Kết thúc 3 tháng học nghề của Hiếu. Ông Bình dẫn con trai xuống khoang hầm của một chiếc tàu đang sửa chữa gặp tổ trưởng , ông nói với con trai :
- Đây là anh Đại - tổ trưởng . Từ giờ con sẽ làm việc theo sự phân công của anh ấy!
Hiếu nghe ba nói rồi gật đầu rồi quay sang Đại :
- Dạ. Em là Hiếu ! Mong anh giúp đỡ. .
- Rồi rồi ! Anh với chú Bình là chỗ thân tình nên em khỏi lo nghen. Giúp được gì anh sẽ giúp hết khả năng.
- Dạ. Cảm ơn anh Đại. .
Ở sát bên, ông Bình vỗ vai Đại :
- Chú giao nó cho cháu. Phân công ca kíp với mọi người như nào thì với nó như thế. Tránh anh em công nhân dị nghị.
Đại cười cười :
- Dạ. Cháu công minh lắm chú! Không có chuyện thiên vị gì gì đâu.
- Chú cứ nhắc như vậy để tránh những việc có thể xảy ra. Hai anh em vô làm đi nghen! Chú qua bên lắp ráp coi sao. .
Nói rồi ông Bình liền rời đi. Đại và Hiếu sau đó cũng lên boong tàu. Sau giây lát, Đại mở lời :
- Thời gian vừa qua là em đã học và quan sát tất cả chỗ làm việc. Nhưng khi vô chính thức thì sẽ bắt đầu từ đây.
Hiếu như không hiểu lắm, anh vội hỏi :
- Ủa chứ không phải hễ chỗ nào cần người là mình sẽ vô đó sao anh?
- Ở nhà máy này thì khác. Chú Sáu và ba em muốn luôn cẩn trọng đối với những người mới vô. Tới lúc thích hợp em sẽ xuống khoang hầm.
- Dạ. Em biết rồi anh. .
- Nào bắt đầu thôi. ! Tuần này ca ngày, tới tuần sau đi ca đêm .
Hiếu gật đầu rồi đeo đồ bảo hộ bắt tay vào làm việc. Công đoạn gò, hàn và các thao tác đã được học thì đối với anh không gặp trở ngại cho lắm. . Hiếu đang rất hi vọng về những dự định trong tương lai ! Nhất định anh phải làm bằng được. Bởi khi đó, anh mới có thể phụ giúp ba mẹ được. .
- Ê Hiếu! Nghỉ giải lao thì qua kia nói chuyện cho vui đi chứ? Trầm dữ mày!
Hiếu giật mình bởi tiếng của nhóm thanh niên làm cùng đang đứng kế bên . Nhấp ly cafe, anh đáp :
- Dạ ! Tính mọi người hút thuốc xong là em vô hihi .
Người tên Hùng ghé sát, anh ta tròn mắt :
- Trời đất! Mày có phải đàn ông con trai không? Không biết hút thuốc luôn hả?
- Là em không thích mùi khói thuốc thôi anh. Chứ em đàn ông chuẩn ah.
- Anh thấy mày số 1 đấy! Nè. . ! Nay tan tầm ở lại ăn hủ tíu nha. Anh mời! Trúng vé số giải cuối.
- Dạ. Hihi anh Hùng hên thiệt á .
- Đỏ bạc đen tình đó mày. Tao mới chia tay với bồ! Haiz. . Mà thôi! Cứ vui với anh em công nhân đã. . Đời có mấy đâu mà rầu vì gái haha .
Cả nhóm cười phá lên sau câu nói của Hùng và tất cả trở lại làm việc. Nghề công nhân vất vả nhưng vui vẻ lắm!
Quán hủ tiếu của chú Tư mập tầm này đông hơn mọi bữa vì có đám công nhân ghé ăn khuya . . Từ khi vô đây làm thì đây là lần đầu Hiếu tới. Tiếng anh Hùng gọi rõ lớn :
- Tụi con vẫn như mọi khi nhưng thêm một tô nha chú Tư.
