Chương 508 - 509: Xông Vào.

Hoành Tảo Hoang Vũ

Cô Đơn Địa Phi 01-07-2023 15:31:58

Mười bốn thủ vệ ngay cửa nhịn không được thối lui, khí thế của Dịch Hưng Ba thật sự quá cường đại, nếu bọn họ còn muốn lưu nguyên tại chỗ tuyệt đối sẽ bị khí tức Thích Biến cảnh chấn áp nổ tung trái tim! Bọn họ đều dùng ánh mắt đồng tình nhìn Lâm Lạc, thầm nghĩ người này tuyệt đối không ngờ Dịch đại thiếu đã tấn thăng Thích Biến cảnh rồi đi? Tuy rằng nghe truyền thuyết Lâm đại thiếu có một loại Lam hỏa có thể diệt sát hết thảy, nhưng chỉ cần kém một cảnh giới ngay cả góc áo của đối phương cũng không thể chạm tới, làm sao có thể đả thương địch thủ! Dịch Hưng Ba hét to một tiếng, thân hình cử động, vừa lao ra vẫn còn lưu lại tàn ảnh của hắn, có thể thấy được tốc độ của hắn cực nhanh! Tuy rằng nhìn qua thấy Lâm Lạc giống như khoanh tay mà đứng, nhưng thần ý trải rộng bao phủ phạm vi gần ngàn trượng chung quanh, đã "xem" tới Điền Uyên Long đang đi ra. Nếu chính chủ đã đến, Lâm Lạc cũng không còn hứng thú dây dưa cùng Dịch Hưng Ba. Oanh! Một quyền oanh qua, Dịch Hưng Ba nhắm ngay ngực Lâm Lạc đánh tới. Hắn không dám oanh kích Lâm Lạc ngay trước mặt, bởi vì hiện tại hắn còn chưa khả năng đối kháng Lam Hỏa lĩnh vực, cho nên từ sau lưng phát khởi tấn công. Nguyên bản hắn cũng không có tham vọng dùng một quyền giết chết Lâm Lạc, nhưng không ngờ Lâm Lạc không hề né tránh để cho hắn đánh trúng vừa vặn! Bị hắn một quyền oanh xuyên tâm tạng, cho dù là cường giả Thích Biến cảnh điên phong cũng phải lập tức vẫn lạc, lòng tin này Dịch Hưng Ba vẫn có. Tuy rằng không biết vì sao Lâm Lạc cố ý chịu chết, nhưng chuyện cho tới bây giờ có rối rắm cũng vô bổ, cần phải nghĩ làm sao giải quyết tốt hậu quả. Dù sao Lâm Lạc là con rể tương lai của Tô gia, còn có một vị đại ca kết bái cảnh giới Linh cảnh, không phải là một kẻ vô danh tiểu tốt. Dịch Hưng Ba thu hồi nắm tay, nhưng làm lòng hắn cả kinh chính là Lâm Lạc không ngã xuống đất! Không chỉ như thế, Lâm Lạc còn quay đầu lộ ra biểu tình như cười cười nhìn hắn. Thế nào... Nếu đổi lại là người thường đã sớm hét to có chuyện ma quái, nhưng Dịch Hưng Ba cũng không phải người thường, hắn là thiên tài Dịch gia, là gia chủ kế nhiệm, tự nhiên đối với cường giả Linh cảnh sẽ không xa lạ, biết được năng lực đặc thù của linh giả. Trong ánh mắt rung động của hắn, miệng vết thương bị phá vỡ trên ngực Lâm Lạc nhanh chóng khép lại. Nếu không phải trên quần áo còn lưu lại lỗ thủng, thật sự làm người ta cảm thấy chỉ là một giấc mộng. - Linh cảnh! Khuôn mặt Dịch Hưng Ba chua xót, chỉ có cường giả Linh cảnh mới có thể làm được điểm này, nhất niệm trọng xuất, sinh sôi không ngừng! Đừng nói hắn chỉ oanh nổ trái tim của Lâm Lạc, dù tháo thành tám khối Lâm Lạc vẫn có thể lập tức khép lại. Đây là oai lực của lĩnh