Đó là một linh mạch gấp khúc, dưới Thiên Thủy Cốc, rải rác hay nói chính xác hơn là linh mạch không hoàn chỉnh. Nó vỡ nát, như là hai chữ thiên thủy ở dưới lòng đất biến thành gần ngàn cái. Mỗi cái đều rất nhỏ bé, chẳng hề bắt mắt nhưng là ngàn cái hình thành linh lực thiên địa có thể miễn cưỡng khiến Thiên Thủy Cốc bị Tàng Long Tông nhìn trúng, trở thành một chỗ phân tông sơn môn.
Loại này ở Vu tộc gọi là vu tinh, ở Man tộc gọi là Man thạch, tiên tộc gọi là linh mạch tinh mạch, chính là mục tiêu quan trọng nhất phen này Tô Minh đi tới Thiên Thủy Cốc trừ cướp đoạt linh dược ra.
Mấy ngày sau, khi Tô Minh ở trong động phủ mở mắt ra, vẻ mặt bình tĩnh, ở trên người nhìn không ra có gì khác lạ, càng không ai biết bên giờ trong người hắn chịu đựng nỗi đau thế nào.
Nhưng đau đớn này Tô Minh nhất định phải thói quen nó!
Hắn chậm rãi đứng dậy, nhoáng một cái biến mất trong động phủ, khi xuất hiện đã ở dưới lòng đất, trước mặt một mảnh lấp lánh.
Đó là một linh mạch chỉ dài hơn mười mét, gấp khúc, mắt thường thấy là linh mạch nhưng dùng thần thức quét sẽ cảm thấy giống như là con rồng nhỏ dưới đất.
'Hy vọng thuật pháp này của Hồng La có thể thành công.' Mắt Tô Minh chợt lóe.
Lúc này tu vi mười ngày trước trấn áp Hạo Dương Thạch bị tiêu hao đã hoàn toàn hồi phục. Hồi phục rồi hắn vẻ mặt vui sướng phát hiện tu vi tăng lên chút, mặc dù không nhiều nhưng khiến thân thể hồi phục gần chín phần năm đó sau khi bị thương!
Tuy nói lúc trước cũng là gần chín phần nhưng giờ cái loại gần này là chỉ kém một chút liền hoàn mỹ hồi phục chín phần!
'Nếu thuật pháp này thành công, mình có thể trong khoảng thời gian ngắn khiến tu vi hoàn toàn hồi phục đến đỉnh chưa bao giờ có, có thể thử trùng kích Man Hồn! Nếu mình có thể đến Man Hồn thì...' Mắt Tô Minh lộ tia sáng.
Hắn nheo mắt, tia sáng dần tán đi, cất bước đi hướng linh mạch trước mặt. Thân thể hắn xuyên qua lòng đất, tốc độ chậm hơn nhiều, cái loại xuyên qua này hơi hao tu vi. Lát sau hắn đi tới cạnh một linh mạch, mắt Tô Minh chợt lóe, tay phải bỗng nâng lên ấn pháp quyết, liên tục biến hóa chín lần, từ trong người từng sóng gợn tản ra ngoài.
Trong khuếch tán thân thể Tô Minh dần mơ hồ, kéo dài chừng mười phút sau hắn ngồi khoanh chân trên linh mạch, thân thể trong mơ hồ dần xuất hiện biến đổi kỳ lạ.
'Loại thuật pháp nuốt linh mạch này nói chính xác hơn là đến từ cửu biến thập hóa lôi luật đồng nhất...thập hóa thuật! Cửu biến có thể khiến bất cứ thần thông thuật pháp nào tăng cường chín lần, đạt đến mức tận cùng! Còn thập hóa sẽ khiến người biến đổi thần thông, lực lượng Hồng La truyền thừa có liên quan đến thập hóa thuật này, cái gọi là vật biến đổi cần mình dung nhập rồi mới biến hóa ra, nhưng một khi lựa chọn liền không thể biến đổi. Cách thập hóa có thể lựa chọn mười loại vật khác nhau dung hợp. Cách thập hóa của ta dung hợp hóa vật thứ nhất chính là linh mạch!' Mắt Tô Minh chớp lóe, khoanh chân, thân hình không ngừng mơ hồ. Chậm rãi đôi chân hắn dần biến đổi, xuất hiện kết tinh không ngừng lan tràn. Một tiếng đồng hồ sau, thân thể hắn hoàn toàn trở thành tinh thể.
