Chương 764: Thiên Tùy Nhân Nguyện

Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Nhĩ Căn 23-07-2021 11:16:21

Vị Thiên Công ra tay với Bạch Tiểu Thuần chính là trưởng bối của Trần Hùng, cũng là một trong thập đại Thiên Công của Khôi Hoàng thành. Trần Hảo Tùng. Thập đại Thiên Công của Khôi Hoàng thành đều là Thiên Nhân, hơn nữa còn là Thiên Nhân đại viên mãn. Mười người bọn hắn chính là lực lượng trọng yếu của Khôi Hoàng thành. Tu vi bọn hắn thâm hậu vượt xa đám người Vô Thường công và các lão tổ của ba đại tộc ở Cự Quỷ thành. Hồng Trần Nữ cũng không phải là đối thủ. Tuy nhiên, phụ thân của Hồng Trần Nữ lại là Cự Quỷ Vương, đấy là chỗ dựa của nàng, hơn nữa nàng còn được Cự Quỷ Vương ban cho chí bảo giúp nàng có đủ lực giao chiến với Thiên Nhân đại viên mãn. Chỉ là, tuy chí bảo này có thể giúp nàng đối địch cùng Thiên Nhân đại viên mãn nhưng lại khó có thể dùng nó để bảo hộ cho người khác. Lúc này, vừa cấp tốc chạy tới đã thấy Trần Hảo Tùng ra tay, nàng cũng chỉ có thể vội vàng mở miệng ngăn cản. Ánh mắt Trần Hảo Tùng hơi lóe lên, chân mày khẽ nhíu lại, hắn nghĩ nhanh. Món nợ thân tình lúc trước, hắn đã trả xong cho Hồng Trần Nữ. Nàng xuất hiện lúc này tuy rõ ràng là vì Bạch Hạo nhưng có lẽ chính bản thân nàng cũng chẳng muốn. Nhất định là do Cự Quỷ Vương sai khiến. "Nếu Bạch Hạo chết rồi, chưa chắc Cự Quỷ Vương vì thế mà ra mặt." Trần Hảo Tùng hừ lạnh. Tuy là hôm nay hắn mới lần đầu gặp Bạch Hạo nhưng ác cảm trong lòng đã có sẵn. Vụ thua cược hơn tám mươi triệu tiền lần trước đã khiến hắn rất khó chịu. Lúc này hắn không để ý gì tới Hồng Trần Nữ, một chỉ kia chẳng những không thu hồi mà ngược lại càng lao nhanh hơn về phía Bạch Tiểu Thuần. Khi Trần Hảo Tùng phát chỉ, Bạch Tiểu Thuần đã cảm thấy đầu óc chấn động. Trước khi Trần Hảo Tùng ra tay, Bạch Tiểu Thuần chẳng qua là chỉ cảm giác rằng uy áp của lão già kia rất mạnh. Khi đối phương ra tay, sắc diện Bạch Tiểu Thuần liền đại biến. Hắn nhận ra, trong số những Thiên Nhân mà hắn từng gặp thì Trần Hảo Tùng chính là người mạnh nhất. Một chỉ này dường như không phải là dẫn động ý chí của trời đất thế nhưng lại khiến hắn cảm giác được một chỉ này chắc chắn sẽ đánh lên người hắn, không cách gì né tránh được. Dường như... thiên tùy nhân nguyện! (Trời theo ý người) Thật sự thì đây chính là Thiên Tùy Nhân Nguyện. Một cảnh giới chí cao vô thượng trong Thiên Nhân cảnh. Bạch Tiểu Thuần không suy nghĩ gì được nữa cũng không để ý chi đến những Thiên Hầu chung quanh. Giờ khắc này, tràn ngập trong tâm thần hắn chính là một chỉ kinh thiên động địa này. Trong mắt hắn, một chỉ này đã thay thế thương khung (trời cao), to lớn vô hạn, một khi giáng xuống cũng chính là trời đất sụp đổ xuống người mình, hắn có cảm nhận được cả thân thể cùng linh hồn