Chương 488: An Thần thảo

Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Hoành Tảo Thiên Nhai 12-01-2024 12:17:56

50 kim tệ, mua được muốn bùa hộ mệnh vảy rồng, Trương Huyền thoả mãn từ biệt chủ quán. Chỉ cần là người, lại không có ai hoàn toàn khỏe mạnh. Giải quyết chứng bệnh, thu thù lao nhất định, không tính là gì cả. Cho dù thân thể khoẻ mạnh, chung quy phải nâng cao thực lực, có chút chỉ điểm, khiến cho hắn đột phá. Đây chính là chuyện ngay cả danh sư tứ tinh cũng làm không được, hoàn toàn có thể thay thế ngọc phù chương trình học. Cho nên, cho dù không có tiền, hắn cũng có tự tin, có thể mua lại thứ này, hoàn toàn không có chút khẩn trương. Mấy người lại vòng vo một hồi, nhưng không phát hiện vật phẩm gì đáng để mua. Triệu Phi Vũ mở miệng: - Đi lên xem thử. Bảo bối ở lầu hai, phải trân quý hơn nhiều. Cũng có rất nhiều thứ được giám bảo sư từng giám định qua! Mọi người đi lên lầu. Ở đây không hỗn loạn giống như tầng một. Khắp nơi đều là quầy hàng và tiểu thương rao hàng, có vẻ quy phạm hơn không ít. Mỗi một cửa hàng mọc lên như rừng, trưng bày vật phẩm cũng rõ ràng trân quý hơn rất nhiều. Nếu như nói tầng một là thương phẩm nhỏ, tạp hoá, lầu hai được cho là chuyên kinh doanh. Cũng có một ít cửa hàng đứng sừng sững không dưới trăm năm, bất kể danh tiếng hay vật phẩm trong đó bán ra, đều phải tốt hơn nhiều so với bày bán ở lầu một. Còn có một vài cửa hàng treo các loại bảng hiệu, ví dụ như: "bảo vật Mạch Tú đại sư giám định", "bảo vật Tôn Phi đại sư giám định", "bảo vật Hoành Lợi đại sư giám định"... Đủ loại, vô số. Những cửa hàng này mặc dù không lớn, bảo vật bên trong cũng không nhiều, nhưng treo tên giám bảo sư, nhân khí rõ ràng tốt hơn không ít, càng thu hút ánh mắt. - Nơi giao dịch lớn nhất ở lầu hai, là phía trước mặt. Trong đó bày ra bảo vật, cũng giống như tên của bọn họ, đều vì nhất phẩm. Nơi này mặc dù không phải do giám bảo sư tự mình mở ra, lại là náo nhiệt nhất, thậm chí có thể dẫn tới không ít giám bảo sư lợi hại, tự mình qua tìm kiếm bảo bối! Kim Tòng Hải nói. Hắn trước đây đã tới nơi này, biết rất nhiều. Về phần Triệu Phi Vũ, chỉ là xem qua sách có liên quan, tình huống cụ thể ngược lại không hiểu rõ kỹ càng tỉ mỉ bằng hắn. - Đi qua xem thử! Tới đây, mục đích chủ yếu là Vô Hồn Kim Nhân. Những thứ đồ ngổn ngang này, cũng không quá muốn nhìn. Đã có cái gọi là Nhất Phẩm các, vừa lúc qua, thuận tiện hỏi thăm chuyện Kim Nhân một chút. Dọc theo từng hàng cửa hàng đi về phía trước, chỉ chốc lát liền thấy một gian phòng rộng rãi, phía trên có ba chữ lớn mạ vàng, họa tiết bằng bạc, khung bằng sắt, cho thấy ý cảnh cực kỳ cao thâm. - Lại là thư pháp ngũ cảnh! Ánh mắt Trương Huyền không nhịn được nhất thời sáng lên. Bản thân hắn chính là thi họa sư tam tinh, đối với thư pháp có nghiên cứu rất sâu. Ba chữ lớn Nhất Phẩm các tuy rằng đơn giản, nhưng thể chữ vút lên trời cao, bút pháp di chuyển, giống như long xà, hình như bất cứ lúc nào cũng sẽ đập vào mặt. Vừa nhìn đã biết không đơn giản, dĩ nhiên đạt tới thư pháp ngũ cảnh. Thể chữ đạt được loại cảnh giới này, dĩ nhiên hóa linh, cảm giác linh khí ép người, nhìn thời gian dài chẳng những sẽ không mệt nhọc, còn có thể khiến tinh thần sảng khoái, tinh lực mười phần. Chỉ ba chữ này, chỉ sợ cũng có giá trị xa xỉ, vạn vàng khó cầu. Không hổ danh là Nhất Phẩm các, khoản chi khá lớn. Đi vào gian phòng, quả nhiên thấy không ít người đi dạo ở trong đó. Cũng có một vài người thân mặc giám bảo sư, mỗi một người giống như đang nhìn chằm chằm vào bảo vật trước mặt, nghiên cứu cẩn thận, quan sát như mê như say. Bất kỳ nghề nghiệp nào rơi vào trong đó, đều sẽ cảm thấy là một loại lạc thú. Giám bảo cũng như vậy. Rất nhiều bảo vật, diệu thủ sẵn có, khéo lẽo vô cùng. Cho dù là thợ thủ công, luyện khí sư cao minh, suốt đời có lẽ cũng chỉ có thể làm ra một cái. Còn muốn phục chế gần như không khả năng, khiến