Thậm chí nhìn thoáng qua cực kỳ giống với linh mạch này. Một tiếng đồng hồ sau, không thấy Tô Minh đâu mà thay thế là trên đất linh mạch nhiều thêm một khúc!
Thêm một khúc đó hình dạng là con người nhưng trông như thành một tổng thể với linh mạch, không thể phân biệt rõ ràng. Coi như chỗ này có ai bên cạnh thì e rằng khó thể lập tức thấy ra manh mối ngay.
Đây chính là thập hóa thuật, lựa chọn biến thành vật trước tiên dung hợp, thành công rồi có thể biến thành giống hệt như nó, chẳng những bộ dạng như khuôn đúc mà ngay cả kết cấu bên trong cũng y hệt!
Ví dụ bây giờ Tô Minh hấp thu hóa thứ nhất trong thập hóa, lực chọn là linh mạch, vài tiếng đồng hồ sau hắn biến thành linh mạch thật sự, tuy hai mà một, khiến hắn từ bên ngoài hấp thu thành nuốt nội bộ linh mạch. Linh mạch là một chỉnh thể, trong chỉnh thể dung hợp nhau. Theo thời gian trôi qua, ba ngày sau linh mạch xuất hiện héo tàn, không ngừng héo rũ nó dần ảm đạm, mất đi linh lực, chỉ riêng linh mạch hình người là ngày càng sáng tỏ. Đến ngày thứ năm thì linh mạch hình người lại mơ hồ, dần biến thành Tô Minh, bộ dạng không suy sụp như trước mà hồi phục chút ít.
Tu vi của hắn cũng hồi phục nhiều!
'Cách này có thể dùng được!' Mắt Tô Minh chợt lóe, người nhoáng một cái biến mất, xuất hiện thì cách chỗ này hơn mười mét trên một linh mạch khác, cũng là đụng chạm với nó rồi thành hình dạng linh mạch, trở thành một chỉnh thể.
Lần này hấp thu không phải năm ngày mà là bốn ngày thì linh mạch đã thành mảnh vụn.
Thời gian trôi qua, kiểu hấp thu của Tô Minh tuần hoàn liên tục, từng linh mạch bị hắn hút lấy thành mảnh vụn. Mãi đến một tháng sau, thời gian Tô Minh hấp thu một linh mạch từ ban đầu năm ngày biến thành một ngày!
Vẫn còn rút ngắn, cứ tiếp tục loại tốc độ này thì e rằng không lâu sau mấy ngày hắn hấp thu sẽ tương đương một tháng bây giờ.
Lý do hấp thu ngày càng nhanh có liên quan đếm Tô Minh dần quen thuộc và biến đổi!
Một tháng hấp thu cho Tô Minh trông thấy hy vọng, khiến biểu tình của hắn tràn ngập phấn chấn. Vì tu vi trong một tháng cắn nuốt hồi phục đến chín phần!
Chẳng những vượt qua lúc trước vài tia mà còn đang tăng lên.
Hắn cảm nhận rõ rệt cứ cắn nuốt thế này, hắn từng giây từng phút biến mạnh. Loại cảm giác này khiến người say mê và cũng làm hắn trấn áp lực lượng Hạo Dương Thạch trong người càng cứng cỏi hơn.
Một ngày, hai ngày, ba ngày, sau lưng Tô Minh từng linh mạch vỡ vụn, mãi đến qua nửa tháng, tốc độ hấp thu linh mạch chỉ mất sáu tiếng đồng hồ!
Theo tốc độ tăng lên, ngàn linh mạch dưới Thiên Thủy Cốc đang nhanh chóng tan biến, dần khiến linh khí bên trên cũng giảm bớt, chắc chắn sẽ khiến rất nhiều người chú ý. Nhưng lạ là không có ai xem xét cả, làm lúc trước Tô Minh chuẩn bị hàng loạt thủ đoạn không thi triển ra, việc này khiến hắn hấp thu linh mạch thì có nổi lên nghi ngờ.
