Chương 534 - 535: Lôi Đình Thú.

Hoành Tảo Hoang Vũ

Cô Đơn Địa Phi 01-07-2023 15:31:59

Nhưng Lăng Kinh Hồng cho dù cùng Lâm Lạc song tu cũng không đạt hiệu quả gì thêm, bởi vì thiên địa linh khí rất loãng, bọn một mình tu luyện đều không đạt được cực hạn, cho dù song tu có thể gia tăng tốc độ luyện hóa linh khí cũng chỉ là uổng phí. Trở lại Bạch Dương trấn, Lâm Hành Nam tự nhiên thật mừng rỡ, đặc biệt là Bảo Bảo đại tiên, không biết làm cho bao nữ tử tràn ra tình thương mẫu tử, tranh nhau ôm hắn. Mà tiểu gia hỏa cũng là kẻ dở hơi, đường đường cường giả Linh cảnh lại vui tươi hớn hở dựa vào trong lòng người ta giả vờ làm nũng! Hôn sự của Thái Kế Vũ cùng Lâm Nguyệt Lộ đã đến gần, cả Lâm gia đều phi thường bận rộn. Hiện tại Lâm Lạc là cường giả Linh cảnh, mà trước sau còn đánh chết hai cao thủ Linh cảnh của Điền gia cùng Tiếu gia, tin tức đã rất nhanh truyền khắp thiên hạ, đem uy danh của hắn đẩy lên đỉnh cao mới. Bởi vậy khi tin tức Lâm Lạc gả tỷ tỷ được truyền ra, các đại gia tộc các nước đều cùng đến chúc mừng, xuất động nhân vật cấp lão tổ tự mình tặng lễ vật. Nếu có thể mượn cơ hội này kết giao tốt quan hệ với Lâm Lạc, không còn gì tốt hơn, cho dù không được cũng không thể đắc tội Lâm Lạc, người đến tình nghĩa đến, ngày sau còn lưu lại một con đường lui. Mấy ngày này Lâm Hành Nam vừa bận rộn vừa vui vẻ, đổi lại trước kia hắn làm sao dám nghĩ chỉ một Lâm gia nho nhỏ lại có được nhiều đại nhân vật đến viếng, hơn nữa cả đám người còn vô cùng cẩn thận. Cho dù là Thiên Hợp cùng Thích Biến cao thủ đều không dám tự xưng mình là tiền bối, ngược lại còn xưng hô hắn là tiền bối. Đây là chuyện tự nhiên, tuy rằng tu vi của Lâm Hành Nam không cao, nhưng lại là gia gia của Lâm Lạc, ai dám để gia gia của Linh cảnh cường giả xưng hô mình là tiền bối? Tiếp đãi khách nhân tuy làm Lâm Hành Nam bận rộn tối mắt, nhưng hắn lại vô cùng vui vẻ, thật sự cảm thấy vô cùng tự hào kiêu ngạo vì cháu của mình. Một Bạch Dương trấn nho nhỏ đã không tiếp đãi được nhiều khách nhân như thế, thậm chí buổi tiệc đều bố trí ngoài trấn, lâm thời dựng lên lều trại cung cấp cho khách nhân nghỉ ngơi. Hiện tại có thể tiến vào Bạch Dương trấn được xem như tượng trưng cho địa vị cao quý, bao nhiêu người vì tranh chấp thiệp mời tiến vào Lâm phủ mà vung tay, thậm chí không tiếc vung tiền như rác. Bởi vì Thái gia cùng Lâm gia cách xa nhau vạn lý, đội ngũ đón dâu của Thái gia đã đến trước một tháng, đem tân nương tử đón về Thái gia cũng cần thời gian lâu như thế. Lâm gia mở mười ngày yến tiệc chiêu đãi khách nhân, mà Lâm Lạc thì chịu trách nhiệm tiễn thân, cùng Lâm Nguyệt Lộ, Thái Kế Vũ đi tới Thái gia. Lăng Kinh Hồng cùng Tô Mỵ đều đi theo tiễn đưa, trong đó có cả nhóm người Tôn Đông Dương, hiện tại bọn họ xem như bằng hữu