- Chuyện gì xảy ra!
Các đại lão Lỗ gia nhao nhao từ các nơi bay vút tới, đứng ở trước một tòa đình viện cự đại, đúng là căn nguyên tản ra hỏa diễm trùng thiên kia, đem Trung Nguyên Thần cũng lập tức xóa đi!
- Sao Tổ khí đại nhân lại cuồng nộ như thế?
Sắc mặt mọi người đều đại biến, không biết đã xảy ra biến cố hạng gì, Viêm Long Kiếm nổi giận một bộ muốn hủy diệt Thiên Địa.
- Đông Quân phó kiếm bị tiêu hủy!
Một trung niên nam tử từ trong miếu đi ra, mặt trọng táo, lông mày như tằm, có một cỗ khí tức thượng vị giả không giận tự uy, đúng là Lỗ gia gia chủ Lỗ Tam Nguyên.
- Làm sao có thể?
- Phó kiếm có pháp tắc của tổ khí phong tỏa, người phương nào có thể tiêu hủy phó kiếm?
- Chẳng lẽ là gặp được Thượng Thiên thần?
Bảy mồm tám lưỡi thảo luận, hiện trường một mảnh ầm ĩ.
Lỗ Tam Nguyên đem tay đè xuống nói:
- Theo tổ khí thông qua phó kiếm cảm ứng truyền về hình ảnh mơ hồ, người tiêu hủy phó kiếm cùng giết chết ba người Đông Quân, là cùng một người gây nên!
- Người này, bất quá là tu vi Sơ Vị Thần!
Một mảnh lãnh tịch, tất cả mọi người dùng ánh mắt nghi hoặc nhìn Lỗ Tam Nguyên, nếu không phải hắn là Lỗ gia gia chủ, lại là Trung Nguyên Thần đỉnh cao, bọn hắn đều muốn xông lên phiến mười bảy mười tám cái tát, để cho hắn hảo hảo thanh tỉnh thoáng một phát.
Sơ Vị Thần giết được ba người Lỗ Đông Quân có được Viêm Long phó kiếm? Như thế nào tiêu hủy được Viêm Long phó kiếm? Đây chính là có pháp tắc cấp bậc Thượng Thiên thần bảo hộ!
- Việc này, xác thực rất cổ quái!
Lỗ Tam Nguyên gật gật đầu.
- Tổ khí đại nhân phi thường tức giận, bản tọa muốn cùng tổ khí đại nhân đi Minh Ngục chiến trường, đem việc này điều tra tinh tường!
Mọi người hai mặt nhìn nhau, đều có chút giật mình, không biết nên biểu thị như thế nào.
Viêm Long Kiếm chính là căn bản của Lỗ gia, để cho Lỗ gia còn có thể ở trong hội Thượng Thiên Thần này miễn cưỡng dừng chân. Nhưng mà, Minh Ngục chiến trường là địa phương nào. Không khoa trương phải nói, đây tuyệt đối là một trong những chỗ nguy hiểm nhất Thần giới, tu vi Thượng Thiên thần cũng không thể cam đoan có thể giết ra!
Vạn nhất thần khí mất đi ở trong đó thì sao?
Nhưng phó kiếm tiêu hủy, Tổ khí Lôi Đình tức giận, nếu ngăn cản tổ khí mà nói, nói không chừng Thiên Thần Khí liền này trực tiếp phá không mà đi, vứt bỏ Lỗ gia! Thậm chí, trước khi đi nó tiến hành đại đồ sát cũng có thể!
Dùng Lỗ gia hôm nay thế yếu, căn bản không cách nào chế ước Thiên Thần Khí cường đại, trái lại còn cần nhờ Viêm Long Kiếm mới có thể miễn cưỡng duy trì mặt tiền của cửa hàng, cái thần tử này so với chủ càng cường, bọn hắn còn phải cẩn thận từng li từng tí mà hầu hạ lấy, sợ tổ khí bất mãn.
