Khoảng mười rưỡi sáng, cách thời điểm Trưởng ban thư ký Thành ủy Hồ Hữu Tuyền thông báo tới các ủy viên thường vụ Thành ủy khoảng hơn nửa giờ.
Lúc này, trong phòng hội nghị nhỏ, không ít ủy viên thường vụ mang vẻ mặt nghi hoặc ngồi trên ghế. Từ sau khi đón năm mới đến giờ, cục diện thành phố Lương Khê biến đổi hết sức kỳ dị. Năm ngoái quanh năm suốt tháng chẳng mở đến mấy lần hội nghị thường vụ khẩn cấp, nhưng năm nay thì ngược lại, thời gian này mới là tháng ba, nhưng đã được mời dự hội nghị thường vụ khẩn cấp khá nhiều lần rồi.
Hơn nữa, lần này lại càng kỳ lạ, Trưởng ban thư ký Hồ chỉ nói là yêu cầu của Bí thư Phạm bên Thành ủy, lại không nói rõ là chuyện gì. Tình huống này khiến không ít uy viên thường vụ phải suy đoán.
Nhiếp Chấn Bang cũng từ bên ngoài trở về gấp. Dựa theo hành trình ban đầu thì Nhiếp Chấn Bang đang chuẩn bị tới sân bay Lương Khê điều tra, nghiên cứu. Sân bay quân sự Lương Khê chuyển đổi thành dân dụng, chuyện phối hợp với phía quân đội xử lý vẫn cần nhiều lần liên lạc và trao đổi hơn.
Nhưng đến nửa đường, sau khi nhận được điện thoại của Hồ Hữu Tuyền, Nhiếp Chấn Bang liên quay đầu xe. Vừa đi vào phòng họp, phía sau Phạm Thường Thắng cũng tiến vào.
Sau khi nhận được điện thoại của Trưởng ban thư ký Ủy ban nhân dân tỉnh Kim Quốc Dũng, Phạm Thường Thắng rất phấn khởi. Lần này Phó chủ tịch Điền đến đây khẳng định là vì chuyện của nhà máy dệt may. Nếu tin đồn không sai, Phó chủ tịch Điền nhất định sẽ thực hiện gây áp lực đối với Nhiếp Chấn Bang, cứ như vậy mình cũng có thể mượn cơ hội này xoay chuyển lại cục diện đang suy tàn.
Nhìn các ủy viên thường vụ có liên can xung quanh, Phạm Thường Thắng nhướn mày, tư lệnh quân phân khu Bành Khai Bảo và Bí thư Quận ủy Lương Thành, Diệp Chính Văn vắng mặt trong hội nghị.
Hồ Hữu Tuyền bên cạnh hiểu ý gật đầu giải thích:
- Bí thư Phạm, Tư lệnh Bành đi lên tỉnh tham gia công tác hội nghị quốc phòng quân khu tỉnh Giang Bắc. Đồng chí Diệp Chính Văn lên thủ đô rồi.
- Được rồi, nếu những người ở nhà đã đến đông đủ, vậy thì bắt đầu đi.
Phạm Thường Thắng mở miệng nói, ánh mắt quét qua mọi người, rồi lại tiếp tục nói:
- Ngay lúc vừa rồi, tôi nhận được điện thoại của Trưởng ban thư ký Kim của ủy ban nhân dân tỉnh. Sáng ngày mai, Phó chủ tịch tỉnh Điền thuộc phân công quản lý công nghiệp Tỉnh ủy sẽ đến thành phố chúng ta kiểm tra, chỉ đạo công tác. Lần này gọi mọi người tới họp lại chính là để thảo luận một chút vấn đề tiếp đãi Phó chủ tịch Điền đến đây.
