Chương 243: Huyện kiểu mẫu quốc gia

Trùng Sinh Thế Gia Tử

Thái Tấn 01-01-2024 08:20:23

Vào lúc này, có lẽ Tưởng Chấn Toàn cũng đã nằm nghỉ ngơi rồi. Nhưng, cái chuyện này của huyện Lê, Lâm Hải Khôn phỏng đoán, Tưởng Chấn Toàn chỉ sợ cũng đang chờ đợi tin tức của mình, bởi vậy lúc này, mới gọi điện thoại đi qua. Quả nhiên, điện thoại vang lên hai tiếng xong, ở đầu điện thoại bên kia, giọng nói của Tưởng Chấn Toàn liền truyền đến: - Đồng chí Hải Khôn, tình huống của huyện Lê như thế nào vậy? Tốc độ tăng trưởng kinh tế chắc là thật đi? Nghe giọng điệu của Tưởng Chấn Toàn, Lâm Hải Khôn liền biết, chỉ sợ là, trước khi điều tra, Tưởng Chấn Toàn cũng đã kết luận được rằng, con số tốc độ tăng trưởng kinh tế của huyện Lê là không có vấn đề rồi. Nếu không, Tưởng Chấn Toàn cũng sẽ không chắc chắn như vậy. Lập tức, Lâm Hải Khôn cũng cười nói: - Bí thư Chấn Toàn, tình huống thật đúng là khiến cho người ta không thể ngờ tới được. Vừa mới rồi, tổ điều tra tới đây báo cáo lại tình huống, có sự khác biệt hoàn toàn về tốc độ tăng trưởng kinh tế của huyện Lê. Cái cậu Nhiếp Chấn Bang này, không ngờ còn ẩn đi bớt 20%. Anh xem, tiếp tục chọn dùng báo cáo tốc độ tăng trưởng trước của huyện Lê, hay là chọn dùng báo cáo của tổ điều tra? Nghe đến câu nói của Lâm Hải Khôn, đầu bên kia điện thoại, Tưởng Chấn Toàn cũng bật cười ha hả. Một cái kết quả này, trước đó Tưởng Chấn Toàn cũng đã có dự đoán được rồi. Tính cách của Nhiếp Chấn Bang, cũng không phải là kiểu chỉ có nửa thùng nước liền có thể nhô lên thành sóng được. Tác phong khiêm tốn, thực tế của cậu ta khiến cho Tưởng Chấn Toàn rất là yên tâm. Lúc ấy, sau khi nhìn xong báo cáo về tốc độ tăng trưởng kinh tế của huyện Lê xong, Tưởng Chấn Toàn liền chắc chắn được rằng, huyện Lê tuyệt đối là sẽ có phần giữ lại. Và hiện tại xem ra, quả nhiên là thế. Còn về việc lấy số liệu nào để báo cáo lên thì Tưởng Chấn Toàn chỉ hơi chút suy nghĩ liền đưa ra được quyết định. Nếu Nhiếp Chấn Bang bọn họ đều đã lựa chọn báo cáo cái số liệu đó lên thì chắc chắn cũng sẽ có cân nhắc của chính mình rồi. Hơn nữa, 77.3% và 97.5%, thoạt nhìn thì con số đằng sau có vẻ cao hơn, nhưng, so sánh mà nói, thực ra cũng không có gì khác nhau quá lớn. Nghĩ đến đây, Tưởng Chấn Toàn trầm giọng nói: - Đồng chí Hải Khôn, tôi thấy, liền lấy báo cáo tốc độ tăng trưởng của huyện Lê để nộp lên trên đi. Lần này, báo cáo của khu chúng ta có thể trình bày riêng về tốc độ tăng trưởng kinh tế của huyện Lê rồi sau đó trình lên trên nội các Chính phủ. - Ừ, tôi thấy vậy cũng được. Mặt khác, bí thư Chấn Toàn, về chuyện của Khu khai thác phát triển kinh tế kỹ thuật huyện Lê, tôi thấy, khi kinh tế mới huyện Lê hoàn toàn đã đạt được tiêu chuẩn của khu Khai thác phát triển kinh tế kỹ thuật cấp tỉnh rồi. Anh xem thử xem, có nên nhân cơ hội này mà gắn biển cho khu Khai thác phát triển kinh tế kỹ thuật huyện Lê không? Lâm Hải Khôn liền đề cập tới luôn. Bên này, Tưởng Chấn Toàn trầm ngâm một hồi, sau đó cũng gật đầu nói: - Ừm, tôi thấy cũng có thể. Sự phát triển của huyện Lê giờ đã trở thành địa phương đi đầu của toàn khu chúng ta. Một cái danh hiệu này, chính quyền Đảng ủy khu tự trị chúng ta cũng có thể tăng cường thêm sự hỗ trợ cho huyện. Tổ điều tra sau khi ở lại huyện Lê ba ngày, liền lên đường