cho vô số giám bảo sư, đều có phần thán phục. - Mấy vị mời vào bên trong. Không biết mấy vị muốn mua chút gì, ta có thể giới thiệu cho các vị! Một gã sai vặt đã đi tới. - Không cần, chúng ta tùy tiện xem thôi! Trương Huyền khoát tay, nhìn về phía các loại bảo vật được bày ở trước mắt. Quả nhiên so với cửa hàng trước đó, trân quý hơn không ít. Từng món một vật phẩm, khí tức hùng hậu, linh khí kích động. Cho dù không cần mắt Minh Lý, cũng có thể biết, giá trị xa xỉ. - Đây là Thiết Quái Đồng Lô do luyện khí sư tứ tinh chế luyện. Để linh thạch vào trong đó, có thể chủ động tinh luyện, tiến hành tinh lọc, hấp thu càng thuận tiện hơn! Sử dụng thứ này tinh lọc linh thạch, có thể cho tốc độ tu luyện tăng thêm một phần! Thấy ánh mắt Trương Huyền rơi vào trên một cái lô đỉnh cao chừng một thước, gã sai vặt giới thiệu. - Về phần cái này, là Cửu Long Đỉnh. Mỗi một miệng rồng, đều ẩn chứa một đạo kiếm khí, uy lực kinh người. Tông Sư đỉnh phong, cũng có thể dễ dàng chém giết... Nghe được giới thiệu, Trương Huyền tặc lưỡi lấy làm kỳ. Nói thật, những thứ này thực sự được gọi là bảo bối, đặt ở vương quốc nhất đẳng, bất kỳ một thứ nào ném qua, cũng có thể trấn áp vận mệnh quốc gia, khiến cho vương quốc khác không dám mơ ước. Chỉ có điều, xem qua giá, hắn lập tức không nhịn được lắc đầu cười khổ. Những thứ này, mỗi một thứ đều có giá trị xa xỉ. Không nói gì khác, chỉ nói Thiết Quái Đồng Lô vừa rồi, giá quy định định lại là hai trăm linh thạch. Cửu Long Đỉnh còn lên tới ba trăm hai mươi linh thạch! Nhiều như vậy, đừng nói vương quốc nhất đẳng không lấy ra được, cho dù Hiên Viên vương quốc, muốn lấy ra tất nhiên cũng thương gân động cốt, nguyên khí đại thương. - Đây là giấy giám định? Bất kể Thiết Quái Đồng Lô hay Cửu Long Đỉnh, phía dưới đều có một ngọc thạch điêu khắc đánh dấu, phía trên rõ ràng viết một vị giám bảo sư nào đó giám định, còn có lời bình và lạc khoản. - Đúng. Bảo bối của Nhất Phẩm các chúng ta, phần lớn đều có giám bảo sư tự mình giám định, không lừa già trẻ! Gã sai vặt nói. - Ừ! Trương Huyền gật đầu, tinh thần thoáng động, trong mắt có hoa văn xuất hiện. Mắt Minh Lý. Xem trước một chút xem ở nơi này có bảo bối gì, làm hắn nhìn không thấu hay không. Hắn nhìn sang từng món một bảo vật, rất nhanh có thể nhìn thấy tất cả vật phẩm một lượt. Hắn không nhịn được lắc đầu. Vật phẩm tuy nhiều, giá trị đều xa xỉ, nhưng có thể giống như bùa hộ mệnh vảy rồng, khiến cho hắn nhìn không thấu, vẫn thật sự không có. - Lão sư, Lưu Xương giám bảo sư... Đang muốn đi về phía trong tìm kiếm, xem còn có bảo vật gì, hắn liền nghe được Viên Đào nói khẽ một tiếng. Thuận ngón tay, hắn nhìn lại, quả nhiên thấy một người quen cũ. Chính là người cùng mình mua bùa hộ mệnh vảy rồng thất bại kia. Lúc này, hắn không có vẻ khí độ và cao ngạo trước đó, đang đi theo ở sau lưng một lão già, vẻ mặt cung kính, giống như học đồ. Lão nhân khoảng năm mươi tuổi, khuôn mặt uy nghiêm, tự mang theo một hồi khí thế. Vừa nhìn đã biết là chức vị cao lâu, địa vị không thấp. Ngay phía trước hai người là một thực vật không lớn, phía trên nở ra một đóa hoa màu tím. Ở giữa cánh hoa mang theo đường vân màu vàng nhạt, tản ra mùi thơm thoang thoảng, khiến người ta ngửi một cái, lại cảm thấy yên tĩnh bình thản. Nhất Phẩm các, không chỉ bán ra các loại bảo vật, cũng bán ra một ít dược liệu có tiếng. - Rễ cây Thiết Thanh, cành lá ố vàng, cánh hoa bị đường vân màu vàng chia làm hai nửa. Chẳng lẽ là... ? Có chút do dự, Triệu Phi Vũ không nhịn được nói. - Vị công tử này nhãn lực tốt. Đây thật sự là An Thần thảo, Nhất Phẩm các chúng ta bỏ giá lớn mới nhận được. Toàn bộ liên minh vạn quốc chỉ một gốc cây này, đối với linh hồn có tác dụng cực lớn. Có người nói, thậm chí có thể thức tỉnh lại linh hồn ngủ say! Gã sai vặt cười nói. - Thức tỉnh lại linh hồn? Lông mày nâng lên, Trương Huyền không khỏi xiết chặt nắm đấm.