng! - Quỷ Lão Thất, ngươi chỉ có chút tiền đồ này sao! Trên boong tàu, mười mấy đại hán đang ô ngôn uế ngữ, bất quá chỉ cần có Linh cảnh cường giả tới đây mà nói, nhất định có thể nhìn ra mười mấy người này dĩ nhiên đều là tồn tại Không Linh cảnh! Này tiến nhập Linh cảnh là tồn tại chí cường giả, lão tổ cấp bậc, ở Thần quốc sẽ được cung phụng cao cao tại thượng, người nào điều không phải thân phận tôn quý không gì sánh được? Nhưng những người này dường như phố phường vô lại, thổ phỉ chiếm núi làm vương, thật không có một chút phong thái cường giả. - Báo... Trên đài viễn vọng, một gã thủy thủ buông linh nhãn cầu trong tay, hướng dưới kêu lên. - Tiền phương phát hiện lục địa... không phải đảo nhỏ, mà là một mảnh đại lục! - Cái gì! - Dĩ nhiên là đại lục? - Lẽ nào truyền thuyết lại là thật, ngoại trừ Đông châu chúng ta, dĩ nhiên thật là có Nam châu, Bắc châu cùng Tây châu? - Di, ở đây thiên địa linh khí sao loãng như vậy? - Mẹ nó, này ngay cả duy trì cảnh giới cũng rất gian nan! - Ở dạng địa phương này, có thể có cao thủ gì chứ? - Ha ha, chúng ta đây chẳng phải là xưng vương rồi sao? - Còn phải đa tạ nữ nhân điên kia, cầm chúng ta bức tới đây! Hiện tại, lão tử tuyên bố tất cả mỹ nữ cùng tài phú ở đây đều về Hắc Lân hải tặc đoàn chúng ta! Nửa ngày sau, đám hải tặc này lên đất liền, thình lình có năm mươi hai Linh cảnh chí cường giả, một trăm tám mươi ba Thích Biến cảnh cao thủ, Thiên Hợp cảnh chỉ có mười bốn người, ở dưới cảnh giới này là không có! Một cổ thế lực như vậy, cho dù là Tam đại thần quốc vừa từ trong U Ám Sâm Lâm đi ra cũng căn bản vô pháp địch nổi! Ba ngày sau. - Lão đại, ta tìm hiểu rõ ràng rồi, thế lực ở đây cường đại nhất là Tam đại Thần quốc, tu vi mạnh nhất bất quá là Huyễn Linh cảnh, nhưng lại chỉ có một! - Ba năm trước đây có một mãnh thú Huyền Linh cảnh làm loạn, kết quả tuy rằng bị tiêu diệt rồi, nhưng một phương nhân loại cũng thương vong thảm trọng, hiện tại võ giả Linh cảnh tàn dư ngay cả hai mươi cái cũng không đến! - Lão đại, hạ mệnh lệnh đi, để chúng ta chiếm nơi này, làm thổ hoàng đế một chút! - Hắc hắc, hoàn cảnh ở đây tuy rằng không thích hợp tu luyện, nhưng nữ nhân xinh đẹp thật đúng là không ít! Làm ta thiếu chút nữa kiên nhẫn không được! Sau một phen ồn ào, một gã đại hán tiếp cận Huyễn Linh cảnh đỉnh gật đầu nói: - Xuất phát, lão tử phải cho cờ hải tặc Hắc Lân chúng ta cắm đầy khối đại lục này! - Còn phải cắm đầy cái mông từng mỹ nữ! - Ha ha ha! - Xuất phát!... Tình huống của Lâm Lạc càng ngày càng tốt, tốc độ tim đập dần dần nhanh hơn, hai tháng sau, xung quanh thân thể hắn bắt đầu xuất hiện một gốc cây thanh mộc, đại biểu cho ý thức của hắn đã thức tỉnh, bắt đầu tự mình chữa thương. Ba tháng sau, sinh cơ ảm đạm của hắn bắt đầu tăng cường, trái tim nhảy lên thanh như