Chương 518 - 519: Trữ Tú Nhi.

Hoành Tảo Hoang Vũ

Cô Đơn Địa Phi 01-07-2023 15:31:59

Kỳ thật hắn được xem như hoàng thân quốc thích. Tỷ tỷ của hắn hơn hai mươi năm trước chẳng những diễm danh lan xa, thiên tư bất phàm, được một tộc nhân có địa vị của Lâu gia vừa ý, thu làm thị thiếp. Chính bởi vì như vậy hắn mới lấy được vị trí hôm nay. Nhưng ngày vui chẳng được bao lâu, tỷ tỷ của hắn sinh ra nữ nhi liền buông tay rời đi, Chu gia xuống dốc không phanh, không dám tiếp tục xưng là thông gia của Lâu gia, Chu Tử Ưng cũng sống thật nơm nớp lo sợ, nhờ vậy mới bảo vệ được vị trí hiện tại. Hiện giờ thời vận thay đổi, nữ nhi của tỷ tỷ hắn không nghĩ tới lại là một thiên tài võ đạo, trước đó vài ngày bỗng dưng nổi tiếng, đánh bại Tiếu Nguyên nổi danh Lạc Thủy quốc, sau hành trình U Ám sâm lâm đột phá Thích Biến cảnh, trở thành lão tổ trẻ tuổi nhất đế đô! Tuy rằng thân phận làm cậu như hắn còn chưa được công khai, nhưng Lâu Nguyệt Vũ đã tặng cho hắn thật nhiều đan dược trân quý, để cho hắn đột phá được trạm kiểm soát quấy nhiễu mấy chục năm, tiến vào Thông Minh cảnh! Mà đại yến hôm nay mặt ngoài là chúc mừng hắn đột phá, trên thực chất là muốn công khai quan hệ giữa hắn cùng Lâu Nguyệt Vũ! Có được cháu gái tu vi Thích Biến cảnh, xem còn ai dám không để hắn vào trong mắt, không chịu cung kính đối với hắn! Càng mấu chốt chính là, đột phá tới Thông Minh cảnh, củng cố xong cảnh giới, công pháp tu luyện yêu cầu thân đồng tử của hắn rốt cục chấm dứt, có thể sủng ái ái thê của hắn! Nghĩ tới đây, ánh mắt hắn nhìn thiếu phụ tuyệt sắc bên cạnh tràn đầy lửa nóng, nhiều nhất chỉ thêm ba ngày hắn đã được hưởng trọn ước nguyện! Chủ nhân vào bàn nhưng lại không gây náo động hiện trường, bởi vì lực chú ý của mọi người toàn bộ đều đặt trên người hai cao thủ Thích Biến cảnh. Chu Tử Ưng cũng không nghĩ tới chuyện này, hắn cần chính là hiệu quả khiếp sợ như vậy! Nhưng kỳ quái chính là vì sao Lâu Nguyệt Vũ không ngồi lên thượng tọa, ngược lại cùng một tiểu tử ngồi chung với nhau? Chẳng lẽ là tình lang của nàng? Nếu nói không phải, còn ai dám cùng nàng ngồi chung một chỗ, còn có thể chậm rãi nói chuyện, mặt không biến sắc? Hắn càng nghĩ càng cảm thấy được có lý, lập tức đi tới. Tuy rằng hắn là cậu của Lâu Nguyệt Vũ nhưng cũng không dám bãi cái giá, ngược lại thật cẩn thận lấy lòng cháu gái tiền đồ vô lượng, cười nói: - Nguyệt Vũ, đây là vị hôn phu tương lai của cháu sao? Quả nhiên là nhất biểu nhân tài, nhân trung chi long, khí thế đường đường, tuổi trẻ tài cao! Hắn kỳ thật không biết Lâm Lạc là ai, nhưng lời khen đã liên tục tuôn ra. Lâm Lạc cũng không hề nhìn hắn, mà đã đem ánh mắt chăm chú lên trên người mỹ phụ tuyệt sắc, có cảm xúc nghiến răng muốn quất người lập tức. Mỹ phụ kia chính