rời khỏi huyện Lê. Cùng lúc đó, huyện Lê cũng trở về với trật tự thường ngày. Mà cũng trong thời gian này, trong hội nghị thường ủy Đảng ủy của khu tự trị, hiện tại cũng đang tiến hành một buổi hội nghị thường ủy bình thường nhưng cũng có chút khác biệt. Nói là bình thường bởi thực tế là lần hội nghị này chẳng qua cũng chỉ là một buổi hội nghị thường ủy thảo luận bình thường mà thôi. Nhưng nói nó khác biệt, cũng là vì lần hội nghị thường ủy này có một chút liên quan tới huyện Lê. Trong phòng họp của hội nghị thường vụ, Ủy viên thường vụ Đảng ủy, Phó bí thư khu tự trị kiêm Trưởng ban tổ chức Lý Dật Phong lúc này liền mở miệng nói: - Các đồng chí, lần hội nghị này, trong vấn đề tuyển chọn người cho chức vụ Phó chủ tịch thành phố, ủy viên thường vụ thành phố Khắc Nhĩ Khắc, bên phía ban Tổ chức Đảng ủy khu tự trị còn có một người để lựa chọn nữa. Nhìn thấy ánh mắt của mọi người đều tập trung về mình, Lý Dật Phong căn bản cũng không có cảm giác lạ lẫm gì. Mỗi một lần diễn ra hội nghị về vấn đề nhân sự, về cơn bản thì chính mình sẽ trở thành điểm tập trung từ mọi ánh mắt của tất cả các lãnh đạo. Với vai trò là Phó Bí thư Đảng ủy kiêm Trưởng ban Tổ chức nhân sự, bản thân Lý Dật Phong cũng là ủy viên trung ương. Ở Tây Bắc, ngoại trừ Tưởng Chấn Toàn ra, cũng chỉ có chính mình có được cái thân phận này mà thôi. Mà ngay cả Chủ tịch khu tự trị Thiết Lực "Mãi Mãi Đề" (mua mua xách, ở đây cố ý dùng từ đồng âm với tên đúng của nhân vật) cũng mới chỉ là ủy viên trung ương dự khuyết. Đây chính là một sự khác biệt. Trong mọi vấn đề liên quan tới việc bổ nhiệm nhân sự của khu tự trị, có thể nói, trọng lượng lời nói của Lý Dật Phong rất là lớn. Giờ phút này, sau vài sự lựa chọn rồi, Lý Dật Phong lại tung một thứ như vậy ra, tự nhiên mọi người đều nghiêng tai để lắng nghe. Lý Dật Phong lúc này cũng chậm rãi nói: - Về ứng cử viên cho vị trí Ủy viên thường vụ, Phó chủ tịch thành phố Khắc Nhĩ Khắc, trên tổ chức trong khi tiến hành khảo hạch còn phát hiện ra một ứng cử viên nữa. Đó là Bí thư đương nhiệm của huyện ủy huyện Lê, đồng chí Trương Sở Bân. Vừa nghe được lời nói của Lý Dật Phong, tất cả mọi người, bao gồm cả Tưởng Chấn Toàn đều hơi sửng sốt. Rốt cuộc vẫn là Lý Dật Phong mà. Không ra tay thì thôi, đã ra tay thì không tầm thường. Lúc này, điều Trương Sở Bân đi, tất nhiên là Trương Sở Bân cũng là đã dính hơi từ chiến tích của huyện Lê. Đắc ý mà thăng nhiệm lên cấp Phó Giám đốc Sở, hơn nữa, còn là ủy viên thường vụ, Phó chủ tịch một thành phố cấp 3, coi như là đã đạt được lợi ích rất lớn rồi. Nhưng, trên cơ bản, tiếp sau đó, Bí thư huyện ủy huyện Lê, phỏng chừng sẽ do Nhiếp Chấn Bang kiêm nhiệm rồi. Cứ như vậy, phần bánh ngọt lớn nhất trong tương lai của huyện Lê sẽ là do Nhiếp Chấn Bang độc hưởng rồi. Chiêu thức này, đánh thật là khéo léo. Tưởng Chấn Toàn nhìn Lý Dật Phong một cái nhìn khá là sâu sắc. Giờ phút này, vẻ mặt của Lý Dật Phong vẫn rất bình tĩnh, căn bản là nhìn không ra là có bất cứ phản ứng gì cả. Loại thái độ này cũng không quá bình thường. Đây là ý tứ của ông cụ Nhiếp gia ở phía trên, hay là Lý Dật Phong tự chủ trương? Tưởng Chấn Toàn cũng không thể nào suy đoán ra được. Tuy nhiên, vào lúc này, Tưởng Chấn Toàn cũng không vội phản đối, mà tùy theo đó mở miệng nói: - Đồng chí