cũ của Lâm Lạc, tuy rằng tu vi không cao nhưng khí lượng mười phần, căn bản không ai dám xem nhẹ bọn hắn. Bởi vì rất nhiều gia tộc đi theo, đội ngũ đưa tiễn đạt tới cả vạn người, một đường chậm rãi xuất phát về Ô Nguyệt quốc. Ô Nguyệt quốc chỉ là một trung nguyên quốc, có bao giờ từng gặp qua trận trận lớn như vậy, ven đường được các đại gia tộc tận tâm chiêu đãi. Trong đội ngũ không biết có bao nhiêu đại nhân vật, cho dù không thể kết giao ngày sau cũng có thể lấy ra mà khoa trương một chút. Thái Kế Vũ làm tân lang thì vô cùng sung sướng, người đều sĩ diện, đoạn đường này thật uy phong làm cho hắn hận không thể hàng năm đều cưới Lâm Nguyệt Lộ thêm một lần. Hơn nữa tháng sau, bọn họ đi vào cảnh nội Ô Nguyệt quốc, nhưng ven đường lại nhìn thấy được thật nhiều nạn dân. Một hai người cũng không gì kỳ quái, nhưng trên đường đi tới lại gặp được ngàn vạn nạn dân, điều này làm Lâm Lạc liền lưu ý. Ban đầu hắn còn tưởng rằng do dư nghiệt của Âm Thi Tông còn lưu lại lẻn tới nơi này làm loạn. Nhưng ngăn lại vài nạn dân hỏi thăm mới biết được không phải âm thi hoành hành, mà là một con mãnh thú ở chung quanh hành hung, đã phá hủy vài tòa thành thị. Mãnh thú tuy rằng thị sát, nhưng từ trước tới nay chỉ hoạt động ở Thiên Lạc sơn mạch, trước kia chưa từng nghe nói qua có mãnh thú đến thành thị nhân loại quấy rối. Tuy rằng Lâm Lạc cảm thấy việc này có điểm cổ quái, nhưng lần này là tiễn tỷ tỷ xuất giá, hắn cũng sẽ không xen vào tìm hiểu cho rõ ràng. Mà quyết định đợi sau khi làm xong hôn sự cho Lâm Nguyệt Lộ, tiếp tục đi tìm con mãnh thú kia. Nhưng có đôi khi không đi tìm sự, sự tình trái lại sẽ tự tìm tới. Khi đội ngũ đi vào Long Uyên thành, chỉ thấy tòa thành cổ mấy ngàn năm lịch sử đã biến thành một đống hoang tàn, nơi nơi đều có thi hài của nhân loại, mỗi một cỗ thi thể đều có lỗ thủng giữa ngực, trái tim không cánh mà bay! Cả tòa thành thị đã biến thành một bãi tha ma, hơn nữa cuộc chiến giết chóc này xảy ra chưa được bao lâu, rất nhiều thi thể còn chảy máu tươi, không ngửi thấy mùi thi thối, mùi máu tanh làm người buồn nôn. Thân là võ giả có người nào chưa từng thấy máu, nhưng biển máu cộng thêm quỷ thành làm mọi người đều vẻ mặt khó xem, định lực kém cũng đã nôn mửa. Nguyên bản đội ngũ phải ở tạm nơi này một đêm, nhưng hiện tại tình cảnh bi thảm như nhân gian địa ngục thế nào còn có người nguyện ý ở lại nơi này, liền vội vàng quay đầu rời khỏi thành thị, dựng lều trại ngoài thành, qua loa vượt qua một đêm, ngày mai tiếp tục vòng qua thành thị đi tới. - Ha ha, ta đã nói đại phôi đản chuẩn bị lén lút chuồn đi! Khi mọi người dàn xếp xong, Lâm Lạc dự định chuồn đi tìm con mãnh thú hành hung, chợt thấy Đường Điềm, Lăng Kinh Hồng đều đã canh giữ bên ngoài. Hắn không khỏi cười nói: - Chỉ là một