Tiếng nói vừa dứt, trong hội trường đã rầm rì tiếng mọi người thảo luận, điều này làm cho Phạm Thường Thắng rất hài lòng, vẻ mặt của các ủy viên thường vụ đang ngồi đây cũng hoàn toàn nằm trong dự tính của Phạm Thường Thắng, rất giống mình lúc vừa nhận được điện thoại. Những người khác đều có chút kinh ngạc. Chuyện lãnh đạo Tỉnh ủy nghiên cứu điều tra hoặc đi thị sát công tác, bình thường đều phải báo trước ba bốn ngày, thời gian đó là để cho các cấp dưới chuẩn bị, nếu là Bí thư Tỉnh ủy hoặc Chủ tịch tỉnh đến thị sát thì có khi còn phải báo trước lâu hơn. Nhưng lúc này đây, hành động của Phó chủ tịch tỉnh Điền làm cho người ta có cảm giác vô cùng kỳ lạ.
- Bí thư Phạm, các đồng chí, về việc phó chủ tịch Điền thực hiện thị sát, văn phòng công tác tiếp đãi bên Thành ủy cũng nên bước đầu sắp xếp một chút. Căn cứ vào việc trao đổi giữa văn phòng Thành ủy và văn phòng Ủy ban nhân dân tỉnh, Phó chủ tịch Điền chỉ định tới ba nhà máy dệt may và khu nghiên cứu kỹ thuât cao cấp hiện đại thành hố Lương Khê.
Là trưởng ban thư ký Thành ủy, bố trí hành trình cho lãnh đạo, phụ trách các công việc trong cơ quan Thành ủy, đây là chức trách của Hồ Hữu Tuyền.
Nói xong, Hồ Hữu Tuyền đưa tay ra lật tập văn kiện ở trước mặt mình, nói tiếp:
- Ngoài ra, địa điểm để Phó chủ tịch tỉnh Điền nghỉ lại, bước đầu quyết định ra hai nơi, thứ nhất là căn nhà số một trong khu tiếp đãi của Thành ủy, một địa điểm khác là 'phòng tổng thống' trong khách sạn Lương Khê, cụ thể vẫn cần đợi xem ý của chính Phó chủ tịch tỉnh.
Sau khi Hồ Hữu Tuyền báo cáo xong, Phạm Thường Thắng liền tiếp lời, gật gật đầu nói:
- Trưởng ban thư ký Hồ sắp xếp rất tốt, suy xét rất chu toàn giữa địa điểm thị sát và nơi dừng chân, làm tốt lắm. Tôi bổ sung thêm vài câu.
Nói xong, Phạm Thường Thắng giơ ba ngón tay lên nói:
- Có ba nội dung chính, thứ nhất, xử lý vệ sinh thành phố. Từ bên vệ sinh môi trường cho đến hệ thống giáo dục đều phải có hành động thiết thực. Toàn bộ các lãnh đạo đứng đầu của Đảng ủy, Ủy ban nhân dân các quận đều phải hành động. Toàn bộ các đường phố công cộng của thành phố, vào chiều nay phải triển khai tổng vệ sinh, kiên quyết dọn dẹp, rửa sạch những góc khuất mất vệ sinh, làm sạch những con đường, ngõ phố bẩn thỉu. Nhất định phải biểu hiện ra bộ mặt tốt đẹp nhất của thành phố Lương Khê chúng ta trước mặt lãnh đạo Tỉnh ủy.
Đề nghị này vừa được đưa ra, một vài ủy viên thường vụ đều khẽ há miệng, mà ngay cả Nhiếp Chấn Bang giờ phút này cũng vậy. Đối với việc nghênh đón lãnh đạo Tỉnh ủy sắp tới, giữa hai người không hề tồn tại bất cứ tranh đua nào, một Phó chủ tịch tỉnh đến thành phố Lương Khê, cho dù đó không phải Phó chủ tịch thường trực, nhưng tóm lại đã ở cấp Thứ trưởng, đằng sau lưng đó, cũng chính là TỈnh ủy và Ủy ban nhân dân Tỉnh, vẫn phải nể mặt một chút.
Lãnh đạo thị sát, đầu tiên, ấn tượng trực quan nhất, đó chính là mức độ đô thị hóa của thành phố, là đèn đường cùng công trình ánh sáng và vệ sinh đường phố. Đây là công trình mang tính hình tượng, cũng là thể diện thành phố. Ngày bình thường không có lãnh đạo kiểm tra, về phương diện vệ sinh đường phố khó tránh khỏi có những sơ suất, điểm này thì bất luận là thành phố nào cũng không thể tránh khỏi, cho dù là thủ đô hay là những thành phố lớn tương đương cũng như vậy.