mình như muốn vỡ tung ra. Trong thời khắc sinh tử, Bạch Tiểu Thuần rú lên hung dữ. Thứ cảm giác ở bên bờ vực của cái chết này khiến hắn hiểu được nếu không thể đối kháng với chỉ lực này, hắn nhất định phải chết hôm nay. Không kịp suy nghĩ gì thêm, Bạch Tiểu Thuần lấy thanh trường thương màu đen mười sáu lần luyện linh, mà Cự Quỷ Vương đã cho, ném ra. Trường thương hóa thành một tia chớp đen phóng thẳng về phía đạo chỉ lực kia. Đồng thời, hắn cũng vội vã lui lại, một tay lấy Vĩnh Dạ Tán căng lên, một tay vói ra phía sau chụp lấy Chu Hoành. Tay hắn vừa chụp được Chu Hoành thì một tiếng nổ rung trời vang lên, sấm sét oanh động. Chính là ngọn trường thương mười sáu lần luyện linh đã đụng chạm với đạo chỉ kia. Cuồng phong bộc phát ngập trời! Oành oành. Bùm bùm! Ngọn trường thương màu đen liền bị vỡ vụn thành từng mảnh, trực tiếp bị phá hủy. Ngón tay kia cũng bị ảm đạm đi ít nhiều. Đây là pháp bảo đã được luyện linh mười sáu lần. Nếu là Thiên Nhân bình thường, khi trường thương bị toái diệt liền đã có thể hóa giải được ngọn đòn này. Nhưng Trần Hảo Tùng lại là Thiên Nhân đại viên mãn, hắn ra tay cường hãn hơn rất nhiều. Trường thương vừa vỡ vụn, ngón tay hư ảo kia lập tức xuất hiện ngay trước Bạch Tiểu Thuần, điểm thẳng tới Vĩnh Dạ tán. Tiếng nổ ầm ầm lại vang lên. Lực lượng phòng hộ của Vĩnh Dạ tán cũng không thể chống cự nổi, tán dù bị xé nát. Gương mặt nửa cười nửa khóc trên tán dù hét lên một tiếng, lao ra khỏi dù thôn phệ ngón tay khổng lồ. Thế nhưng cũng chỉ là rắn nuốt voi, mặt quỷ nhanh chóng rạn nứt rồi tan vỡ, tán dù rách nát nhưng những nan dù không biết làm bằng vật liệu gì mà không hề bị tổn hại. Bạch Tiểu Thuần đau lòng, vội thu hồi Vĩnh Dạ Tán. Thân thể cũng mượn lực phản chấn nhảy lui về phía sau. Một chỉ kia bị cản trở hai lần đã trở nên suy yếu, ánh sáng trên ngón tay ảm đạm dần nhưng tốc độ vẫn không suy giảm, tiếp tục lao về phía trước. Chu Hoành bị lấy ra làm lá chắn vội hét lên hoảng sợ. "Ta cũng không tin ngươi dám giết con của Bán Thần!!" Bạch Tiểu Thuần nấp sau người Chu Hoành, hét lên một câu rồi vội lấy ra một viên Tạo Hóa Đan. Một loạt động tác nhanh chóng thuần thục này khiến Trần Hảo Tùng nhíu mày. Hắn thấy người chắn trước mặt Bạch Hạo là Chu Hoành thì sắc mặt khó coi, huy tay vài cái, một chỉ khổng lồ kia tiêu tán một nửa sức mạnh. Ngón tay trở nên hư ảo nhưng vẫn rơi vào Chu Hoành đang đứng phía trước. Điều kỳ lạ là sau khi đụng vào Chu Hoành thì ngón tay đột nhiên xuyên thấu qua người hắn, trực tiếp đụng trúng Bạch Hạo. Trong khoảnh khắc này, Bạch Tiểu Thuần hét lớn một tiếng, tay phải nâng lên ném Tạo Hóa Đan vào trong miệng. Đồng thời tay trái hắn vung lên đấm một quyền vào ngón tay hư ảo. Một tiếng ầm vang như muốn xé vỡ trời xanh, dư âm quanh quẩn bốn phương. Cả người Bạch Tiểu Thuần chấn động mãnh liệt, thân thể truyền ra âm thanh ken két, bị văng ngược về phía sau. Vào lúc này lực lượng của Tạo Hóa Đan bộc phát, thương thế đang không ngừng lan tràn bỗng nhiên khôi phục toàn bộ. Sau khi bay đi một trăm trượng, Bạch Tiểu Thuần vặn người rơi trên đất, lúc ngẩng đầu lên thì sắc mặt tái nhợt, thở hổn hển nhưng thương thế thì..