Chương 257: Kim Đan Đại Hội.

Hoành Tảo Hoang Vũ

Cô Đơn Địa Phi 01-07-2023 15:31:51

Sau khi hai người trở lại gian phòng của Lâm Lạc, thì thấy Đường Điềm với Ngân Mang bụng tròn vo đang nằm giữa một đống lớn thức ăn, khắp nơi là bao giấy dầu dùng để gói món ăn quăng ngổn ngang. Đường Điềm hậm hực nhìn hai người nói: - Hai người các ngươi thiệt là hết sức xấu xa, ra ngoài ăn hàng cũng không dẫn ta theo. Như vậy còn không phải là muốn bỏ mặc sống chết của ta, làm cho ta chết đói hay sao. Quả thật cô gái nhỏ này còn không biết mình muốn chết đói thật sự là một chuyện quá mức không tưởng sao. Sau khi hai người nhìn kỹ những món ăn la liệt trong phòng thì liền hết sức bất ngờ, bởi vì trong đó đầy đủ các loại thịt mãnh thú từ Minh dương cho đến Giác vi cảnh. Tất nhiên đây không thể nào là thức ăn cho hạ nhân Tô gia, mà là những món ngon dành cho các vị trưởng lão hoặc tầng lớp có thân phận cao quý trong Tô gia. Đường Điềm lại có thể không ai hay biết lấy trộm về ăn, điều này sao không làm cho hai người bất ngờ? Chẳng lẽ tiểu yêu tinh này lại giống như Tô Quảng Khai, có thể đạt đến cảnh giới Phản phác quy chân? Nhưng nói thế nào cũng không hợp lý, trên người nàng chẳng mang một chút gì là khí tức của cao nhân, vả lại lúc hai người Lâm Lạc mới gặp nàng, nàng này thật sự ngu ngốc chứ cũng không phải là giả vờ... Một cường giả làm sao có thể như thế được chứ? Hay là nàng này thật sự có thiên phú bẩm sinh? Lẽ nào lại là một cô bé may mắn, sinh ra đã có năng khiếu nhưng lại ngờ nghệch không biết? Mặc dù suy nghĩ cả buổi, nhưng cuối cùng Lâm Lạc vẫn không thể nào giải thích nổi. Sau khi nghỉ ngơi một chút, Lâm Lạc rời khỏi Tô gia đi vào Linh Sương thành. Có bốn thế lực lớn trong Càn Nguyên quốc là Tô gia, Điền gia, Dịch gia và Phạm gia. Bên trong bốn gia tộc lớn này đều có Thích biến cảnh cao thủ nghiêm mật bảo hộ. Tuy mọi người đều biết mỗi gia tộc không chỉ có một Thích biến cảnh cường giả, nhưng không ai biết là cuối cùng có bao nhiêu người. Hiện tại Phạm gia đang là gia tộc hoàng thất, thực lực hùng mạnh cai trị đất nước khổng lồ này. Tuy vậy ba gia tộc khác là Tô gia, Điền gia và Dịch gia thực lực cũng vô cùng đáng sợ, không hề thua kém Phạm gia, rất giống với tình hình bốn gia tộc lớn ở Đại Thông quốc. Về bề nổi thì Phạm gia cai trị đất nước, nhưng trên thực tế thì bốn gia tộc lớn chia sẽ quyền lực với nhau, quan hệ rất bình đẳng. Bên trong Linh Sương thành chỉ có cơ nghiệp của Phạm gia mà không có cơ nghiệp của ba nhà khác, là do mỗi nhà nhân khẩu đều quá nhiều, mà quy mô của Linh Sương thành dù sao cũng có hạn, không thể nào có thể chứa hết số người lớn như vậy. Nhưng trong thành cũng không phải chỉ có mỗi Phạm gia, mà còn có những gia tộc với quy