Ngay sau đó, Phạm Thường Thắng tiếp tục nói:
- Nội dung thứ hai, vấn đề công tác bảo vệ an toàn trong lúc Phó chủ tịch tỉnh Điền tới điều tra nghiên cứu và thị sát. Về vấn đề này, cục Y tế thành phố, cục Công an thành phố cũng phải thiết lập và xác nhận một cách cẩn thận. Vấn đề ẩm thực của Phó chủ tịch Điền, từ các nguyên vật liệu tới toàn bộ công đoạn chế biến, bộ phận tiếp đãi, văn phòng Thành ủy nhất định phải đích thâm giám sát, chứng thực, cần phải đảm bảo Phó chủ tịch Điền ăn uống được thoải mái trong lúc ở thành phố chúng ta công tác. Trong công tác bảo vệ an toàn, Bí thư Hoàng giang cũng phải vào cuộc. Cục Công an thành phố phải nghiêm túc điều tra, khám xét, phải đảm bảo trong quá trình thị sát của Phó chủ tich Điền không xảy ra bất cứ sự cố giao thông nào, không nảy sinh bất cứ vụ án hình sự nào. Đối với công tác bảo vệ phó chủ tịch Điền, tôi muốn sắp xếp người bảo vệ hai tư trên hai tư giờ luôn đi cùng.
Lời nói của Phạm Thường Thắng rất thẳng thắn, nhưng cũng rất chắc chắn. Những vấn đề, phương diện cần chú ý này, là trong thể chế nhất định phải có. Mặc dù có rất nhiều thứ có lẽ cũng không cần thiết, nhưng ở mặt ngoài thì vẫn phải làm được ra, đây là quy tắc, hơn nữa còn là quy tắc ngầm. Không có những cái đó, trong lòng các lãnh đạo cấp trên khó tránh khỏi sẽ nghĩ là sự tiếp đón thiếu chu đáo, khi đó tùy ý tạo cho các người một vài phiền phức nhỏ cũng sẽ khiến Thành ủy Lương Khê rơi vào thế bị động.
Lúc này, Phạm Thường Thắng giơ ra ba đầu ngón tay, mọi người vừa trông cũng hiểu, Phạm Thường Thắng muốn nói tới nội dung thứ ba.
Quả nhiên, Phạm Thường Thắng chuẩn bị một chút, tiếp tục nói:
- Nội dung cuối cùng tôi muốn bổ sung, có liên quan tới vấn đề nghênh đón phó chủ tịch Điền và vấn đề truyền thông.
Nhìn thấy mọi người ngây ra, trong lòng Phạm Thường Thắng cười nhạt một tiếng, lúc này bên trong bộ máy ủy viên Thành ủy thành phố Lương Khê, chỉ có chính mình biết nguyên nhân thực sự mà Điền Húc Giang tới đây. Cho nên Phạm Thường Thắng mới nghĩ đến muốn nhân cơ hội lần này gây áp lực cho Nhiếp Chấn Bang một chút, bởi vậy, nâng cao mức độ nổi bật cho chuyến thị sát của Điền Húc Giang lên, từ đó hiệu quả tạo ra mới càng tốt hơn nữa.
Dừng một chút, Phạm Thường Thắng giải thích:
- Về việc nghênh đón, ý của tôi là Chủ tịch Nhiếp cùng tôi tự mình xuất hiện, dẫn đầu tập bộ máy lãnh đạo Ủy viên thường vụ Thành ủy, tập thể cùng đi tới địa giới của thành phố Lương Khê để chào đón. Ở đoạn rẽ từ đường cao tốc Hỗ Giang tới Lương Khê này, huy động toàn bộ cảnh sát giao thông, cảnh sát nhân dân của thành phố, trải dài từ đầu lối rẽ của đường cao tốc cho tới đoạn đường đến Thành ủy, tổng công là mười kilomet, chia đều mỗi kilomet bốn mươi cảnh sát. Tổng cộng là huy động hơn bốn trăm cảnh sát. Ngoài ra, ở các giao lộ, chi đội cảnh sát giao thông bên này phải sắp xếp phiên trực, tiến hành quản chế giao thông lâm thời. Phải đảm bảo cho đoàn xe của Phó chủ tịch Điền di chuyển được thông suốt.