con mãnh thú, tìm được liền trực tiếp làm thịt, cần nhiều người như vậy làm chi! Lâm Lạc cũng không quản quy tắc Linh cảnh cường giả không thể động thủ với mãnh thú cấp dưới, con mãnh thú kia tạo ra sát nghiệt như thế, nếu hắn còn chậm chạp không ra tay, vậy sẽ có thêm vô số người vô tội phải chết! - Cùng nhau chơi đùa! Cùng nhau chơi đùa! Đường Điềm mặc kệ tất cả, lập tức ồn ào. Lâm Lạc không cách nào đành cùng Đường Điềm, Lăng Kinh Hồng rời khỏi doanh trại, tiến vào trong Long Uyên thành. Đây là một mảnh tử vực, vô luận là nhân loại hay súc vật không còn vật sống, tĩnh mịch như một tòa quỷ thành. - Có động tĩnh! Lâm Lạc nhìn qua hướng tây, hắn nghe được thanh âm tiếng nhai vang tới. Thân hình ba người bay lên, đi tới trên bầu trời, chỉ thấy nơi này là một lò sát sinh, vô số nhân loại nằm chất chồng. Một con lục túc tích dịch (thằn lằn sáu chân) đang đi tới đi lui, không ngừng cắn ra từng trái tim, nhai rồi nuốt xuống, khóe miệng toàn là máu tươi. Con tích dịch không lớn, dài hơn trượng, cao chừng hai thước, toàn thân bao trùm vảy màu bích lam, vô số lôi quang chớp động chung quanh. Linh cảnh hung thú! Con ngươi Lâm Lạc co rụt lại, con hung vật này lại cấp bậc Linh cảnh, tuy rằng mới vào Linh cảnh nhưng thể chất mãnh thú trời sinh mạnh mẽ, lực lượng ở giai đoạn này thậm chí đủ so sánh Không Linh cảnh trung kỳ võ giả! Hơn nữa nhân loại cùng mãnh thú đã có ước định thời thượng cổ, sau khi đạt tới Linh cảnh sẽ không ra tay đối với kẻ yếu song phương, chẳng lẽ con mãnh thú này cũng giống như Lâm Lạc, là một kẻ vô pháp vô thiên? - Lôi Đình thú! Trên mặt Đường Điềm biến sắc, thay đổi thận trọng. - Ngang... Bọn họ thấy được con mãnh thú, mãnh thú cũng đã phát hiện được bọn họ, lập tức phát ra tiếng rít gào trầm trầm, trong ánh mắt chớp động vẻ cẩn thận, dù sao ba đối thủ đều là cấp bậc Linh cảnh! - Lôi Đình thú thì thế nào? Đường Điềm vẫn còn vẻ khiếp sợ, nói: - Lôi Đình thú chính là viễn cổ thần thú, huyết mạch vô cùng cao quý, sinh ra đã là Thích Biến cảnh, chỉ cần thành niên thì đạt tới Chủ Linh cảnh! - Cái gì? Lâm Lạc cùng Lăng Kinh Hồng đều kinh hô. Chỉ cần thành niên thì đạt tới thập bộ Linh cảnh, đây chẳng phải chỉ cần tu luyện thêm một chút thì phá tan được bước cuối cùng, tiến vào Thần cảnh sao? Hơn nữa mới sinh ra đã là Thích Biến cảnh, con mãnh thú này bất quá có tu vi Không Linh cảnh, chẳng phải nói nó mới sinh ra còn chưa bao lâu? Trời ạ, mãnh thú nghịch thiên như vậy, từ nhỏ phải chăng được thượng thiên sủng ái? - Thần thú càng cường đại thì huyết mạch càng khó truyền thừa, truyền thuyết Lôi Đình thú đã sớm bị diệt sạch thời viễn cổ, không thể tưởng được hôm nay còn nhìn thấy một con! Đường Điềm đã khôi phục vẻ nghịch ngợm của nàng, càng nói càng hưng phấn: - Con Lôi Đình