Kỳ thật thần khí lại há có cảm xúc, không quản xem bọn hắn cẩn thận từng li từng tí cũng tốt, hung thần ác sát cũng thế, Viêm Long Kiếm chỉ là tuần hoàn theo quy tắc ở lúc nó được đúc thành mà làm việc, thật giống như con voi sẽ không để ý con kiến đi ngang trước mặt nó, phải chăng chen chân vào vấp nó một phát.
- Quyết định như vậy đi!
Lỗ Tam Nguyên cũng là nhân vật cường thế, lúc này đánh nhịp quyết định, hắn là người cầm được một chi trong ba phó kiếm, có thể cùng Viêm Long Kiếm tiến hành câu thông nhất định, cũng dùng quyền lợi gia chủ sử dụng Viêm Long Kiếm, chuyện hắn quyết định không người nào dám phản đối.
- Gia chủ, ngài cùng tổ khí đại nhân chuẩn bị khi nào xuất phát?
- Lập tức!
Lỗ Tam Nguyên khẽ nhíu mày.
- Bất quá, lúc này muốn đi vào Minh Ngục chiến trường, cần trả một cái giá lớn rồi!
Hắn vẫy tay, một đạo Hỏa Long xẹt qua, ở trong tay của hắn hình thành một thanh Cự Kiếm chừng trăm trượng. Thân kiếm đỏ thẫm, mặc dù không có hỏa diễm lượn lờ, lại phóng thích ra nhiệt độ cao đáng sợ, để cho không khí chung quanh thân kiếm không ngừng vặn vẹo.
- Tổ khí đại nhân, mời!
XÍU... UU!, XÍU... UU!, một người một kiếm phá không mà lên, lập tức biến mất đi xa. ...
Sơ Vị Thần Nhị trọng thiên đỉnh phong!
Lâm Lạc tiện tay vứt bỏ Viêm Long phó kiếm chỉ còn một cái chuôi kiếm, có loại cảm giác bị lừa gạt.
Biểu hiện ra, thanh kiếm này tựa hồ rất cường đại, nhưng trên thực tế là miệng cọp gan thỏ, dựa vào đúng là pháp tắc cấp bậc Thượng Thiên thần phong trấn ở phía trên, lực lượng chân thật mà nó ẩn chứa lại tương đối yếu, thậm chí còn kém Tâm Mộc Xích cùng cái quạt kia!
Đây là tự nhiên, Viêm Long phó kiếm vốn là Viêm Long Kiếm tạo ra, cùng thần khí bình thường hình thành có khác biệt rất lớn, nghiêm khắc mà nói chỉ là thứ phẩm, nếu không phải có phong tỏa lấy một đạo pháp tắc cấp bậc Thượng Thiên thần, cái này tối đa chỉ có thể coi là thần khí Sơ Vị Thần nhất trọng thiên.
Lâm Lạc vốn tưởng rằng lần này có thể thẳng tố lên Sơ Vị tam trọng thiên, nhưng lại kém một chút như vậy, cần chờ một đoạn thời gian rồi.
Nhưng hắn cũng không có cái gì phải phàn nàn, ai có thể ở tiến vào Sơ Vị Thần ngắn ngủn vài năm lại đột phá một cảnh giới nhỏ?
Võ giả tu hành quả nhiên không có ly khai giết chóc cùng cướp đoạt, muốn nói ở Phi Vũ thành mà nói, Lâm Lạc đi đâu tìm ba kiện thần khí cấp bậc Sơ Vị Thần? Đây chính là bảo vật so với thần dược cùng giai càng thêm trân quý, Lâm Lạc là đem mình bán đi cũng đổi không đến một kiện!
Nhưng bây giờ lại dễ dàng cướp được ba kiện!
Nhưng trong thành cũng có chỗ tốt của nội thành, đó là có thể đạt được đan dược hắn cần, như Nguyên Thần đan các loại, ... ai sẽ ở Minh Ngục chiến trường sắm cái đồ chơi này?