vực, đây là cường giả Linh cảnh đỉnh cấp! - Không, ta không cam lòng! Ta không cam lòng! Dịch Hưng Ba đột nhiên kêu to lên. Hắn đương nhiên không cam lòng, hắn là thiên tài, cho tới bây giờ chỉ có người khác nhìn lên hắn, nhưng từ sau khi Lâm Lạc xuất hiện hắn đã bị khiêu chiến thật lớn, cuối cùng đã bị thay địa vị! Mà khi hắn nghĩ mình đã quay lại đỉnh phong lần nữa, không ngờ liền phát hiện chênh lệch giữa mình cùng Lâm Lạc càng lớn. Lớn tới mức hắn hoàn toàn không thể thừa nhận. Cho dù hắn có thể thuận lợi hình thành lĩnh vực, cũng phải chờ sau ba trăm năm mới có thể đi vào U Ám sâm lâm đột phá đến Linh cảnh! Ba trăm năm, hắn đã rớt lại sau Lâm Lạc ba trăm năm, điều này làm hắn nhất thời nản chí ngã lòng, tin tưởng hoàn toàn hỏng mất! Vì sao ông trời sinh ra hắn còn sinh thêm một Lâm Lạc? Những thiên tài cùng thời đại với Lâm Lạc đều nhất định gặp bi kịch! - Nếu đã biết, có thể an tâm đi rồi chứ? Trong giọng nói của Lâm Lạc không hề có chút châm chọc hay đắc ý, đạt tới cảnh giới của hắn, thật sự không cần phải khoe khoang trước mặt kẻ yếu hơn mình. Khuôn mặt của Dịch Hưng Ba khổ sáp, đột nhiên hai mắt sáng ngời, lại oanh một quyền vào đầu Lâm Lạc – cho dù chết hắn cũng phải chết trận! Lâm Lạc khẽ gật đầu, ít nhất Dịch Hưng Ba vẫn có chút cốt khí, không quỳ xuống cầu xin tha thứ. Nguyên bản với lĩnh vực oai của hắn chỉ cần nhất niệm động đã dễ dàng nghiền diệt Dịch Hưng Ba, nhưng hắn lại nổi lên một tia tôn trọng, liền oanh ra một quyền. Oanh! Lam Hỏa cuốn động, Dịch Hưng Ba bị thiêu thành tro tàn trong nháy mắt! Một đời thiên tài cứ như vậy vẫn lạc! Mà mười bốn thủ vệ đều há hốc mồm, kinh hãi tột đỉnh. Dịch Hưng Ba tiến nhập Thích Biến cảnh, điều này mọi người trong đế đô đều biết rõ, nhưng không ngờ hắn bị một quyền của Lâm Lạc tiêu diệt! Hơn nữa vừa rồi ngực của Lâm Lạc bị một quyền đánh xuyên, nhưng vẫn không chết, cuối cùng là chuyện gì xảy ra? Quỷ... quỷ quái sao? Cho dù là giữa ban ngày bọn hắn cũng cảm thấy sau lưng rét lạnh, nhịn không được hai chân phát run, thiếu chút nữa muốn hôn mê. Khi Điền Uyên Long đến nơi, vừa lúc nhìn thấy mười bốn thủ vệ thất hồn lạc phách, sợ đến gần chết. Hắn không khỏi nhướng mày, tính theo thời gian Dịch Hưng Ba đi ra vừa lúc gặp được Lâm Lạc, vì sao hai người không giao đấu? Bởi vì Điền gia cùng Dịch gia muốn liên thủ đối kháng Tô gia, bởi vậy Điền Uyên Long đi thật gần với Dịch Hưng Ba, bọn họ đều được chỉ định là gia chủ đời kế tiếp, có thể đại biểu gia tộc làm ra quyết sách trọng yếu. Quan trọng nhất là cho dù hai người liên tiếp gặp gỡ nhau cũng sẽ không làm người chú ý. Dù sao bọn hắn vẫn còn mang thân phận người thừa kế. Nhưng khi hắn chứng kiến Lâm Lạc, ánh mắt nhất thời ngưng tụ, bởi vì hắn căn bản không nhìn ra sâu cạn, điều này ý nghĩa đối phương ít nhất