- Có liền có liền. Có lính mới vô hả Hùng.
- Dạ. Có thằng em út mà nó hiền khô à. . Chú coi có con gái không gả cho nó!
Chú Tư mập bưng hủ tíu rồi tủm tỉm :
- Lính mới đây sao ? Đẹp trai quá ! Làm rể chú không?
Hiếu đỏ mặt :
- Chú với các ảnh ghẹo cháu hoài ah. Giờ cháu chỉ lo làm thôi hihi
- Thiệt cưng hết nói mà. Nghe là ưng cái bụng rồi. Để bữa nào gặp cho con Hiền nhà chú gặp. Bén duyên không chừng.
Hùng và nhóm người đi chung thấy vậy liền gật gật :
- Nhất mày nghen Hiếu. Mau gọi ba vợ đi. .
Hiếu không biết nói gì ngoài việc cười cười rồi cúi ăn tô hủ tíu. Bất chợt nhìn lên thấy gần nồi nước lèo có khay trưng nải chuối và trái cây cúng. Anh vội hỏi chủ quán :
- Ủa nay ngày 2 hay 16 mà chú cúng cô hồn vậy?
Chú Tư lắc đầu :
- Không hẳn là ngày đó chú mới cúng. Chỗ này trước đã có mấy chủ bán rồi nhưng không được lâu dài. Bữa hỏi mướn chú không để ý lắm. Thấy mặt bằng gần nhà máy , gần xí nghiệp nên mướn thôi. .
- Là mấy chủ mướn rồi mà có mình chú là được lâu thôi sao. ?
- Ừ. Chú bán cũng được 5 năm rồi. Lúc đầu cũng ế lắm. . Tới đúng dịp rằm tháng bảy, chả hiểu sao lại mơ thấy có người kêu đói xin miếng cháo . .
Nghe tới đó, Hiếu sởn da gà :
- Là chỗ này có người chết? Chú nói mà cháu run quá!
- Năm 45 chết đói không ah. Không biết là do cúng khiếng này người âm có ăn được không nhưng kể từ khi đó chú bán đắt khách lắm. À mà những vong ma này còn nói cúng chuối cho họ đó cháu. . !
- Dạ. Vậy họ là ma tốt chú ha ! Nhưng chú gan thiệt. . phải cháu cháu chạy bỏ của rồi.
Hùng nãy giờ nghe hai người họ nói qua lại. Anh phì cười :
- Mày ráng sống để mai sau còn làm ma tốt. Nhỡ có đói còn có người cúng chuối haha
- Già rồi ai cũng phải chết đi. Mà lỡ nói ra em nói luôn hihi ! Nếu cháu có chết trước thì mọi người nhớ cúng chuối đấy. .
Hùng cười như vớ được:
- Em út mà khá ! Mới đó mà đã biết giỡn nha mày. Yên tâm chết là có chuối. Hahaha
Chú Tư mập thấy đám công nhân đùa giỡn mà không nhịn cười nổi liền hùa vô :
- Hiếu yên tâm. Chú hứa nếu cháu chết trước là chú cúng mày chuối.
Hiếu cũng đối trả không kém :
- Chú hứa rồi đó nha! Nhưng cúng đúng chỗ chết cháu mới nhận hì hì
Có chút khựng lại sau câu đáp, vẫn mắc cười nhưng chú Tư mập vờ ngạc nhiên :
- Nói thế ngộ nhỡ cháu lên núi hay xuống biển là chú phải xách theo nải chuối hả?
- Lần này thì chú yên tâm. Cháu hứa sẽ chết gần để chú tới. Hì hì
Đến lúc này, chú Tư tắt hẳn cười và không nói thêm gì. Hùng đứng dậy, đập lên vai Hiếu :
- Thằng em út mà bạo cái miệng quá trời quá đất. Thôi tính tiền rồi về mọi người !