Hắn đi ra cùng mọi người tương kiến, tự nhiên tất cả đều vui vẻ, lấy ra rượu ngon sớm chuẩn bị tốt, mọi người uống tận hứng, sau đó Nghiêm Thanh cùng Lâm Hành Nam tự động cách tràng, kế tiếp là xuân ý hoà thuận, vui vẻ lên giường nói chuyện suốt đêm.
Đường Điềm vốn định mang theo Sư Ánh Tuyết quan sát thoáng một phát, nhưng Lâm Lạc cũng không có ham mê như vậy, vội vàng để cho nữ vương đại nhân mang theo các nàng rời đi.
Đáng tiếc, bởi vì tiểu nha đầu, Lâm Lạc cùng Phong Sở Liên không cách nào hoàn thành chuyện tốt, để cho hắn cũng đang lo lắng phải hay không không nhìn tiểu nha đầu xử lý nữ vương đại nhân luôn.
Sau một đêm hoan ca, Lâm Lạc ra Dưỡng Tâm hũ tiếp tục khắp nơi đi loạn.
Hắn bỏ đi ý niệm đi khắp nơi tiêu diệt huyết thú.
Đây là không thực tế!
Minh Ngục chiến trường so với Thần giới mà nói tuy rất nhỏ, nhưng cũng chỉ là tương đối. Trên thực tế chỗ này tuyệt sẽ không kém tùy ý một cái Thần Quốc, hắn lại há có thể quét được sạch sẽ?
Còn nữa, chính thức hại người chính là những thế lực buôn bán huyết thú kia, hắn trước mắt cũng không có thực lực diệt trừ bọn chúng sạch sẽ.
Như vậy hết thảy lại muốn trở về đường xưa, tăng lên thực lực của mình!
Nếu như hắn có được lực lượng Thần Vương cấp, như vậy ra lệnh một tiếng, lại giết chết mấy cái có can đảm kháng lệnh, ai còn dám phạm vào việc ác như vậy?
Cũng không phân biệt phương hướng, Lâm Lạc tùy ý mà đi, bên người là mấy mỹ nhân như hoa như ngọc, ở địa phương hoang vu này giống như một phong cảnh xinh đẹp, chỉ tiếc một con cua lớn lại quá sát phong cảnh, thân thể mười trượng cao làm người ta chướng mắt.
- Tiểu nha đầu, để cho đại gia hỏa kia nhỏ đi chút ít!
Lâm Lạc thật sự nhịn không được.
- Ah!
Sư Ánh Tuyết gật gật đầu, cúi người nói vài câu, cũng không biết nàng là cùng con cua kia câu thông như thế nào, quả nhiên thằng này ngừng lại, thân thể run lên, nhưng thân thể lại không nhỏ mà lớn, biến thành cao hai mươi trượng.
Sắc mặt Lâm Lạc tối sầm:
- Đây là nhỏ đi sao?
Sư Ánh Tuyết cắn hàm răng giả ngu:
- Ah, người quái dị ngươi không phải nói tiểu Bát lại biến lớn hơn một chút sẽ càng uy vũ sao?
- Ta cũng không nói!
Lâm Lạc lấy ánh mắt nhìn chằm chằm vào Sư Ánh Tuyết.
- Được rồi được rồi, thật sự là không có cách nào bắt ngươi, không phải muốn này muốn nọ ư, tựa như một tiểu hài tử!
Sư Ánh Tuyết thở dài, còn nhún nhún vai, buông buông tay làm cái tư thế không thể làm gì.
Nàng nói lẩm bẩm, hình thể của Hoàng Kim Bàng Giải lập tức co rút lại, cuối cùng biến thành cỡ một con chó nhỏ, cùng thân thể nhỏ nhắn xinh xắn của nàng ngược lại vừa vặn. Hơn nữa, theo hình thể Hoàng Kim Bàng Giải thu nhỏ lại, khí tức nó toát ra rõ ràng cũng tùy theo suy yếu, từ Sơ Vị Thần tam trọng thiên xuống nhất trọng thiên, có thể nói thần kỳ!