cùng cảnh giới với hắn. Yêu nghiệt nghịch thiên này chẳng những không chết trong U Ám sâm lâm, mà còn thăng lên Thích Biến cảnh! Điền Uyên Long không thể không thận trọng ôm quyền nói: - Lâm huynh đại giá quang lâm, không biết có gì chỉ giáo? Trước đó hắn có thể xem thường Lâm Lạc, nhưng hiện giờ đối phương có tư cách ngang vai ngang vế với hắn, hắn không thể không buông cái giá. Ở thế giới này, thực lực đại biểu cho hết thảy! Lâm Lạc mỉm cười, nói: - Ta muốn mượn tôn phu nhân dùng một chút! Nụ cười trên mặt Điền Uyên Long lập tức biến mất. Lâm Lạc có ý gì? Tùy tiện chạy tới Điền gia, dám mở miệng đòi nữ nhân của hắn? Con mẹ nó ngươi muốn nữ nhân muốn đến điên rồi, ngay cả phu nhân của Điền Uyên Long này cũng dám nhúng chàm? Tại thượng tầng người ta lấy thị thiếp "chiêu đãi" người khác, nhưng đó chỉ là thị thiếp, Chu Ánh Khiết là phu nhân hắn cưới hỏi đàng hoàng, có thể cho nam nhân khác ngủ sao? Sắc mặt Điền Uyên Long âm lãnh, vung tay lên nói: - Lâm huynh, nơi đây không chào đón ngươi, ngươi đi thôi! Thật nghĩ ngươi thành con rể của Tô gia, có một đại ca kết bái Linh cảnh thì muốn làm gì thì làm sao? Phải biết rằng Điền gia cũng có bốn cường giả Linh cảnh! Hắn quay đầu lại quét mắt nhìn những thủ vệ, hỏi: - Dịch huynh đâu? Ân oán giữa Dịch Hưng Ba cùng Lâm Lạc trong đế đô ai cũng biết, hai người gặp mặt lại không phát sinh xung đột, điều này thật sự làm Điền Uyên Long nghĩ không ra. - Dịch... Dịch thiếu đã chết! Những thủ vệ kia lúc này mới khôi phục thần trí, lập tức kêu lên, trong tiếng nói vẫn còn run rẩy. Đám người kia đang nói hươu nói vượn cái gì? Đừng nói Dịch Hưng Ba là cường giả Thích Biến cảnh, muốn giết hắn cũng phải là siêu cấp cường giả Thích Biến cảnh đỉnh phong, mà Dịch Hưng Ba còn là Dịch gia đại thiếu, cường giả Thích Biến cảnh nào dám giết hắn, không sợ làm Dịch gia lôi đình phẫn nộ hay sao? - Thật sự, đại thiếu, Dịch thiếu chính bị hắn giết chết, chỉ dùng một đoàn ngọn lửa đã bị thiêu thành tro tàn! Vài tên hộ vệ đều nơm nớp lo sợ nói, nghĩ đến một màn quỷ dị khi thấy ngực của Lâm Lạc tự động khép lại, vẫn làm bọn hắn có cảm giác muốn hỏng mất. Một hai người nói Điền Uyên Long còn cho rằng nói bậy, nhưng cả mười bốn người đều khăng khăng Dịch Hưng Ba bị Lâm Lạc oanh sát, điều này không thể không khiến Điền Uyên Long xem trọng. Hắn vừa phái người đi liên hệ với Dịch gia, nhìn xem Dịch Hưng Ba có quay về Dịch gia hay không, đồng thời ánh mắt nhìn Lâm Lạc, trong ánh mắt âm tình bất định không chừng. - Điền huynh, ta không muốn nói lần thứ hai, thứ nhất, ngươi đem Chu Ánh Khiết giao ra đây, thứ hai, ta giết đi vào đem Chu Ánh Khiết mang đi! Lâm Lạc bình tĩnh nói, trong tiếng nói mang vẻ vô cùng kiên định, không để dao động. Cho dù Lâm Lạc là cường giả Thích Biến cảnh đỉnh phong thì