Chương 260: Huyết Tổ thứ hai!
Trong lịch sử không hề có dữ liệu về Huyết Tổ cự nhân này, không ai biết tới hắn, càng không ai biết vì sao hắn chết, mọi thứ liên quan tới Huyết Tổ đều không có.
Có lẽ năm đó trước khi chết, Huyết Tổ vốn không nghĩ tới việc sau này đoạt xá sống lại, mà chỉ nghĩ tới một việc, là ... truyền thừa mà thôi!
Truyền thừa lại. . . Bất Tử Trường Sinh Công! !
Giống như đối với Huyết Tổ, truyền thừa Bất Tử Trường Sinh Công còn quan trọng hơn cả tính mạng của hắn!
Trong đầu Bạch Tiểu Thuần không ngừng ầm ĩ, những mảnh vỡ của thế giới này theo những tia chớp bay ra, một tia sinh cơ cuối cùng nhanh chóng yếu đi, ảm đạm.
Những tia chớp kia bay vờn quanh người Bạch Tiểu Thuần, chui vào trong cơ thể hắn, dần lắp ráp thành một đoạn truyền thừa nguyên vẹn trong đầu Bạch Tiểu Thuần, phần truyền thừa thứ nhất!
Đó là. . . Bất tử Bì (Da bất tử)!
Bất Tử Công quyển thứ nhất, cách tu luyện Bất Tử Bì đã xuất hiện đầy đủ.
Hắn nhận ra có một số điểm khác rất nhỏ với Bất Tử Bì hắn đã tu được, hình như cái truyền thừa này còn cổ xưa hơn cái hắn đã có!
Bạch Tiểu Thuần còn chưa suy nghĩ xong, trong đầu lại nổ vang, phần truyền thừa thứ hai, bỗng nhiên xuất hiện, đó là. . . Bất Tử Kim Cương, quỷ dị thay, phần truyền thừa này lại giống hệt cái Bạch Tiểu Thuần có được từ người thủ mộ!
Không có chút xíu khác biệt nào!
Bạch Tiểu Thuần hít thở dồn dập, phần truyền thừa thứ ba rầm rầm hiện ra, nhìn thấy nó, Bạch Tiểu Thuần đầy kích động.
Vì nó chính là. . . Bất tử Cân (Gân bất tử)!
Câu đầu tiên của Bất Tử Cân chính là. . .
Gân dài thêm một phần, thọ kéo dài thêm mười năm!
Truyền thừa Bất Tử Cân nguyên vẹn hiện ra, Bạch Tiểu Thuần vô cùng hồi hộp, dù bây giờ truyền thừa có chấm dứt, không lấy được vật vĩnh hằng bất diệt, thì cũng đủ rồi!
Nhưng rõ ràng truyền thừa này vẫn chưa chấm dứt, vì phần truyền thừa tiếp tục hiện ra!
Là. . . Bất tử cốt (Xương bất tử)! !
Xương cứng cỏi, có thể chống đỡ tất cả các loại sức mạnh!
Bạch Tiểu Thuần run rẩy, trong mắt như có lửa, nhìn bí pháp Bất Tử Cốt trong đầu, trái tim hắn đập thình thịch liên hồi, hắn chuyển sang chủ động hút các tia chớp xung quanh vào.
"Quyển kế tiếp, nhất định là. . . phần cuối của quyển Bất Tử, Bất Tử Huyết (máu bất tử)! !" trong lòng Bạch Tiểu Thuần gào lên, rốt cuộc hiện ra rồi. . .
Bất tử Huyết! !
Huyết, là thân thể chi nguyên!
Cả năm quyển Bất Tử đều đã hiện ra nguyên vẹn!
Sự trân quý của Quyển Bất Tử nguyên vẹn đối với Bạch Tiểu Thuần là không thể nào hình dung được, nếu không có được tạo hóa này, Bất Tử Kim Cương của hắn sau khi đại thành cũng khó mà bước tiếp đi được nữa. Thông Thiên đại lục quá lớn, biết đi đâu tìm Bất Tử Cân, hắn chỉ có thể bỏ không biết bao nhiêu thời gian và tiền bạc để đi tìm.
Nhưng cái kiểu mò kim đáy biển ấy khó mà thành công, thế nên Bạch Tiểu Thuần lấy được bây giờ chính là đã có cơ duyên rất lớn, chẳng những có được Bất Tử Cân, còn có được cả Bất Tử Cốt lẫn Bất Tử Huyết.
Chúng đã mở ra con đường tu hành cho Bạch Tiểu Thuần, tạo hóa này, phải nói là tuyệt thế! !
Chúng giúp Bạch Tiểu Thuần càng hiểu rõ thêm về tu hành bất tử.
Da là bên ngoài, thịt là Kim Cương, gân có thể kéo dài lực, cốt là kiên cơ, huyết thành phẩm nguyên!
Năm cái hợp lại, chính là bất tử, một khi tu thành, người muốn giết được hắn là vô cùng hiếm thấy!
Thiên Yêu thân của hắn hôm nay nhờ đã quán thông về bất tử, cũng bộc phát, huyết khí và tia chớp quấn vào nhau, tạo nên bộ Thiên Yếu thân thứ hai sau lưng Bạch Tiểu Thuần!
Sức mạnh cơ thể hắn tăng lên gấp nhiều lần, khiến hắn không thể không ngửa mặt lên gào, vì truyền thừa... vẫn chưa chấm dứt.
Những tia chớp xung quanh ngưng tụ lại thành một Tia chớp kết tinh!
Kết tinh này sáng chói vô cùng, bên trong có vô số phù văn, những phù văn không ngừng lập loè, nếu nhìn kĩ, sẽ thấy chúng như có hình những gương mặt.
Bạch Tiểu Thuần nhìn những phù văn kia, hắn không thể không hít sâu, vì hắn nhìn thấy mặt của rất nhiều tu sĩ Huyết Khê Tông quen thuộc.
Trong đó có Tống Quân Uyển, có Tống Khuyết, có Tống gia lão tổ, có Vô Cực Tử, có Hứa Tiểu Sơn, có Huyết Tử của tất cả các phong. . . và rất nhiều người khác hắn không biết tên.
"Đây là. . ." Bạch Tiểu Thuần mở to mắt, hắn không cần nghĩ nhiều, cũng đoán ra lý do. . .
"Tất ai những ai dựa vào bàn tay của Huyết Tổ để tu hành... thì đều trở nên có mối liên quan với Huyết Tổ!"
Tia chớp kết tinh tỏa hào quang rực rỡ, còn xung quanh đều ảm đạm.
"Truyền thừa, chia làm hai phần!"
"Phần thứ nhất, là truyền thừa về bất tử, phần thứ hai, chính là ... truyền thừa về bản thân Huyết Tổ!"
"Bao nhiêu năm nay, những tu sĩ nào nhờ Huyết Tổ để tu hành, đều trở thành một phần liên hệ với Huyết Tổ!"
"Trong cơ thể Huyết Tổ, ngoài Huyết Tử truyền thừa, thì còn có một cái Chung Cực truyền thừa trong truyền thuyết. . . là. . . Huyết Ma truyền thừa! !"
"Thứ ta đang nhìn thấy. . . chính là. . . Huyết Ma truyền thừa!" Bạch Tiểu Thuần hiểu ra ngay vấn đề, tia chớp kết tinh bắn thẳng vào mi tâm hắn, chui vào trong người hắn, một cơn đau từ mi tâm truyền khắp toàn thân.
Cả người hắn run lên, ý thức như muốn rời khỏi cơ thể, từ trong cơ thể bay ra, tràn ra khắp xung quanh, tạo thành ... hình ảnh Huyết Tổ!
Bắt đầu là cái đầu, sau đó tới cơ thể, hai chân, hai tay. . .
Ý thức của hắn dung nhập vào trong hình ảnh Huyết Tổ đó, hắn cảm nhận được nước trong Thông Thiên Hà, cảm nhận được thân thể của mình đang chìm trong Thông Thiên Hà, tay phải của mình đang giơ lên như muốn chạm vào bầu trời, nhưng không có khí lực.
Đồng thời, hắn cảm nhận trên bàn tay phải của mình có một cái tông môn. . . những người trong tông môn đó đều nhờ bàn tay của hắn để tu hành.
Những người đó, từ lão tổ, cho tới đệ tử ngoại môn, mỗi người trong mắt hắn đều là một đốm sáng đỏ, cảm giác này rất kỳ dị, Bạch Tiểu Thuần còn chưa kịp nhận thức hết, thì đã kết thúc.
Ý thức của hắn tiêu tán, hắn mở mắt, thấy mình vẫn đang ở trong cơ thể Huyết Tổ, như mọi việc vừa xảy ra chỉ là giấc mộng.
Bạch Tiểu Thuần hít sâu, mắt mờ mịt, hình như vừa rồi, hắn đã trở thành Huyết Tổ!
Cảm giác kia dù nháy mắt đã biến mất, nhưng trong ý thức của hắn có thêm rất nhiều suy nghĩ, những suy nghĩ đó không thuộc về hắn, mà là của những người bao nhiêu năm nay đã nhờ Huyết Tổ để tu hành.
Bạch Tiểu Thuần có một cảm giác, là hình như hắn có thể áp chế. . . tu vi của tất cả những tu sĩ tu hành nhờ Huyết Tổ, bất kể đó là người hay thú, cả luyện thi lẫn ma đầu, từ đệ tử ngoại môn tới nội môn, hộ pháp, trưởng lão, Huyết Tử, Thái Thượng trưởng lão, ngay cả. . . Lão tổ!
Chỉ cần một ý niệm, hắn có thể khiến tất cả mọi người đều bị giảm xuống ít nhất một nửa tu vi!
Áp chế tu vi của họ không phải hắn, mà là Huyết Tổ, Bạch Tiểu Thuần lấy được Huyết Tổ truyền thừa, theo ý nào đó mà nói, hắn chính là Huyết Tổ!