Tại đây, là giao giới thế lực của hai đại Thượng Thiên thần!
Một vị Thượng Thiên thần khác đồng dạng cũng là Yêu tu, tên là Thực Cổ, nhưng không người dám gọi thẳng tên họ của hắn, đều kính cẩn xưng là Cổ đại nhân.
Hai vị Thượng Thiên thần chính là xu thế thủy hỏa bất dung, bởi vậy, quan hệ của Thượng Nguyên Thành cùng Quang Long thành cũng là đối lập tuyệt đối, nếu không phải trên đầu bọn hắn còn có một vị Thần Vương trấn áp, không chừng đã đánh tới máu chảy thành sông rồi!
Ngay cả như vậy, hai thế lực lớn cũng thường xuyên bộc phát xung đột, mà Bách Hoa thành cùng Phi Kiếm thành là chiến trường, ở chỗ giao giới không có một ngọn cỏ, khe rãnh sâu không thấy đáy chỗ nào cũng có.
Khu vực Thượng Nguyên Thành tự nhiên là nhân loại chiếm đa số, mà Quang Long thành trị hạ thì là Yêu tu làm chủ, nhân loại ở chỗ này là tương đối bị áp bách đấy.
Lâm Lạc mới vừa tiến vào Phi Kiếm thành cũng cảm giác được điểm này, trên đường đi qua "Người" đều dùng một loại ánh mắt tương đối căm hận đảo qua hắn, để cho hắn có loại khó chịu ở bên trong không hợp nhau.
Nhưng hắn không thể vỗ vỗ bờ mông rời đi, bởi vì nơi sinh Thạch Nguyệt Nha ngay ở phía bắc Quang Long thành trị hạ, cũng là cực bác của cả Đại La Thần Quốc, lại muốn hướng bắc đi, kia là một mảnh Tử Vong Sa Mạc mà ngay cả Trung Nguyên Thần cũng nhíu mày, vô cùng nguy hiểm, truyền thuyết chỉ có Thượng Thiên thần mới có thể thông qua!
Về phần bên kia sa mạc là gì, không có ai biết, ít nhất Thần linh cấp bậc bình thường là không có tư cách biết đến.
Cũng may ở trong thành không phải chỉ có Lâm Lạc là nhân loại, nhóm Yêu tu tuy khinh bỉ nhân loại, nhưng còn không đến mức chứng kiến một nhân loại liền đem quyền cước chạy tới, huống hồ Lâm Lạc cũng tương đối ít xuất hiện, một đường đi vào Truyền Tống Trận của nội thành, bỏ ra 50 khối trung phẩm Thần tinh đi tới Quang Long thành.
Thuận tiện nói một câu, nhóm Yêu tu chỉ cần trả hai khối trung phẩm Thần tinh mà thôi. Nhưng ai bảo Lâm Lạc là nhân loại? Không làm thịt hắn thì làm thịt ai, nhân loại không ở thành thị của nhân loại, tự nhiên chạy đến thành thị của Yêu tu làm gì!
Lâm Lạc cũng chỉ có nhận biết, không đáng vì một ít sự tình đi giận dỗi, hơn nữa hắn hiện tại động tay chân mà nói, cũng không có thực lực cùng đám Đại Năng Phi Kiếm thành là địch.
Đi tới Quang Long thành, lần nữa mở ra Truyền Tống Trận, đồng dạng bỏ ra 50 khối trung phẩm Thần tinh, Lâm Lạc lần nữa trằn trọc ức vạn dặm, đi tới cực bắc chi thành của Thần Quốc... Hắc Báo thành.
Thành như kỳ danh, thống trị tòa thành thị này là một gã Sơ Vị Thần bản thể Hắc Báo, hơn nữa tương đối cường thế, đem hai đồng liêu ép tới không thể xoay người, đem trọn thành thị khống chế như thùng sắt, hoàn toàn là thổ hoàng đế một phương.
Lâm Lạc không muốn phức tạp, sau khi đến Hắc Báo thành, cũng không có làm vật phẩm tiếp tế gì, trực tiếp đi ra thành thị, tiếp tục Bắc thượng.
Mục đích của hắn chính là Tử Vong Sa Mạc có thể làm cho Trung Nguyên Thần nhíu mày.