Đề nghị này, Nhiếp Chấn Bang nghe vào trong tai lại có chút khó chịu. Cái kiểu tập trung chú ý vào việc phô trương như thế này, Nhiếp Chấn Bang vốn có một sự phản cảm từ tận trong nội tâm. Nếu nói là lãnh đạo quốc gia tiến hành thị sát, Nhiếp Chấn Bang cũng không phản đối, nhưng, một Phó chủ tịch tỉnh đến đây lại phải làm long trọng như vậy, đây chẳng phải là lãng phí nhân lực, vật lực sao? Nhìn qua các ủy viên thường vụ bên cạnh bao gồm cán bộ bên trong như Triệu Tân Thiên cũng không có bất kỳ sự thay đổi thần sắc nào, cảnh tượng lúc này lại khiến Nhiếp Chấn Bang hơi nổi giận. Cái kiểu quan niệm này, không phải tạm thời có thể thay đổi được. Hiện giờ thì sức ảnh hưởng của mình còn nhỏ, tạm thời cũng không có đủ năng lực để đối kháng với cái loại quan niệm này, giữ im lặng mới là lựa cọn sáng suốt nhất.
Phương án này ngay lập tức chiếm được sự đồng tình từ các ủy viên thường vụ khác. Cứ như vậy cũng là nể mặt Phó chủ tịch tỉnh Điền lắm rồi, tin rằng như vậy, mặc dù cũng có một vài điểm chưa ổn, Phó chủ tịch Điền cũng không không tiện nổi giận.
Cuối cùng, về vấn đề truyền thông, Phạm Thường Thắng đưa tầm mắt đảo qua, tới chỗ ủy viên thường vụ, Trưởng ban Tuyên giáo Thành ủy Lý Tiểu Cần. Là người phụ nữ duy nhất trong bộ máy cán bộ ủy viên Thành ủy, nhưng năng lực của Lý Tiểu Cần lại không hề thiếu. Năm đó, thời gian khi còn ở dưới huyện, Lý Tiểu Cần còn có danh xưng là Thiết Nương Tử.
Lập tức, Phạm Thường Thắng mở miệng nói tiếp:
- Bên ban Tuyên giáo, cục Truyền hình thành phố, nhật báo Lương Khê, báo chiều Lương Khê, báo thành thị và tin tức truyền thông, cũng cần phải có những hành động thiết thực. Đi theo toàn bộ hành trình thị sát, đưa tin kịp thời. Ban Tuyên giáo có thể phối hợp với đài truyền hình, đài truyền thanh tỉnh Giang Bắc cùng với một số kênh truyền thông khác, để tiến hành đưa tin toàn bộ hành trình của Phó chủ tịch Điền. Đối với Trưởng ban Lý và ban Tuyên giáo, tôi chỉ có một yêu cầu, phải trình chiếu ngay đầu tiên về quá trình thị sát trực tiếp của Phó chủ tịch Điền tới trước mắt dân chúng toàn thành phố, thậm chí là trước quần chúng nhân dân của toàn tỉnh.
Tiếng nói vừa dứt, Lý Tiểu Cần đứng lên, dùng giọng nói kiên định nói:
- Xin Bí thư yên tâm, về phần ban Tuyên giáo, nhất định sẽ dốc hết toàn lực, làm tốt công tác truyền thông. Lần này tôi sẽ tự mình dẫn dắt hoạt động, cam đoan nhất định hoàn thành nhiệm vụ.