như thế nào, dám lấn tới tận cửa Điền gia, điểm danh muốn dẫn đi phu nhân của hắn, hắn còn có thể lui nhường sao? Vừa lui, ngày sau hắn còn mặt mũi nào ngồi lên chức gia chủ Điền gia? Ngay nữ nhân của mình cũng không giữ được, còn có tư cách dẫn dắt gia tộc đi hướng huy hoàng sao? - Lâm Lạc, hiện tại lập tức rời đi. Ta có thể xem như chưa từng có chuyện gì phát sinh! Điền Uyên Long biểu hiện quyết tâm không tiếc một cuộc chiến. - Thật sự là đáng tiếc! Lâm Lạc lắc lắc đầu, đi nhanh về phía trước. - Ngăn hắn lại, Điền gia muốn tiến vào thì có thể vào hay sao! Điền Uyên Long hét lớn một tiếng. Nhất thời mười mấy đạo thân ảnh xông tới, đều có tu vi ngoài Thông Minh cảnh, dừng ngay phía sau Điền Uyên Long. Nhưng chút người như vậy muốn đối phó cường giả Thích Biến cảnh điên phong, Điền Uyên Long giơ tay lên, một đạo bạch quang phóng lên cao, sau đó tạc ra ánh sáng trên không trung, hình thành một chữ "Điền" thật lớn, cho dù giữa ban ngày cũng có thể rõ ràng thấy được. Đây là tín hiệu tập kết thành viên của Điền gia, có bốn loại màu sắc, lục, vàng, trắng, đỏ. Màu lục tỏ vẻ địch nhân yếu nhất, sau đó theo thứ tự tăng cường. Nhưng mặc dù màu đỏ là tín hiệu nguy hiểm nhất, cũng chỉ khi nào Điền gia gặp phải cuộc chiến diệt tộc thực sự mới vận dụng, từ khi Điền gia thành lập tới nay chỉ thấy qua bảy lần! Điền Uyên Long trực tiếp thả ra màu trắng tín hiệu đã xem như coi trọng Lâm Lạc cực cao! Không có biện pháp, ai bảo Lâm Lạc giết chết được Dịch Hưng Ba, đây tuyệt đối đã đạt tới Thích Biến cảnh đỉnh, hơn nữa còn tu luyện Lam Hỏa lĩnh vực, hoàn toàn là cấp bậc nửa bước linh giả, nhất định phải xuất động cao thủ chân chính trong gia tộc. Đại lượng cao thủ của Điền gia lập tức tập trung tới cửa chính, mà những người xuất hiện từ đầu đều hiện ra trước mặt Lâm Lạc. Với uy lực hiện tại của Lâm Lạc, chỉ cần một ý niệm liền đủ giết mọi người trong phạm vi hơn mười trượng chung quanh! Nhưng Tô Nghiễm Khai nói thật có lý, nếu hắn đại khái sát giới tại Điền gia, sẽ biến Điền gia cùng Lâm gia tại Bạch Dương trấn thành cục diện không chết không ngừng, bởi vì đối phương cũng sẽ đến Bạch Dương trấn Lâm gia đại khai sát giới! Trong chuyện của Chu Ánh Khiết hắn chiếm đạo lý, phận làm con trả thù cho cha mẹ là việc thiên kinh địa nghĩa, nhưng nếu không chút kiêng nể tùy tiện giết người, trừ phi hắn có thể diệt sạch toàn bộ Điền gia! Tuy rằng Lâm Lạc không sợ cường địch, nhưng muốn hắn một hơi giết hại quá nhiều người, điều này đã vượt qua cực hạn của hắn. Bởi vậy hắn khống chế một ít, chỉ chấn nhiếp cho người chắn ngang trước mặt té xỉu, cho dù là cao thủ Thông Minh cảnh cũng không ngoại lệ! Sau khi đạt tới Không Linh cảnh, Chiến Ý quyền của Lâm Lạc thậm chí có Thích Biến cảnh cũng có thể chấn ngất, huống chi là những người