Hoàng Kim Bàng Giải thu nhỏ này nhìn về phía trên lộ ra có chút đáng yêu, nhưng bọn người Lâm Lạc, Phong Sở Liên là nhìn thấy chân diện mục của thằng này, sao có thể khởi ý nghĩ như vậy, nhao nhao cự tuyệt Sư Ánh Tuyết mời bọn hắn đi lên ngồi chung.
Đương nhiên, tiểu nha đầu là trực tiếp không để ý đến Lâm Lạc, để cho Lâm Lạc ai thán mị lực của mình lúc nào trở nên kém như vậy, ngay cả tiểu cô nương cũng lừa gạt không được?
Vài ngày sau, bọn hắn đi tới một cái sơn cốc, dọc theo suối nước đi xuống.
XÍU... UU!, XIU... XÍU... XÍU... UU!!
Mười mấy đạo nhân ảnh mạnh mẽ từ trái phải trước sau nhảy ra. Nữ có nam có, có già có trẻ, nhưng một người nâng tay phải đối với bọn người Lâm Lạc nhìn nhoáng một cái, lại lập tức lộ ra thái độ thất vọng:
- Là người một nhà!
Lời này vừa ra, những người nguyên bản giương cung bạt kiếm kia nhao nhao thu hồi vũ khí trong tay, tuy cũng lộ ra thần sắc thất vọng, nhưng ánh mắt của đại đa số nam nhân lại chăm chú nhìn vào Đường Điềm không có che mặt, lộ ra thần sắc si mê.
Tiểu ma nữ là người cực độ không có tính nhẫn nại, đeo vài ngày cũng không biết ném cái khăn che mặt đi đâu rồi.
Lâm Lạc biết rõ, vừa rồi lão giả kia là dùng Minh Ngục vòng tay xác nhận thân phận của bọn hắn, mọi người đã cùng thuộc Liệt Hỏa Thần Quốc dĩ nhiên là đánh không nổi, giết người trận doanh mình này là sẽ móc ngược giá trị giết chóc, đối với người ở vào tầng dưới chót, lại một lòng muốn sống đi ra ngoài mà nói, một điểm giá trị giết chóc cũng không thể lãng phí.
Hắn cũng không rõ ràng lắm những thế lực tiến đến giành huyết tinh, huyết thú có phương pháp khác ly khai nơi đây hay không, nhưng Thần linh bình thường cũng chỉ có không ngừng giết chóc, đạt được một vạn điểm mới có thể ly khai nơi đây.
Mười mấy người này, chín cái là Sơ Vị Thần, trong đó sáu cái là Nhị trọng thiên, ba cái là nhất trọng thiên, còn có bảy cái Hư Thần hoặc là Ngụy Thần, có lẽ là đội ngũ tự phát đi ra săn giết, vốn muốn mai phục bọn người Lâm Lạc, lại phát hiện bọn hắn cũng không phải con mồi.
- Mấy vị, các ngươi thế đơn lực bạc, không bằng gia nhập chúng ta như thế nào?
Một nam nhân Sơ Vị Thần Nhị trọng thiên nói, dáng người thon dài, rất có nhã nhặn chi sắc, hẳn là người rất có tâm kế.
- Tại hạ Quý Hạ, chúng ta đều là ngẫu nhiên gặp được mới ở cùng một chỗ. Cái gọi là nhiều người lực lượng lớn, mấy vị thấy thế nào?
Lâm Lạc mỉm cười nói:
- Điểm số làm sao chia?
Đây là một vấn đề sự thật nhất, nhiều người tuy lực lượng đại, nhưng mà ý nghĩa mỗi người phân lấy chỗ tốt sẽ ít hơn rất nhiều.
- Hừ, đi theo chúng ta ít nhất có thể bảo trụ cái mạng nhỏ của mình, còn muốn yêu cầu xa vời cái gì?
Ở bên trong trận doanh đối phương, lại một thanh niên Sơ Vị Thần Nhị trọng thiên nói ra, đối với Lâm Lạc lộ ra biểu lộ khiêu khích.
Vì cái gì hỏa khí lớn như vậy?
