Cầm trên tay bịch đèn cày và bó bông . Hiếu vừa đi vừa ngắm nhìn con đường quê nội. Cũng do ở xa lại bận rộn nên chỉ ngày tư ngày tết hay có đám thì anh mới về. Chợt nhìn về phía mép ruộng, thằng Sinh mang cái gào múc giếng đi bắt cua . Hiếu nhanh bước lại gần :
- Sinh ơi. Bắt cua bằng gàu thế có mà nó bò đi hết !
Sinh vẫn khom người, tay ngập dưới bùn ruộng, nó ngước lên :
- Chú Hiếu mới về hả? Sao nhận ra cháu hay vậy?
- Sao lại không nhận ra ! Bắt được nhiều chưa? Lên đây đi về cụ với chú ! Chú có mang bánh quy keọ đậu phộng đấy!
- Dạ. Cháu lên liền!
Sinh bỏ con cua vừa móc được cho vô, lấy miếng khăn mền nhỏ phủ kín cái gầu rồi đi lên đường làng. Phủi áo quần, nó hỏi Hiếu :
- Chú mua đồ cho cụ hả? Mà về ở lâu không? Lâu không gặp thấy chú khác thế?
Hiếu lấy chân đá đá nó :
- Mày hỏi thế sao chú trả lời. Nhìn là biết mua đồ cho cụ rồi mà còn hỏi. Chắc chú ở tới chiều thôi!
- Đã về thì ở lại vài bữa cho đã. Hihi biết đâu chú mua đèn cày với bông cho chú xài á.
- Thằng quỷ ! Ý mày nói chú là người chết hay sao ?
Sinh cười cười tít mắt , nó đáp :
- Cái đó là chú nói đó nha! Hihi Giờ chú về cụ trước đi ha! Cháu ra mương tắm cái đã!
- Ừ. Cứ như vậy hen!
Chờ cho Hiếu đi khỏi thằng Sinh giấu gàu cua sau bụi cây rồi nhảy tùm xuống mương nước ở gần đó tắm bì bõm.
Một lát, trên bờ mương có tiếng của chị Vịnh hét toáng :
- Hiếu ơi Hiếu! Mẹ nói bao nhiêu lần rồi mà vẫn tắm mương là sao ?
Dưới nước, thằng Sinh nhìn lên thấy mẹ mình nhưng nó không đáp mà vẫn hụp nước bơi . Chị Vịnh nổi cáu :
- Ơ hay cái thằng này! Mày có nghe mẹ gọi không hả? Hiếu ! Lên bờ ngay cho mẹ!
Lúc này, Sinh bơi lại gần. Nó làm mặt khó chịu :
- Con tên Sinh mà mẹ cứ gọi Hiếu hoài.
- Bữa qua mẹ nói thế nào còn không nhớ? Ở nhà là tên Hiếu, là Hiếu! Đừng để mẹ phải nhắc lại.
- Con biết rồi mà . ! hic
Sinh phụng phịu lội nước đi lên . Ôm cái gàu nhiều cua nhưng trong lòng nó không vui một chút nào. Bước vô nhà, Vịnh cáu gắt luôn cả với chồng :
- Anh chẳng chịu nhắc nhở con cho nó quen dần cái tên mới.
Ninh nhìn vợ , anh buồn buồn :
- Cái gì cũng phải có thời gian. Gọi từ khi lọt lòng thì con nó mới quen. Chứ giờ 11- 12 tuổi rồi sao thích nghi ngay được. Biết vậy đã không đưa em tới gặp ông thầy đó cho rồi.
- Anh hay thiệt! Do mình sai sót khi đi xin con không tạ lễ . Hên là gặp ổng ấy chứ! Thôi cứ thế mà làm theo ổng nói. Chỉ mong con được khoẻ mạnh mà khôn lớn . Với khi nãy em gặp cô Thơ cũng mạn phép rồi. .
- Ủa ? Cô Thơ về lúc nào mà anh không hay? Để anh qua chào hỏi một tiếng.
- Cổ với thằng Hiếu về khi em với nội tính qua nhà thờ tổ. Anh qua hỏi han cho phải phép không lại trách móc .