đã khỏi hoàn toàn!! Dù Bạch Tiểu Thuần nhìn như lông tóc không tổn hao gì nhưng trong lòng đang cuộn trào cảm xúc. Hắn phát hiện ra giữa Thiên Nhân và Thiên Nhân thế mà chênh lệch thật lớn. "Trần Hảo Tùng này có lẽ là chính Thiên Nhân Đại Viên Mãn rồi! Khi hắn vừa ra tay, cái cảm giác như cả bầu trời sụp xuống này thật đáng sợ!" Bạch Tiểu Thuần ngẩng đầu nhìn Trần Hảo Tùng đang đứng giữa không trung, trái tim nảy lên kịch liệt nhưng cũng thật bất bình. "Ỷ lớn hiếp nhỏ có phải không? Chờ sau khi ta trở thành Bán Thần sẽ ỷ lớn hiếp nhỏ báo thù!!" Lúc Bạch Tiểu Thuần còn đang run rẩy thì có một người còn sợ hãi hơn. Vừa rồi Chu Hoành có cảm giác như vừa lội một vòng Quỷ Môn Quan trở về. Sống sót sau tai nạn, hắn đã sợ hãi Bạch Hạo đến cực hạn. Hắn đã hiểu rõ rồi, tên Bạch Hạo này đúng là một thằng điên có gan làm loạn!! Cùng lúc đó, một thân ảnh màu đỏ vội vã phóng đến, đứng trước mặt Bạch Tiểu Thuần. Lúc trước Hồng Trần Nữ chứng kiến toàn bộ quá trình Bạch Hạo đón đỡ một chỉ của Trần Hảo Tùng, nàng cũng kinh ngạc vô cùng. Nàng chợt phát hiện ra bởi vì thành kiến mà nàng không thật sự hiểu rõ lắm con người của Bạch Hạo. "Trần Hảo Tùng, ta phụng lệnh phụ vương đến bảo hộ Bạch Hạo!" Hồng Trần Nữ biết lúc này tình hình căng thẳng nên cũng không suy nghĩ nhiều, trừng mắt nhìn Trần Hảo Tùng giữa không trung. Bốn phía yên tĩnh, hành động hóa giải một chỉ Bán Thần của Bạch Hạo đã khiến chín Thiên Hầu kia biến sắc, đáy lòng giật mình không thôi. Thủ đoạn kia nhìn thì bình thường nhưng chuyện xảy ra chỉ trong chớp mắt, nhất định phải luyện phản ứng trở thành bản năng, cộng thêm bản năng chiến đấu được nâng cao đến cực hạn mới có thể đón đỡ được như thế. Việc này người thường không thể bằng được. Một màn này cũng làm cho Trần Hảo Tùng nhíu mày, thầm than một tiếng. Sự cường hãn của Bạch Hạo khiến hắn cũng phải giật mình, chẳng qua với thân phận của hắn, ra tay thêm lần nữa cũng không tiện. Lại thêm Hồng Trần Nữ đã xuất hiện, dù sao đứng sau lưng Hồng Trần Nữ là Cự Quỷ Vương. Dù trong lòng nghĩ vậy nhưng mặt hắn vẫn trầm xuống nhìn Hồng Trần Nữ: "Ngươi không bảo vệ được hắn!" Trần Hảo Tùng nhàn nhạt nói. "Việc này phụ vương ta đã xin chỉ thị Đại Thiên Sư. Trước khi có ý chỉ của Đại Thiên Sư, mặc dù ta không bảo vệ được Bạch Hạo nhưng Trần Hảo Tùng, ngươi dám ra tay lần nữa sao!" Ánh mắt Hồng Trần Nữ ngưng tụ, lộ ra hàn ý.