Lâm Lạc hơi chút nghĩ lại, đã có chút minh bạch, đây là bởi vì mấy nữ nhân bên cạnh hắn.
Tuy chỉ có Đường Điềm cùng Sư Ánh Tuyết lộ ra tướng mạo sẵn có, nhưng Phong Sở Liên chúng nữ chỉ xem tư thái liền để cho người tim đập thình thịch! Mà số lượng nữ tính Thần linh lại từ trước đến nay rất thưa thớt, so sánh với nam tính gần như là một phần năm.
Như vậy, một mình hắn có được những nữ nhân này, càng có khả năng đều là tuyệt thế mỹ nữ, có thể không đưa tới siêu cấp cừu hận sao?
Người này cũng không phải thật muốn khiêu khích Lâm Lạc, mà là muốn dùng loại phương thức này khiến cho chúng nữ chú ý!
Bất quá, hắn nói cũng có vài phần đạo lý.
Hư Thần cảnh ở nơi này chính là con mồi, hơn nữa lại không thể một mực ở trong doanh địa, vậy muốn mạng sống mà nói chỉ có phụ thuộc vào cường giả! Mà Ngụy Thần cảnh thì càng không cần phải nói, phế liệu trong phế liệu.
Ánh mắt của Lâm Lạc đảo qua hai nữ tính duy nhất trong đối phương, cũng có thể được cho là mỹ nữ chi lưu, đương nhiên so sánh với Đường Điềm, cái loại thanh thuần lừa gạt người chết không đền mạng này lại không biết kém mấy con phố!
Hơn nữa, hai nữ này cũng chỉ vẹn vẹn là Ngụy Thần nhất trọng thiên, cũng là hai cái thực lực yếu nhất trong mười sáu người, coi như là Hư Thần, kỳ thật căn bản cũng không đến tác dụng trợ giúp gì, chỉ biết cản trở!
Vậy vì cái gì những người này còn có thể mang theo hai người chỉ biết cản trở này?
Đáp án lại để cho Lâm Lạc ẩn ẩn có loại buồn nôn!
- Hắc hắc hắc, tất cả mọi người là đồng nhất quốc, nói chuyện cũng không cần tính toán như vậy
Quý Hạ đi ra làm người tốt, trước đem nhóm người của mình giới thiệu một vòng, lại nói.
- Bằng hữu xưng hô như thế nào?
Lâm Lạc thuận miệng báo tính danh, hắn sẽ không vô duyên vô cớ cùng con người làm ra ác, hai nữ nhân kia muốn dùng thân thể đổi lấy an toàn cũng là chuyện của các nàng, hắn không xen vào. Hắn cười nhạt một tiếng nói:
- Chúng ta còn muốn đi dạo, sau sẽ không hẹn gặp rồi!
- Ngươi cái này là có ý tứ gì!
Thanh niên khiêu khích kia lại nhảy ra ngoài, hắn tên là Lê Tuấn kiệt, trừng mắt tựa hồ muốn phun ra lửa.
Sau sẽ không hẹn gặp?
Đây không phải chú bọn hắn chết ư!
- Lâm bằng hữu, tuy ngươi là Sơ Vị Thần Nhị trọng thiên, bất quá muốn ở chỗ này lưu lạc, phần tu vi này căn bản không đủ, nếu không chúng ta sẽ không sớm đi ra chỗ trú quân cướp giết, gom góp đủ số giết chóc ly khai địa phương quỷ quái này?
Quý Hạ thì y nguyên dùng hình tượng mặt trắng xuất hiện, nói ngắn lại chính là muốn khuyên bảo một đoàn người Lâm Lạc lưu lại.
- Mấy vị cô nương, chúng ta đây có sáu Sơ Vị Thần Nhị trọng thiên, đi theo chúng ta khẳng định so với đi theo hắn an toàn!
Lê Tuấn kiệt trực tiếp đào góc tường.
- Đi theo các ngươi?
Chu Hạnh Nhi lấy khăn che mặt xuống, lộ ra khuôn mặt xinh đẹp động lòng người.