Trương Sở Bân, một đồng chí tốt đấy, trẻ trung, khỏe mạnh. Lần này, công tác của huyện Lê thể có được thành tích lớn như vậy, tuy rằng là do đồng chí Nhiếp Chấn Bang tự mình phụ trách, nhưng cũng không thể thiếu được sự trợ giúp từ phía đồng chí Trương Sở Bân. Tôi thấy, quả thật có thể tăng thêm một vài trọng trách cho đồng chí Trương Sở Bân. Một đồng chí có năng lực như vậy, chúng ta cần phải tăng thêm khối lượng công tác có thể giải quyết được cho đồng chí ấy. Lá gan phải tăng thêm, bước chân cũng có thể sải rộng ra hơn một chút mà. Tiếng nói của Tưởng Chấn Toàn vừa ngừng, Chủ tịch Thiết Lực của khu tự trị liền ho khan một tiếng rồi nói: - Tôi thật ra lại cảm thấy, đồng chí Trương Sở Bân vẫn còn hơi trẻ một chút. Đảm nhiệm vị trí của một ủy viên thường vụ, Phó chủ tịch thành phố cấp 3 cũng không phải là một công việc đơn giản. Tôi cảm thấy được rằng, vẫn là nên thận trọng hơn mới được. Tôi thấy, không bằng thuyên chuyển tới đảm nhiệm vị trí Phó chủ nhiệm của khu tự trị thì thích hợp hơn. Trong vấn đề ứng viên cho vị trí Phó chủ tịch thành phố Khắc Nhĩ Khắc, Thiết Lực cũng coi trọng một cách bất thường. Cái này cũng không giống như của một cán bộ cấp Cục trưởng dưới huyện. Một cán bộ cấp Cục trưởng còn chưa vào được mắt của mấy vị quan to cấp tỉnh, bộ đấy. Nhưng, cán bộ cấp Sở thì lại không giống vậy. Vừa đúng lúc đó, cửa chính của phòng họp đột nhiên bị người đẩy mở ra từ phía bên ngoài. Thư ký Đường thò đầu nhìn vào bên trong. Tưởng Chấn Toàn có hơi chút sửng sốt. Bên này, Trưởng ban thư ký Đảng ủy khu tự trị lập tức liền đứng lên bước ngay tới, nghiêng tai nghe. Sau khi cửa phòng hội nghị đóng lại, Trưởng ban thư ký liền đứng lên nói: - Bí thư Tưởng, chủ tịch Thiết Lực, các vị lãnh đạo, các đồng chí, vừa rồi mới nhận được điện thoại từ văn phòng nội các Chính phủ. Số liệu kinh tế của huyện Lê lần này, đã tạo nên một sự oanh động cực lớn ở trung ương. Huyện Lê đã được bình chọn thành huyện kiểu mẫu của cả nước. Cùng với đó, Phó thủ tướng Đào của nội các chính phủ sẽ đích thân tới huyện Lê. Vừa rồi, đồng chí bên văn phòng nội các Chính phủ chính là thông báo cho khu tự trị chúng ta bên này chuẩn bị tốt công tác tiếp đãi cũng như công tác bảo vệ an toàn cho Phó thủ tướng Đào. Nghe được tin này, toàn bộ các ủy viên thường vụ Đảng ủy khu tự trị đều kinh ngạc. Nhưng ngược lại vẻ mặt Thiết Lực lại xanh mét. Tin tức này, sớm không tới, muộn không tới lại tới đúng lúc này, thật sự là quá đúng lúc rồi. Ngay cả trung ương đều chấn động, lại còn được bình chọn thành huyện kiểu mẫu của quốc gia. Cái vinh dự này, đó là không thể xóa bỏ được. Trong cái thời điểm này, đối với Trương Sở Bân mà nói, nó quả thật là một trợ lực rất lớn. Quả nhiên, giờ phút này, sắc mặt của Tưởng Chấn Toàn cũng đã là rất thoải mái. Đến ngay cả Phó thủ tướng Đào cũng muốn xuống dưới này thị sát, đây chính là một điều rất vinh quang. Ngay lập tức, Tưởng Chấn Toàn chậm rãi nói: - Tôi thấy, về vấn đề bổ nhiệm đồng chí Trương Sở Bân, cứ giơ tay biểu quyết trực tiếp luôn đi. Trong cái tình huống như vậy, chuyện mà Bí thư Đảng ủy và Phó bí thư đều tán thành, lại có thêm cả sự chú ý của trung ương, một chiến tích lớn như vậy, Trương Sở Bân không được thăng lên thì đúng là không thể nào nói nổi. - Bẩy phiếu thông