-
- Dĩ nhiên rồi! Ta đã mua trận pháp này từ trận pháp sư công hội với giá rất cao. Trận pháp này có thể nhốt cả cường giả Thông Huyền cảnh sơ kỳ chứ đừng nói một con man thú Ích Huyệt cảnh nho nhỏ!
Vân Đào vẫy tay, quay sang hỏi lại:
- Sao vậy? Ngươi nghi ngờ uy lực của Thanh Mộc khốn trận?
- Không phải vậy! - Trương Huyền lắc đầu:
- Chẳng qua ta cảm thấy các ngươi bố trí trận pháp này có gì đó không đúng, có lẽ không cách nào phát huy uy lực lớn nhất...
- Nói khoác không biết ngượng! Ngươi biết cái gì gọi là trận pháp sao?
- Không biết tên nhà quê chui ra từ nơi nào lại dám nghi ngờ trận pháp vương tử điện hạ bố trí?
- Không biết trời cao đất rộng...
Trương Huyền còn chưa nói xong đã bị những thanh âm giận giữ cắt ngang.
Chính là đám thuộc hạ của Vân Đào.
Vừa nãy mấy người cũng nghe được cuộc đối thoại của tiểu tử này với vương tử bọn họ. Tiểu tử này đến trận pháp là món đồ gì cũng không biết lại dám nói bố trí không đúng...
Mặt ngươi sao có thể dày như vậy chứ?
Ngươi biết cách bố trí những trận kỳ này như thế nào sao? Biết sau khi kích hoạt trận pháp này sẽ có uy lực lớn bao nhiêu sao?
Cái gì cũng không biết, lại dám ăn nói bừa bãi, thực sự là gan lớn đến cực hạn.
- Khụ khụ, Trương lão sư. Chúng ta không nên can thiệp vào công việc của họ...
Nghe được lời chỉ trích của mọi người, Thẩm Bích Như đỏ mặt.
Nàng hoàn toàn cạn lời với Trương lão sư.
Ngươi nói thẳng người ta bố trí không đúng chẳng phải đang cười nhạo Vân Đào vương tử ngay trước mặt sao?
Tuy rằng cái tên này hơi thích khoe khoang, nhưng lại thật sự có bản lĩnh. Ngươi không biết gì về trận pháp thì cũng đừng nhiều lời. Trước khi đến Thú đường, đắc tội với một gia hỏa sắp trở thành thuần thú sư thực sự không phải là sáng suốt.
Thấy sự phẫn nộ trong mắt mọi người, Trương Huyền bất đắc dĩ lắc đầu một cái.
Quả nhiên lời nói thật thì khó nghe! Hắn vốn còn muốn nói thêm vài câu, nhưng nếu bọn họ tỏ thái độ này, hắn cũng chẳng muốn phí lời.
- Học vấn về trận pháp mênh mông vô cùng. Nếu một chữ cũng không biết thì đừng mở miệng nói lung tung. May mà ta rộng lượng, nếu không, chỉ với câu nói vừa rồi, ta có thể giáo huấn ngươi một trận, đánh chết còn là nhẹ!
Vân Đào cắt ngang lời của mọi người, nhìn Trương Huyền hừ một tiếng. Sau đó, hắn đi về phía trước với vẻ tự tin cùng kiêu ngạo:
- Thanh Mộc khốn trận dựa vào tính mộc để tăng cường uy lực. Ở đây khắp nơi đều là thảm thực vật, lại có cỏ dại che lấp, là nơi thích hợp nhất để bố trí. Một lúc nữa chúng ta sẽ để ngươi nhìn thấy sự hùng vĩ của trận pháp, bắt lấy Kim Thân Thiết Tiễn Báo!
- Được rồi!
Thấy đối phương tự tin như vậy, lại mong muốn gây ấn tượng với Thẩm Bích Như, Trương Huyền không nói thêm nữa, yên tĩnh đứng ở một bên.
Vân Đào lúc này mới thoả mãn gật gù, đang muốn tiếp tục nói khoác vài câu, lại nghe thấy một tiếng gầm ở ngay phía trước.
Kim Thân Thiết Tiễn Báo!