Chú Tư nhìn theo đám công nhân đạp xe về mà trong lòng có cảm giác khó ở vô cùng! Những lời nói khi nãy cứ vang bên tai . Bên khay trái cây nén nhang đã cháu lụi tàn. .
-
Ngày nhận tiền lương , cảm xúc của Hiếu thật khó tả! Để một ít ra ngoài anh mua bịch trà vài chai dầu nóng và gói cất thật kĩ. .
Sau bữa cơm tối, lấy gói trà bọc cất kĩ anh đưa cho ba :
- Nay lãnh lương con biếu ba bịch trà và chai dầu gió. .
- Lần này ba nhận. Từ lần sau lo dành dụm nghen!
- Ba mẹ nuôi con lớn từng này mà con chưa đền đáp được gì. Con sẽ tiết kiệm nhưng hàng tháng mong được mua trà biếu ba cho tới lúc không còn mua được nữa. Con muốn báo hiếu ba mẹ. .
Nghe con trai nói, ông Bình xúc động :
- Nói gì mà ba muốn khóc àh!. Ba đồng ý. .
- Dạ hihi! Con cũng mua cho bà nội bà ngoại và mẹ mỗi người một chai dầu nóng. Còn em Ngân con cho đút heo. .
Nói rồi, Hiếu lấy bìa thư đưa cho bà Thơ :
- Con phụ với ba mẹ! Mẹ lo cho gia đình mình !
- Con cứ giữ lấy mà cần xài gì thì xài. Không hết thì tiết kiệm . . Hãy học tính tự lập! Ba mẹ còn khoẻ còn lo cho con được.
Hiếu đứng dậy bước lại gần mẹ , anh nũng nịu :
- Vậy mẹ giữ giùm con ! Chứ không con lại xài hết mất.
Bà Thơ đỡ bìa thư thừ tay con rồi gật đầu :
- Được rồi! Con cầm lấy một phần còn đâu để mẹ giữ giùm. Khi cần xài cho việc gì thì nói với mẹ.
- Dạ. . Hihi con cam ơn mẹ!
Hiếu đáp lời rồi anh đấm lưng xoa vai cho mẹ . Ông Bình chẹp miệng rồi đứng lên :
- Có câu con gái chấy rận nhưng nhà mình thì con trai chấy rận. .
Hiếu cười cười :
- Ba qua chú Toàn đánh cờ hả ba ? Cuối tuần con bới tóc sâu cho ba nghen.
- Thằng con nó đuổi khéo tôi đây mà. Rồi. Ba qua hàng xóm để hai mẹ con thủ thỉ. .
- Tại em Ngân sắp thi tốt nghiệp lên bận rộn . Mai mốt sợ con chẳng có cơ hội . .
Nói đoạn, không chờ cho ba đi khỏi là Hiếu mở chai dầu nóng, anh lấy một chút thoa lên tay mình rồi ấn nhẹ vai gáy cho mẹ :
- Cô bán thuốc nói dầu nóng này tốt lắm mẹ à . Mỏi vai gáy, mỏi lưng thoa vô dễ chịu ! Hic hic hic
Nghe tiếng sụt sịt khóc ở phía sau , bà Thơ vội quay lại :
- Con sao vậy Hiếu?
- Mùi dầu cay cay mẹ ah. Con không sao . .
- Làm mẹ tưởng có chuyện gì!Mà nếu có chuyện gì hãy nói với mẹ.
Lúc này Hiếu bỗng bật khóc thành tiếng, anh ôm mẹ từ đằng sau :
- Không hiểu sao con lại có cảm giác sắp phải xa mẹ. . Con nhớ mẹ!
Bà Thơ chợt nghĩ tới có lần chồng bà nói sẽ vô Đà Nẵng cùng với Hiếu nên bật cười :
- Con trai mà mau nước mắt! Chưa đi làm xa mà đã nhớ mẹ rồi!
Hiếu cứ thế ôm mẹ mà thút thít, anh cũng không rõ cảm giác của mình lúc này là như thế nào nữa. .