Không biết sa mạc này là vì cái gì sẽ có hung danh như thế, Lâm Lạc đi mấy ngày, lại rõ ràng không có gặp được cái gì, cũng chỉ có bão cát vô tận rung động ở bên tai, bao la mờ mịt không có giới hạn.
Ngoại trừ cát vàng ra, còn lại vẫn là cát vàng, toàn bộ Thiên Địa đều chỉ còn lại có một loại sắc thái đơn điệu.
Không có tánh mạng, cũng không có thi cốt, tại đây duy nhất có được đúng là cô quạnh.
Muốn nói thực sự có cái gì không giống với tầm thường, kia là thần thức rất khó ở chỗ này khuếch trương khai mở, giống như tiến nhập một nơi lầy lội, chỉ có thể bao trùm chung quanh không đến một dặm.
Đây đối với Lâm Lạc mà nói, cơ hồ là không thể tưởng tượng nổi! Phải biết ở dưới tình huống bình thường, thần thức của hắn hoàn toàn có thể bao phủ thành thị lớn như Thượng Nguyên Thành!
Mà tình huống theo hắn không ngừng xâm nhập sa mạc còn đang không ngừng tăng lên, từ gần dặm co rút lại đến trăm trượng, tám mươi trượng, y nguyên đang không ngừng thu nhỏ lại, thời điểm ở ngày thứ bảy, đạt đến trình độ đáng sợ cũng chỉ có mười trượng!
Đây là tương đối nguy hiểm!
Thần giới có rất nhiều địa phương nguy hiểm không thể tưởng tượng nổi, Lâm Lạc cũng không có cuồng ngạo đến cho rằng ngoại trừ Thần linh Sơ Vị Thần, những tồn tại khác không có uy hiếp đối với hắn, trên thực tế có chút hoàn cảnh đáng sợ thậm chí so sánh với Thượng Thiên thần còn muốn hung hiểm!
Lực lượng của Thần linh, đồng dạng đến từ chính Thiên Địa tự nhiên, pháp tắc là cơ cấu của Thiên Địa này, Thần linh đồng dạng ở dưới trời đất này vận chuyển lực lượng, tuần hoàn theo pháp tắc, chế ngự ở trong thiên địa. Như vậy Thiên Địa tự nhiên có sát cơ đáng sợ gì lại có cái gì kỳ quái.
Nếu như thần thức không ngại, như vậy gặp được tình huống nguy hiểm có thể sớm cảm giác, mà khi phạm vi thần thức bao trùm chỉ có mười trượng, thậm chí còn không ngừng thu nhỏ lại, như vậy một khi gặp được tình hình nguy hiểm sẽ rất khó kịp thời làm ra phản ứng!
Điểm này, từ ngày thứ mười hai đột nhiên nổi lên bão cát cho hắn biết lợi hại, thổ hệ pháp tắc đáng sợ lăn cuốn chìm nổi trong cát vàng, uy lực ít nhất là cấp bậc Trung Nguyên Thần!
Bão cát tới không hề có dấu hiệu, khi đó thần thức của Lâm Lạc bao trùm lại cũng chỉ có phạm vi năm trượng, may mắn thị lực không bị trở ngại, để cho hắn rất sớm làm ra phản ứng, kịp thời đem mình chôn vào ở bên trong đất cát, tránh thoát một kiếp.
Chỗ này thật đáng sợ!
Trách không được bị cho là hiểm địa ngay cả Trung Nguyên Thần cũng phải nhíu mày, trên thực tế cái này chẳng những không có khoa trương, trái lại còn đem nguy hiểm thu nhỏ lại rất nhiều! Nơi này, ngay cả Trung Nguyên Thần cũng có khả năng vẫn lạc.
Địa phương nguy hiểm như thế, Thạch Nguyệt Nha là như thế nào xông tới?
Rất đơn giản, nàng là pháp tắc chi linh, trời sinh là một bộ phận của Thiên Địa tự nhiên, hơn nữa còn là hóa thân của thổ hệ pháp tắc, như vậy cái này đồng dạng là công kích thổ thuộc tính như thế nào lại đối với nàng tạo thành tổn thương?
Nghĩ đến Thạch Nguyệt Nha, Lâm Lạc lại tránh không khỏi một phen thổn thức, trong đôi mắt sát ý chớp động, Đỗ Vô Bệnh đã chết, nhưng Đỗ Bác Viễn còn sống!