này! Ba! Ba! Ba! Lâm Lạc một đường đi qua không hề gặp được ngăn trở, mọi người còn chưa kịp vọt tới trước mặt hắn đã té xỉu, cho dù có vài người miễn cưỡng chống đỡ nhưng đều đổ mồ hôi lạnh, căn bản không có biện pháp tiếp tục đứng lên. Thần uy như thế! Điền Uyên Long không khỏi kinh hãi, tuy rằng hắn tiến vào Thích Biến cảnh nhưng tự nghĩ mình không làm được điểm này. Đừng nói hắn làm không được, dù là Thích Biến cảnh điên phong trong tộc cũng không làm được! Chẳng lẽ... Lâm Lạc tiến nhập Linh cảnh? Làm sao có thể! Tiến vào U Ám sâm lâm, Lâm Lạc chỉ đạt tới Thiên Hợp tứ trọng thiên, có thể tiến giai Thích Biến đã là đại cơ duyên, làm sao có thể xuyên lên Linh cảnh, thật nghĩ hắn là thần linh chuyển kiếp sao? Hưu! Hưu! Chỉ vài khoảnh khắc ngắn ngủi, cao thủ càng tụ càng nhiều, trong đó có cả Thiên Hợp cảnh, nhưng chỉ cần vọt tới trước người Lâm Lạc đều lập tức gục ngã, không sót người nào! - Tiểu hữu, lập tức dừng lại, niệm tình ngươi không thương tổn người khác, chuyện này coi như xong đi! Một thanh âm hừ nhẹ hư vô phiêu miểu truyền đến, giống như mang theo ma lực cường đại, làm người ta không thể tự chủ lấy mình. - Giả thần giả quỷ! Lâm Lạc khẽ quát một tiếng, nhìn qua bên trái, ánh mắt sáng ngời, nhất thời một tiếng kêu đau đớn truyền đến, một thân ảnh lảo đảo thối lui, là một lão giả tóc hoa râm, khóe môi mang theo vết máu. - A, Thiên Mạc tộc thúc! Điền Uyên Long chấn kinh, lão nhân kia tên Điền Thiên Mạc, từ trăm năm trước đã đạt tới Thích Biến cảnh đỉnh, đáng tiếc không hình thành lĩnh vực, bằng không cũng đã có cơ hội tiến vào U Ám sâm lâm! Ngay cả Điền Thiên Mạc cũng bị một ánh mắt của Lâm Lạc chấn nhiếp tổn thương, thật quá kinh khủng! - Linh cảnh cường giả! Điền Thiên Mạc bất chấp lau đi máu tươi trên khóe miệng, trong ánh mắt tràn ngập vẻ không sao tưởng tượng nổi, ngẩn người nhìn Lâm Lạc. Toàn trường hít sâu một hơi lạnh. Linh cảnh cường giả? Lâm Lạc là Linh cảnh cường giả? Điều này sao có thể! Hắn mới bao nhiêu tuổi, hơn hai mươi đã đạt tới võ đạo đỉnh phong? Lại nói trước đó hắn bất quá chỉ là Thiên Hợp cảnh, chỉ nửa năm ngắn ngủi đã nhảy lên Linh cảnh? Ngươi bảo làm cho những người khổ tu suốt mấy trăm năm làm sao mà sống? Nhưng nếu Lâm Lạc không phải Linh cảnh cường giả, thì làm sao chỉ dùng ánh mắt đã làm Điền Thiên Mạc bị thương? Cho dù là nửa bước linh giả cũng không làm được, bởi vì nửa bước linh giả cũng nhiều hơn Thích Biến cảnh đỉnh một cái hư vực, lực lượng cũng không có khác biệt! Không phải do chính Điền Thiên Mạc làm mình bị thương để diễn trò đi! Linh cảnh cường giả! Mọi người đều khó thở, nhưng không còn ai dám xông tới chỗ Lâm Lạc. Điền Thiên Mạc hít sâu một hơi, hướng Lâm Lạc cung kính vái chào, nói: - Tiền bối giá lâm hàn xá, tệ nhân không từ xa tiếp đón, xin tiền bối thứ lỗi!