- Ách... Chủ yếu nhất, kế sách này cảm giác quá đơn giản. Ai tin chứ...
Bảy Bán Thần càng nghĩ càng thấy rằng chuyện này vô cùng quỷ dị. Những Thiên Nhân bốn phía xung quanh đó, mỗi một người đều mắt lớn trừng mắt nhỏ. Không quan tâm trong lòng bọn họ cân nhắc như thế nào, có thể xác nhận được một điểm. Đó chính là... Công Tôn Uyển Nhi rất chán ghét đối với Tử Lâm Hầu này.
Rất nhanh, sau khi mọi người nói chuyện sơ qua, cũng đều ý thức được, sở dĩ Công Tôn Uyển Nhi triệu tập mọi người tới nói những lời này, mục đích rất rõ ràng, chính là hi vọng mượn miệng của mọi người, truyền chuyện này đi.
Bọn họ cần phải suy nghĩ, không phải là sau khi truyền bá ra, kế sách này có hữu dụng hay không, mà là làm như thế nào để truyền ra với tốc độ nhanh nhất.
Sau khi các bên đạt được nhất trí, mọi người trong đại điện vội vàng rời đi, sử dụng phương pháp của từng người, ra sức truyền chuyện này ra. Rất nhanh, toàn bộ bảy châu bắc bộ, lời đồn liên quan tới chuyện tâm Tử Lâm Hầu hướng về phía Tà Hoàng Triều, đã không ngừng được truyền đi. Bắc bộ cũng là một phần của Tiên Vực thứ hai. Tuy là ở hai đại hoàng triều, nhưng vẫn ngầm có liên hệ. Gần như không đến hai canh giờ, tin tức này từ các con đường, truyền vào đến một châu trong mười châu của nam bộ Tiên Vực, tiến tới truyền đến bên trong thành Kinh Châu.
Theo tin tức khuếch tán, nhất thời lại gây ra chấn động. Có thể nói mỗi một người nghe được chuyện này, phản ứng đầu tiên đều là sửng sốt một chút, vẻ mặt không thể tưởng tượng nổi.
Bán Thần cũng tốt, Thiên Nhân cũng được, còn có Nguyên Anh, Kết Đan. Gần như tất cả những người có đầy đủ lý trí, đều bị tin tức này làm cho chấn động tới trợn mắt há hốc mồn.
Thật sự... Tin tức này quá giả, cũng quá mức hoang đường!
- Quỷ Mẫu Thiên Tôn triệu tập đại tôn các châu, chỉ vì để nói ra chuyện này? Cái này cũng quá khoa trương đi...
- Tử Lâm Hầu ngầm hỗ trợ, khiến cho một châu cuối cùng bắc bộ bị lấy đi? Không phải đây là chuyện phiếm sao? Có Thiên Tôn ra tay, ai có thể bảo vệ được!
- Quỷ Mẫu Thiên Tôn muốn báo cáo lại công lao của Tử Lâm Hầu cho Tà Hoàng biết sao? Tử Lâm Hầu này ngốc sao? Nếu như hắn thật sự phản bội, còn không sớm chạy đi. Làm sao còn có thể trở về được?
Các loại bàn luận, các loại bàn tán vang không ngừng truyền ra ở khu vực nam bộ Tiên Vực thứ hai này. Đương nhiên cũng không phải tất cả mọi người đều không tin. Vẫn có phần nhỏ những người vô cùng ngây thơ, sau khi nghe được tin tức này, lại lập tức tin tưởng.
Nhưng dù sao người như vậy quá ít. Gần như tuyệt đại đa số, đều sửng sốt. Sau đó, chính là xem thường. Chỉ sợ bọn họ phản ứng chậm đi nữa, liếc mắt cũng có thể liền nhìn ra được, cái này căn bản là vị Quỷ Mẫu Thiên Tôn kia nói xấu!
Nhất là loại nói xấu này, hoàn toàn không có tồn tại chút kỹ xảo nào. Quả thực chính là trắng trợn giả tạo, khiến cho người ta giận sôi gan...
Chỉ là giả cũng có lợi ích của giả. Chính bởi vì chuyện này quá giả, ngược lại sau khi truyền ra, khiến cho không ít người thông minh, phản ứng đầu tiên vốn là không tin. Nhưng dần dần, bọn họ lại cảm thấy không thích hợp. Cuối cùng bọn họ cũng bắt đầu nghi thần nghi quỷ.
Mà phát điên nhất, chính là đại tôn Thần La Châu hiện tại, bản thân Tử Lâm Hầu. Sau khi hắn nghe được tin tức này, toàn thân cũng có chút choáng váng, dở khóc dở cười. Phản ứng đầu tiên của hắn là cảm thấy oan uổng. Sau đó hắn phán đoán đây là có người đang hại mình.