Nhìn thấy Lý Tiểu Cần làm như vậy, Nhiếp Chấn Bang lúc này cũng cười lạnh một tiếng, tự nhủ, người phụ này có thể làm tới vị trí hiện tại quả nhiên cũng không phải nhân vật bình thường. Dùng chiêu thức nịnh bợ và biểu hiện tác phong làm việc ấy ra ngoài, đến cả những ủy viên thường vụ nam khác cũng không khỏi thốt lên một tiếng khâm phục.
Sau khi kết thúc hội nghị thường vụ, giữa trưa thì Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành hố đưa ra văn kiện tới toàn thành phố. Buổi chiều, các trung tâm giáo dục chuyên nghiệp, đại học, học viện, trường trung học, tiểu học đều nghỉ học tạm thời. Các văn phòng quản lý của các khu phố trong toàn thành phố cũng bắt đầu hành động. Xe chở rác của công ty vệ sinh môi trường thành phố không ngừng chạy qua chạy lại nhộn nhịp. Công tác tổng vệ sinh trong toàn thành phố bắt đầu. Các công ty vệ sinh môi trường tập trung chủ yếu vào các tuyến đường chính, phân chia khu vực để quét dọn, rửa ráy.
Còn bên cục công an thành phố, Trần Nhạc cũng bắt đầu bố trí sắp xếp, toàn thành phố, các tổ trị an vào xế chiều đều bận rộn lu bù cả lên. Tất cả đều gửi thông báo tới những nhân vật trong sổ đen thuộc khu vực quản lý của mình, mấy ngày nay nhất định phải thành thật một chút, nếu không, xảy ra việc gì thì ai cũng không thể bảo vệ được cho đâu.
Cùng lúc đó, bên cục Công an thành phố bên này, chi đội trị an mới thành lập cuối năm trước, sau khi đã vượt qua ba tháng huấn luyện, lần đầu tiên bắt đầu chấp hành nhiệm vụ...
Thời gian trôi qua rất nhanh, một buổi tối thoáng cái đã qua. Sáng sớm ngày thứ hai, chưa tới bảy giờ Nhiếp Chấn Bang đã tới bên Ủy ban nhân dân thành phố và Thành ủy.
Hôm nay thời tiết cũng khá đẹp, tháng ba vốn có mưa xuân dai dẳng, nhưng hôm nay lại là một ngày nắng đẹp hiếm thấy.
Bảy giờ ba mươi, đoàn xe của Ủy ban nhân dân Thành ủy thành phố dưới sự dẫn dắt của xe cảnh sát cục Công an giao thông thành phố, quy mô rất hoành tráng diễu hành đi ra khỏi thành phố Lương Khê.
Tám giờ ba mươi phút sáng, ở địa phận Lương Khê, một đoàn xe của bộ máy ủy viên thường vụ Thành ủy gồm hơn mười chiếc xe màu đen Audi xếp thành một hàng, dừng lại ở chỗ dừng xe khẩn cấp trên đường cao tốc Hỗ Giang, trước sau đều có một chiếc xe cảnh sát dừng, bật đèn báo hiệu, chiếc đèn báo hiệu hai màu lập lòe lúc sáng lúc tối. Ở phía sau đoàn xe hơn tram mét, còn cố ý dựng biển tam giác cảnh báo.
Khoảng 9 giờ kém 10, Phạm Thường Thắng, Nhiếp Chấn Bang và các lãnh đạo ủy viên thường vụ Thành ủy đều đứng ở hai bên đường. Phạm Thường Thắng nhìn qua đồng hồ đeo trên tay, lập tức nói:
- Chủ tịch tỉnh Điền xuất phát lúc hơn bảy giờ, dựa theo lộ trình hẳn là phải đến rồi chứ, sao giờ này vẫn không thấy bóng dáng đâu.
Tiếng nói vừa dứt, Trưởng ban thư ký Hồ Hữu Tuyền bên cạnh chỉ ra phía xa xa, phấn khích nói:
- Bí thư Phạm, đến rồi, đến rồi kìa.
Ghé mắt qua nhìn, cách chỗ đang đứng chừng hơn một dặm đường, một chiếc xe cảnh sát đang dẫn trước đi tới, theo phía sau là một xe con Audi A6 màu đen đang đi về hướng này.