là Trữ Tú Nhi, cũng chính là phu nhân tể tướng La Tú Nhi hiện tại, có trời mới biết đâu mới là tên thật của nàng! Trữ Tú Nhi tự nhiên cũng nhìn thấy Lâm Lạc, thân thể mềm mại không khỏi run lên, nàng hiểu được Lâm Lạc vì nàng mà đến, xác thực mà nói là vì nhi đồng chưa từng tồn tại kia mà đến! Nhưng nàng thật sự không ngờ lá gan của Lâm Lạc lớn như vậy, dám một mình xâm nhập nước đối địch! Hiện tại nàng chỉ có một hi vọng, là Lâm Lạc ngàn vạn lần đừng nhận thức nàng, nếu không sự tình nháo lớn Lâm Lạc sẽ bị Lạc Thủy quốc đuổi giết! Tuy rằng có đôi khi nàng thực sự hờn giận hắn nhưng càng không hi vọng hắn bởi vì chính mình mà mất tính mạng! Ân? Tình huống gì vậy? Chu Tử Ưng nhìn thấy Lâm Lạc dùng ánh mắt mê đắm nhìn ái thê của mình, trong lòng không khỏi tràn đầy khó chịu! Tiểu tử nào không khỏi quá háo sắc, lại dám ở ngay trước mặt Lâu Nguyệt Vũ nhìn trừng trừng ái thê của hắn không chút kiêng nể! Còn chưa kết hôn đã như vậy, sau này còn không phải nhìn thấy mỹ nữ trực tiếp cướp đoạt! - Cùng ta rời đi! Nếu Lâm Lạc đã đến cướp người, cũng không cần che giấu đi thẳng vào chính đề. Trữ Tú Nhi còn chưa trả lời, Chu Tử Ưng đã giận điên lên. Tiểu tử này đúng là sắc đảm che trời, ngay cả mợ của mình cũng không buông tha? Háo sắc cũng phải có cực hạn, con thỏ cũng không ăn cỏ bên cạnh hang đâu! - Lâm huynh, ngươi đây là ý gì? Lâu Nguyệt Vũ cũng không khả năng nghĩ tới giữa Lâm Lạc cùng Trữ Tú Nhi từng có một đoạn cảm tình "thông dâm", chỉ cho rằng người này háo sắc tới mức độ này, tự nhiên trong lòng tràn đầy xem thường. Lâm Lạc cường thế quật khởi, tin tức về hắn tự nhiên là không ít, cho dù ở Lạc Thủy cùng Đại Việt đều điều tra được thật rõ ràng. Thật sự là kỳ quái, một kẻ háo sắc như vậy không ngờ trong võ đạo còn tinh tiến như bay, không khỏi làm cho những người khổ luyện muốn hộc máu mà chết! Mà nàng càng thật không ngờ, nữ nhân mà hắn đánh chủ ý lại là mợ của nàng! Lâm Lạc đưa tay chỉ chỉ Trữ Tú Nhi, nói: - Nàng là người của ta! Quả nhiên là tên háo sắc! Lâu Nguyệt Vũ đã vô cùng giận dữ, ban đầu nàng còn tưởng rằng Lâm Lạc tới lịch lãm, nhưng theo tình huống hiện tại mà xem không phải lịch lãm mà là liệp diễm! Thật không thể nhẫn nhịn! Nàng quát một tiếng, nói: - Lâm Lạc, theo ta đi ra! Ít nhất nàng còn chưa mất lý trí, muốn khai chiến ngay trong đại sảnh, như vậy sẽ có vô số người đi theo tai ương. Kỳ thật không cần Lâu Nguyệt Vũ khiển trách, những người khác nhìn thấy tình thế này đã cảm thấy không đúng! Nhưng những kẻ tới nơi đây vốn không có bao nhiêu địa vị, căn bản chưa từng nghe qua tên Lâm Lạc, nhưng có thể xác định Lâm Lạc cùng tầng cấp với Lâu Nguyệt Vũ, làm sao còn dám lưu lại chỗ này, đã vội vàng trốn khỏi đại sảnh. - Lại đây! Lâm Lạc nhìn Trữ Tú Nhi