Nhưng hôm nay là phút mấu chốt của hắn, không tiện ra ngoài xem xét. Trong khi hấp thu liên hệ của hắn với Bảo Thu lúc ẩn lúc hiện, không thể biết chuyện bên ngoài. Đối với hắn mặc kệ bên ngoài xảy ra chuyện gì đều không quan trọng bằng bây giờ hồi phục tju vi, dần không thèm để ý nữa. Từ lúc bắt đầu hấp thu cho đến đã hai tháng trôi qua. Tô Minh khoanh chân ngồi trên một linh mạch khá to, chưa đến hai tiếng thì linh mạch vỡ nát. Hắn mở mắt ra, trong mắt chợt lóe tia sáng.
'Chín phần bảy tu vi đã hồi phục!!! Cách viên mãn chỉ có nửa bước!' Tô Minh không biết mình rốt cuộc hấp thu bao nhiêu linh mạch nhưng đoán khoảng gần trăm.
Giờ hắn hấp thu linh mạch khá lớn này cần hơn một tiếng đồng hồ, còn loại linh mạch nhỏ như lúc ban đầu hấp thu thì chỉ cần mười phút.
'Tính theo tốc độ như vậy thêm một tháng nữa là mình có thể hoàn toàn hồi phục!!! Thậm chí nếu có thể tăng tốc độ hấp thu thì có lẽ không cần một tháng!' Tim Tô Minh đập nhanh, mặc dù bây giờ hắn đã sớm vượt qua đỉnh năm đó đấu với Đế Thiên, nhưng thân thể dù gì chưa hoàn toàn khỏe mạnh, tu vi vận chuyển thì hơi trở ngại. Hy vọng hồi phục ở trước mắt làm nỗi lòng Tô Minh khó tránh khỏi hơi dao động.
'Đế Thiên, mấy năm nay món nợ bị thương...' Mắt Tô Minh lóe sát khí, lúc nhắm mắt thì xuất hiện bên cạnh linh mạch khác, bắt đầu hấp thu.
Ba ngày, năm ngày, bảy ngày, mười ngày!
Khi qua mười ngày thì số lượng linh mạch Tô Minh hấp thu trong mười ngày đã vượt qua toàn bộ trước đó. Ngàn linh mạch giờ còn lại chỉ một nửa, đa số đã bị hắn nuốt hết rồi.
Tốc độ hắn hốc thu chỉ cần trăm giây là có thể làm nát một tiểu linh mạch.
Tốc độ căn nuốt hấp thu khủng bố, ngày thứ mười sau hai tháng, theo linh mạch dưới thân Tô Minh vỡ nát, hắn mở mắt ra, uy nhiếp cường đại không thể hình dung bùng phát từ người hắn.
Tu vi của hắn không ngừng tăng lên, liên tục hồi phục cuối cùng đạt mười phần. Lúc trước trong người những chỗ chướng ngại chuyển động giờ thì bằng phẳng khiến thân thể thông suốt, đạt tới viên mãn!
Đây là viên mãn thật sự, máu thịt trong người hắn toàn bộ Man hóa, mỗi một mẩu xương đều thành Man Cốt, máu của hắn lộ màu vàng, nội tạng, toàn bộ thân thể trong khoảnh khắc này, hoàn mỹ!
Hắn có cảm giác mãnh liệt rằng trước mắt mình có một con đường duy nhất, đó chính là trùng kích Man Hồn!
Tô Minh nhìn vào thân thể mình, biểu tình vui sướng nhưng rất nhanh hóa thành do dự, cuối cùng là âm trầm.
Hắn cảm giác được một khi thành công đạt tới Man Hồn cảnh vậy rất có khả năng trực tiếp vượt qua sơ kỳ, trung kỳ, hậu kỳ Man Hồn, trở thành Man Hồn đại viên mãn!
Bởi vì nền móng của hắn đã chặt chẽ, có tư cách này!
Nhưng cũng biểu thị Man Hồn cảnh của Tô Minh sẽ rất khó khăn trùng kích, loại gian nan này e rằng gấp trăm lần người bình thường.
May là nền móng vững chắc chưa từng có nên dù hắn có thất bại trùng kích Man Hồn thì sẽ không giống người ngoài hình thần đều diệt, nhưng số lần tuyệt đối không thể vượt qua ba lần. Một khi vượt ba lần thì kết cuộc vẫn là cái chết, điều này khi Tô Minh hồi phục tu vi, thân thể đạt tới viên mãn thì tự nhiên hiểu ra.
'Xông hay là không đây...' Tô Minh không có nắm chắc, do dự một lúc rồi mắt lộ dứt khoát.
'Xông!'