Chương 212: Sư giả bình trắc tới!

Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Hoành Tảo Thiên Nhai 12-01-2024 12:18:10

- - Đại sư huynh? Ba đại Danh sư khóe miệng co quắp, đồng thời thân thể lay động. Biến hóa này cũng quá nhanh đi. Trước còn muốn thu đối phương là học đồ, kết quả chưa được bao lâu, nhân gia biến thành đại sư huynh của mình. Gọi một tiểu gia hỏa không đủ hai mươi tuổi là đại sư huynh? Ba đại Danh sư choáng váng, thế nào nghĩ tới nghĩ lui, đều nghĩ có chút cổ quái đây? Bất quá, cổ quái ở trên mặt lóe lên tựu biến mất, thay vào đó là vẻ mặt kích động và hưng phấn. Ý tứ của 'Dương sư' là... Nguyện ý thu chúng ta làm đệ tử? Lưu Lăng phản ứng kịp, kích động đến run rẩy, nếp nhăn đắp cùng một chỗ, thoạt nhìn như đóa cây hoa cúc, có thể chèn chết muỗi trên mặt. Dương sư để cho bọn họ xưng hô Trương Huyền là đại sư huynh, không phải là gián tiếp nói muốn thu bọn họ là đệ tử sao? - Đa tạ Dương sư thành toàn! Trang Hiền, Trịnh Phi trực tiếp hơn, lập tức quỳ mọp xuống đất. Đối phương dù chưa nói rõ, thái độ lại không phản đối, không nhanh chóng động thủ, vạn nhất không đồng ý, chẳng phải khóc chết? - Hai người này... Thấy hai vị lão hữu hành động nhanh như vậy, Lưu Lăng cũng vội vàng quỳ xuống, cúi đầu bái lạy. Trương Huyền cũng không quay đầu lại, thần sắc không chút ba động: - Trở thành đệ tử của ta, ta tự nhiên sẽ giúp các ngươi tấn cấp, bất quá, ta luôn luôn nhàn vân dã hạc, ở đây cũng không được lâu lắm, rồi sẽ rời đi. Trương Huyền tuy rằng chiếm được ta chân truyền, nhưng niên kỷ quá nhỏ, tu vi quá kém, khả năng phải nhờ các ngươi chiếu cố một, hai ... - Lão sư yên tâm, nếu đã nhập môn, tự nhiên tuân thủ quy định của sư môn, Trương Huyền là đại sư huynh của chúng ta, chỉ cần có đủ khả năng, nhất định đem hết toàn lực. Mấy người Lưu Lăng vội tỏ thái độ. Danh sư thu đồ đệ, vâng theo quy củ nhất định. Thân truyền tự động ở cấp cao nhất, nói cách khác, đệ tử thân truyền dù cho tuổi tác nhỏ hơn nữa, đều là sư huynh của đệ tử giảng bài, tuy rằng nghe quái dị, nhưng ở Danh sư đường, đó là chuyện rất bình thường, không tính là cái gì. Nếu quyết định bái nhập Dương sư môn hạ, sẽ tuân thủ quy củ, Trương Huyền là sư huynh, làm sư đệ có thể trợ giúp, tự nhiên cũng sẽ không keo kiệt. - Ừ, đánh quyền đi. Đã xác định thân phận thầy trò, Trương Huyền hài lòng gật đầu. - Dạ! Biết Dương sư định chỉ điểm cho bọn họ, hưng phấn, vội vàng đứng lên, bên trong gian phòng nhất thời quyền phong gào thét, ba người bắt đầu triển lộ vũ kỹ. Không biết qua bao lâu, ba người ôm quyền cáo từ, tu vi mặc dù vẫn là nửa bước Tông Sư, vẫn chưa đột phá, trên mặt lại mang theo vẻ hưng phấn khó có thể ngăn chặn. Kỳ thực, trực tiếp giúp ba người đột phá, Trương Huyền cũng có thể làm được, bất quá, một khi làm như vậy, sự tình chân khí tinh thuần sẽ bại lộ, tu vi không cao cũng sẽ bại lộ, cao nhân không làm được là