Oanh!
Ân?
Một cỗ chấn động khác thường truyền đến, Lâm Lạc mạnh mẽ ngẩng đầu, chỉ thấy một mảnh mây đen phủ đầu... ặc, không phải mây đen, bành!
Thời điểm Lâm Lạc đột nhiên kịp phản ứng, cả người hắn đã bị lập tức đụng ngã lăn, trên mặt che một tầng vải mịn mềm mại, mà đầu thì kẹp ở trong hai mảnh thịt mềm. Từ kinh nghiệm của hắn đến phán đoán, hiện tại hắn nhất định là bị một người cưỡi trên đầu ngồi!
Đây là tình huống như thế nào?
Trong sa mạc hiểm ác, đột nhiên bay tới một người đánh ngã hắn, cưỡi lên đầu của hắn?
- Ah...
Một tiếng kêu tiếng bén đột nhiên vang lên, bành bành bành, trên đầu Lâm Lạc lập tức đã trúng hơn mười quyền, một giọng nữ còn non nớt tràn ngập lửa giận kêu lên:
- Đại sắc lang! Đại sắc lang! Cũng dám nhìn lén Nữu Nữu... Nữu Nữu sinh khí a!
Bành bành bành, lại là nắm đấm liên tiếp đánh xuống.
Cái này... Lâm Lạc rất muốn nói mình mới là người bị hại, bị một tiểu cô nương nghe như vẫn là tiểu nha đầu không hiểu thấu mà đụng ngã lăn, còn phải thừa nhận chỉ trích như vậy, thật sự là oan ah!
Hắn đưa tay muốn mang nữ hài trên đầu xuống, nhưng lại để cho trong lòng của hắn phát lạnh chính là, cái khẽ vươn tay này rõ ràng không có đụng tới cái gì!
Làm sao có thể!
- Đại sắc lang, rõ ràng dám làm hỏng chủ ý đối với Ma Vương đại nhân vĩ đại, Nữu Nữu muốn trừng phạt ngươi!
Bành bành bành, nhưng trên đầu y nguyên truyền đến oanh kích trùng trùng điệp điệp, tuy lực lượng không phải lớn đến khủng bố, nhưng là có uy năng của Hư Thần Nhị trọng thiên, lực lượng cùng pháp tắc đan vào, để cho Lâm Lạc cũng có loại đau đớn muốn nứt.
Xoát! Xoát! Xoát!
Hai tay của Lâm Lạc huy vũ, nhưng hoàn toàn không thể sờ đến thân ảnh của tiểu cô nương kia, mà quỷ dị hơn chính là, hắn thậm chí ngay cả vải vóc trên đầu cũng sờ không tới. Thật giống như đây chẳng qua là ánh mắt bản thân hắn có vấn đề!
Quỷ dị tới cực điểm!
Đúng là như thế, Lâm Lạc mới không dám trốn vào Dưỡng Tâm hũ, để cho thân nhân của hắn cũng lọt vào uy hiếp không biết! Hơn nữa, tiểu cô nương trên đầu này tuy quỷ dị tới cực điểm, nhưng tựa hồ thực sự chỉ là một đứa bé!
Tuy Lâm Lạc không quá tin tưởng sẽ có đứa trẻ Hư Thần cấp!
- Tiểu cô nương, ngươi cưỡi trên đầu của ta không xuống, không phải cũng bị ta nhìn thấy nhiều thứ hơn nữa sao!
Lâm Lạc chỉ có thể dọa nàng như vậy.
- Ah...
Một tiếng kêu dài nhọn truyền đến, hai mắt của Lâm Lạc lập tức tỏa sáng, khôi phục tầm mắt bình thường, nhưng một cái nắm tay nhỏ cũng mạnh mẽ bay tới, thẳng oanh mặt của hắn.
Lâm Lạc cười nhạt một tiếng, chính diện đánh nhau, chỉ là Hư Thần Nhị trọng thiên như thế nào là đối thủ của hắn?
Hắn tiện tay đánh ra, nhưng nụ cười trên mặt lập tức ngưng trệ, bởi vì tay phải của hắn cách không, một quyền kia trực tiếp từ trong cánh tay của hắn xuyên thấu tới, trực tiếp oanh đến trên mặt của hắn.
BA-!