Vịnh nói rồi quay người đi vô gian trong nhưng không quên nhìn ra coi thằng Hiếu con đã theo về tới hay chưa. .
Nấu vài món xong xuôi, bà Thơ sửa lại áo quần cho chỉnh chu rồi thành tâm dâng hương với lời khấn cầu tổ tên gia độ . .
Từ ngoài hẻm đã nghe tiếng cười nói của cha con nhà Ninh. Nội nhìn ra , thằng Sinh vừa đi vừa nhảy cò mà phì cười :
- Coi cái mặt hớn hở y như ngày tết không ah.
Mới thấy Nội là Ninh lớn giọng :
- Con qua này nội ơi! Cô Thơ mới về ạ?
Ninh vồn vã hỏi chuyện rồi ngồi xuống rót ly nước. Thằng Sinh thì chạy tuốt ra sau vườn , thấy Hiếu là nó giơ cái bịch thắt túm đầu lên khoe :
- Cua cho chú mang về nè! Nay cháu mò được nhiều quá trời .
- Có cả phần cho chú luôn hả? Này mà nấu bún riêu là ngon phải biết!
- Cháu thích canh bún hơn hihi. Bịch cua là cháu đổi lấy bánh . Coi như chú cháu mình huề. Không ai nợ ai.
- Trời đất! Giọng già như trái cà ah! Được rồi! Vô trong đi! Chú rửa tay lên liền.
Có con có cháu về thăm quê là Nội mừng lắm! Có thằng cháu đích tôn , chắt nỗi dõi nên gắp đồ ăn cho nó suốt. .
Quá đầu giờ chiều, Bà Thơ và Hiếu chào tạm biệt mọi người . Thằng Sinh vẻ luyến tiếc :
- Bà với chú mới về mà đã đi liền rồi. .
Bà Thơ nhìn đứa cháu mà ba mẹ nó mới đặt thêm cái tên mới mà gật gật :
- Khi nào thu xếp được bà với chú sẽ ở lại lâu hơn nhen. Con ráng chăm học rồi bà có thưởng!
- Dạ! Con sẽ ráng ạ. ! Nếu bữa nay mẹ không kêu con nghỉ thì có lẽ cũng không được gặp bà với chú. Mà nghỉ học cha mẹ con cũng chẳng cho đi đâu . .
Nghe thằng Sinh nói , Ninh vội đập đập vai con:
- Cái thằng nhiều chuyện ! Có nhiêu đó mà mày kể lể hoài.
- Thì con nói thiệt chứ bộ. Mẹ tới xin phép cô cho con nghỉ về châm nhang không ah.
Đúng là đi hỏi già về nhà hỏi trẻ. Nghe tới nhang khói , Nội ngạc nhiên hỏi nó :
- Ủa. Nghỉ học để châm nhang là sao con?
Thằng Sinh liếc nhìn ba nó , ngập ngừng rồi đáp :
- Mẹ nói con châm nhang rồi để trên đầu. Mấy lần như thế đó cụ. .
Ninh cốc đầu con, rồi quay qua Nội :
- Không có gì đâu Nội. Cũng là vì thêm cái tên mới, nên vợ chồng con làm theo thầy.
- Vợ chồng bay mê tín quá. Nghe theo thầy xem bói có ngày sôi hỏng bỏng không. Nội không có can thiệp vô nhưng hãy cẩn thận.
- Dạ. Thôi ! Con cho cháu về bên nhà. Cô Thơ với em Hiếu lát về sau nha.
Miệng chào nhưng Ninh đã vội kéo thằng bé lôi đi. Bà Thơ và Hiếu cũng rời đi ngay sau đó. .
Sẩm tối, để thằng Sinh ở nhà với hai chị nó. Ninh chở vợ sang nhà ông thầy Quý đã giúp đặt thêm tên cho con. Thầy này đặc biệt là chỉ coi bằng đồng xèng lại nói đúng những việc trong quá khứ , hiện tại và có thể dự báo tương lai nên vợ chồng Ninh rất tin .
Không để cho hai người tới phải chờ lâu, thầy Quý tay mang 2 đồng âm dương và thả xuống cái đĩa nhỏ , khiến chúng xoáy hình vòng tròn. .