chuyện nhỏ, phiền phức khẳng định cũng sẽ theo nhau mà đến. Suy đi nghĩ lại, chỉ là chỉ ra chỗ thiếu hụt trong quá trình tu luyện của bọn họ. Dùng lời của hắn mà nói, vạch chỗ thiếu hụt, tự nghĩ biện pháp đột phá, cũng là khảo nghiệm đối với bọn họ. Làm một vị nhất tinh Danh sư, biết những thứ này, lại không cách nào đột phá, chính là thiên tư không được, có thể hắn sẽ suy nghĩ lại chuyện thu đệ tử. Nghe hắn nói như thế, ba đại Danh sư nào còn dám nói cái gì, tỉ mỉ nhớ kỹ chỗ thiếu hụt mà hắn nói ra, rất sợ nghĩ sai rồi. Bất quá, đã biết những chỗ thiếu hụt này, bằng kiến thức và lý giải đối với tu luyện của bọn họ, đột phá cảnh giới, đích xác chỉ là vấn đề thời gian. - Lão gia, Thẩm Truy bệ hạ đang chờ ở bên ngoài. An bài xong ba đại Danh sư, Trương Huyền chính muốn nghỉ ngơi, Tôn Cường lần thứ hai đi lên trước. - Hắn tới? Lẽ nào... Ánh mắt của Trương Huyền sáng lên, nói: - Để hắn tiến đến! -'Dương sư'! Không lâu sau, Thẩm Truy bệ hạ đi đến, ôm quyền khom người, nhìn về phía người trung niên ở trước mắt, tràn đầy lửa nóng và sùng bái. Lão tổ gần như tử vong, tùy thời sẽ tắt thở, hắn đều có thể cứu sống, thậm chí thành công đột phá, loại thủ đoạn này, chỉ sợ cho dù là nhị tinh Danh sư, cũng đều khó có thể làm được. Có thể... Vị 'Dương sư' ở trước mắt này chính là một tam tinh Danh sư, thậm chí càng cao cấp hơn. Người như thế, đừng nói hắn chỉ là một quốc vương của một bất nhập lưu Vương quốc, coi như là bệ hạ của nhất đẳng Vương quốc, cũng không phải muốn gặp là có thể nhìn thấy. - Hồi bẩm Dương sư, ngươi để ta tìm bí tịch Thông Huyền cảnh, ta đã sưu tập không sai biệt lắm. Nghe hắn nói như thế, ánh mắt của Trương Huyền sáng lên. Trị liệu Thầm Hồng, với điều kiện trao đổi là để Thẩm Truy bệ hạ sưu tập thư tịch, giờ đều đã qua mấy ngày, bằng vào lực ảnh hưởng của vương thất, sưu tập đến mấy nghìn bản, hẳn không phải là việc khó. - Thỉnh Dương sư xem qua! Bàn tay vừa lộn, mấy nghìn bộ sách chỉnh tề trưng bày ở trước mặt, rậm rạp chừng một đống lớn như ngọn núi. Xem ra biết hắn cần, toàn bộ mang tới. - Ừ! Đi tới trước mặt tùy tay cầm lên mấy quyển, Trương Huyền rất nhanh lật xem, sau đó buông xuông, rồi lại tiếp tục cầm mấy quyển khác lên. Thẩm Truy bệ hạ vốn có có chút kỳ quái, Danh sư lợi hại như 'Dương sư' muốn bí tịch Thông Huyền cảnh làm cái gì, thấy một màn như vậy, càng thêm kỳ quái. Nếu như mở ra xem, có thể lý giải là học tập, loại thủ đoạn giở sách này cũng quá không bình thường. Rốt cuộc là Dương sư muốn làm gì? Trong lòng kỳ quái nhưng cũng không dám nhiều lời, trái lại đứng yên tại chỗ. Hoa lạp lạp, hoa lạp lạp! Trương Huyền không có ngừng lật sách, chỉ trong chốc lát, mấy nghìn bản bí tịch, cũng đã lật xong. Những bí tịch này mặc dù ở trong số công pháp cấp bậc Thông Huyền cảnh là hết sức bình thường, không tính là rất cao minh, lại thắng ở số lượng nhiều, đối với người có Thiên Đạo thư