Lâm Lạc bị một cỗ lực lượng oanh lên, ở trên bầu trời xẹt qua một đường vòng cung cao hai trượng, sau đó ầm ầm rơi xuống đất, giương lên vô số cát vàng.
Đây là... chuyện gì xảy ra!
Nếu như nói, vừa rồi tay của hắn là bị rời ra, cho dù là lực lượng cường đại đến Thần Vương cấp, hắn cũng sẽ không có chút ngạc nhiên, nhưng trên thực tế hắn lại căn bản không có va chạm vào bất luận đồ vật có thực chất gì!
Muốn nói đối phương là tồn tại vô hình vô ảnh, vì sao có thể đánh tới hắn? Ahhh, còn đánh cho rất đau, Lâm Lạc sờ lên cái cằm, trong miệng mặn mặn, chảy máu! Hơn nữa, tấm vải lúc trước trên mặt hắn cũng tuyệt đối là sự thật, nhưng hắn vì cái gì không gặp được?
Hai tay của hắn chống đất nâng thân hình, rốt cục thấy được tiểu ma đầu hạ thủ đối với hắn kia!
Đây là một tiểu nha đầu nhìn về phía trên chỉ có bảy tám tuổi, bất quá thật đúng là mỹ nhân thai tử, ít nhất Tô Mị, Nam Nhược Hoa các nàng nếu so với nàng kém một bậc, có thể đánh bại nàng cũng chỉ có vị nữ Vương đại nhân Phong Sở Liên kia rồi!
Bất quá, tiểu cô nương căn bản còn không có nẩy nở, sau khi chính thức thành thục, tất nhiên là cấp bậc tuyệt sắc hại nước hại dân, nói không chừng có thể cùng Phong Sở Liên sánh vai rồi!
Phấn điêu ngọc mài, một thân váy màu hồng phấn, làn da tuyết trắng, tóc dài đen nhánh, khuôn mặt phấn ục ục nhỏ nhắn đáng yêu đến làm cho người muốn hôn không ngừng.
Nhưng Lâm Lạc theo tiểu nha đầu trước kia dã man đã có thể xác định, đáng yêu chỉ là mặt ngoài của nàng, mà Ác Ma mới là bản chất của nàng, nếu thật tin tưởng nàng thanh thuần đáng yêu, vậy thật muốn bị lừa đến chết rồi!
- Tiểu nhân loại, chứng kiến bản Ma Vương đại nhân, còn không mau mau quỳ xuống!
Tiểu nha đầu này hai tay chọc vào eo, dùng một loại tư thái rất là làm ra vẻ hướng Lâm Lạc quát.
Lâm Lạc không khỏi kinh ngạc, tiểu cô nương này có được năng lực kỳ diệu, nhưng mà tuyệt đối không dễ dụ! Hắn cười cười nói:
- Tiểu cô nương, ngươi là từ đâu đến?
- Điêu dân, thấy bản Ma Vương đại nhân lại dám không quỳ, xem bản Ma Vương đại nhân thu thập ngươi như thế nào!
Tiểu nha đầu hưng phấn mà kêu lên một tiếng, hướng Lâm Lạc nhào tới, nắm tay nhỏ vũ lên, đối với Lâm Lạc đổ ập xuống mà nện tới.
Bành! Bành! Bành!
Đồng dạng! Lâm Lạc phòng ngự căn bản không có hiệu quả, hoàn toàn không cách nào đối với công kích của tiểu nha đầu tạo thành ảnh hưởng mảy may, phảng phất đối phương không có tồn tại thật thể! Nhưng quả đấm của nàng nện ở trên người Lâm Lạc lại thật sự, rất đau!
Tại sao có thể như vậy?
Lâm Lạc phát động không gian thuấn di, thân hình động liên tục, rốt cục không còn là tình huống chỉ có thể bị đánh, nhưng vẫn là bị tiểu nha đầu đuổi theo bờ mông đánh!
Chẳng bao lâu sau, dùng chiến lực của Lâm Lạc lại bị một đối thủ cảnh giới kém hơn mình đánh cho không hề có lực hoàn thủ?
Nhưng tiểu nha đầu này thật là quỷ dị, sờ không được thật thể của nàng, thì như thế nào có thể đối với nàng tạo thành uy hiếp?
- Ha ha ha ha, xú phôi đản, ngươi cho rằng chạy thoát sao?