Con man thú này có thực lực Ích Huyệt cảnh, cái đuôi hơn bốn mét, thân thể màu vàng óng che kín sắc xanh xám lấm tấm. Nó còn cách mọi người mấy trăm mét nhưng đã làm cho người ta cảm thấy áp bách mạnh mẽ.
- Đến rồi...
Vân Đào sáng mắt lên, không để ý tới Trương Huyền nữa mà khẩn trương nhìn về phía trước.
Kim Thân Thiết Tiễn Báo thảnh thơi đi về phía trước mấy bước, lập tức nhìn thấy mọi người, bản năng lùi lại mấy bước chuẩn bị rời khỏi.
- Nhanh đốt lửa!
Thấy động tác của đối phương, Vân Đào vội vàng dặn dò thuộc hạ.
Đuổi theo nó mười mấy ngày mới tìm được, một khi để chạy mất sẽ khó có thể tìm lại được.
- Vâng! - Thuộc hạ này lập tức lấy ra một bao đồ vật, dùng hộp quẹt nhen lửa.
Nhất thời, một luồng hôi thối nồng nặc truyền tới, xông vào đầu người làm hoa, mắt chóng mặt, buồn nôn.
- Đây là phân và nước tiểu của Kim Thân Thiết Tiễn Báo cái. Sau khi bị thiêu đốt sẽ thả ra mùi vị cực mãnh liệt. Mùi này đối với con người là rất khó ngửi, nhưng lại có sức hấp dẫn không thể chống cự với thiết tiền báo đực.
Dường như Thẩm Bích Như cũng biết một ít về thuần phục thú, vì vậy nhỏ giọng giới thiệu.
Cố kìm nén cảm giác muốn ngất xỉu, Trương Huyền thật không biết cái tên này tại sao lại thích thứ ghê tởm như thế. Hắn tò mò nhìn phía trước, quả nhiên thấy Kim Thân Thiết Tiễn Báo vốn định rời đi bổng trở nên do dự, đi về phía bên này.
Khi con man thú này ngày càng gần, mọi người cảm thấy áp lực trên người nó toả ra càng mãnh liệt hơn.
Mặt mũi nó dữ tợn, thân thể đầy cơ bắp. Mặc dù con man thú này có thực lực Ích Huyệt cảnh, nhưng e rằng bảy, tám người cùng cấp chân chính chiến đấu với nó cũng chưa chắc đã là đối thủ.
Man thú trời sinh có tốc độ cực nhanh, lại thêm thân hình to lớn, da lông đảm nhiệm vai trò phòng thủ. Mặc dù nó chỉ có tu vi Ích Huyệt cảnh, nhưng trên thực tế hoàn toàn có thể vượt cấp khiêu chiến!
Nói cách khác, con Kim Thân Thiết Tiễn Báo trước mắt này dù có gặp phải cường giả Thông Huyền cảnh sơ kỳ cũng có thể chiến một trận.
- Chuẩn bị khởi động trận pháp!
Thấy Kim Thân Thiết Tiễn Báo bị mùi hương con cái hấp dẫn tiến ngày càng gần tới Thanh Mộc khốn trận, Vân Đào hưng phấn xiết chặt nắm đấm.
Chỉ cần bắt được tên này, sau đó nghĩ biện pháp thuần phục, hắn trở thành thuần thú sư là ván đã đóng thuyền!
Với thân phận này, hắn tất nhiên sẽ nổi bật hơn các vương tử khác. Dù không thể kế thừa ngai vàng thì hắn cũng sẽ giữ một vị trí quan trọng trong vương quốc.
- Hả?
Hắn còn chưa hết vui vẻ, bỗng thấy to xác này dừng lại trước trận pháp khoảng mười mét.
Man thú đạt đến Ích Huyệt cảnh đã có trí tuệ của chính mình. Nó có biểu hiện như vậy là vì đã phát hiện ra Vân Đào và những người khác không có ý tốt. Nếu không có mùi phân và nước tiểu hấp dẫn, sợ là nó sớm đã sớm chạy mất.
- Công kích nó, nghĩ biện pháp làm nó tức giận!
Không hổ người sắp trở thành thuần thú sư chính thức. Ngay khi thấy nó dừng lại, Vân Đào mặc dù sốt ruột nhưng lại dựa theo thuộc tính của man thú để đưa ra chỉ thị.