viên như hắn mà nói lại là hay nhất. - Chính xác! Tinh thần khẽ động, một quyển sách xuất hiện ở trong óc. Thiên Đạo công pháp cấp bậc Thông Huyền cảnh! - Được rồi, ngươi mang đi đi! Tùy ý khoát tay áo. Thu viện đã ghi lại toàn bộ những bí tịch này, giữ lại cũng vô dụng. - Này... Thẩm Truy bệ hạ sửng sốt. Hắn sưu tập những bí tịch này, hao tốn không ít đại giới, vốn tưởng rằng vị Dương sư này, chí ít sẽ mở ra chăm chú nhìn, kết quả tiện tay cầm một lần là xong chuyện. - Có phải là những bí tịch này quá mức kém cỏi hay không? Nếu như vậy, ta lại đi tìm một chút. Chần chờ một chút, không nhịn được nói. - Không cần, những sách này ta đã xem xong rồi, có thể cầm trở lại. Trương Huyền xua tay. - Xem... Xem xong rồi? Thẩm Truy bệ hạ thiếu chút nữa ngã sấp xuống. Ngươi... Ngươi... Nhìn cái gì? Cầm những quyển thư tịch này tùy tiện gẩy gẩy vài cái, gọi là xem xong rồi... Ánh mắt ngươi sinh trưởng ở trên tay? - Dạ! Trong lòng buồn bực suy nghĩ muốn hộc máu, cũng không dám hỏi nhiều, đem thư tịch trên mặt đất thu vào chiếc nhẫn trữ vật, lúc này mới ôm quyền: - Ta đây liền cáo từ... - Ừ! Trương Huyền xua tay. Đi ra phủ đệ, không có ngừng lại, trực tiếp trở lại vương cung. - Thư tịch đều đưa cho Dương sư rồi chứ? Trầm Hồng lão tổ đi lên. - Cho, bất quá... Hắn không muốn, lại... Cầm về! Thẩm Truy bệ hạ đến bây giờ vẫn có vẻ mặt cổ quái như trước. - Cầm về? Dương sư không hài lòng? - Không phải. - Vậy hắn xem xong rồi? - Cũng không có nhìn. - Không có nhìn? Vậy muốn những quyển bí tịch này làm gì? Trầm Hồng không hiểu. - Chỉ là gẩy gẩy một chút... - Gẩy gẩy? Trầm hồng chớp mắt. Ngươi nói ngươi muốn mấy mỹ nữ, gẩy gẩy vài cái, còn có thể lý giải, gẩy gẩy mấy cuốn sách làm gì? - Cao nhân hành sự. Chúng ta quả nhiên không hiểu. Qua cả buổi, hai người mới nghẹn đến sắc mặt đỏ hồng, cho ra kết luận... Thẩm Truy bệ hạ ly khai, Trương Huyền nói cho Tôn Cường lại không gặp người, xoay người đi trở về phòng. - Tu luyện! Đem tầng thứ bảy vừa hình thành của Thiên Đạo công pháp mở ra, nhìn sang. - Huyệt đạo mở ra, quanh thân kinh mạch liên tiếp, toàn bộ quán thông, chân khí chạy không ngại, gọi là thông huyền... Mặt trên chữ viết cứng cỏi, đập vào trong óc. Sưu tập mấy nghìn bản bí tịch, lúc này hình thành Thiên Đạo thần công, cũng giống như trước, không có bất cứ vấn đề gì, Trương Huyền một bên quan sát một bên tu luyện. Tinh thuần chân khí ở trong người xoay quanh, dựa theo phương pháp tu luyện đặc thù ghi chép ở phía trên, liên tục vận chuyển. Ầm ầm! Chỉ vận chuyển một vòng, gông cùm xiềng xích hạn chế Ích Huyệt cảnh trong nháy mắt bị phá vỡ, lấy thân thể của Trương Huyền làm trung tâm, linh khí khổng lồ trong thiên địa điên cuồng quán thâu xuống, chân khí trong cơ thể và lực lượng cũng điên cuồng tăng. Thông Huyền cảnh sơ kỳ! Thông Huyền cảnh trung kỳ!... Không lâu sau lực lượng lần thứ hai đạt được no đủ, thực lực cũng