Tiểu nha đầu nhếch miệng cuồng tiếu, trên hai tay đột nhiên hiện lên một đạo hào quang kỳ dị.
BA-!
Thân hình của Lâm Lạc đột nhiên từ giữa không trung ngã xuống!
Không gian pháp tắc... Cảm ứng không đến rồi!
Trong lòng Lâm Lạc không khỏi cả kinh, tuy pháp tắc bất đồng, nhưng hiện tại tình huống này cùng ngày đó hắn và Đỗ Vô Bệnh giao chiến đồng dạng, pháp tắc của đối phương hắn có thể hoàn toàn hóa giải! Chỉ có điều một cái là thổ hệ, một người khác là không gian pháp tắc mà thôi!
- Xem ngươi trốn chỗ nào!
Tiểu nha đầu lộ ra dáng tươi cười y hệt Ác Ma, đối với đầu Lâm Lạc là một chầu loạn tát!
Cái này thực sự thảm rồi, Lâm Lạc căn bản không thể chống đỡ được, dù là trốn cũng không có chỗ trốn, này làm sao xử lý?
Bành! Bành! Bành! Bành! Bành!
Hắn bi thảm bị người hành hạ, mặc dù lực lượng của tiểu nha đầu có hạn không cách nào đối với hắn tạo thành tính đả kích trí mạng, có thể mất mặt ah!
Quả thật xấu hổ chết người ta rồi!
Lúc nào Lâm Lạc thụ qua uất ức như vậy? Hơn nữa đối thủ vẫn là một tiểu nha đầu miệng còn hôi sữa!
- Oa ha ha ha ha, bản Ma Vương đại nhân là vô địch!
Tiểu nha đầu cuồng tiếu nói.
Ông!
Tử Đỉnh ở thức hải nhẹ chấn, tràn động ra một cỗ chấn động kỳ diệu.
BA-!
Thời điểm nha đầu lại là một quyền đánh tới, thình lình bị Lâm Lạc bắt được tay!
Lần này, Lâm Lạc cùng tiểu nha đầu đồng thời ngơ ngẩn, đều tràn đầy không thể tin được!
Động tác đưa tay của Lâm Lạc chỉ là phản ứng vô ý thức, ngay cả hắn cũng không biết động tác này của mình lại có thể bắt lấy đối thủ!
- Ah...
Tròng mắt đen nhánh của tiểu nha đầu ở bên trong một hồi loạn nháy, vội vàng dùng sức rút tay, muốn thoát khỏi đào tẩu.
Nhưng Lâm Lạc phản ứng càng là không chậm, hắn không hiểu vì cái gì có thể đột nhiên bắt lấy tiểu nha đầu, nhưng cái này cũng không có vấn đề gì, mấu chốt là bắt được rồi! Cái bắt được này còn có thể cho đối phương đào tẩu sao?
- Tiểu nha đầu, vừa rồi ngươi đánh rất vui vẻ a?
Lâm Lạc nghiến răng nói.
Tuy hắn không phải người hẹp hòi, nhưng bị một tiểu nha đầu từ trên trời giáng xuống nện vào không nói, còn bị cực kỳ tàn ác mà sửa chữa, dù là một tượng đất cũng có ba phần hỏa khí ah!
- Dân đen, ngươi muốn thế nào? Cảnh cáo ngươi ah, nếu ngươi dám đánh bản Ma Vương đại nhân một cái... ah!
Uy hiếp còn chưa nói hết, tiểu nha đầu đã bị Lâm Lạc xách lên, phản đặt ở trên đùi, giơ bàn tay lớn lên đối với mông đít nhỏ của nàng liền chụp xuống dưới.
BA-! BA-! BA-!
Tiểu nha đầu này không hảo hảo giáo huấn một phen sao được!
- Oa...
Tiểu nha đầu mới vừa rồi còn hung hăng càn quấy được không ai bì nổi liền khóc đến kêu thiên đập đất, nước mắt giống như đập lớn thiếu đê, cuồn cuộn mãnh liệt, có xu thế vĩnh viễn không chừng mực.
Lâm Lạc không khỏi bật cười:
- Này, ta mới đánh ba cái, ngươi khóc cũng có nửa canh giờ rồi!
- Xú phôi đản, ngươi dám dùng tay bẩn đánh bản Ma Vương đại nhân, ngươi nhất định phải chết! Chết chắc rồi!