thú này tuyệt chưa vượt qua bốn tuổi, ta dám đánh cuộc! Bốn tuổi? Khi Lâm Lạc còn bốn tuổi thì còn đang chơi bùn, nhưng con mãnh thú này không ngờ đã trở thành tồn tại cường đại nhất trên đời này. - Nhưng với hoàn cảnh thiên địa bây giờ, con mãnh thú kia làm sao tiến vào Linh cảnh? Lâm Lạc nhướng mày. - Đại phôi đản, ngươi thật sự không có kiến thức! Đường Điềm liên tục lắc đầu, thái độ như chỉ dạy: - Ngươi có biết Lôi Đình thú cần bao lâu mới có thể ấp trứng đi ra không? Ít nhất cần mười vạn năm! Ở trong quá trình này, vỏ trứng sẽ hấp thu thiên địa linh khí, đợi khi Lôi Đình thú ấp ra sẽ làm thịt vỏ trứng, lập tức thành Thích Biến, thậm chí là Linh cảnh! Vừa nói như thế trong lòng Lâm Lạc chợt cân bằng hơn rất nhiều, tuy rằng loại thú dữ này lớn dần tuyệt đối là nghịch thiên, nhưng cần nở trứng cũng tốn mười vạn năm! Nếu cho hắn đủ mười vạn năm thời gian, hắn đủ sức bước vào Chủ Linh cảnh, đập vào đỉnh phong võ đạo! - Ngao... Lôi Đình thú thấy ba người Lâm Lạc chỉ lo bàn tán, cực kỳ giận dữ, phát ra tiếng gầm nhẹ. Ý thức lãnh địa của mãnh thú rất nặng, đối với ba người Lâm Lạc xâm nhập con mãnh thú kia đã có vẻ rất khắc chế. Đây là lần cảnh cáo cuối cùng. Lâm Lạc không khỏi kỳ quái, hỏi: - Mãnh thú không phải tiến vào Linh cảnh thì biết học tiếng người rồi sao? - Ngu ngốc, có thể học nhưng không nhất định muốn học ah, ai quy định sau khi mãnh thú tiến vào Linh cảnh thì phải đi học tiếng người? Đường Điềm lắc đầu liên tục, lui ra sau một chút: - Con gia hỏa kia sắp bão nổi! Quả nhiên thấy ba người Lâm Lạc không chịu thối lui, toàn thân Lôi Đình thú lóe đầy điện quang, trên trán hình thành một điện cầu thật lớn, vung đầu, điện cầu liền hướng ba người Lâm Lạc bay qua. - Lĩnh vực? Lâm Lạc cả kinh, Lôi Đình thú đem thiểm điện lĩnh vực áp súc mà thành, nếu không phải hắn học xong chiêu này, bỗng nhiên gặp được không phải bị thiệt thòi lớn! Hắn hừ nhẹ một tiếng, đồng dạng trên tay phải hình thành Thiểm Điện quyền, hướng điện cầu oanh tới. Tư tư tư! Điện mang nổ loạn, sau một trận giằng co ầm ầm vỡ vụn, lại biến thành cục diện không phân biệt trên dưới. Nhưng lúc này mới là công kích thăm dò của Lôi Đình thú, vẫn không thể suy đoán ai cường đại hơn. - Mặc kệ nó nói được tiếng người hay không, tàn sát nhiều thành thị như vậy chỉ vì thỏa mãn miệng của nó, đáng chết! Lâm Lạc thét dài một tiếng, hướng Lôi Đình thú đánh tới. - Ngao... Đầu viễn cổ thần thú thấy Lâm Lạc dám khiêu chiến nó, phát ra một tiếng rống to, trong vòng ngàn dặm người hay thú đều kinh hãi hoảng sợ, lập tức phủ phục xuống dưới! - Ân? Lâm Lạc đột nhiên nghĩ ra điều gì đó. Khi Lâm Lạc còn ở Liên thành Lâm gia, từng cùng nhóm người Lâm Thiên Vũ đến Thiên Lạc sơn mạch lịch lãm, sau một lần động đất Ngân Mang tìm được di phủ của Trương Tiểu Bạch, lấy được ba giọt Không Linh Thạch Nhũ. Nhưng sau đó từng có một tiếng thú rống thông thiên vang lên, thiếu chút nữa đã đem Lâm Lạc, Lâm Dao Hương cùng Ngân Mang trực tiếp đánh chết! Lúc ấy Lâm Lạc cũng không biết là chuyện gì xảy ra, nhưng tiếng thú rống kia hắn luôn luôn ghi tạc trong đầu. Giống nhau như đúc! Đường Điềm nói Lôi Đình thú này bất quá mới bốn tuổi, vậy thì thật trùng hợp với tình huống lúc đó – sau khi động đất, trứng thần thú bị chôn giấu dưới đất không biết bao nhiêu năm rốt cục đã xuất hiện, ấu thú rất nhanh nở trứng, vừa ra đời thì rống to, thiếu chút nữa đem hai người Lâm Lạc cùng Ngân Mang đánh chết! Tính ra Lâm Lạc cùng con viễn cổ thần thú kia đã sớm kết thù! Có câu nói cừu nhân gặp mặt đặc biệt đỏ mắt, huống hồ đầu thần thú kia không biết đã tàn sát bao nhiêu dân chúng vô tội, đã khơi dậy sát ý của Lâm Lạc tràn đầy! Đây là viễn cổ thần thú, thời kỳ kia bách tộc thịnh vượng, khẳng định còn chưa chế định ra hiệp ước không thể ra tay đối phó với kẻ thấp hơn mình! Oanh! Oanh! Oanh! Một người một thú triển khai chiến đấu kịch liệt, Lâm Lạc vô cùng phẫn nộ, đã sớm mở ra song lĩnh vực, hình thành hai lĩnh vực quyền. Linh căn của hắn tuy rằng không tốt, nhưng lĩnh ngộ trong võ đạo đã nổi tiếng, chỉ vài ngày đã có thể đem lĩnh vực áp súc tới mức tương đương Lam Hỏa lĩnh vực. Đừng xem ở thể tích không sai biệt bao nhiêu, nhưng luận uy lực Thanh Mộc lĩnh vực quyền cùng Thiểm Điện quyền cường đại hơn Lam Hỏa lĩnh vực không biết bao nhiêu lần! Dù sao Lam Hỏa chỉ là hư vực, huống hồ hỏa hệ công pháp của Lâm Lạc còn chưa đột phá tới Linh cảnh, uy lực không sao so sánh nổi. Vận chuyển Chiến Thiên bí quyết, Lâm Lạc thiêu đốt toàn bộ chiến lực, thề cần tru diệt đầu hung vật tàn sát thật nhiều mạng người này! Lôi Đình thú rất mạnh, sinh ra chưa được vài năm đã đạt tới Linh cảnh cấp bậc, hơn nữa trời sinh am hiểu sử dụng thiểm điện, cùng Lôi Quang Báo có quan hệ họ hàng xa, nhưng huyết mạch lại cao hơn không biết bao nhiêu! Thay đổi là Linh cảnh cường giả khác gặp phải nó phỏng chừng đều đau đầu, nhưng Lâm Lạc lại là Thiểm Điện tộc nhân, chỉ cần lực lượng thiểm điện đừng vượt qua cực hạn của hắn thì đánh vào trên người hắn chẳng khác gì như gãi ngứa. Đương nhiên Lôi Đình thú cũng thành thạo sử dụng thiểm điện, Thiểm Điện quyền của Lâm Lạc cũng chỉ uy hiếp có hạn đối với nó. Nhưng Lâm Lạc còn có mộc hệ công pháp đạt tới Linh cảnh, nhất thời chiếm cứ thượng phong, đem đầu mãnh thú cường đại đè nặng mà đánh. - Ngao... ngao... ngao... Lôi Đình thú liên tiếp bị đánh, không ngừng phát ra tiếng gầm giận dữ đau đớn, phản kích càng thêm hung hiểm. Nhưng uy lực của viễn cổ thần thú chỉ nằm trong phương diện thiểm điện, cơ bản không có hiệu quả gì đối với Lâm Lạc.