đạt tới Thông Huyền cảnh đỉnh phong! - Nương theo tu vi tăng, tốc độ tiến bộ quả nhiên cũng chậm lại. Cảm thụ được lực lượng đạt tới đỉnh, lại không cách nào tiến bộ, Trương Huyền ngừng lại. Ích Huyệt cảnh bởi vì thôi diễn từng cái huyệt đạo, tiêu hao không ít thời gian, không có biện pháp tính toán, lúc còn ở Đỉnh Lực cảnh, thế nhưng tu luyện hoàn chỉnh Thiên Đạo công pháp, lúc đó đại khái dùng một canh giờ, mà bây giờ. - Nhiều hơn trước cả nửa canh giờ, xem ra càng về sau tu luyện càng khó! Trương Huyền vẻ mặt nghiêm túc cảm khái. Nếu như để người biết ý nghĩ của hắn, phỏng chừng tâm muốn bóp chết hắn đều có. Nhiều hơn nửa canh giờ, cũng gọi là càng ngày càng khó? Người khác từ Thông Huyền cảnh sơ kỳ, tu luyện tới đỉnh, coi như là tuyệt đỉnh thiên tài, có vô số bảo vật gia trì, không có mười năm khổ công đều không thể nào làm được, ngươi thì hay rồi, hơn một canh giờ có nửa canh giờ, đã cảm thấy tốc độ tu luyện chậm. Con mẹ nó, tại sao không đi chết đi! - Nhìn lực lượng có bao nhiêu... Cảm khái xong, Trương Huyền đứng dậy đi tới trụ đá đo lực ở trước mặt, một quyền đánh tới. Ông! Một hàng con số thong thả hiện lên. - 600 đỉnh! Sắc mặt của Trương Huyền vui vẻ. Hắn ở thời điểm Ích Huyệt cảnh tột cùng, mở ra 108 chỗ huyệt đạo, gia tăng lực lượng 108 đỉnh, hơn nữa lúc trước 20 đỉnh, tổng cộng lực lượng là 128 đỉnh. Hiện tại đột phá, cư nhiên trực tiếp gia tăng gấp mấy lần. Bình thường Thông Huyền cảnh sơ kỳ là 100 đỉnh, trung kỳ là 200 đỉnh, hậu kỳ là 300 đỉnh, đỉnh phong là 400 đỉnh. 600 đỉnh, đã rồi có thể sánh ngang cùng nửa bước Tông Sư rồi. Cường giả Tông Sư cảnh, lực lượng mười phần, giở tay nhấc chân có thể phát huy ra lực lượng 1000 đỉnh, lực lượng trong khoảng 400 đỉnh đến 1000 đỉnh đều có thể xưng là nửa bước Tông Sư. Chân khí có lực lượng là 600 đỉnh nếu như cộng thêm lực lượng của thân thể là 90 đỉnh, vậy lực lượng tổng cộng là tiếp cận 700 đỉnh, cho dù là ở trong cấp độ nửa bước Tông Sư, đều được cho cực kỳ mạnh mẽ. - Rốt cuộc có năng lực tự vệ nhất định! Có lực lượng hồn hậu, cường đại như vậy, lại phối hợp Thiên Đạo thư viện nhìn ra chỗ thiếu hụt, Trương Huyền lúc này mới thở phào nhẹ nhõm. Từ sau khi phát hiện độc khí trong cơ thể, biết có người muốn giết hắn, bóng ma này vẫn bồi hồi ở trong lòng. Không có thực lực, đối phương còn muốn hạ thủ, cũng không có biện pháp phản kháng, lúc này lực lượng đã có thể so với nửa bước Tông Sư, tâm lý mới tính toán ổn định một ít. Lại củng cố tu vi một hồi, đem lực lượng vừa đột phá hoàn toàn thích ứng, lúc này mới ra khỏi phòng. Bất tri bất giác một đêm trôi qua, bên ngoài, mặt trời từ phía đông bầu trời chậm rãi lên cao, ánh sáng rơi xuống, chiếu rọi bốn phía tạo cảnh tượng an tường. - Trời dĩ nhiên sáng... Nhìn mặt trời mới mọc ở trước mắt, Trương Huyền biết, đợi nửa tháng đã đến tân sinh đại bỉ, đồng thời sư giả bình trắc... Rốt cuộc cũng đã tới!