mô vừa và nhỏ khác, tựa như Chu gia là một trong số đó. Tại khu vực xung quanh địa phận Chu gia, Lâm Lạc qua điều tra sơ bộ đã có kết quả sơ lược đối với gia tộc này. Tuy rằng Chu gia không phải nhà giàu có đỉnh cấp, nhưng cao thủ trong gia tộc cũng là nhiều như mây. Các cao thủ cấp bậc lão tổ như Địa Nguyên, Khuy Linh, Thông Minh cũng nhiều không đếm hết. Hơn nữa Chu Ảnh Khiết trong gia tộc cũng rất có danh tiếng, nghe nói người này từ rất nhiều năm trước có được một đại cơ duyên, nhảy vọt từ Minh Dương cảnh lên đến Thông Minh cảnh, sau đó kết hôn với một cao thủ rất nổi tiếng của Điền gia, hiện nay cũng đã có một đứa con. Lông mày Lâm Lạc khẽ nhíu lại, dù sao hiện tại Chu Ảnh Khiết đã là con dâu của Điền gia, nên muốn đánh lén ả là không thực tế, hơn nữa thực lực hiện nay của Lâm Lạc cũng thua xa, nên việc chính yếu trước mắt của Lâm Lạc là nhanh chóng nâng cao thực lực bản thân mình. Lâm Lạc buộc lòng phải kiên nhẫn. Khi Lâm Lạc về lại Tô gia, còn chưa kịp trở về phòng thì đã gặp phải Điền Kỷ Dũng vẻ mặt ngạo mạn đứng chắn ngang đường. Lúc trước sau khi bị Lâm Lạc đánh bại thì người này một mực quyết tâm khắc khổ tu luyện, chỉ trong vòng một năm đã đột phá đến Minh Dương cảnh. Từ đó có thể thấy được khả năng của thế gia Thần quốc quả thật rất đáng sợ, chỉ cần có đủ cố gắng thì tu vi của thành viên trong gia tộc sẽ tiến mạnh, tất nhiên phải là con cháu dòng chính hoặc là phải có thiên phú thật tốt. - Lâm Lạc, ta cảnh cáo một lần nữa, ngươi tốt nhất tránh xa Mị nhi, nếu còn không biết xấu hổ thì ta sẽ trực tiếp phế bỏ ngươi. Điền Kỷ Dũng chưa nói xong đã hướng tới trước người Lâm Lạc đánh qua. Lâm Lạc cười thầm trong bụng, Hỗn Độn dung lô giúp cho mình thăng cấp nhanh không ai có thể bằng được. Mặc dù Điền Kỷ Dũng là công tử thế gia đỉnh cấp, một năm có thể thăng một cảnh giới, dựa vào lượng lớn tài nguyên cũng không thể nào so sánh với mình được, không chỉ vậy còn bị mình bỏ lại rất xa. Chính vì vậy, Điền Kỷ Dũng trước mặt Lâm Lạc chẳng khác nào một thằng hề, nhưng "cao nhân" như Lâm Lạc cũng sẽ không chấp nhất với "tiểu bối" như Điền Kỷ Dũng, nên hắn chỉ nhẹ nhàng giơ lên một đấm. - Không thể nào! Lúc này Điền Kỷ Dũng quả thật đáng thương, từ sau khi bị Lâm Lạc đánh bại hắn khắc khổ tu luyện, thậm chí không ăn không ngủ, chịu biết bao gian lao mới có thể tiến đến Minh Dương cảnh trong vòng một năm. Tưởng rằng có thể dể dàng áp chế Lâm Lạc, nhưng ai ngờ một chiêu cũng đỡ không nổi. Chênh lệch chẳng những không thu nhỏ lại mà ngày càng mở rộng đến mức không thể nào vượt qua được, điều này gần như làm cho Điền thiếu gia đau khổ gần như tuyệt vọng. - ẦMMMM Ngay lúc này một người đá tung cửa lớn đi vào, vẻ mặt vô cùng ngạo mạn hất hàm hỏi: - Ngươi