quát, nữ nhân này thật sự to gan lớn mật, dám rẽ vào hài tử của hắn bỏ trốn, không đánh mông nàng một trận thật sự không thể trút giận! Khiếp sợ với "dâm uy" của Lâm Lạc, Trữ Tú Nhi không nhịn được đi về phía hắn, ngay chính nàng cũng không ý thức được là chuyện gì xảy ra. - Khinh người quá đáng! Chu Tử Ưng không nhịn được nữa, nếu thật để ái thê của mình bị người mang đi, hắn còn mặt mũi gì làm tể tướng, trực tiếp mua khối đậu hủ đâm chết cho xong! Hắn đưa tay kéo tay Trữ Tú Nhi. - Lớn mật! Lâm Lạc mặc kệ Trữ Tú Nhi là thê tử của ai, nếu đã mang thai hài tử của hắn, vậy là nữ nhân của hắn! Hơn nữa trước kia tuy hắn say rượu không nhớ rõ tình hình, nhưng sau khi tiến vào tiên cảnh hắn lại nhớ thật rõ ràng, tinh tường biết rõ hắn là nam nhân đầu tiên của Trữ Tú Nhi! Hắn cũng sẽ là nam nhân duy nhất của Trữ Tú Nhi! Hắn phất tay hướng Chu Tử Ưng quét tới. - Lâm Lạc, ngươi thật quá mức! Lâu Nguyệt Vũ khẽ quát một tiếng, vươn tay điểm tới cổ tay Lâm Lạc. Oanh! Oanh! Tay của Lâu Nguyệt Vũ va chạm cổ tay Lâm Lạc, lập tức bị lực lượng hộ thể cường đại của hắn đánh bay, mà Chu Tử Ưng lại ầm ầm chấn động, trực tiếp mềm nhũn ngã trên mặt đất. Nhưng một màn xảy ra kế tiếp lại làm mọi người không sao tưởng tượng! Trữ Tú Nhi đột nhiên vung tay lên, trên tay hiện thêm một thanh chủy thủ hướng cổ Chu Tử Ưng quét tới! Di! Mặc dù người trong đại sảnh đã lui ra ngoài, nhưng không rời đi, đang xem cuộc chiến. Thấy một màn như thế bọn họ tựa hồ có chút hiểu ra, thì ra Lâm Lạc cùng Trữ Tú Nhi đã sớm thông đồng, hiện tại trắng trợn mưu sát trượng phu sao? Chủy thủy xẹt qua cổ Chu Tử Ưng, nhưng Trữ Tú Nhi chỉ là Minh Dương cảnh, còn kém hơn Chu Tử Ưng hai cảnh giới, cho dù trong tay cầm pháp bảo cũng chưa chắc phá được phòng ngự của Chu Tử Ưng, chỉ lưu lại một dấu vết qua tai đối phương. - Lâm Lạc, giúp ta giết hắn! Trữ Tú Nhi ngẩng đầu nhìn Lâm Lạc, trong ánh mắt tràn đầy khẩn cầu. - Lý do? Lâm Lạc không có thói quen vô duyên vô cớ giết người. - Hắn giết toàn tộc của ta, ta vì báo thù phải thay đổi tên họ gả cho hắn, vì muốn ám sát hắn! Lâm Lạc, giúp ta! Giúp ta! Trong mắt Trữ Tú Nhi đầy nước mắt, thanh âm bi thương như chim quyên khấp huyết. Đây quả thực là huyết hải thâm cừu, không tiếc dĩ thân báo hận, đáng tiếc thực lực đôi bên sai biệt thật quá lớn! Lâm Lạc gật gật đầu, vung ngón tay, nói: - Đan hạch của hắn đã bị ta phế đi, không khác gì người thường! Huyết hải thâm cừu như vậy, tự nhiên phải do chính mình động thủ. Trữ Tú Nhi cắn chặt răng vung chủy thủy, đầu của Chu Tử Ưng đã bay ra, thi thể không đầu phun tràn máu tươi, nhưng không cách nào dính tới người Lâm Lạc cùng Trữ Tú Nhi, giống như ở trước mặt hai người có một tầng bình chướng vô hình. - Đi! Lâm Lạc cần nói chuyện