- Vâng!
Mấy thuộc hạ đã sớm chuẩn bị, tất cả đồng thời gật đầu. Họ gỡ cung tên xuống từ trên lưng, cài tên lên dây cung rồi bắn về phía thiết tiền báo.
Ô u Ô u Ô u Ô u!
Chân khí của Ích Huyệt cảnh cường giả phối hợp với mũi tên đặc thù xé gió tạo phóng thẳng về phía trước. Còn chưa đến trước mặt, Kim Thân Thiết Tiễn Báo đã cảm nhận được uy hiếp, lông tóc toàn thân dựng đứng lên, thân thể nhảy tránh ra xa.
Cái đầu của nó tuy rằng rất lớn nhưng thân thể lại linh hoạt dị thường. Tốc độ nhanh chóng, e rằng đã có thể sánh với huyễn ảnh Cửu Cung Bộ của Lục Tầm.
- Tiếp tục!
Vân Đào hét lớn.
Nghe được mệnh lệnh, mọi người tăng nhanh tốc độ, mũi tên bắn như mưa.
- Hống!
Thấy mũi tên càng ngày càng nhiều, gào thét, Kim Thân Thiết Tiễn Báo tựa như bị triệt để chọc giận, nó phẫn nộ gầm lên một tiếng, vọt thẳng tới chỗ mọi người.
Ong!
Còn chưa xông lên được vài bước, bỗng một chân của nó bước vào phạm vi trận pháp. Một tiếng động khẽ vang lên, Thanh Mộc khốn trận trong nháy mắt khởi động. Kim Thân Thiết Tiễn Báo lập tức như bị rơi vào đầm lầy, lại giống như bị nhốt trong lồng. Nó vật lộn, va chạm lung tung nhưng thủy chung không cách nào tiến lên được.
- Đây chính là trận pháp? Thật là lợi hại!
Thẩm Bích Như trầm trồ.
Vừa nãy nàng đã được chứng kiến sự mạnh mẽ của Kim Thân Thiết Tiễn Báo. Nếu không phải tận mắt thấy, nàng sẽ không thể tin được chỉ với những lá cờ bố trí thành trận pháp lại có thể vây nhốt một con thú hung dữ và mạnh mẽ đến vậy.
Nếu nàng vô tình xông vào đó, khẳng định cũng khó có thể chạy trốn.
- Xem ra sau này đi ra ngoài, nhất định phải phòng bị trận pháp sư! -Trong lòng âm thầm cảnh giác.
Nguyên nhân lớn nhất để trận pháp sư được người kính trọng là vì có năng lực vượt cấp giết địch.
Chỉ cần sớm bố trí trận pháp kỹ càng thì dù đối phương có thực lực cao hơn bản thân vẫn có thể dễ dàng chém giết.
- Xem ngươi lần này trốn chỗ nào!
Không biết gì về sự kiêng kỵ trong lòng nàng, Vân Đào cười ha ha, nhìn Trương Huyền đầy đắc ý.
Ngươi không phải nói bố trí không đúng sao?
Chẳng phải nó lập tức bị nhốt lại đây sao?
Chắp hai tay sau lưng, Vân Đào nhìn về phía thuộc hạ, tiếp tục dặn dò:
- Mọi người không cần lo, cứ để trận pháp nhốt lại tên này một hồi, triệt để tiêu hao thể lực của nó!
- Vâng!
Mọi người gật gù, vây ở xung quanh.
- Hống!
Ngay khi mấy người Vân Đào định để trận pháp nhốt Kim Thân Thiết Tiễn Báo lại để tiêu hao hết thể lực của nó, sau đó một hơi thu phục con man thú này, bỗng nghe thấy một tiếng gầm đầy phẫn nộ. Thiết Tiễn Báo như phát điên, mạnh mẽ đánh về phía trận pháp.
Rào rào!
Trận pháp lay động dữ dội, những trận kỳ ẩn nấp dần dần xuất hiện trỏ lại.
- Vương tử điện hạ, làm sao bây giờ...
Nhìn thấy trận kỳ bị Thiết Tiễn Báo cuồng nộ làm lộ ra tung tích, một cường giả Ích Huyệt vội quay sang hỏi.