là Lâm Lạc? Quả thật là hết sức náo nhiệt rồi, chẳng lẽ hắn bây giờ là người nổi tiếng, ở Tô gia ai ai cũng muốn xem mặt. - Ngươi là ai? Tuy Lâm Lạc khó chịu, nhưng cũng thầm hiểu đây là những người theo đuổi Tô Mị, bọn họ đã xem Lâm Lạc là đối thủ nặng ký, ngày nào chưa đuổi được cái gai trong mắt ra khỏi Tô phủ là còn chưa yên lòng. Gã thanh niên lạnh giọng: - Công tử ta tên là Tôn Kính Chí, nghe xong thì cút ngay ra khỏi Tô gia, bằng không chớ trách ta nặng tay. - Tôn Kính Chí, ngươi đừng có mà mơ, Tô Mị không có để ý đến loại gia tộc nhỏ như ngươi. Lâm Lạc còn chưa kịp nói đã nghe Điền Kỷ Dũng lên tiếng, mặc dù hắn đánh không lại Lâm Lạc, nhưng còn chưa bao giờ ngán Tôn Kính Chí. - Ha ha ha, Điền Kỷ Dũng, ngươi mới là hết hy vọng, biểu miệu của ta không có để ý tới ngươi. Tôn Kính Chí gay gắt phản kích. Điền Kỷ Dũng cười nhạt: - Biểu muội? Ngươi thật là không biết xấu hổ tự nâng giá bản thân, chỉ có một nữ nhân được làm thiếp ở Tô gia thì đã cho là bà con thân thích sao? Lâm Lạc cũng không muốn đếm xỉa đến tiếp mục tranh giành tình nhân này, hắn đi về phía gian phòng của mình, bỏ mặc hai người đứng tại chổ trừng mắt khiêu khích. Nhưng mới đi được vài bước Lâm Lạc liền dừng lại, trước mắt hắn là Tô Ngọc Lai, người mà hắn "hãi" nhất. - Mấy tên thô bạo các ngươi đến chổ ở Lâm huynh của ta làm cái gì, còn không cút ngay đi. Tô Ngọc Lai bắt chéo hai tay sau lưng, nhìn thấy mười phần âm nhu. Sau đó ba người mặc kệ chính chủ, làm ầm ĩ hỗn loạn trong biệt viện của Lâm Lạc. Vốn Lâm Lạc còn muốn mặc kệ ba người bọn họ, nhưng sau đó ba người trực tiếp đánh nhau loạn xạ, hơn nữa thực lực của bọn họ tương đương nhau, đánh đến không phân cao thấp. Lúc này Lâm Lạc cũng hết chịu đựng nổi, hắn xông lên một tay túm cổ ba người đánh cho hôn mê. Chỉ riêng Tô Ngọc Lai cho dù hôn mê nhưng trên mặt cũng mang theo vẻ mờ mịt, hắn như muốn hỏi Lâm Lạc: - Sao ta giúp ngươi mà cả ta ngươi cũng đánh... Sau khi đem ba người quẳng ra bên ngoài thì biệt viện mới có thể yên tĩnh như trước. Tô Mị vài ngày sau tới đến chỗ hắn : - Đi với ta một chút, ta mang đồ nhà quê ngươi đi mở mang kiến thức. - Đi đâu? - Kim Đan Đại Hội. - Kim Đan Đại Hội là cái gì? - Là như thế này, lúc đầu Kim Đan đại hội do các đan sư tổ chức lên để bọn họ có nơi giao lưu tâm đắc, dần dà trở thành nơi mọi người trao đổi dược liệu cũng như đan dược, số lượng người tham gia cũng ngày càng nhiều, chủng loại ngày càng đa dạng, cuối cùng biến thành khu chợ trao đổi lớn nhất của tam đại Thần quốc, ở nơi này ngươi có thể mua bất cứ thứ gì ngươi muốn. Tô Mị vỗ vai Lâm Lạc: - Có phải rất hứng thú hay không hả? - Oh thích thật. Đường Điềm gật đầu liên tục. - Ta muốn mua thật nhiều đồ ăn ngon, quần áo đẹp. Ặc