qua, một phiếu bỏ quyền, ba phiếu phản đối. Nếu chuyện đã được quyết định rồi, vậy tôi thấy, đồng chí Dật Phong liền phát công văn phê bổ nhiệm xuống dưới đi. Kế tiếp, chúng ta hãy thảo luận một chút về vấn đề nơi dừng chân cũng như công tác bảo vệ an toàn của Phó thử tướng Đào trong thời gian đến Tây Bắc đi. Vẻ mặt của Tưởng Chấn Toàn rất thoải mái, ông liền chuyển sang vấn đề khác. Quyết định của Đảng ủy khu tự trị rất nhanh liền gửi tới phía Ban tổ chức Thành ủy thành phố Bá Châu bên này. Đồng chí Trương Sở Bân điều nhiệm đi đảm nhiệm chức vụ Ủy viên thường vụ, Phó chủ tịch thành phố Khắc Nhĩ Khắc, lập tức phải tới ban tổ chức Đảng ủy khu tự trị để trả lời. Cùng lúc đó, Thành ủy bên này cũng bắt đầu náo nhiệt lên. Chiếc ghế Bí thư huyện ủy huyện Lê trống đi ra, có không ít người đã nhìn chằm chằm vào nó. Tốc độ thăng chức của Trương Sở Bân khiến các cán bộ ở thành phố Bá Châu đều đỏ cả mắt. Từ Phó Bí thư đến Bí thư, giờ là Ủy viên thường vụ, Phó chủ tịch thành phố, chính một cán bộ Phó Giám đốc Sở. Lúc này, nếu như có thể tới huyện Lê để làm lãnh đạo, vậy thì việc thăng chức là chắc chắn rồi. Kẻ tâm cao khí ngạo thì trên cơ bản đều hướng tới cái vị trí Bí thư Huyện ủy. Một vài kẻ thông minh thì cũng đều nhìn chằm chằm váo vị trí của Nhiếp Chấn Bang. Trong một thời gian ngắn thôi, toàn bộ thành phố Bá Châu bên này cũng đều bắt đầu náo nhiệt lên. Trong nhà của không ít lãnh đạo Thành ủy cũng trở nên đông như trẩy hội. Trong hội nghị thường vụ Thành ủy, vào lúc này, sắc mặt của Lưu Văn Thanh rất là nghiêm túc. Sau khi nhìn mọi người ở chung quanh một lượt, Lưu Văn Thanh mới trầm giọng nói: - Các đồng chí, đồng chí Trương Sở Bân được điều nhiệm tới thành phố Khắc Nhĩ Khắc, đảm nhiệm vị trí ủy viên thường vụ, Phó chủ tịch thành phố, đây là vinh dự của Bá Châu chúng ta, cũng là một sự khẳng định đối với công tác cũng như thành tích của huyện Lê. Hiện tại, tâm tư của cán bộ toàn thành phố không được tốt lắm, lòng người đều bang hoàng đấy. Tôi thấy, vẫn là do ý đồ cá nhân ảnh hưởng mà. Có lẽ, vấn đề về ứng cử viên cho chức vụ Bí thư huyện ủy huyện Lê hẳn là nên nhanh chóng quyết định mới được. Vừa rồi mới nhận được tin tức, ngày mà Phó thủ tướng Đào tới đây đã được ấn định là ba ngày sau Phó thủ tướng Đào sẽ tới thành phố Ô rồi. Chúng ta bên này cũng phải hành động khẩn trương mới được. Nói xong, ánh mắt Lưu Văn Thanh lại nhìn sang Chủ tịch Đinh đang ngồi bên cạnh. Đinh Ái Quốc cũng hiểu ý mà gật đầu, ho khan một tiếng rồi ông nói: - Ý kiến của Bí thư Lưu, tôi cũng đồng ý. Trước mắt mà nói, ý kiến của tôi là, trước khi có được ứng cử viên cho vị trí Bí thư huyện ủy thì tôi đề nghi, để cho đồng chí Nhiếp Chấn Bang đảm nhiệm chức Bí thư huyện ủy, tạm thời kiêm nhiệm chức vụ Chủ tịch huyện. Đợi đến đại hội Hội đồng nhân dân và đại hội Mặt trận tổ quốc sang năm diễn ra, chúng ta lại quay lại suy xét về vấn đề ứng cử viên cho chức Chủ tịch huyện. Dưới sự kiên trì của ba người Lưu Văn Thanh, Đinh Ái Quốc và Trình Tân Hoa, ý kiến của Thành ủy Bá Châu rất nhanh liền có được sự nhất trí. Tạm thời sẽ do Nhiếp Chấn Bang đảm nhiệm vị trí Bí thư huyện ủy huyện Lê, đồng thời kiêm nhiệm chức Chủ tịch huyện. Giờ phút này, Nhiếp Chấn Bang xem như là nắm trong tay cả Đảng ủy và chính quyền rồi.