nổi trống, người trong mười dặm phụ cận đều có thể rõ ràng nghe được! Đến tháng thứ tư, trong lĩnh vực thanh mộc dĩ nhiên nở rộ hoa tươi, một mảnh sinh cơ dạt dào! Ở ngày cuối cùng của tháng, Lâm Lạc đột nhiên mở hai mắt! - Ngốc tử! - Lâm Lạc! - Đại phôi đản! - Lạc nhi! - Lâm huynh! Thanh âm liên tiếp vang lên, trong phòng Lâm Lạc đã chật ních người, không chỉ có chúng hồng nhan Tô Mị, còn có bọn người Tô Nghiễm Khai, Lâm Hành Nam, Lâm Nguyệt Lộ, Thái Kế Vũ, Lâm Thiên Vũ. - Để mọi người lo lắng rồi! Lâm Lạc lộ ra một dáng tươi cười, chậm rãi đứng lên, khí tức cường đại cả người cuồn cuộn mà động, hầu như để bọn người Lâm Thiên Vũ trong nháy mắt tạc thể mà chết! Tô Nghiễm Khai vội vàng mở lĩnh vực, bảo vệ xung quanh mọi người, đối kháng lực lượng không bị khống chế kia của Lâm Lạc. - Lực lượng của ta... dĩ nhiên tiến bộ rồi! Lâm Lạc tràn ngập bất khả tư nghị. Lôi hệ, Mộc hệ công pháp dĩ nhiên song song đạt được Không Linh cảnh đỉnh phong, mà Kim, Thủy, Thổ, Hỏa tứ hệ công pháp cũng đạt đến Thích Biến cảnh đỉnh, còn kém hình thành hư vực là có thể trùng kích Linh cảnh rồi! Hắn tu Hỗn Độn Dung Lô, am hiểu nhất là luyện hóa lực lượng Ngũ hành, ngày ấy huyết chiến Lôi Đình Thú, hắn hấp thụ lực lượng mọi người tạm thời đạt được đệ tứ bộ, đây là vì có Tử đỉnh bảo vệ. Có một bộ phận lực lượng cũng ngưng ở trong cơ thể hắn, ba năm thời gian chậm rãi bị Hỗn Độn Dung Lô luyện hóa, một thân tu vi đúng là không lùi mà tiến tới! Bởi vậy, hắn mới vừa tỉnh lại căn bản không thể khống chế lực lượng đột nhiên tăng vọt, thiếu chút nữa trực tiếp oanh giết bọn người Lâm Hành Nam! Hắn vội vã khống chế lực lượng vận chuyển, lấy thiên phú kỳ tài của hắn, này cũng chỉ là chuyện tình trong nháy mắt. - Ngốc tử, ta biết ngươi nhất định hồi tỉnh! Tô Mị nhào vào trong lòng Lâm Lạc, khóc đến rơi lệ đầy mặt. Tuy tất cả mọi người rất muốn cùng Lâm Lạc nói chuyện, nhưng hiện tại Lâm Lạc hẳn là thuộc về thê tử của hắn, bởi vậy mọi người không hẹn mà cùng lui đi ra ngoài, chỉ còn lại có Lăng Kinh Hồng, Tô Mị, Trữ Kiều Nguyệt cùng Hạ Mộng Như tứ nữ. Các nàng đều đau khổ chờ ba năm, sau khi cùng Lâm Lạc ôm nhau khóc rống, đều là tình cảm mãnh liệt, cũng chỉ có nam nữ hoan dục mới có thể thoả thích phát tiết lo lắng, ủy khuất, bất an trong lòng các nàng ba năm nay. Năm người liều chết triền miên, triển khai một hồi kịch chiến. Rốt cục, vũ thu vân tễ, năm người ôm chặt cùng một chỗ, Lâm Lạc đột nhiên nghĩ tới Bạch Uyển Hoa nói: - Mấy người Bao đại ca sao rồi? Hắn vừa rồi cũng không có thấy bốn người Bạch Uyển Hoa. - Bạch tỷ tỷ bị trọng thương, giống như ngươi vẫn chưa tỉnh lại, sau đó Bao đại ca nói muốn mời sư tôn bọn họ trị thương cho Bạch tỷ tỷ, hai năm trước đã rời đi, hiện tại vẫn không có tin tức! Tô Mị ghé vào ngực Lâm Lạc nói.