ặc, tiểu yêu tinh này bây giờ còn biết mua đồ đẹp, quả là một tiến bộ lớn. - Ngươi có tiền không? Lâm Lạc nhìn nàng. Đường Điềm như gặp phải vấn đề khó khăn liên tục lắc đầu, nhưng lập tức con mắt sáng lên nói: - Nhưng các ngươi có mà. Sắc mặt Lâm lạc cùng với Tô Mị đều tối sầm, tiểu yêu tinh này thật đúng là muốn ăn nhờ ở đậu bọn họ, lại còn ra vẻ vô cùng chính nghĩa. Lâm Lạc thật sự cũng rất hứng thú, đây chính là hội chợ giao dịch của tam đại Thần quốc, tất nhiên sẽ có vô số thứ tốt. Trừ Thiên tinh thạch hắn còn có linh dịch được sản xuất từ thiết bài thần bí, qua nhiều ngày gom góp, hiện giờ hắn đã có hơn ba mươi bình, đây quả thật là một số tiền khổng lồ. Ba người rời khỏi phủ đi vào trong Linh Sương thành, sau một lúc ngồi xe ngựa liền tới trước cửa một tòa nhà. - Đây là nơi cử hành Kim Đan đại hội? Lâm Lạc không thể hiểu nổi, một ngôi nhà nhỏ như thế thì có thể chứa được bao nhiêu người... Tô Mị liếc hắn: - Tên ngốc quá thiếu hiểu biết, vào xem sẽ biết... Bởi vì xe ngựa có ký hiệu của Tô gia nên đi qua rất thuận lợi, sau khi qua cửa chính Lâm Lạc thấy trên mặt đất có một tòa truyền tống trận. Lúc này hắn đã biết địa điểm giao dịch đại hội có lẽ ở bên kia tòa pháp trận, chỉ cần truyền tống là sẽ đến. Một quầng sáng ngay lập tức bao phủ khi ba người bước lên pháp trận. Lâm Lạc cảm thấy toàn thân chấn động, sau đó áp lực vô hình nháy mắt tiêu tan, vầng sáng cũng biến mất, bọn họ đã xuất hiện bên trong một khu chợ thật lớn. Khắp nơi đều là người cùng gian hàng, dạo quanh một chút còn náo nhiệt hơn nhiều so với chợ bán thức ăn. Ở đây đẳng cấp nào cũng có, thậm chí Địa Nguyên Cảnh trở lên cũng nhiều không kể hết, làm cho Giác Vi cảnh Lâm Lạc trở thành "tiểu bối" không dám hó hé. Ba người bọn họ đột nhiên trở nên khẩn trương. Quả thật có rất nhiều thứ tốt tại đây, nào là dược liệu, đan dược, pháp khí trân quý, thậm chí ngay cả công pháp đặc biệt cũng có người lấy ra trao đổi. Đây chính là điều mà Trung nguyên quốc, Hạ nguyên quốc không có. Nhưng đáng tiếc là nơi này không phải ai cũng có thể đi vào, người đi vào phải có địa vị tương xứng, bởi vậy Trung nguyên quốc, Hạ nguyên quốc cũng không có cách nào đạt được công pháp đẳng cấp cao qua con đường này. - Ồ... Đi được một đoạn Lâm Lạc đột nhiên dừng chân, quay đầu nhìn về phía một tảng đá màu hồng thẫm. Trong mắt hắn, hòn đá hồng sắc này tràn đầy Hỏa diễm tinh hoa thuần khiết, giống như mỹ thực tốt nhất trong thiên địa hấp dẫn lấy ánh mắt của hắn, hận không thể lập tức vươn tay đem nó đoạt xuống. - Ân, đây là Thần Huyết Hỏa Vân Thạch! Đường Điềm xuôi theo mục quang Lâm Lạc cũng nhìn thấy tảng đá, lập tức gật đầu nói ra. - Thần Huyết Hỏa Vân Thạch? Tuy Tô Mị bác học uyên thâm, nhưng chưa từng nghe