với nữ nhân không ngoan ngoãn này mới được. - Ngươi... ngươi... Ở sau lưng rốt cục Lâu Nguyệt Vũ đã hồi phục thần trí, khuôn mặt vô cùng khiếp sợ: - Ngươi tiến vào Linh cảnh? Vừa rồi va chạm nàng cảm thấy lực lượng trong thân thể Lâm Lạc giống như biển rộng, ở phương diện chất lượng còn vượt qua nàng ít nhất trăm lần! Đây không phải Thích Biến cảnh đỉnh có thể làm được, chỉ có cường giả Linh cảnh mới có thể đạt tới! - Đừng nản chí, chỉ sớm hơn ngươi một bước! Lâm Lạc không hề có chút xem thường thiên phú của nữ tử này, nếu như nàng cũng có được kỳ ngộ như Lăng Kinh Hồng, nói không chừng cũng có thể trong thời gian thật ngắn đột phá Linh cảnh! Lâu Nguyệt Vũ đã ngây người, nàng làm sao dám nghĩ đến một kẻ háo sắc đáng ghét như thế có thể tiến vào Linh cảnh nhanh tới như vậy! Nàng tuy rằng thiên tư tuyệt đỉnh, lại có đại cơ duyên, đại bí mật, nhưng muốn đạt tới Thích Biến thập trọng thiên nàng ít nhất cần tới mười năm mới có thể vượt qua, hơn nữa muốn lĩnh ngộ hư vực còn cần thêm mười năm, muốn đột phá cũng phải chờ tới năm mươi tuổi. Đây đã là tốc độ nhanh nhất từ trước tới nay của Lạc Thủy quốc, tuyệt đối là chấn động quốc gia! Nhưng đem so sánh với Lâm Lạc, hoàn toàn chính là cặn bã! Vì cái gì, dựa vào cái gì một tên háo sắc lại có thể ở võ đạo lấy được thành tựu như thế? Lâm Lạc mang theo Trữ Tú Nhi nghênh ngang đi ra khỏi tướng phủ, một đường đi qua không người nào dám trở! ikienthuc. org Chuyện cười, không thấy ngay cả Lâu Nguyệt Vũ cũng phải nếm thiệt thòi sao, ai tự nhận mình cường đại tới mức có thể kề vai với Lâu Nguyệt Vũ? Bọn họ đã nhẫn nhịn, những người khác càng thêm tránh né. - Nói đi, rốt cục nàng đã xảy ra chuyện gì? Lâm Lạc đem Trữ Tú Ninh đưa tới một khách điếm, quyết định hỏi cho rõ ràng. Trữ Tú Ninh thật sự sợ hãi Lâm Lạc, im lặng một lát mới nói: - Tên thật của ta là Trữ Kiều Nguyệt, xuất thân từ một tiểu gia tộc, nhưng tốt xấu áo cơm không lo. Mười bảy năm trước Chu Tử Ưng dòm ngó một trương bí phương tổ truyền nhà ta, phái người giả dạng thành cường đạo đem trên dưới cả nhà đều giết chết, ngay cả hài tử mới sinh cũng không ngoại lệ! Bởi vì ngày đó ta đến nhà thân thích thăm viếng nên mới tránh thoát một kiếp! - Nguyên bản ta cũng không biết là ai hạ độc thủ, nhưng bốn năm sau trong đế đô có loại trà mới được bán ra, lại có công hiệu tĩnh thần thanh tâm, ta vừa nếm thử liền biết là bí phương tổ truyền gia tộc của ta, rốt cục tìm được kẻ chủ mưu sát hại gia tộc ta chính là Chu Tử Ưng! - Nhưng mà khi đó ta chỉ có tu vi Thanh Huyền cảnh, cừu nhân quá cường đại! Vì vậy ta đổi tên La Tú Nhi, tìm cách gả vào Chu gia, tìm cơ hội ám sát kẻ thù nhưng chờ mãi không có cơ hội! - Sau đó ta đi ra ngoài giải sầu, cùng thương đội đến Hoa Nguyên trấn, không