Tiểu nha đầu còn không chịu thua, đối với Lâm Lạc nhe răng nhếch miệng.
- Ha ha, ta đây ngược lại muốn nhìn mình là chết như thế nào!
Lâm Lạc liếc nhìn mông đít nhỏ của nàng, lại là một mảnh măng xào thịt vời đến.
- Oa... oa...
Tiểu nha đầu tuyệt đối là tiêu chuẩn của tiểu Ma Vương, đối với trang bức tạo thế cũng không phải tinh thông bình thường, tay của Lâm Lạc còn không có đập đi lên, nàng cũng đã nước mắt cuồn cuộn, oa oa kêu rên lên, một bên đem hai cái chân nhỏ đạp loạn lên.
- Đại phôi đản, ô ô ô, mẫu thân... ô ô ô, mẫu thân đại nhân, Nữu Nữu cũng không dám chạy loạn nữa, ngươi mau tới cứu Nữu Nữu!
Tiểu nha đầu khóc trở thành mèo hoa rồi.
Lâm Lạc đánh một lúc, khí này cũng đã ra, tiểu nha đầu này là một nhân vật bị làm hư, chính mình một đại nam nhân cùng nàng so đo cái gì đây? Vài cái đằng sau tuy rất lớn tiếng, nhưng căn bản không có dùng tới bao nhiêu lực, tu vi của tiểu nha đầu lại là Hư Thần Nhị trọng thiên, cái này căn bản không có khả năng đối với nàng tạo thành tổn thương gì.
Quả nhiên, hài tử khóc vì không có uống sữa, tiểu nha đầu này ở tạo nghệ làm nũng tuyệt đối không thua Đường Điềm!
- Được rồi, đã thành, về sau nghe lời một chút, đừng lại tùy tiện đánh người!
Lâm Lạc đem tiểu nha đầu vịn lên.
- Nhà của ngươi ở nơi nào?
- Ô ô ô, xú phôi đản, đánh Nữu Nữu, còn hung đối với Nữu Nữu, mẫu thân... mẫu thân...
Tiểu nha đầu đặt mông ngồi ở trên cát vàng, một bên đem hai cái chân nhỏ loạn đá, hiển nhiên là muốn chơi xấu.
- Đừng khóc nữa!
- Ô ô ô!
- Lại khóc, ta sẽ đánh cái mông của ngươi!
Biểu lộ của Lâm Lạc hung lên.
Nha đầu lập tức nhảy dựng, vểnh lấy cái miệng nhỏ nhắn trừng mắt nhìn hắn. Đem răng cắn lấy môi dưới, một bộ cố nén khóc, ủy khuất vô cùng.
Bộ dáng này rất là buồn cười, Lâm Lạc nhịn không được da mặt co lại, vẫn là cười lên ha hả.
- Bại hoại! Đại phôi đản!
Tiểu nha đầu tức giận mà nhảy dựng lên, hai tay chọc vào eo.
- Bổn ma vương muốn thống trị cái thế giới này, ngươi là nhân loại thứ nhất mà Bổn ma vương chứng kiến, ta thu ngươi làm nô bộc, còn không mau hướng bản Ma Vương hành lễ!
Lại tới nữa!
- Được rồi, được rồi, Ma Vương đại nhân, ngươi có phải nên đổi tã nữa hay không?
Lâm Lạc khó được đùa giỡn một tiểu cô nương.
- Đáng giận!
Tiểu nha đầu này bạo nhảy như sấm, lại muốn đánh Lâm Lạc, chỉ là nghĩ đến không phải đối thủ của người ta, đành phải cường hành nhịn xuống, vễnh lấy miệng lẩm bẩm nói.
- Mẫu thân lại lừa gạt Nữu Nữu, còn nói không có người có thể đụng đến Nữu Nữu, thế nhưng mà gặp được đại phôi đản thứ nhất liền có thể động được Nữu Nữu! Ô ô ô, Nữu Nữu còn chinh phục cái thế giới này thế nào?
Nghe nàng lầm bầm lầu bầu, trong nội tâm Lâm Lạc khẽ động, kỳ thật năng lực của tiểu nha đầu này tuyệt đối cường đại. Nhưng về sau Tử Đỉnh truyền lại cho hắn một loại lực lượng đặc thù, mặc dù đối với chiến lực của hắn không có tăng lên chút nào, nhưng có thể phá giải gần như "Ẩn hình" thuật của đối phương!