Lúc này, trên chiếc xe treo giấy phép của cảnh sát vũ trang phòng ngự tỉnh Bắc Giang, ở vị trí ghế lái phụ là một người đàn ông chừng ba mươi tuổi xoay người lại, nói với một vị chừng năm mươi ba, năm mươi tư tuổi ngồi vị trí phía sau nói:
- Chủ tịch tịch, phía trước chính là địa giới của thành phố Lương Khê, người của thành phố Lương Khê đã ở bên đường chờ chúng ta rồi.
Nghe thấy lời thư kí Tào Ích Thanh, Điền Húc Giang ban đầu còn đang nhắm mắt nghỉ ngơi cũng mở mắt, nhìn ra phía trước, lập tức nói:
- Ích Thanh, nói với Trưởng ban thư ký Sử phía sau mấy câu, xe dừng lại một chút.
Đoạn đường một dặm, mặc dù đã giảm tốc độ nhưng không tới hai phút đã đi đến, sau khi tiến vào địa phận thành phố Lương Khê, xe hộ tống của thành phố Giang Châu và Lương Khê làm một thủ tục giao tiếp rồi liền lái xe đi thẳng hướng trước mặt, tới chỗ rẽ đằng trước liền quay đầu về thành phố Giang Châu.
Lúc này, xe chuyên dụng của Điền Húc Giang cũng chầm chậm ngừng ở bên cạnh đường. Cửa xe mở ra, thư ký Tào Ích Thanh mở cửa xuống xe đầu tiên, giúp Điền Húc Giang mở cửa xe, đưa tay che phía trên đầu. Điền Húc Giang vừa xuống xe, Phạm Thường Thắng và Nhiếp Chấn Bang đi tới trước mặt, ban cán bộ ủy viên thường vụ Thành ủy Lương Khê cũng chạy ra chào đón.
Phạm Thường Thắng mỉm cười nói:
- Chủ tịch Điền, thật hoan nghênh ngài đã đến.
Nghe thấy lời Phạm Thường Thắng, trên mặt Điền Húc Giang cũng lộ ra nụ cười, thân thiết bắt tay, nói:
- Bí thư Thường Thắng, anh khách khí quá, long trọng quá rồi, thật hổ thẹn không dám nhận.
Bên cạnh, Nhiếp Chấn Bang cũng chạy ra đón chào, đây cũng là lần đầu tiên Nhiếp Chấn Bang gặp Điền Húc Giang, biểu hiện đúng quy củ lễ phép, vươn tay, nét mặt mỉm cười nói:
- Hoan nghênh chủ tịch tỉnh Điền đến thành phố chúng tôi chỉ đạo công tác và thị sát.
Nhưng, điều khiến Nhiếp Chấn Bang thật không thể ngờ đó là lúc này Điền Húc Giang không hề tỏ ra nể mặt, thản nhiên gật gật đầu chắp hai tay sau lung, chậm rãi nói:
- Bí thư Thường Thắng, ông xem chúng ta chiếm hết cả một đường xe chạy như thế, để ảnh hưởng nhiều cũng không tốt, còn dễ phát sinh những sự cố về an toàn giao thông, giờ tới Thành ủy trước đi. Bí thư Thường Thắng ngồi luôn xe của tôi đi.
Nói xong, Điền Húc Giang cùng Phạm Thường Thắng lên xe ngồi vẻ vô cùng thân thiết. Xe từ từ khởi động, lúc này đương nhiên sẽ không ai dám chặn đường xe của Điền Húc Giang.
Nhiếp Chấn Bang giờ phút này đứng bên cũng vô cùng sững sờ, Điền Húc Giang không một chút nể mặt, điều này hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của Nhiếp Chấn Bang. Bên cạnh, các ủy viên thường vụ tỏ những thái độ khác nhau, đám người Lý Quốc Hoa, Hồ Hữu Tuyền, Hoàng Tuấn Sơn thì mang vẻ mặt vui sướng, còn mấy người Triệu Tân Thiên và Lôi Định Quốc còn lại thì dâng lên một vài suy nghĩ khó hiểu.