Nhưng nếu như đối phương có thể mời được Quỷ Mẫu Thiên Tôn đi hãm hại như thế, dựa theo đạo lý mà nói, sẽ phải nghĩ đến lời nói xấu càng hoàn mỹ mới đúng. Nhưng hết lần này tới lần khác... Chuyện giả tạo này khiến cho hắn cũng tức tối.
- Chẳng lẽ là vị Thông Thiên Vương kia?
Ánh mắt Tử Lâm Hầu lóe lên, đã có suy đoán.
Ở thời điểm tin tức này được truyền khắp thành Kinh Châu, theo vô số tu sĩ bên trong thành trì hiểu rõ bàn luận đối với chuyện này, ngôn luận liên quan tới chuyện Tử Lâm Hầu bị bêu xấu, cũng càng lúc càng nhiều.
Sau khi Cự Quỷ Vương nghe được chuyện này, sau một hồi sửng sốt, phản ứng đầu tiên trong đầu hắn, chính là chuyện này hẳn có liên quan tới Bạch Tiểu Thuần. Trong lòng hắn lại thầm thở dài. Thật ra hắn lại cảm thấy cách làm này của Bạch Tiểu Thuần, hoàn toàn không có chút lực công kích gì.
- Chuyện này... căn bản sẽ không có bất kỳ người nào sẽ tin tưởng được.
Cự Quỷ Vương nhất thời cảm thấy đau đầu. Hắn vội vàng đi tìm Bạch Tiểu Thuần. Hắn cũng muốn hỏi ý kiến của Bạch Tiểu Thuần một hồi.
Nhưng còn không đợi hắn tiến vào trong chỗ mật thất của Bạch Tiểu Thuần, cửa lớn của mật thất này lại đột nhiên mở ra. Toàn thân Bạch Tiểu Thuần mặc trường bào Tử Long, mang theo vương miện, toàn thân từ trên xuống dưới lộ ra khí tức tối cao của Thiên Tôn. Theo cửa lớn mở ra, hắn đi từng bước một đi ra.
Một khí thế không có cách nào hình dung, đè ép đến. Cự Quỷ Vương hít thở cũng thoáng dừng lại một chút. Hắn chỉ cảm thấy lúc này Bạch Tiểu Thuần từ trong mật thất đi ra, hoàn toàn khác hẳn so với trong trí nhớ của hắn.
Trên trường bào của Bạch Tiểu Thuần còn tản ra khí tức giống như vượt lên trên tất cả chúng sinh. Nhất là trong mắt hắn dường như có niệm lực tràn ngập. Hình như tất cả sinh mạng ở trong mắt hắn, cũng chỉ là con kiến hôi mà thôi. Giống như là hắn đang đứng ở đỉnh ngọn núi lớn, khống chế mạch đập của thế giới, nắm giữ niệm lực của sinh linh!
Thời điểm hơi thở của Cự Quỷ Vương thoáng dừng lại, trong lòng hắn còn vô cùng chấn động. Trong bụng hắn đầy lời muốn nói. Nhưng lúc này, tất cả đều dừng lại ở bên miệng, lại hoàn toàn không có cách nào nói ra được. Hắn chỉ có thể kinh ngạc nhìn Bạch Tiểu Thuần trước mắt này ở trong ký ức của mình, chưa từng xuất hiện qua tư thái như vậy.
Áo bào này, là đạo bào của Thiên Tôn!
Là sau khi Bạch Tiểu Thuần thành tựu Thiên Tôn, Thánh Hoàng ban cho. Phóng tầm mắt ra toàn bộ Thánh Hoàng Triều, tính cả Bạch Tiểu Thuần ở bên trong, cũng chỉ có năm người có tư cách mặc. Bình thường sẽ không có mặc nó. Chỉ là cứ mười năm một lần, trên đại triều, lại hoặc ở trong nghi thức cực kỳ long trọng, mới có thể mặc vào đạo bào này.
Bao gồm vương miện, cũng như vậy.
Lúc này, sau khi mặc đạo bào có thể nói là chí bảo này ở trên người, khí chất của Bạch Tiểu Thuần lập tức có sự thay đổi lớn. Hắn liếc mắt nhìn Cự Quỷ Vương. Sự chấn động ở trong mắt của đối phương, khiến cho trong lòng Bạch Tiểu Thuần có chút đắc ý. Nhưng hắn lại duy trì vẻ nghiêm nghị, nhìn về phía Cự Quỷ Vương gật đầu.