Tử Đỉnh là hàng đường cái, có thể một người một cái sao?
Hiển nhiên không có khả năng!
Tiểu nha đầu này gặp được hắn thật đúng là xuất sư bất lợi, nếu không đổi qua tùy ý một người đều khó có khả năng đối với nàng tạo thành uy hiếp!
Lúc trước Lâm Lạc cùng Đỗ Vô Bệnh giao thủ đã từng tiến vào qua một loại kỳ diệu cảnh giới. Đây tuyệt đối là đã vượt qua cấp độ Trung Nguyên Thần, không nói là Thần Vương cấp, ít nhất cũng là Thượng Thiên thần mới có thể đạt tới?
Tiểu nha đầu Hư Thần Nhị trọng thiên này đã có được năng lực thần kỳ như vậy!
Lúc ấy Lâm Lạc điều khiển chính là Thổ hệ pháp tắc, mà tiểu cô nương này là Không gian pháp tắc!
Không sai, chỉ có không gian pháp tắc mới có thể để cho nàng nhìn về phía trên, lại thủy chung không cách nào tiếp xúc, bởi vì nàng áp đảo phía trên không gian! Mà cái này cũng có thể giải thích vì cái gì không gian thuấn di của Lâm Lạc không cách nào thi triển, ở trước mặt Chưởng Khống Giả pháp tắc rất cao giai, xác thực không cách nào phát huy tác dụng!
Nhưng Tử Đỉnh, phong trấn pháp tắc chí cao của Thần Vương cấp, trong đó vừa vặn có một đạo là Không Gian Hệ! Tử Đỉnh chủ động trợ giúp Lâm Lạc, hắn có thể phát uy phá giải năng lực của tiểu nha đầu, đụng chạm đến thật thể của nàng!
Mà trừ đó ra, chỉ sợ ít nhất phải là Thượng Thiên thần mới có thể đối với tiểu nha đầu tạo thành uy hiếp!
Tiểu nha đầu này lợi hại như thế, kia là vì cái gì?
Mẹ của nàng, chẳng lẽ là... Thần Vương?
Đại La Thần Vương? Vương duy nhất của Thần Quốc rộng lớn này?
Ngoại trừ mấy vị Thượng Thiên thần, không ai nhìn thấy Đại La Thần Vương, ngay cả là nam hay nữ cũng không biết! Cho nên nói, tiểu cô nương này thật đúng có khả năng là con gái của Đại La Thần Vương!
Trong nội tâm Lâm Lạc có chút kích động, nhưng lập tức bình tĩnh trở lại nói:
- Tiểu nha đầu...
- Bảo ta là Ma Vương đại nhân!
Tiểu nha đầu hai tay chống eo, dùng ánh mắt bất mãn trừng mắt nhìn hắn, giống như đã quên trận đòn mới vừa rồi rồi.
- Được rồi, Ma Vương đại nhân, ngươi tên là gì?
Lâm Lạc hai tay ôm ngực.
- Không nói cho ngươi! Mẫu thân nói, tên của nữ hài tử là không thể tùy tiện nói cho nam nhân! Hơn nữa, Bổn ma vương là chủ nhân của ngươi, ngươi cái người hầu thấp hèn này bằng cái gì hỏi danh tự chủ nhân!
Tiểu nha đầu rất là ngạo khí nói.
Lâm Lạc Xùy- một tiếng:
- Không cần phải nói ta cũng biết, ngươi gọi là Nữu Nữu!
Hắn đột nhiên duỗi ngón tay, chỉ hướng tiểu nha đầu.
Nụ cười trên mặt nha đầu lập tức ngưng kết, lộ ra biểu lộ kinh hãi:
- Ngươi thế nào biết nhủ danh của Nữu Nữu?
Nha đầu ngốc ah nha đầu ngốc!
Dù sao chỉ là tiểu hài tử bảy tám tuổi!
Lâm Lạc cười hắc hắc nói:
- Muốn biết sao? Đây chính là bí mật!
- Hừ!
Tiểu nha đầu nhếch miệng, há mồm cắn một đoạn ngón tay, bộ dáng đáng yêu nói không nên lời.