- Hoảng sợ cái gì? Yên tâm đi! Thanh Mộc trận pháp có thể tự chủ hấp thu sức mạnh mộc thuộc tính ở xung quanh để tăng cường phòng ngự bản thân, nó sẽ không thể phá tan...
Vân Đào tự tin nở nụ cười. Hắn đang nói dở, đột nhiên nghe thấy tiếng nổ lớn trên mặt đất, thêm mấy trận kỳ lại không chịu nổi va chạm, "vèo!" bay lên.
Hô!
Trận kỳ bay ra, Thanh Mộc khốn trận trong nháy mắt bị phá. Kim Thân Thiết Tiễn Báo nổi giận, thân thể to lớn trong chớp mắt phóng tới trước mặt Vân Đào, giơ móng vuốt đập xuống.
- A?
Vân Đào đang bốc phét, tự nhận Thanh Mộc khốn trận của hắn khẳng định không thành vấn đề, lại thấy tên to con này bất ngờ phóng tới trước mặt. Hắn sợ hãi hét lên một tiếng, suýt chút nữa nằm ngã xụi lơ trên đất.
- Súc sinh dừng lại!
- Điện hạ cẩn thận!
Mấy ái thuộc hạ Ích Huyệt cảnh giờ khắc này cũng phản ứng lại, đồng thời vọt tới. Đủ loại binh khí ra khỏi vỏ, trong nháy mắt đao khí, kiếm khí gào thét đánh về phía Kim Thân Thiết Tiễn Báo.
Hống!
Kim Thân Thiết Tiễn Báo không thèm để ý tới những công kích này. Chiếc đuôi thô to của nó đột nhiên cuốn một cái, tiếng gió gào thét, quất thẳng vào một người. Cùng lúc đó, móng vuốt thô to đập ngang, uy lực mười phần.
Ba ba ba ba!
Không hổ là Ích Huyệt cảnh man thú! Mấy người thuộc hạ của Vân Đào chỉ cảm thấy toàn thân chấn động, sắc mặt từng người đều đỏ lên, đồng loạt lui về phía sau, đồng thời yết hầu ngòn ngọt, phun ra máu tươi.
Mấy người liên thủ tuy lợi hại nhưng gặp phải Ích Huyệt cảnh man thú đã phát rồ vẫn không chống cự được.
- Chạy mau!
Thấy thuộc hạ liên thủ cũng không ngăn nổi, Vân Đào sợ đến suýt chút nữa ngất đi. Hắn thở hồng hộc chạy đi, bỗng thấy thân thể to lớn của Kim Thân Thiết Tiễn Báo xoay lại, phóng tới chỗ Trương Huyền cùng Thẩm Bích Như.
- Thôi xong...
Thân thể hắn cứng đờ.
Mỹ nữ này cùng lắm mới chỉ Đỉnh Lực cảnh đỉnh phong, còn tên tiểu tử vô tri kia khẳng định càng yếu hơn. Hắn có nhiều thuộc hạ như vậy đều không chống đỡ được, hai người họ phỏng chừng lành ít dữ nhiều.
Ngay khi hắn nghĩ rằng hai người chắc chắn phải chết, bỗng nghe thấy âm thanh bất đắc dĩ từ tiểu tử vô tri kia vang lên.
- Ngươi ngốc a... là bọn họ muốn bắt ngươi, tìm ta làm gì?
Nghe nói như thế, tất cả mọi người đều choáng váng.
Tiểu tử này có phải là não tàn hay không?
Hiện tại nó bị làm tức giận, ngươi còn đứng đó nói chuyện, không phải muốn chết sao?
Ngay khi tất cả mọi người đều cho rằng gia hỏa đầu óc có bệnh này chắc chắn phải chết, thanh âm bất đắc dĩ của đối phương lại vang lên.
- Ngươi không đi, ta phải ra tay rồi... Quên đi, nhìn ngươi như vậy có giảng đạo lý ngươi cũng không thông. Sang một góc chơi đi!
Âm thanh kết thúc, sau đó lại nghe "ầm" một tiếng.
Vèo!
Thân ảnh khổng lồ của Kim Thân Thiết Tiễn Báo trong nháy mắt bị bay ngược ra sau. Nó bị va đầu vào một cây đại thụ, miệng sùi bọt mép, liên tục co giật.