nghĩ tới quân đội Càn Nguyên quốc đột nhiên đánh tới cho nên trở thành tù binh. Chuyện kế tiếp không cần phải nói Lâm Lạc cũng đã biết, dọc theo đường đi nàng che giấu dung mạo tuyệt thế, nhưng ở nô lệ phường thị vẫn bộc lộ kinh diễm, bị Lâm Lạc cùng Điền Phi Thành vì đấu khí nên mua xuống, cuối cùng kết thành nghiệt duyên. Nàng vẫn chưa từng quên chuyện báo thù, chờ đợi kiếm đủ "ưu đãi" trên người Lâm Lạc liền lén lút quay về Phương Hương thành, tiếp tục làm tể tướng phu nhân, chờ cơ hội ám sát. Nhắc tới nàng vẫn thật may mắn, nếu rơi xuống trong tay Điền Phi Thành, chẳng những cả đời vô vọng báo thù, còn phải luân vào đồ chơi, nếu không bì chà đạp tới chết thì không nhẫn nhịn được nỗi nhục mà tự sát! Lâm Lạc nhướng mày, hỏi: - Nhi đồng đâu? Hắn không phải người có tâm địa sắt đá, đối với những gì Trữ Kiều Nguyệt gặp được có vài phần đồng tình, nhưng còn chưa tới mức nảy sinh tình yêu. Đối với việc đối phương không đề cập tới nhi đồng cũng đã làm Lâm Lạc vô cùng tức giận. Trữ Kiều Nguyệt không thực sự mang thai, tự nhiên đã sớm đem việc có nhi đồng ném ra sau đầu, nàng vì báo đại thù nhẫn nhục sống tạm bợ, nhưng thực tế lại là người thích hưởng thụ, hiện tại đại thù đã báo, nàng cũng không muốn bị Lâm Lạc giết chết. Nàng nghĩ nghĩ, khóc ròng nói: - Thực xin lỗi, nhi đồng sinh non, mất rồi! Lâm Lạc giống như gặp sét đánh, dù đứa bé kia cũng không phải trong ý muốn của hắn, nhưng nếu đã mang thai hắn tự nhiên muốn làm tròn trách nhiệm làm cha, nhưng nghe được tin như sấm sét giữa trời quang, đứa bé đã mất, làm sao không để cho hắn thất thần. Trữ Kiều Nguyệt từ trong kẽ tay trộm quan sát Lâm Lạc, trong lòng bồn chồn không biết ác nhân này sẽ làm gì nàng? Theo nàng nghĩ đến tốt nhất là cùng Lâm Lạc quay về Càn Nguyên quốc, làm thị thiếp cho Lâm Lạc cũng không sao, chỉ cần được yên tĩnh hưởng quãng đời còn lại là tốt nhất. Dù sao Lâm Lạc cũng là võ đạo cường giả, rất nhanh đã khôi phục lại từ trong nỗi đau "mất con", dù sao hắn chưa từng nhìn thấy Trữ Kiều Nguyệt mang thai, cũng chưa từng gặp qua "nhi đồng" lần nào. - Theo ta trở về đi! Lâm Lạc thở dài, hắn là một nam nhân luôn thừa nhận trách nhiệm. Trữ Kiều Nguyệt vô cùng mừng rỡ, nhưng trên mặt không dám biểu lộ ra, nói: - Vậy... có thể giúp ta cùng đi một chỗ, ta nghĩ muốn tế bái người nhà một chút! Đây là có hiếu, Lâm Lạc gật gật đầu, tính ra hắn cũng xem là con rể Trữ gia. Nhưng hai người vừa rời khỏi khách điếm, chỉ nghe vài tiếng dị động mỏng manh ma sát, trên bầu trời khách điếm xuất hiện năm đạo nhân ảnh, đều tản ra khí tức khủng bố không kém gì Lâm Lạc! Những người này Lâm Lạc từng gặp qua bên trong U Ám sâm lâm, trong đó có hai người đã là Linh cảnh cường giả, ba người khác thì mới hoàn thành tấn giai.