qua cái danh tự này. - Truyền thuyết là thời kỳ thượng cổ, Thần linh đại chiến, Thần huyết phun ra, có chút đá bởi vì thừa nhận Thần huyết mà trở nên biến hóa, xưng là Thần Huyết Hỏa Vân Thạch! Đáng tiếc, quá cứng ngắc, nhai sẽ gãy răng! Đường Điềm lắc đầu liên tục, tựa hồ trước đây thật đúng là nếm qua đồ chơi này, còn bụm gò má một bộ biết vậy chẳng làm. - Làm sao ngươi biết? Tô Mị rất không tin tưởng đây là sự tình mà một "thôn nữ" có thể biết đến. - A... Đường Điềm xoay chuyển ánh mắt nói: - Nãi nãi nói cho ta biết! - Ngươi không phải nói nãi nãi của ngươi là không nói gì sao? Khóe miệng Tô Mị co giật một chút. - Nàng có đôi khi câm, có đôi khi không câm! Tô Mị mặt cũng muốn đen, cái này muốn nói dối cũng phải nói làm cho người tin tưởng chứ, có chuyện tình thái quá như vậy sao? Lâm Lạc không có tâm tình để ý tới bọn họ, đi đến phía trước, nhìn về phía chủ bán trên quầy hàng kia nói: - Lão huynh, cái tảng đá này bán thế nào? Đối phương là một tráng hán chừng ba mươi tuổi, tu vi Thông Minh Cảnh, so sánh với Lâm Lạc mạnh hơn ra một đoạn. Nhưng ở chợ giao dịch hợp bực này, không có phân chia cảnh giới cao thấp, thảo luận chỉ là mua bán, miễn cho có người dùng thực lực mạnh mua ép bán, phá hư quy củ, đây chính là cường giả Tam đại Thần quốc cộng đồng chế định. Tráng hán kia cười hắc hắc nói: - Có hai loại phương pháp giao dịch, một, lấy ra bảo vật để cho ta cảm thấy hứng thú, chúng ta trao đổi. Hai, cũng có thể dùng Thiên tinh thạch mua sắm, một ngàn khối cực phẩm Thiên tinh thạch, hoặc là năm vạn khối thượng phẩm Thiên tinh thạch, thứ cho không tiếp thụ Thiên tinh thạch khác giao dịch! Trên người Lâm Lạc chỉ có mấy khối cực phẩm Thiên tinh thạch, hắn lập tức hướng Tô Mị nhìn đi qua nói: - Yêu nữ, có một ngàn khối Thiên tinh thạch hay không, mượn trước dùng một lát! - Muốn thì có, bất quá lợi nhuận mười thành! Tô Mị công phu sư tử ngoạm, cũng không chờ Lâm Lạc đáp ứng, tay phải run lên, đổ ra rất nhiều cực phẩm Thiên tinh thạch. Tráng hán kia nhãn tình sáng lên, có thể tới nơi này căn bản là võ giả Thần quốc, ngẫu nhiên mới có một ít cường giả Thượng Nguyên quốc, tự nhiên đối với không gian pháp khí sẽ không lạ lẫm. Xem ra, ba người trẻ tuổi này là tộc nhân của thế gia đỉnh cấp Thần quốc. - Chậm đã! Tráng hán kia còn không có đem Thiên tinh thạch thu hồi đi, đã thấy một hắc y lão giả từ bên trong giết đi ra, một tay đặt ngang trước người Lâm Lạc, ngăn cản hắn tiến lên lấy Thần Huyết Hỏa Vân Thạch. - Cái tảng đá này, lão phu muốn! - Này, thối lão nhân, đây chính là chúng ta nhìn trúng trước, hơn nữa cũng đã xuất tiền mua! Đường Điềm hét lên, ma nữ này cảm thấy ăn dùng của Lâm Lạc lâu như vậy, cũng nên vì cái coi tiền như rác này ra chút ít lực.